Hầu Môn Độc Phi

Chương 37: "Một đoạn giai thoại"


Đọc truyện Hầu Môn Độc Phi – Chương 37: “Một đoạn giai thoại”

An Ninh giật mình, mỹ mạo thoát tục, tài hoa xuất chúng?

Trong mắt người ngoài, nàng chưa bao giờ công khai biểu hiện tài năng gì. Mặc dù là tài hoa xuất chúng, cũng là bị An Như Yên ngang nhiên đoạt lấy. Mọi người chỉ biết An Bình hầu phủ có đại tiểu thư tài hoa xuất chúng, là đệ nhất tài nữ của Đông Tần quốc. Mục đích của Ly vương vừa rồi khen ngợi nàng quá rõ ràng, ngay cả hắn cũng muốn lấy lòng Nam Cung Thiên Duệ sao? Cũng đúng, kiếp trước hắn không phải cũng cố ý mượn sức tướng quân sao?

Chính là không ngờ hắn đem chủ ý này nhằm vào nàng!

Kiếp trước, hắn khiến nàng tổn thương vô cùng sâu sắc, đối với kẻ thù này, nàng báo thù còn không kịp, làm sao có thể cam tâm bị hắn lợi dụng?

Cảm nhận được đủ loại ánh mắt của mọi người, An Ninh ngẩng đầu, vừa vặn chống lại ánh mắt của Nam Cung Thiên Duệ.

Nhu tình trong mắt hắn làm cho lòng nàng căng thẳng. Kiếp trước lúc sắp chết, lời nói của An Như Yên ở bên tai, nàng sao lại không biết Nam Cung Thiên Duệ có tình cảm sâu nặng đối với nàng?

Chính là nàng mang trong mình vô số thù hận, nàng thừa nhận không đáp lại được tình cảm của hắn. Kiếp trước, An Như Yên tìm mọi cách tính kế, không chỉ nàng mà Nam Cung Thiên

Duệ cũng bị hủy đi hạnh phúc. Kiếp này, nàng chỉ hy vọng Nam Cung Thiên Duệ có thể đứng bên ngoài, nàng không đành lòng nhìn hắn lại bị liên lụy, vận mệnh giống như kiếp trước!

“An Bình hầu phủ nhị tiểu thư…” Hoàng hậu nương nương nỉ non ra tiếng, ánh mắt tìm kiếm đánh giá An Ninh, cuối cùng giống như vừa lòng gật đầu, “Có nguyện ý làm cháu dâu của bản cung không?”

“Thần nữ…”

“Bác, cháu đã có người trong lòng !”


An Ninh đang muốn mở miệng, thanh âm Nam Cung Thiên Duệ lại đánh gãy lời của nàng, “Vị trí tướng quân phu nhân, cháu hi vọng để lại cho nàng!”

Nam Cung Thiên Duệ vừa nói xong, nhất thời một trận hút không khí liên tiếp, sắc mặt các tiểu thư quan gia trầm xuống, một lòng tiếc hận. Không ngờ tướng quân lại có người trong lòng? Người đó là ai? Các nàng cho rằng An Ninh là tình địch, nhưng hiện tại xem ra, tình địch lại là một người khác!

Sắc mặt Triệu Cảnh Trạch nhất thời cứng đờ, hắn thấy rõ ràng, Nam Cung Thiên Duệ có ý đối với An Ninh. Hắn hẳn là không có nhìn lầm, dựa theo dự đoán của hắn, Nam Cung Thiên Duệ hẳn phải thừa dịp thuận theo thỉnh hoàng thượng tứ hôn. Nhưng không ngờ hắn…rốt cuộc Nam Cung Thiên Duệ đang có chủ ý gì?

An Ninh biết dụng ý của Nam Cung Thiên Duệ, hắn có lẽ biết nàng muốn mở miệng cự tuyệt, lại lo lắng nàng cự tuyệt sẽ chọc giận hoàng hậu nương nương, có thể bị giáng tội, cho nên hắn mới đánh gãy lời nàng, dùng phương thức này giúp nàng giải vây!

Trong trí nhớ của nàng, người thiếu niên đó thủy chung đều bảo hộ nàng không hề thay đổi a!

“Có người trong lòng? Bản cung như thế nào lại không biết?” Hoàng hậu không che dấu hoài nghi, nàng xưa nay khôn khéo, có lẽ nào lại dễ dàng bị lừa gạt ?

“Chính là vì cháu không muốn nàng bị ủy khuất, cho nên lúc trước bác đưa cho cháu mỹ nhân…” Nam Cung Thiên Duệ có chút nhíu mày, ý tứ không cần nói cũng biết.

Quả nhiên, hoài nghi trên mặt hoàng hậu nương nương biến mất, vẻ mặt tràn đầy ý cười.

Nàng đã nói, những mỹ nhân này như thế nào lại không lọt được vào mắt Nam Cung Thiên Duệ, còn bị hắn điều đi phòng bếp làm việc. Hóa ra hắn đã sớm có người trong lòng. Thấy bộ

dáng của hắn bảo hộ bảo bối trong lòng, hoàng hậu nhất thời ha ha cười ra tiếng, “Tốt, tốt, tốt, đã có người trong lòng, phải nói cho bản cung biết, rốt cuộc là tiểu thư nhà nào, bản cung giúp ngươi nhanh chóng đi cầu hôn.”


“Bác, cháu hổ thẹn, cháu tuy có tâm, nhưng còn không biết giai nhân có đồng ý hay không.”

Nam Cung Thiên Duệ khóe miệng lộ ra một chút cười khổ, lập tức quỳ xuống đất, giống như hạ quyết tâm, kiên định mở miệng, “Thần khẩn cầu hoàng thượng, hoàng hậu nương nương ân chuẩn, ban thưởng cho thần được tự do hôn nhân!”

Tự do hôn nhân?

Mọi người ở đây đều ngẩn ra, hai mặt nhìn nhau, ngay cả hoàng thượng và hoàng hậu cũng trở nên nghiêm túc. Tự do hôn nhân? Bốn chữ này không thể nghi ngờ là kinh hãi thế tục.

Trong lịch sử Đông Tần quốc, chuyện kết hôn của nam nữ xưa nay đều do cha mẹ định đoạt, Nam Cung Thiên Duệ sinh ra trong tứ đại thế gia, lại là cháu ruột của hoàng hậu nương nương, hôn nhân của hắn sớm đã nằm trong hàng ngũ được hoàng đế tứ hôn. Mặc dù hắn có người trong lòng nhưng cũng phải được hoàng thượng cùng hoàng hậu ân chuẩn. Hôm nay thỉnh hoàng thượng ban thưởng cho hắn được tự do hôn nhân, điều này không thể nghi ngờ là khiêu chiến quyền uy của hoàng thượng!

Uy viễn đại tướng quân vừa được phong thưởng, nhưng lại đưa ra yêu cầu kinh hãi thế tục như vậy, chẳng lẽ lại là cố ý muốn chọc cho hoàng thượng, hoàng hậu không vui?

Phía trên đại điện, một mảnh yên tĩnh, mọi người ngay cả hô hấp cũng đều thật cẩn thận, lặng lẽ quan sát sắc mặt hoàng thượng cùng hoàng hậu. Quả nhiên, ngay cả hoàng hậu nương nương hiểu rõ Nam Cung Thiên Duệ nhất, giờ phút này cũng trở nên âm trầm. Hoàng thượngánh mắt sâu thẳm, làm cho người khác khó có thể nắm bắt được.

Trong đại điện, mọi người vừa lo lắng, vừa có ý muốn xem kịch vui. Nam Cung Thiên Duệ cũng đừng bởi vì câu nói này mà đánh mất phong thưởng thật vất vả mới có được a!

An Ninh trong lòng cũng vui vẻ, kiếp trước, An Như Yên sở dĩ có thể gả cho tướng quân, phần lớn là do được hoàng hậu nương nương thúc đẩy. An Như Yên là người thông minh, biết xuống tay ở trên người hoàng hậu. Sau khi hoàng thượng tứ hôn cho nàng cùng Ly vương, nàng ta xin được thánh chỉ tứ hôn, đạt được mục đích. Nam Cung Thiên Duệ tuy rằng là tướng quân chiến công hiển hách nhưng hắn lại không thể không lo lắng cho Nam Cung gia tộc phía sau. Nếu hắn kháng chỉ, nhất định mang đến tai vạ cho Nam Cung gia tộc.


Tứ đại gia tộc trong lúc đó nhìn như bình lặng, nhưng cũng âm thầm lục đục với nhau.

Hoàng hậu đứng phía sau Nam Cung gia, Quý phi đứng phía sau Lâm gia, lại người gạt kẻ lừa, người ngoài nhìn không ra khói thuốc súng ẩn giấu!

Vân gia chính là một ví dụ rõ ràng, vốn dĩ, Vân gia, Nam Cung gia, Lâm gia, Tô gia được xưng là tứ đại thế gia. Hai năm trước xảy ra biến cố, đem Vân gia trăm mạng người toàn bộ chém đầu. Sau đó, An Bình hầu phủ liền thay thế vị trí Vân gia, nằm trong hàng ngũ tứ đại thế gia.

An Ninh biết, biến cố của Vân gia nhất định có liên quan đến đại phu nhân của An Bình hầu gia, thậm chí ngay cả Uyển quý phi phía sau Lâm gia cũng có thể tham dự trong đó!

Trong đầu hiện ra bóng dáng của mẫu thân, bắt đầu liên hệ toàn bộ, nương chết có lẽ cũng không đơn thuần!

An Ninh nhắm mắt lại, thề ở trong lòng, ẩn tình trong đó, nàng chắc chắn phải biết rõ ràng, không chỉ có thế, Vân gia đã mất , nàng cũng sẽ một lần nữa đoạt lại!

Thu hồi tinh thần, khi An Ninh mở mắt, trong mắt hiện lên một chút ánh sáng, chậm rãi đứng dậy đi hướng đại điện, quỳ gối bên cạnh Nam Cung Thiên Duệ, vẻ mặt bình tĩnh, “Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, thần nữ có một câu không biết có nên nói hay không.”

Hoàng thượng nhíu nhíu mày, “Nói.”

“Tướng quân là công thần của Đông Tần quốc, là anh hùng trong cảm nhận của mọi người, nam tử như vậy, lại dụng tâm đối với một vị cô nương, thật sự làm cho người ta hâm mộ. Sau này tướng quân cùng vị cô nương kia nếu kết duyên thành vợ chồng, nói không chừng còn có thể trở thành một đoạn giai thoại, hoàng thượng hoàng hậu nương nương chẳng lẽ không thể thành toàn cho đoạn giai thoại này? Ngày sau dân chúng chắc chắn sẽ ca tụng ân đức của hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương, còn giúp cho thần nữ cùng các vị đang ngồi ở đây chứng kiến đoạn giai thoại này bắt đầu.”

An Ninh gằn từng tiếng, trấn định tự nhiên, nàng biết, hoàng hậu xưa nay yêu thương tướng quân, nhất định sẽ không làm khó xử, bất quá là cố kỵ tâm tư hoàng thượng thôi, cho nên mới lập tức thay đổi sắc mặt.

Mà hoàng thượng, đế vương của một nước làm sao lại có thể không biết bồi dưỡng nhân tài? Hắn cần Nam Cung Thiên Duệ ra tay giúp hắn tranh đấu giành giang sơn thiên hạ, nhưng bởi vì có nhiều quan thần ở đây, tùy tiện ân chuẩn yêu cầu này Nam Cung Thiên Duệ, sợ sẽ mất uy nghi, hắn cần là một bậc thang đi xuống, như vậy nàng liền theo ý hắn, cho hắn một cái bậc thang.

Mà nàng để ý, chính là Nam Cung Thiên Duệ được tự do hôn nhân.


Nếu hắn thật sự có thể tự quyết định việc hôn nhân, An Như Yên dù có làm thế nào để lấy lòng hoàng hậu nương nương, cũng không thể mơ tưởng dùng chỉ hôn để đạt được vị trí tướng quân phu nhân!

Quả nhiên, hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương trên mặt đều lộ ra ý cười, “Đã nói như vậy, trẫm chẳng lẽ còn không ân chuẩn thỉnh cầu của Nam Cung tướng quân, nếu trẫm không đáp ứng, sợ sẽ phụ ý nguyện của dân chúng Đông Tần ta.

Trẫm ban thưởng cho Nam Cung tướng quân được tự do hôn nhân!”

“Thần tạ ân điển của hoàng thượng.” Nam Cung Thiên Duệ tạ ơn, vì kết quả này mà cao hứng, càng làm cho hắn giật mình là biểu hiện của An Ninh, nàng nhạy bén như vậy từ khi nào?

Phía trên đại điện, bởi vì kết quả này mà ồ lên, không nghĩ tới hoàng thượng lại đồng ý cho

Nam Cung tướng quân được tự do hôn nhân, sự tình này trước nay chưa từng có a!

Mà lực chú ý của mấy người cũng tập trung trên người An Ninh, vừa rồi khi nàng nói chuyện mơ hồ toát ra phần thần thái kia, làm cho người ta mê say.

Tô Cầm nhíu mày, hắn biết An Ninh nhát gan yếu đuối chỉ là giả vờ, nhưng thật không ngờ, nàng còn cơ trí như vậy!

Triệu Cảnh Trạch cũng nhíu mày, ánh mắt mê hoặc, hai người này phá hủy kế sách của hắn, nhưng không biết vì sao, trong lòng hắn đối với An Ninh sinh ra càng nhiều hứng thú.

“Ngươi tên là An Ninh? Đến, nhanh đến bên cạnh bản cung.” Hoàng hậu nương nương vẻ mặt ôn hòa, hướng tới An Ninh gọi, ý bảo nàng tiến lên, trong mắt tràn đầy khen ngợi. Vừa rồi nàng chưa kịp nghĩ ra làm thế nào để hoàng thượng ân chuẩn cho Nam Cung Thiên Duệ mà buồn rầu, không nghĩ rằng nha đầu kia lại nghĩ ra biện pháp trước nàng.

Một đoạn giai thoại ? Nha đầu này thật sự là một nữ tử thông minh , chỉ sợ hoàng hậu nàng cũng không thể nghĩ ra được có thể dùng một đoạn giai thoại đến hóa giải cục diện bế tắc vừa rồi.

Nhất thời, hoàng hậu đối với An Ninh lại thêm vài phần yêu thích!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.