Bạn đang đọc Hậu Duệ Kiếm Thần – Chương 193: Thương Võ Thần
Diệp Quân cuống quýt lắc đầu: “Ý ta không phải vậy, chỉ là ta không muốn liên luỵ cô!”
Tịch Huyền cười nói: “Không có gì là liên luỵ hay không liên luỵ cả! Chúng ta có phải là bạn bè không?”
Bạn bè!
Diệp Quân im lặng.
Tịch Huyền khẽ cười: “Đừng đắn đo nữa! Ta đã đến đây thì đã biết hậu quả là gì rồi, ta còn không sợ, ngươi đừng sợ thay cho ta làm gì!”
Sau một thoáng im lặng, Diệp Quân khẽ cười nói: “Được!”
Nói xong hắn quay người nhìn An Đạo Tân, cười nói: “Nếu nhà họ An đã gấp gáp giết ta đến vậy thì còn đợi gì nữa? Diệp Quân ta ở đây, còn không mau tới giết?”
An Đạo Tân sải bước tới trước, ca nhìn Diệp Quân: “Giết ngươi, không cần tới ba người, chỉ cần mình ta là đủ!”
Ầm!
Một luồng khí tức khủng bố từ cơ thể cô ta phóng ra, chớp mắt, không gian xung quanh đã xuất hiện vô số dòng chảy sấm sét khủng bố!
Dòng chảy sấm sét mạnh mẽ đã vỡ không gian xung quanh, vô cùng khiếp người!
“Cảnh giới Pháp Kiếp!”
Có người kinh ngạc hô lên!
Cảnh giới Pháp Kiếp trẻ thế này sao?
Ai ai cũng kinh hãi!
Trẻ thế này, đừng nói là ở Trung Thổ Thần Châu, cho dù là ở tổng viện vũ trụ Quan Huyên thì cũng là thiên tài hiếm thấy!
An Đạo Tân nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta đánh tay đôi với ngươi!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Dứt lời, hắn bỗng biến mất!
Một nhát kiếm!
Nhát kiếm này như sấm sét, mọi người còn chưa kịp quan sát đã đâm vào cổ An Đạo Tân rồi!
Một kiếm đâm vào ngay cổ!
Trong tích tắc, bầu không khí bỗng im phăng phắc!
Kiếm của Diệp Quân đâm vào cổ của An Đạo Tân, nhưng lại bị một nhuyễn giáp mỏng màu vàng cản lại!
“Thần giáp!”
Trên núi Quan Huyên, Cố Triều Nguyên nheo mắt lại!
Nền tảng của nhà họ An này không phải thâm sâu bình thường thôi đâu!
Có đến cả giáp cấp Thần, hơn nữa chuẩn bị những thứ này rõ ràng là để chống lại tốc độ của Diệp Quân!
Bên dưới, Diệp Quân đâm một kiếm không thành công thì lập tức lui lại, nhưng đúng lúc này, một luồng lôi quang khủng bố đánh về phía hắn!
Diệp Quân nheo mắt lại, nhoáng người né tránh đạo lôi quang kia một cách chuẩn xác.
Một giây sau, hắn lại xuất hiện sau lưng An Đạo Tân như một hồn ma, mà dường như An Đạo Tân đã đoán được nên hắn vừa xuất hiện sau lưng cô ta thì cô ta đã đánh một quyền tới!
Trên nắm đấm này có vô số lôi quang phun trào.
Ầm!
Tiếng nổ vang lên, một đạo tàn ảnh lùi ra sau mười mấy trượng!
Người lùi lại chính là Diệp Quân!
Sau khi dừng lại, Diệp Quân không hề bị thương, thật ra không phải hắn bị đánh lùi mà là hắn chủ động lùi ra!
Diệp Quân nhìn An Đạo Tân phía xa, trong lòng thấy kỳ lạ!
Tốc độ của cô gái này không nhanh, nhưng xuất chiêu vừa đúng lúc, khiến hắn có cảm giác bị kiềm chế!
An Đạo Tân nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười nhạo: “Ngơ rồi à? Biết đấu pháp của ta gọi là gì không? Đấu pháp này gọi là đấu pháp dòng chảy ý thức!”
Dòng chảy ý thức!
Diệp Quân im lặng, hắn chưa từng nghe đến!
An Đạo Tân tiếp tục nói: “Xem dáng vẻ của ngươi, chắc là chưa nghe đến rồi! Nhưng cũng đúng thôi, loại người như ngươi sao có thể tiếp xúc được đến cấp bậc này? Từ nhỏ ta đã luyện võ, học tập ở thư viện Quan Huyên, người dạy võ đạo cho ta là cường giả đỉnh cấp của thư viện Quan Huyên, còn ngươi thì sao?”
Nói rồi, cô ta khẽ cười: “Theo ta được biết thì ngươi có một vị Tháp gia, nhưng đến dòng chảy ý thức ngươi còn chưa nghe đến, xem ra Tháp gia của ngươi chỉ là hạng rác rưởi tầm thường mà thôi!”
Diệp Quân: “…”
“Mẹ kiếp!”
Trong tháp, Tiểu Tháp nổi điên: “Mẹ kiếp! Hậu nhân của nhà họ An bây giờ đều giỏi đến vậy à? Hả? Mẹ nó chứ, ta chọc gì đến cô ta à? Hay sao?”
Giọng nói bí ẩn: “…”
An Đạo Tân bỗng bước tới trước một bước, một đạo tàn ảnh lướt qua!
Lôi quang lập loè!
Diệp Quân nheo mắt lại, hắn bỗng loé người, biến mất tại chỗ!
An Đạo Tân ở phía xa chợt xoay người rồi đấm một quyền ra, nhưng Diệp Quân không hề xuất kiếm.
Mà lúc này, đồng tử An Đạo Tân bỗng rút lại!
Giây phút này cô ta mới phát hiện Ngô Bình đã ở sau lưng mình rồi!
Nhưng trong tay Diệp Quân lại không có kiếm!
An Đạo Tân vừa quay người, một thanh kiếm đã đâm vào cổ của cô ta!
Ầm!
An Đạo Tân liên tiếp lùi sau!
Thấy cảnh này, trên núi Quan Huyên, đồng tử Cố Triều Nguyên rút lại: “Người…!kiếm chia đôi! Đấu pháp phản ý thức!”
Chỉ có một số ít người nhìn thấy vừa nãy lúc Diệp Quân biến mất, người đã biến mất, nhưng kiếm vẫn còn đứng nguyên!
Còn lúc Diệp Quân xuất hiện sau lưng An Đạo Tân, An Đạo Tân quay người đánh ra một quyền nhưng Diệp Quân thi triển thuật ngự kiếm, thanh kiếm vốn dĩ đứng yên đã đâm thẳng từ phía sau lưng cô ta.
Nhát kiếm này vẫn không thể giết được An Đạo Tân, vì bộ nhuyễn giáp kia đã đỡ được!
Nhưng sức mạnh ghê gớm đã khiến An Đạo Tân liên tiếp lùi sau mấy chục trượng.
An Đạo Tân vừa dừng lại, Diệp Quân đã như một hồn ma xuất hiện trước mặt cô ta, cô ta hoảng hốt đánh mạnh một quyền, vô số lôi quang toé ra!
Nhưng Diệp Quân vẫn không ra tay mà liên tục lùi về sau.
An Đạo Tân ngẩng người, một giây sau, đồng tử cô ta rút lại, quay phắt người nhưng lại một thanh kiếm nữa đâm vào cổ của cô ta!
Rầm!
An Đạo Tân liên tiếp lùi sau, cùng lúc đó, Thần Giáp chỗ cổ cô ta đã có dấu rạn!
Trong lúc An Đạo Tân lùi sau, Diệp Quân lại xuất hiện trước mặt cô ta như ma quỷ, đồng tử cô ta rút lại, lần này cô ta thông minh hơn rồi! Cô ta để mặc Diệp Quân, quay người đánh một quyền ra!
Ầm!
Quyền này đấm ra, lôi quang mạnh mẽ đánh nát không gian trước mặt cô ta!
Nhưng quyền này lại đánh hụt!
Hơn nữa còn không có kiếm!
An Đạo Tân khiếp sợ, vừa quay người thì một thanh kiếm đã đâm vào cổ họng cô ta!
Ầm!
Bỗng chốc, An Đạo Tân bay xa ra mấy chục trượng, lúc cô ta vẫn chưa dừng lại, một đạo kiếm quang nhanh như chớp đã chĩa tới trước mặt cô ta.
Cô ta chưa kịp phản ứng, nhát kiếm này đã lại đâm vào cổ họng cô ta!
Ầm!
An Đạo Tân lại tiếp tục bay ra, khoảnh khắc cô ta bay ra, nhuyễn giáp chỗ cổ cô ta đã vỡ nát!
Lúc nhuyễn giáp vỡ ra, lại một thanh phi kiếm nữa đâm tới!
Đồng tử của An Đạo Tân rút lại, giây phút này, cô ta cảm nhận được hơi thở của cái chết!
Không dám che giấu gì nữa, hai tay cô ta siết chặt!
Ầm!
Một thanh trường thương rực lửa phóng từ người cô ta lên trời!
Ầm!
Tích tắc, không gian trong phạm vi mấy chục trượng vỡ vụn, khí tức mạnh mẽ trực tiếp đẩy lui nhát kiếm của Diệp Quân!
Trong cây thương này ẩn chứa khí tức mạnh mẽ khủng bố, khí tức này vừa xuất hiện đã khiến không gian ở đây vặn vẹo, sau đó bắt đầu tan biến!
Trên núi Quan Huyên, Cố Triều Nguyên khó tin nhìn thanh trường thương kia, run giọng nói: “Đây…!là khí tức của Võ Thần, đây là thanh trường thương mà vị nữ Võ Thần kia của nhà họ An từng dùng…”
Thương Võ Thần!.