Đọc truyện Hậu Cung Tranh Sủng Truyện – Chương 72
Năm mới đến, một trong những việc hệ trọng là ban ân. Hoàng đế ra chiếu chỉ đặc xá những người phạm tội nhẹ, tha bổng những trường hợp đã ngoan ngoãn nghe lời. Điều này khiến nhân dân vô cùng vui mừng, hết lời tung hô Hoàng đế sáng suốt nhân từ, Phong quốc sẽ ngày càng hưng thịnh.
Hoàng đế đã như vậy, thân là mẫu nghi thiên hạ, Hoàng hậu cũng không thể ngồi yên. Mấy năm nay, thỏa thuận giữa Đế Hậu không có gì thay đổi, Mạc Kỳ Thiên luôn đồng ý những hàng động của nàng, miễn là không vượt quá bổn phận, vì vậy Triệu Thục Nghi đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt để nâng đỡ những người cùng chiến tuyến với mình.
Đầu năm, theo tục lệ cũ đều sẽ có sự thay đổi ít nhiều về địa vị trong hậu cung. Năm nay cũng chẳng phải ngoại lệ. Một vài tiệp dư được phong lên lương hoa, Mộc chiêu hoa và Quan chiêu dung dù không được sủng ái vẫn nhảy lên hào Tần. Diệp Phương Nhã thân là tân sủng của Hoàng đế, đối với Hoàng hậu cũng coi như chỗ thân thiết, từ Tòng tam phẩm Quý tần tiến lên Chính nhị phẩm Hiền dung, cũng là phi tần có bước nhảy vọt nhanh nhất. Điều này tất nhiên dẫn đến không ít ghen tị của nữ nhân khác, nhưng các nàng hiện giờ phong vị không bằng, cũng không dám bàn tán quá to.
Đương nhiên, không phải là không có ai có cái gan này. Sủng phi đệ nhất của Hoàng đế, Ân Thục phi hiện tại cực kì tức giận. Vì cái gì, trong một năm mà ả tiện nhân kia đã leo lên đến Hiền dung, so với mình chỉ kém hai bậc? Cho dù là được Hoàng đế sủng ái đến mấy thì chuyện thăng liền bốn cấp là vô tiền lệ! Chỉ có một khả năng, Diệp thị kia đã cấu kết với Hoàng hậu! Triệu Thục Nghi dưới trướng không còn quân cờ nào có tác dụng, Mai phi đã sớm mất đi Thánh sủng, mấy vị phi tần còn lại càng không thể nói đến nên bắt tay với Diệp thị? Hiện giờ Diệp Phương Nhã kia là Chính nhị phẩm, lại là mối đe dọa to lớn đến vị trí độc sủng của Ân Như Nguyệt nàng, thật sự khiến nàng hận thấu xương! Ân gia mất đi trưởng tử trên sa trường, giờ chỉ còn một mình Ân lão gia chống đỡ, đã sớm bị nhiều gia tộc khác lăm le hòng lật đổ. Nếu nàng thất sủng, chuyện sau đó thật không dám nghĩ đến.
Lúc trước khi đắc sủng nàng đã khiến Hoàng hậu ngứa mắt không ít, giờ đi cầu xin nàng ta che chở chắc chắn không có tác dụng. Chi bằng… Mai phi bên người Hoàng hậu vốn không ưa Diệp Phương Nhã, giờ là Thiên Hiền dung, nếu nàng có thể ly gián bọn họ…
Suy nghĩ xong xuôi, nàng gọi nô tì vào trang điểm nhẹ nhàng, vận chiếc áo lông cáo quý giá từng được Hoàng đế ban cho khi trước rồi lên kiệu đi tới Nghi Mai cung. Mai phi cũng không ngờ được có ngày Thục phi cao cao tại thượng ghé tới cung của mình, vừa bất ngờ vừa hoài nghi chạy ra tiếp:
– Thục phi tỷ tỷ hôm nay sao lại có nhã hứng đến đây thế này?
– Tỷ tỷ lúc trước thân thể không thoải mái, muội muội có tâm dâng bao nhiêu dược liệu quý giá, nay thân thể đã tốt hơn liền tới cảm tạ muội. – Thục phi thân thiết cầm lấy tay Mai phi, đổi khách làm chủ mà dắt nàng ta vào.
Vào trong điện, Mai phi tuy lòng ngờ vực nhưng ngoài miệng vẫn nở nụ cười:
– Tỷ tỷ đột nhiên ghé thăm, muội chưa kịp chuẩn bị gì, hổ thẹn mời tỷ uống tạm tách trà này, muội sẽ pha ấm khác ngay đây.
– Làm phiền muội muội nhọc công rồi. – Thục phi đưa khen tay lên che miệng – Ta nhớ tài trà đạo của muội tốt nhất hậu cung, khi trước Hoàng thượng cũng thường xuyên tán thưởng trà nàng pha.
– Tỷ tỷ quá khen, chẳng qua cũng là một ngón nghề nhỏ mà thôi, thứ được Hoàng thượng tán thượng nhất chẳng phải điệu múa của tỷ hay sao? – Mai phi cười nhạt – Cũng không thể tranh sủng được.
– Muội muội không cần nói vậy, được sủng ái đâu nhất thiết phải giỏi một món nào đó? Muội xem, bản cung cũng thua trước ai kia thôi. – Ân Như Nguyệt thấy Mai An đã lung lay lại càng thêm dầu vào lửa.
Mai phi không phải không hiểu lời của Thục phi. Hiện tại Ân Như Nguyệt đã không còn được sủng ái như trước nữa, tất nhiên sẽ ngứa mắt Diệp Phương Nhã rồi tìm cách chia rẽ bè phái của Hoàng hậu. Nhưng mà… nàng ta nói không sao, nàng căn bản cũng không phục, vì sao ả tiện nhân kia có thể trong thời gian ngắn chiếm được sủng ái lớn như vậy? Nàng ta không có chống lưng, nhan sắc chỉ bình thường, tài năng chẳng hơn ai, vì sao chỉ một năm đã leo lên Hiền dung? Nếu bây giờ nàng ta có long thai… chỉ sợ sẽ trèo lên đầu nàng mà thôi!
Hoàng hậu sớm đã không còn trọng dụng nàng, chi bằng theo Thục phi lập phe riêng, phụ thân nàng là Thượng thư, cùng với phụ thân Thục phi kết hợp lại không phải là không thể khống chế Triệu lão gia. Còn việc tranh sủng…
– Tỷ tỷ, muội hiểu ý tỷ, xin mạo muội nói vài lời… – Mai An hướng Thục phi bày tỏ – Hai chúng ta nếu tranh sủng sẽ khiến Hoàng hậu đề phòng, ta có một muội muội sắp tiến cung, nhan sắc tuy không thể bằng tỷ nhưng hơn đứt ả tiện nhân kia, lại cực kì nghe lời ta. Nếu có thể khiến nàng ta được sủng ái rồi kéo thêm vây cánh, vậy Hoàng hậu bên kia cũng không phải nỗi lo nữa.
– Ý của muội cũng không tồi. – Tuy nghe có người khác thay thế mình tranh sủng, Thục phi không quá vui vẻ, nhưng vì đại cục, nàng cũng chỉ có thể làm vậy – Vậy… nàng ấy sẽ tiến cung vào đợt tuyển tú sắp tới sao?
– Đúng vậy ạ. – Mai phi cười đáp.
– Cứ tính như vậy đi. – Thục phi cười nhạt rồi đứng dậy – Muội là người thông minh, ta nghĩ mình không cần dặn lại.
– Tỷ yên tâm, muội tuyệt đối không hé răng một lời.
Bên ngoài bỗng nổi lên một trận cuồng phong. Cục diện hậu cung, có phải sẽ thay đổi?