Đọc truyện Hậu Cung Thăng Cấp Ký – Chương 31: Công việc chuyển cung
Edit: Natalie Pham
Beta: Bé Ka & Ishtar
Thường phi lạnh lùng nhìn Kỷ Trà Phù.
Tay Kỷ Trà Phù hơi run, khi nàng đứng lên, chân cẳng lại một trận bủn rủn, may mắn có Thị Cầm đỡ nàng.
Hoàng hậu lo lắng nói “Hôm nay Dung quý nhân nghỉ ngơi cho tốt, việc chuyển cung ngày mai xử lý sau.” Trong mắt Kỷ Trà Phù tràn ngập sự biết ơn, nói “Thần thiếp tạ ơn Hoàng hậu nương nương ân điển.”
Thường phi lạnh lùng cười, không nói lời nào.
Hoàng hậu nhìn Kỷ Trà Huyên vẫn luôn bảo trì trầm mặc, nói “Kỷ muội muội có thể cùng Thường phi giải quyết việc này.”
Kỷ Trà Huyên vui sướng cảm ơn. Thường phi nắm chặt hai tay, Kỷ Trà Phù liếc mắt nhìn Kỷ Trà Huyên một cái, là nàng làm phiền tứ muội.
Hoàng hậu lạnh nhạt cười gật đầu, quay đầu nói “Về cung.”
“Cung tiễn Hoàng hậu nương nương!” Mọi người lại hành lễ một lần nữa.
Đám người Hoàng hậu đi rồi, Thường phi nói “Kỷ tu hoa trở về đi, ngày mai bản cung thì sẽ phái người thông báo cho ngươi.”
Kỷ Trà Huyên lo lắng nhìn Kỷ Trà Phù. “Thế nào, chỉ là một buổi tối, ngươi sợ bản cung ăn thịt Dung quý nhân sao?” Thường phi cười khẩy nói.
Tươi cười trên mặt Kỷ Trà Huyên biến mất, nàng đáp “Thường phi nương nương nói nghiêm trọng rồi, thần thiếp chẳng qua muốn cùng Dung quý nhân trò chuyện một chút.” Thường phi cười lạnh một tiếng, sau đó xoay người sang chỗ khác.
Kỷ Trà Phù thở dài “Tu hoa về cung đi!” Sau đó cho Kỷ Trà Huyên một ánh mắt bảo nàng yên tâm. Kỷ Trà Huyên thấy bọn họ rời đi, nàng chậm rãi xoay người. Tử Châu vội vàng đỡ lấy nàng, Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu, ánh mặt trời chói chang làm nàng híp mắt lại.
“Chủ tử…” Tử Châu hơi lo lắng. Kỷ Trà Huyên nói “Các ngươi đi dạo với ta một lát.”
Tử Châu và Tiểu Thuật Tử cùng đồng thanh đáp “Dạ.”
Ánh mặt trời ngày mùa thu chiếu lên trên người ấm áp dào dạt, bước chân của Kỷ Trà Huyên không tự chủ được chậm lại. Nàng nhìn về phía vườn hoa xa lạ ở chung quanh, hóa ra trong lúc không để ý tới, nàng đã đi tới một chỗ hẻo lánh.
“Phía trước là nơi nào?”
Tử Châu nói “Hình như là Sắt Nhẫm hiên.”
“Sắt Nhẫm hiên?” Tử Châu gật gật đầu, thân là cung nữ, nàng tự nhiên biết rõ một số địa phương trong cung.
“Là tẩm điện của Tần quý nhân.” Tần quý nhân, Kỷ Trà Huyên trong lòng âm thầm suy nghĩ. “Chủ tử, có cần đi gặp Tần quý nhân không?” Kỷ Trà Huyên nghĩ nghĩ, nói “Quên đi, quay về đi.”
Đột nhiên ở vườn ngự uyển phía trước truyền đến tiếng sáo du dương, Kỷ Trà Huyên không tự chủ được dừng bước chân. Tử Châu và Tiểu Thuật Tử không dám quấy rầy. thật lâu sau, một khúc sáo đã hết, Kỷ Trà Huyên vẫn không có hành động gì. Tử Châu cùng Tiểu Thuật Tử liếc nhau, Tiểu Thuật Tử đẩy nhẹ Tử Châu, Tử Châu nhẹ giọng kêu lên “Chủ tử…”
Kỷ Trà Huyên lấy lại tinh thần, cũng từng có một người có thể thổi sáo làm rung động lòng nàng. Người thổi sáo này tuy rằng có thể cảm nhiễm lòng của người khác, nhưng còn kém hắn mấy phần. đang chuẩn bị trở về, đột nhiên cửa vườn ngự uyển kia mở ra, một nhóm người đi ra, ở giữa là một nữ tử sắc mặt tái nhợt lại cực kỳ xinh đẹp, chung quanh đều là cung nữ thái giám.
Nữ tử mặc cung trang này vô cùng kinh ngạc, vội vàng hành lễ “Quý nhân Tần thị gặp qua Kỷ tu hoa” cung nữ thái giám ở phía sau nàng ta cũng đồng loạt quỳ xuống thỉnh an.
“Kỷ tu hoa cát tường.”
Kỷ Trà Huyên mỉm cười nói “Đứng lên đi.”
“Tạ ơn Kỷ tu hoa.”
Thấy bộ dáng mảnh mai của Tần quý nhân, nàng nói “Là takhông phải, quấy rầy quý nhân dưỡng bệnh.”
Tần quý nhân lắc đầu, mỉm cười nói “Nơi này của thần thiếp thật lâu chưa từng có người tới, tu hoa có thể đến, là may mắn của thần thiếp.” Kỷ Trà Huyên nhìn thấy cây sáo gỗ trong tay nàng hỏi “Vừa rồi là quý nhân thổi sáo sao?” trên khuôn mặt tái nhợt của Tần quý nhân có thêm một tia đỏ ửng “Làm cho tu hoa chê cười.”
Kỷ Trà Huyên trong lòng nghi ngờ, chẳng qua vẫn mỉm cười nói “Quý nhân quá khiêm tốn rồi.” Tần quý nhân mỉm cười không nói. Kỷ Trà Huyên nhìn Tần quý nhân hỏi tiếp “Quý nhân đang chuẩn bị đi đâu vậy?” Tần quý nhân không chút hoang mang trả lời “Thời tiết hôm nay khá tốt, thân thể của tần thiếp cũng tốt hơn nhiều, cho nên chuẩn bị đi dạo ở gần đây một chút.”
Kỷ Trà Huyên nhìn về phía cây sáo của Tần quý nhân, như có suy nghĩ nói “Phải không?” Tần quý nhân lập tức cúi đầu, rất rõ ràng trả lời “Dạ.”
Lúc này một trận gió thổi tới, Kỷ Trà Huyên cảm thấy một luồng hơi lạnh, liền nói “Trời mặc dù ấm, nhưng gió cũng khá lớn, quý nhân nghỉ ngơi thật tốt, ta không quấy rầy quý nhân.” Tần quý nhân vội vàng nói “Tần thiếp tạ ơn tu hoa quan tâm.”
Kỷ Trà Huyên phất phất tay, sau đó xoay người, nói với Tử Châu cùng Tiểu Thuật Tử ở trước mặt “Chúng ta đi.” “Cung tiễn Kỷ tu hoa.” Kỷ Trà Huyên không quay đầu, cho tới bây giờ trong cung trốn tránh cũng không thể giữ mình trong sạch, ngày này còn ít, nàng mới có thể hưởng thụ một chút yên tĩnh như thế này. một khi ngày dài, nếu không muốn hồng nhan xương khô (ý nói người đẹp chết già), cũng chỉ có dung nhập vào cung đình.
Mà Kỷ Trà Huyên cảm thấy, có thể thổi ra tiếng sáo bao hàm hàm ý kia, trong lòng đều có khát vọng, tuyệt đối sẽ không yên lặng mà chết.
“Chúng ta về cung” Tiểu Thuật Tử vội vàng đi phía trước dẫn đường, Tử Châu cẩn thận đỡ nàng. không lâu sau, Kỷ Trà Huyên liền nhìn thấy con đường quen thuộc. Tiểu Thuật Tử lui đến phía sau Kỷ Trà Huyên. Trở lại trong cung, Kỷ Trà Huyên thay đổi quần áo, tự đi nghỉ ngơi không suy nghĩ nữa.