Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 5: Thiên Phú Và Cảnh Giới
Khương Lăng nằm trên giường, chăm chú lắng nghe cha hắn tường thuật lại nội dung của buổi nghị sự, sau đó Khương Hùng dặn dò đủ điều nhưng quanh đi quẩn lại thì ý của ông vẫn là mong hắn đừng làm trò dại dột.
Tuy rằng cách diễn đạt của Khương Hùng không được trôi chảy và khá cứng nhắc nhưng tình thân chan chứa trong lời của ông vẫn chạm đến tim của Khương Lăng, hắn đã ao ước có được một gia đình như thế này từ lâu rồi.Liễu Lam phu nhân yên lặng để hai cha con họ trò chuyện.
Thay vào đó, bà quay sang quan sát Khương Nhã đang đứng bên cạnh, quần áo nàng ấy xộc xệch, trâm cài tóc bị lệch, trên cổ còn có vết đỏ nhỏ.
Thấy vậy, Liễu Lam bèn đứng nhích lại gần Khương Nhã, nói nhỏ với nàng:”Nhã muội, hình như là bọn tỷ đến không đúng lúc rồi nhỉ?”Sau đó bà đưa tay chỉnh lại trâm cài tóc và kéo áo ngay ngắn lại cho Khương Nhã.”Muội… muội…” – Bị trêu chọc, Khương Nhã đỏ mặt xấu hổ, nàng lúng túng nép người lại sát Liễu Lam, lắp ba lắp bắp.Liễu Lam tủm tỉm cười khi thấy tiểu muội nhút nhát của mình đã chịu mở lòng với người khác, mặc dù người này có hơi không chính chắn.Bà nắm tay Khương Nhã để trấn an nàng ấy:”Huynh và tỷ không cấm cản chuyện hai đứa đến với nhau nên muội không cần phải e ngại như vậy đâu.””Sau này muội cứ yên tâm mà ở bên cạnh Lăng nhi.””Nếu Lăng nhi dám ức hiếp muội thì đích thân tỷ sẽ dạy dỗ lại nó nên muội đừng lo nhé?”Khương Nhã như trút được gánh nặng trong lòng, từ khi Liễu Lam phu nhân trực tiếp hỏi thì nàng đã luôn trong tâm trạng nơm nớp lo sợ, nàng sợ mình sẽ bị trách mắng hoặc tệ hơn là phải chấm dứt mối tình với Khương Lăng, nàng thở phào nhẹ nhõm:”Dạ, muội sẽ vâng lời của tỷ mà.”Hai người nắm tay nhau, cùng nở một nụ cười mãn nguyện.Bên ngoài nhìn vào thì thấy đây chỉ đơn thuần là màn đối thoại giữa hai tỷ muội nhưng thực ra là giữa mẹ chồng và nàng dâu tương lai.
Bởi vì Liễu Lam đã luôn mong muốn Khương Nhã trở thành con dâu của mình từ lúc Khương Lăng còn ở trong nôi.”Ta đã nói khô cả họng rồi mà con vẫn muốn tham gia là sao?” – Tiếng quát tháo của Khương Hùng phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Liễu Lam và Khương Nhã giật mình quay lại nhìn thì thấy Khương Hùng bực tức đi lại bàn uống vài ngụm trà, mặt ông hầm hầm.Khương Lăng lúc này mới nhảy ra khỏi giường, chạy đến bóp vai, năn nỉ ông:”Phụ thân, người cứ bình tĩnh! Trước tiên người giúp con kiểm tra lại kinh mạch và đan điền được không ạ?”Nói xong, hắn ngay lập tức nháy mắt ra hiệu cho Liễu Lam và Khương Nhã ra sức giúp thuyết phục Khương Hùng.
Hai người họ liền hiểu ý.”Phu quân, việc này cũng không mất nhiều thời gian, hay là chàng thử một phen đi?” – Liễu Lam nói với giọng ngọt ngào, vuốt ve tay của Khương Hùng.”Sáng nay muội cảm nhận được trên người của Khương Lăng có biến hoá, huynh xem qua có khi lại bất ngờ đấy!” – Khương Nhã rót thêm trà cho Khương Hùng rồi nắm tay Khương Lăng đặt lên bàn.Khương Hùng đành phải nghe theo lời của bọn họ, miễn cưỡng bắt mạch cho Khương Lăng được một lúc thì cơ mặt của ông bắt đầu giãn ra.
Cái biểu cảm nhăn nhó lúc đầu dần chuyển sang mừng rỡ và phấn khích.
Ông nắm chặt tay của Khương Lăng, nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi hớn hở nói:”Đ… Đan điền của con đã hồi phục hoàn toàn, kinh mạch lưu thông và… còn có khí tức của Thôn Nguyên Chi Thể nữa.”Cả ba người Khương Hùng, Liễu Lam và Khương Nhã đều sửng sốt trước biến hóa diệu kỳ của Khương Lăng, còn hắn thì ngáo ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Khương Nhã ghé sát vào tai hắn, dịu dàng giải thích:”Thôn Nguyên Chi Thể là một loại thể chất thượng cổ vô cùng quý hiếm, khả năng thôn phệ nghịch thiên của nó có thể giúp chàng tu luyện vượt trội hơn người khác đấy.”Đến lúc này Khương Lăng mới hiểu ra vấn đề, hắn cứ tưởng mình thức tỉnh một loại thiên phú đủ dùng, ai ngờ lại được một thể chất gian lận trắng trợn như thế này.
Hắn hôn lên trán Khương Nhã, nhìn nàng âu yếm rồi quay sang nói với Khương Hùng:”Phụ thân, ba tháng sau mới tổ chức ngày tranh tài, con vẫn còn hy vọng.””Không được! Không được! Con nghĩ gì trong đầu vậy hả? Con sẽ phải đối đầu với Luyện Thể Cảnh tam tầng, tứ tầng hoặc có khi là ngũ tầng đấy!” – Khương Hùng lắc đầu phủi tay, tuy là ông đang rất vui mừng và phấn khởi nhưng vì sự an toàn của Khương Lăng nên ông vẫn một mực từ chối.
Điều đó là hiển nhiên, hắn tu luyện ba tháng đã đòi đánh với người tu luyện tính bằng năm thì khác gì lấy trứng chọi đá.Khương Lăng nghe qua cảnh giới thì mới nhớ đến phân chia cấp bậc tu luyện ở thế giới này.
Mỗi cảnh giới đều chia thành 10 tầng, thăng tiến dần từ Nhất đến Thập.
Nói như vậy cũng đủ hiểu là hắn đã bị người ta bỏ xa cả nửa chặng đường rồi.”Phụ thân, không chấp nhận khiêu chiến thì chắc gì chúng đã buông tha cho con.
Những trưởng lão khác cũng sẽ nhân cơ hội này để lên mặt.
Thân là con của gia chủ, con phải giữ được tôn nghiêm cho người, xin hãy tin tưởng ở con.” – Khương Lăng quỳ rạp xuống đất, nét mặt vô cùng nghiêm túc.Khương Hùng nhìn vào ánh mắt đầy quyết tâm của con mình, đứa con nhu nhược ngày nào giờ đã trưởng thành.
Ông vỡ òa trong niềm hân hoan, nhào tới ôm chặt Khương Lăng:”Đúng là con trai của ta! Với ý chí mạnh mẽ như vậy thì không chỉ gia tộc mà có khi Liễu tiểu thư còn bị con khuất phục ấy chứ!”Khương Lăng hốt hoảng, vội ngắt lời cha mình:”Từ từ đã, phụ thân! C-Con chưa tính tới chuyện đó đâu!”Khó hiểu trước câu nói của con mình, Khương Hùng nhướn mày nói:”Hôm nay con uống nhầm thuốc à?””Đó tiểu thư của Liễu gia đấy!””Nhan sắc không thua kém gì mẫu thân của con đâu, thiên phú hơn người, chẳng lẽ con không muốn…”Chưa kịp nói hết câu Khương Hùng đã Liễu Lam phu nhân huých cùi chỏ vào người, ông ngơ ngác quay qua nhìn thì thấy bà đang lườm mình cùng với đó là Khương Nhã với sắc mặt đượm buồn.
Nhận ra mình bị hớ, ông luýnh quýnh cầu cứu Khương Lăng.
Nhưng hai cha con sao có thể hiểu được tâm lý của phụ nữ nên chỉ biết ậm ờ không nói nên lời.”Muội không ngại làm thiếp đâu.” – Khương Nhã nhỏ giọng, mặt ửng hồng.Liễu Lam phu nhân nổi giận đùng đùng, bà liếc sang hai tên đầu gỗ:”Ta không cho phép Nhã muội làm thiếp, dù cho đó có là họ hàng của ta thì cũng không thể để muội ấy chịu thiệt thòi, nghe rõ chưa?”Hai cha con liền gật đầu lia lịa, chân tay run cầm cập không dám hó hé.
Nói xong Liễu Lam phu nhân liền ngoảnh mặt nắm tay dắt Khương Nhã rời khỏi phòng, Khương Hùng chỉ biết lẳng lặng đi theo.
Cuối cùng chỉ còn lại Khương Lăng ngồi tiếc hùi hụi vì không được ngủ chung với Khương Nhã..