Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên

Chương 32: Giả Mạo


Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 32: Giả Mạo


Ban đêm.

Trong một khu rừng cách Khương phủ hàng trăm dặm.

Khương Lăng đang tức tốc lên đường đến Quách gia.

Bởi vì cách đây khoảng một canh giờ, Khương Lăng đã nhận được một tin tức từ gia chủ Quách gia khiến hắn như ngồi trên đống lửa, một người huynh đệ kết nghĩa của hắn ở Quách gia đã bị đánh trọng thương đến mức phải nằm liệt giường và đang trong tình trạng rất nguy kịch.

Hắn đã phải sống một kiếp cô độc, tứ cố vô thân rồi nên kiếp này hắn tuyệt đối không thể để mất đi những người huynh đệ, bằng hữu của mình.

Chính vì thế, Khương Lăng đã vội vã đi ngay trong đêm, đồng hành cùng hắn là người đưa tin của Quách gia.

Kỳ lạ thay, người đưa tin của Quách gia lại dẫn đường cho Khương Lăng tiến sâu vào trong rừng thay vì đi theo con đường thông thường.

Và cả hai người đã di chuyển không ngừng nghỉ trong một khoảng thời gian khá lâu rồi nhưng vẫn chưa thể rời khỏi khu rừng.


“Này, ngươi có chắc là mình không đi lạc chứ?” – Khương Lăng chạy lại gần người đưa tin, lên tiếng hỏi.

Trong lòng của hắn đã sớm nảy sinh nghi ngờ ngay khi kẻ này rẽ hướng vào rừng, hắn không đủ thực lực để ngự không phi hành nên chỉ có thể khinh công theo kẻ đáng nghi này.

“Tiểu nhân nắm rõ địa hình nơi này trong lòng bàn tay nên không thể nào đi lạc được đâu, xin ngài hãy kiên nhẫn thêm một chút.

” – Kẻ đưa tin của Quách gia trả lời, đảo mắt nhìn những tán cây xung quanh, chỉ cần đưa Khương Lăng đến một nơi trống trải trong khu rừng là y sẽ có thể hành động.

“Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, tốt nhất là ngươi đừng khiến ta phải thất vọng, bằng không ta sẽ phế hết cả tứ chi của ngươi đấy.

” – Khương Lăng giả vờ tức giận, hắn muốn thăm dò xem tên này có ý đồ gì khác hay không.

“Xin Khương công tử cứ yên tâm, chúng ta sắp đến nơi rồi.

” – Tên đưa tin ngoài mặt tỏ vẻ cung kính nhưng trong lòng lại đang mong chờ đến lúc được hạ sát Khương Lăng.

Nói rồi, y tăng tốc chạy đi, Khương Lăng cũng chạy theo sau.

Sau một hồi chạy hết tốc lực, tên đưa tin đột ngột dừng chân tại một bãi đất trống nằm ngay giữa khu rừng.

“Không làm trò nữa à? – Khương Lăng đứng lại, nhếch mép cười.

“Haha, ngươi thông minh hơn ta tưởng đấy, Dâm Ma Công Tử! Nhưng cũng chả sao cả, kiểu gì thì ngươi cũng phải chết dưới tay ta thôi!” – Tên đưa tin bật cười, y quay người lột lớp dịch dung và để lộ ra gương mặt của một thiếu niên.

Kẻ giả mạo này tự tin cho rằng Khương Lăng sẽ không đủ thực lực để phản kháng và cũng không thể trốn thoát nên quyết định ra tay, y lao đến chỗ Khương Lăng, tay trái đánh một quyền toàn lực về phía hắn.

Khương Lăng đánh trả bằng một quyền từ tay phải với uy lực cực mạnh.


*Uỳnh*Va chạm làm chấn động xung quanh, cả hai nhảy lùi ra sau vài bước, giữ khoảng cách với đối phương.

Quyền đấu quyền nhưng sức mạnh lại chênh lệch rõ rệt, tên kia đã mất cảm giác gần như cả bàn tay trái còn Khương Lăng thì chỉ bị tê nhẹ mấy ngón tay thôi.

“Li Sát Nhị Diệt! Ta thề sẽ cho ngươi chết không được toàn thây!” – Tên thiếu niên kết ấn triệu hồi ra hai thanh kiếm bay lơ lửng, y bắt lấy một thanh kiếm và chĩa thẳng về phía Khương Lăng, y tức giận vì bản thân không đủ thực lực để một kích giết chết hắn.

“Ngạo Sinh Quyết! Khai!” – Khương Lăng cười khẩy rồi đọc khẩu quyết, phóng thích linh lực mãnh liệt, có vẻ như ngay từ đầu hắn đã quá đề cao tên nhóc này rồi nhưng không vì thế mà hắn chủ quan.

Thi triển công pháp đã xong, cả hai lại một lần nữa tiếp tục giao đấu.

*Vụt* *Rẹt Rẹt*Hàng trăm đường kiếm của tên thiếu niên mang theo sát ý chém vào người Khương Lăng nhưng chỉ làm rách y phục của hắn chứ không thể làm hắn bị thương.

Khương Lăng né hết toàn bộ công kích, sau một lúc quan sát là hắn đã có thể dùng hai ngón tay để chặn lưỡi kiếm một cách dễ dàng và bẻ gãy nó trong nháy mắt, sau đó hắn lấy lưỡi kiếm găm vào đùi của tên thiếu niên kia.

“Ahh! Tên khốn kiếp nhà ngươi!” – Y ngã quỵ xuống, đau đớn hét lên.

Đột nhiên, Khương Lăng cảm nhận được một tia sát ý khác đang ở rất gần, hắn liền quay người lại.

Một đường kiếm bỗng xuất hiện, đâm thẳng tới ngực Khương Lăng, hắn lách mình qua một bên và tung cước vào bụng kẻ đánh lén.


Hắn định tiếp tục hành hạ tên thanh niên kia thì lại bị phá đám bởi giọng nói của một thiếu nữ.

“Cầm thú, súc sinh! Ngươi mau đứng lại cho ta!” – Nữ nhân đánh lén lớn tiếng mắng, nàng gắng gượng đứng dậy, hai tay cầm kiếm lao đến chém Khương Lăng.

Nhưng khi nàng đã tiếp cận được Khương Lăng thì thanh kiếm trong tay nàng biến mất, nàng nhìn về hướng tên thanh niên kia, người triệu hồi ra thanh kiếm, thì không thấy bóng dáng của y đâu.

Khương Lăng cũng không ngờ là thằng ranh con đó lại hèn nhát như vậy nhưng hắn không đuổi theo vì ở đây vẫn còn một con tin mà, hắn bóp cổ nữ nhân đánh lén và nhấc nàng lên, lạnh lùng nói:”Nói! Tại sao các ngươi dám giả mạo gia chủ Quách gia?”Nữ nhân ấy nhìn Khương Lăng với ánh mắt căm phẫn, nàng nhất quyết không trả lời.

Giữ lại mạng của nàng ta cũng vô ích nên Khương Lăng dùng lực bóp mạnh vào cổ nàng.

“Khương công tử, xin dừng tay!” – Giọng nói của một nam nhân trung niên lọt vào tai Khương Lăng khiến hắn quay đầu lại nhìn.

———————Momo/Zalopay: 0775808013Dành cho độc giả nào muốn ủng hộ để tiếp thêm động lực cho tại hạ ạ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.