Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 20
Ngồi trong bồn tắm, Khương Lăng chẳng thể nhúc nhích vì hai cánh tay đã bị Liễu Linh Vân và Nghiêm Tuệ Mẫn bám chặt lấy, hắn biết tỏng là hai nàng đang giả vờ ngủ nhưng hắn lại là một người thương vợ nên chỉ đành ngồi yên để chiều lòng cả hai nàng ấy.
Còn Khương Nhã cứ dụi đầu vào vào ngực Khương Lăng, sự đáng yêu của nàng đã làm hắn phải mỉm cười suốt từ nãy đến giờ.”Chàng có thích không?” – Khương Nhã ngước lên nhìn Khương Lăng, nàng bắt gặp ánh mắt của hắn nên lên tiếng hỏi.”Ta hỏi nè, nàng có thấy con ong nào chê hoa thơm mật ngọt không?” – Khương Lăng cúi xuống cắn nhẹ lên mũi Khương Nhã rồi cười nói.”Chàng cứ giỏi nịnh như vậy thì chắc sau này thiếp sẽ có thêm nhiều tỷ muội nữa mất!” – Khương Nhã ôm mặt bẽn lẽn, tim nàng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực sau khi nghe câu hỏi đó của hắn.”Hưm, chả trách tại sao Vân tỷ vừa gặp đã đem lòng yêu chàng, cái miệng của chàng cũng dẻo thật đó!” – Nghiêm Tuệ Mẫn bất ngờ đẩy mặt Khương Lăng quay qua phía mình, nàng hôn lên môi hắn rồi nói.Khương Lăng chỉ biết cười trừ, trước tuyệt sắc giai nhân như ba nàng vợ này thì sao hắn có thể giữ mồm giữ miệng mà không buông lời khen được cơ chứ.Bị hai quả đào tiên của Khương Nhã ép vào người, Khương Lăng giờ mới nhận ra linh lực trong người nàng đã đầy ắp tự bao giờ nhưng tu vi vẫn không có chuyển biến, hắn tò mò hỏi:”Ta nhớ là mình đã truyền linh lực cho nàng nhiều lắm mà.””Sao nàng vẫn chưa tấn thăng cảnh giới?””Nàng gặp trở ngại gì à?”Sắc mặt Khương Nhã bỗng dưng trở nên căng thẳng, nàng bối rối nhìn Khương Lăng một lúc rồi mới chịu mở lời:”Thật ra, khi làm lần đầu tiên với chàng là thiếp đã có thể đột phá cảnh giới rồi!””Nhưng nếu làm vậy thì thiếp sẽ phải bế quan tu luyện một thời gian.””Thiếp sợ chàng sẽ giận vì phải đợi lâu nên…”Khương Lăng lắc đầu cười khổ, hắn cứ tưởng nàng gặp phải bất trắc gì đó, hắn cọ mũi với nàng rồi mắng yêu:”Ngốc quá, ta có bao giờ nhỏ mọn như vậy đâu!””Dù có mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa thì ta vẫn sẽ luôn đợi nàng mà!””Phu nhân cứ việc yên tâm bế quan đi nha!”Nghe được lời này của hắn là sắc mặt Khương Nhã liền tươi tắn trở lại vì nỗi muộn phiền của nàng đã được xua tan, nàng mỉm cười gật đầu với Khương Lăng và tiếp tục dụi đầu vào ngực hắn.”Vậy còn hai nàng đây, có gì muốn nói với phu quân không? – Khương Lăng lay nhẹ hai cánh tay, hắn nghiêng đầu nói nhỏ vào tai của Liễu Linh Vân rồi đến Nghiêm Tuệ Mẫn.
Hắn nghĩ đây có lẽ là thời điểm thích hợp nhất để tâm sự cùng nhau.Nghiêm Tuệ Mẫn liền làm nũng khi thấy ánh mắt của Khương Lăng:”Hay là chàng ngỏ lời yêu với tỷ tỷ của thiếp luôn đi!””Tỷ ấy cứ suốt ngày bắt thiếp phải tu luyện để tham gia bí cảnh gì đó nhưng thiếp không thích tí nào cả.””Nếu tỷ tỷ chịu gả cho chàng thì thiếp sẽ không phải tu luyện nữa, hihi!””À… ừm… ta sẽ hỏi thử nàng ấy xem sao.” – Khương Lăng ngập ngừng.Chuyện này quả thật có hơi khó cho Khương Lăng vì hắn vẫn là cái gai trong mắt Nghiêm Tú Lệ, trò chuyện bình thường còn không được huống chi tỏ tình.
Nhưng dù thế nào hắn cũng phải thử một phen, ai bảo hắn là người thương vợ cơ chứ.Nghiêm Tuệ Mẫn biết hắn có ý với Nghiêm Tú Lệ và nàng không muốn phải rời xa bất kỳ ai nên đã bảo hắn làm vậy, nàng thật sự rất vui khi hắn đồng ý.
Nàng tựa đầu vào vai Khương Lăng và ngắm nhìn khuôn mặt của hắn, nam nhân mà nàng yêu say đắm.”Còn nàng thì sao, Linh Vân của ta?” – Khương Lăng quay qua cắn nhẹ vào vành tai của Liễu Linh Vân.Liễu Linh Vân bất giác giật mình, nàng ngẩng đầu lên, mắt đối mắt với Khương Lăng, nói với giọng lí nhí:”D-Dạ, chuyện là vài ngày trước, thiếp nhận được tin từ Lạc Băng Di Cung.””Sư phụ của thiếp đã mất tích trong lúc đi tìm thảo dược trị thương cho thiếp.””Cung chủ và một số trưởng lão lại bị trọng thương do giao đấu với kẻ địch.””Tình hình trong cung đang hỗn loạn nên… thiếp muốn xin phép chàng và phụ thân được quay về một chuyến.””Để giúp đỡ cung chủ và tìm kiếm tung tích của sư phụ.””Có được không ạ, phu quân?””Đương nhiên là được rồi!” – Khương Lăng hôn lên trán nàng, nhẹ nhàng nói.Liễu Linh Vân hạnh phúc ôm lấy tay Khương Lăng, nàng vốn định sẽ làm đủ mọi cách để cầu xin hắn nhưng không ngờ là hắn lại đồng ý mà lại còn không giận hờn, nàng mừng thầm trong lòng vì mình đã chọn yêu đúng người.
Liễu Linh Vân nép mình sát vào người Khương Lăng như một sủng vật.”Ta ra ngoài tìm Tú Lệ, các nàng ở đây nghỉ ngơi đi nha, lát nữa ta sẽ về!” – Khương Lăng rướn người nhảy ra khỏi bồn tắm, hắn khoác lên mình bộ quần áo thường ngày rồi rời khỏi phòng.Ba mỹ nữ nhìn theo bóng lưng của hắn rời phòng rồi cùng nhau cười khúc khích.Trời cũng đã chập tối, Khương Lăng vừa đi vừa suy nghĩ mông lung.
Cái tên Lạc Băng Di Cung đối với Khương Lăng nghe thật xa lạ nhưng hắn biết rõ một điều rằng nơi đây tài nguyên hùng hậu và khả năng bồi dưỡng đệ tử cũng rất tốt, Liễu Linh Vân chỉ mới bái nhập vào cung được vài năm đã một mạch thăng cấp tu vi đến Phục Khí Cảnh.
Giờ đây nội thương của Liễu Linh Vân đã được chữa lành thì tiền đồ của nàng sẽ xán lạn hơn bao giờ hết.Nghiêm Tuệ Mẫn tuy đã 18 tuổi bằng với Khương Lăng nhưng do không chịu tu luyện nên chỉ dừng lại ở Luyện Thể Cảnh ngũ tầng, các nàng còn lại đều có tu vi cao hơn Khương Lăng rất nhiều, Khương Nhã chỉ mới 30 tuổi nhưng đã có tu vi Chân Linh Cảnh thập tầng, còn Liễu Linh Vân vừa bước sang tuổi 25 là đã đạt đến Phục Khí Cảnh nhất tầng, chưa kể đến Nghiêm Tú Lệ đã là Khai Mạch Cảnh ngũ tầng dù chỉ vỏn vẹn 22 tuổi.
So với tuổi thọ dài hạn của tu sĩ thì mỗi nàng đều còn rất non trẻ nhưng xét về tư chất thì được xem như thiên tài trong vạn người.Trong khi đó, Khương Lăng vẫn chưa thoát khỏi Luyện Thể Cảnh.
Hắn hạ quyết tâm sẽ trở nên mạnh hơn để xứng đáng với những nàng vợ thần tiên của mình.———-Momo/Zalopay: 0775808013Dành cho độc giả nào muốn ủng hộ để tiếp thêm động lực cho tại hạ ạ.