Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên

Chương 13: Đại Phu Nhân Nhị Phu Nhân Tam Phu Nhân


Bạn đang đọc Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên – Chương 13: Đại Phu Nhân Nhị Phu Nhân Tam Phu Nhân


Chưa kịp vui mừng đã phải nghe tin như sét đánh ngang tai, Nghiêm Thiên Hạo đứng chết lặng, ông thất thần hỏi Khương Lăng:”Vị tiểu thư này vừa gọi con là phu quân à?””Vậy có nghĩa là… là… là…”Khương Lăng từ từ lùi lại đứng kề bên cạnh Khương Nhã, hắn nắm lấy hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng, gượng cười trả lời Yên Vương:”Xin thưa với vương gia, vị tiểu thư đây tên là Khương Nhã và nàng… hì hì… là hôn thê của con ạ!”Chúng con đã được gia gia định hôn ước vào ngày hôm trước!”Đợi đến khi hắn vừa nói hết câu, Khương Nhã liền hành lễ với Yên Vương:”Tiểu nữ bái kiến vương gia.”Nghiêm Thiên Hạo nghe mà hụt hẫng, Khương Nhã so với Tuệ Mẫn của ông thật là một trời một vực, xét về mọi mặt thì nàng ấy đều chiếm thế thượng phong còn nha đầu nhà ông chỉ được cái nết làm nũng là giỏi, Tú Lệ thì chẳng chịu mở lòng với Khương Lăng.

Nghiêm Thiên Hạo cứ ngỡ mình là người đầu tiên định hôn ước cho Khương Lăng, ông đâu ngờ được là Khương Chấn Nam đã đi trước một bước.

Ông thẫn thờ nhìn Khương Lăng và Khương Nhã.Khương Chấn Nam thừa biết lão huynh đệ ngay từ đầu đã có ý muốn Tuệ Mẫn sẽ thành thân với Khương Lăng trước, ông bèn đứng dậy, bước lại vỗ nhẹ lên vai Nghiêm Thiên Hạo:”Hây da, lúc trước ta có hay kể với huynh về nghĩa nữ của mình mà, huynh quên rồi sao?””Mà huynh quên cũng phải, tiểu Nhã vì phải âm thầm bảo vệ tiểu Lăng nên luôn ẩn thân.””Tiểu Lăng và tiểu Nhã lại luôn tiếp xúc với nhau nên không khỏi phát sinh tình cảm, ta thân làm trưởng bối nên ra mặt tác hợp là chuyện đương nhiên!”Những lời khẳng định đó khiến Nghiêm Thiên Hạo không giấu được vẻ ủ rũ.

Lần này ông chẳng còn cách nào khác ngoài ngậm ngùi chấp nhận bị hớt tay trên bởi Khương Chấn Nam và Tuệ Mẫn nhà ông đành phải chịu thiệt thòi mà làm nhị phu nhân.Dù biết mình nói ra lời như vậy là có hơi không kiêng nể nhưng Khương Chấn Nam cũng là vì Khương Nhã, đâu ai biết được mai sau Khương Lăng sẽ rước về bao nhiêu nữ nhân, ông vẫn nên là chốt cho nàng cái thân phận đại phu nhân trước cho chắc ăn.”Thúc bá, con đảm bảo với người, thành thân trước hay sau thì tiểu Lăng cũng đều xem trọng nhi nữ như nhau nên người đừng lo!” – Khương Hùng bước lại gần Nghiêm Thiên Hạo, nhẹ giọng khuyên nhủ ông ta.


Khương Hùng cũng muốn tiểu muội của ông làm đại phu nhân của Khương Lăng nên chỉ còn nước thuyết phục Yên Vương.”Đúng vậy, bá phụ, Lăng nhi sẽ không bạc đãi Mẫn Mẫn đâu.” – Liễu Hoàng Lâm bước đến bên cạnh Khương Hùng, bồi vào một câu.”Nam nhi tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, bất quá thì thành thân một lượt luôn cho nó công bằng chứ nhể?” – Thạch Kình Thiên khoác vai an ủi Nghiêm Thiên Hạo.Nghe xong mấy lời khích lệ, tinh thần Nghiêm Thiên Hạo liền phấn chấn trở lại, ông giang rộng vòng tay ôm cả ba người Khương Hùng, Liễu Hoàng Lâm, Thạch Kình Thiên, gật gù tán thành:”Phải, phải, thứ lỗi cho lão phu lỗ mãng, quả thật là ta có hơi lo lắng thái quá.””Lão Nam, Lăng nhi đã nhận lời của ta rồi thì huynh nhất định phải cùng ta kết thông gia đấy!” – Nghiêm Thiên Hạo quay sang nói to rõ từng câu từng chữ với Khương Chấn Nam.

Ông đã rũ bỏ bộ mặt u ám của mình và thay vào đó là vẻ háo hức mong chờ.”Được, được, chọn ngày lành tháng tốt rồi ta sẽ cùng Lăng nhi đem sính lễ đến vương phủ.” – Khương Chấn Nam vuốt râu cười.

Mới lúc nãy ông còn lo rằng Nghiêm Thiên Hạo sẽ buồn rầu ít lâu nhưng chưa gì lão ấy đã tươi tắn trở lại, ông cảm thấy bớt áy náy hơn hẳn nên dĩ nhiên là sẽ đồng ý cho lão huynh đệ được vui lòng.Thạch Kình Thiên kéo tay kéo chân từng người, mùi rượu thơm nức mũi trên bàn làm ông không nhìn được nữa mà hối thúc bọn họ:”Vậy là xong, chuyện thành thân để từ từ bàn bạc sau.””Việc cần làm bây giờ là mấy lão đầu chúng ta mau mau qua kia uống rượu xem tỷ võ.””Nào nào, nhấc cái mông lên hết cho ta!”Khương Lăng nãy giờ không dám lên tiếng nói tiếp, chỉ đứng đó giữ lấy tay Khương Nhã, chờ cho người cha yêu quý và người cậu họ đáng mến của hắn cùng Thạch lão nói đỡ cho vài câu, hắn sợ mình mở mồm ngu sẽ bị Yên Vương bẻ cổ mất, đến khi thấy ông ta vui vẻ trở lại thì hắn mới trút được gánh nặng trong lòng.


Vì không muốn Khương Nhã buồn lòng nên hắn buộc phải nói rõ ràng.Còn Khương Nhã thì đứng bên cạnh mải mê ngắm nhìn khuôn mặt điển trai với cái biểu cảm lạnh lùng của hắn, từng đường nét ngũ quan hoàn hảo như được tạc nên, nàng tự cảm thấy thật hãnh diện khi được hắn yêu thương.Ngay từ lúc nhìn thấy ba vị tiểu thư danh giá ở cùng một chỗ, nàng cũng đã ngầm đoán rằng Khương Lăng sẽ cố tạo ấn tượng tốt với họ nhưng ngạc nhiên là hắn lại không hề ngần ngại mà tuyên bố nàng là hôn thê trước mặt cả ba người.

Chỉ với nhiêu đó là đủ để Khương Nhã yên tâm cho phép chuyện thu thê nạp thiếp, bởi lẽ nàng biết mình đã nhận được sự ưu tiên trong lòng của Khương Lăng và sau này sẽ không bị ghẻ lạnh trong dàn hậu cung của hắn.Liễu Lam phu nhân ngồi nhìn mấy ông lão hơn vạn tuổi đời tranh nhau gả tiểu nữ tôn quý cho một đứa không đàng hoàng như con trai mình, bà chán chả buồn nói, nhìn qua Liễu Linh Vân đang lủi thủi một mình.”Vân nhi, cứ để mặc mấy lão trưởng bối bọn họ, con qua đây với ta!” – Bà vẫy tay gọi nàng cùng lại gặp mặt Khương Lăng và Khương Nhã, nàng ấy liền ngoan ngoãn đi theo.Ngơ ngác không hiểu tại sao lão gia gia lại làm quá mọi chuyện lên như vậy, ước nguyện duy nhất của Nghiêm Tuệ Mẫn là chỉ cần được gả cho Khương Lăng còn chuyện thê thiếp gì đó thì đối với nàng là không thành vấn đề.

Thậm chí nàng còn rất muốn được kết thân với một người xinh đẹp và tài giỏi như Khương Nhã.

Nàng thấy Liễu Lam phu nhân cùng Liễu Linh Vân nhổm dậy đi về phía Khương Lăng và Khương Nhã liền chạy lăn tăn theo.Trong mắt của Nghiêm Tú Lệ, nàng luôn nhận định rằng tên Dâm Ma Công Tử đó đã bỏ bùa mê thuốc lú Khương Nhã, một nữ nhân ôn nhu và dịu dàng như vậy chắc chắn là bị hắn lừa gạt dụ dỗ.


Nàng không thể giương mắt nhìn Khương Nhã bị Khương Lăng chơi đùa nên bèn đi cùng Tuệ Mẫn đến bắt chuyện.Khương Lăng thấy mẹ hắn dẫn theo Liễu Linh Vân, định quay sang dắt Khương Nhã đến chào hỏi nhưng nàng còn đang bận say sưa nhìn hắn.

Khương Lăng nhéo mũi Khương Nhã rồi mỉm cười, nàng bị làm cho sực tỉnh liền xấu hổ bấu vào tay hắn.”Hai đứa thật là, quấn quýt cả buổi sáng còn chưa đủ hay sao?” – Liễu Lam cười trêu chọc đôi uyên ương.”Bái kiến nhị thiếu gia và phu nhân.” – Liễu Linh Vân lịch sự chào hỏi.”Bái kiến mẫu thân và Liễu tiểu thư.” – Nãy giờ chỉ lo đùa giỡn với Khương Nhã nên hắn không để ý, đến khi nghe giọng của mẹ hắn mới quay sang trả lời.”Bái kiến Lam tỷ và Liễu tiểu thư.” – Tuy ngại ngùng khi tiếp xúc với người lạ nhưng Khương Nhã vẫn cố gắng lịch sự chào hỏi.Qua cách hành xử của Khương Lăng từ đầu đến giờ, Liễu Linh Vân đã không còn quan tâm đến lời đồn về tiếng xấu của hắn nữa, nếu không vì hôn ước với quán quân tranh tài thì nàng cũng muốn làm thân với hắn.Liễu Lam thoáng thấy cặp tỷ muội song sinh đang đi tới, bà nói nhỏ với Khương Nhã:”Phiền muội giữ chân Tuệ Mẫn và Tú Lệ một lúc nhé?””Linh Vân có bệnh trong người và ta nghĩ là Lăng nhi sẽ trị được nên phải thử một phen.”Khương Nhã liền gật đầu đồng ý, nàng quay người đi đón tiếp cặp song sinh.

Khương Lăng chưa kịp mở miệng lên tiếng đã mẹ hắn kéo đi cùng với Liễu Linh Vân.Đứng qua một góc khuất trên bục đài cao, Liễu Lam đặt tay Liễu Linh Vân và Khương Lăng lên nhau sau đó lên tiếng:”Vân nhi hấp tấp tu luyện Hàn Băng Đại Pháp thành ra bị phản phệ.””Hậu quả là tâm mạch bị hàn khí xâm nhập, gây đau buốt toàn thân.””Lăng nhi, con coi thử xem có giúp gì được không?”Hàn khí đoán chừng chỉ là một loại khí và Khương Lăng cũng muốn khám phá khả năng của Thôn Nguyên Chi Thể nên hắn sẵn lòng ra tay giúp đỡ.

Nhưng Khương Lăng chỉ mới thử nghiệm truyền linh lực sang cho Khương Nhã còn thôn phệ trực tiếp qua da thịt một người thì đây là lần đầu tiên.


Hắn tự trấn an bản thân rằng liều thì ăn nhiều, không liều thì ăn ít rồi bắt đầu thôn phệ.Liễu Linh Vân nhắm nghiền mắt, không biết Khương Lăng làm gì nhưng nàng dần cảm nhận cơn lạnh buốt trong người dần tan biến.

Bệnh tình dùng đủ mọi loại linh dược cũng không thuyên giảm nhưng lại dễ dàng bị đẩy lùi bởi Thôn Nguyên Chi Thể của Khương Lăng.

Nàng nhất thời xúc động không kìm được mà rưng rưng nước mắt.Ngoài việc liên tục rút hàn khí ra khỏi cơ thể Liễu Linh Vân, Khương Lăng còn truyền vào người nàng một lượng linh lực để ổn định tâm mạch.

Hắn đã vô tình sưởi ấm cả trái tim của nàng.Trong khi đó Khương Nhã đang lúng túng trả lời câu hỏi của cặp song sinh:”Khương Lăng bày tỏ tình cảm với ta vào ba tháng trước.””Và chàng ấy yêu ta thật lòng nên muội không cần phải lo đâu!””Vậy thì đợi huynh ấy thổ lộ là muội và Nhã tỷ sẽ chính thức trở thành tỷ muội cùng một phu quân rồi! Yeah!” – Nghiêm Tuệ Mẫn vui mừng nhảy nhót khi nghe lời kể của Khương Nhã.”Nhưng… hắn… hừ…” – Nghiêm Tú Lệ vẫn còn giữ ác cảm với Khương Lăng, dù theo lời kể của Khương Nhã thì hắn đã thật sự thay đổi nhưng nàng không thể tha thứ cho những chuyện đáng ghét mà hắn đã làm trong quá khứ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.