Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Chương 95: Ngọt ngào giày vò


Đọc truyện Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam – Chương 95: Ngọt ngào giày vò

Ôn Dịch Nho lập tức phản đối- Ko được!
Thân thể của ngài ko thể còn như vậy lăn qua lăn lại, vạn nhất ở trên
đường có 1 ngoài ý muốn, ai tới nhận trách nhiệm này?

_ Chính ta tự mình quyết định, đương
nhiên là chính ta phụ trách. Ngươi yên tâm, chuyện này, ta sẽ lập tức đi báo cáo mẫu hoàng, Dịch Nho, việc này sự tình đại quan trọng, hiện tại
Tạ Ơn đã bị giam áp, ngươi lập tức chuẩn bị 1 chút, đến lúc đó cùng
chúng ta cùng đi! Ta cùng thân thể Trầm Hương, còn cần ngươi tới chiếu
cố đó!

Quân Phi Vũ khẩu khí tín nhiệm, làm cho Ôn Dịch Nho tâm sinh cảm động.

Quân Phi Vũ lại ko có cho hắn nói chuyện dư địa, nói xong liền gọi thượng Quân Thiên Hựu cùng nhau trực tiếp đi
Phượng Nghi cung.

Việc này sự tình đại quan trọng, nàng
tin, Thương Ngô quốc như vậy khẩn trương, đồng thời đối với bọn họ tình
trạng như thế giải, khẳng định phía sau có người ở trợ giúp, nếu như ko
nhanh chóng giải quyết, ko chỉ 2 nước giao chiến, ngay cả Trầm Hương,
chỉ sợ cũng ko có cơ hội trở lại Thương Ngô quốc.

Trầm Hương đã 1 lòng tới nhìn nàng, lại
lấy mệnh cứu giúp, nam nhân như vậy tình thâm nghĩa trọng, nàng ko thể
để cho hắn lọt vào thương tổn như vậy.

Dù cho hắn hôn mê, còn có nàng, nàng nhất định phải giúp hắn giải quyết xong vấn đề.

Đối với quyết định của Quân Phi Vũ, Quân Mạc Sầu đương nhiên lớn lực ủng hộ, cũng chỉ có phương pháp này mới có
thể ngăn chặn miệng người tro nước Thương Ngô, thế nhưng, nếu Quân Phi
Vũ nói phía sau màn có độc thủ, như vậy dọc theo con đường này, nhất
định là hung hiểm trọng trọng, mà nàng lại người mang lục giáp (Mang
thai), theo tro lòng nói, Quân Mạc Sầu là ko hi vọng Quân Phi Vũ đi mạo
hiểm như vậy lui 1 vạn bộ mà nói, dù cho Thương Ngô quốc thật muốn kiên
trì chiến tranh, lấy thực lực Phượng Hoàng quốc, cũng căn bản ko sợ
Thương Ngô quốc đột kích. (Phải rồi, ko chỉ 1 nước Thương Ngô, 3 nước
còn lại cũng bị chị độc chiếm!- Milk)

Quân Mạc Sầu 1 đôi mi thanh tú chặt túc
cùng 1 chỗ- Vũ nhi, ngươi thực sự suy nghĩ kỹ càng? Mẫu hoàng ko hi vọng ngươi đi mạo hiểm.

Quân Phi Vũ cười cười, sự tình quyết
định, thì ngược lại 1 thân thong dong- Mẫu hoàng, nhi thần đã suy nghĩ
kỹ, chỉ có như vậy, mới có thể tránh cho chiến sự phát sinh. Nhi thần
cũng biết dọc theo con đường này sẽ có hung hiểm, nhưng ngay cả như vậy, nếu như nhi thần 1 mạng, có thể đổi lấy bách tính bình an, nhi thần tử
cũng là có giá trị. Huống chi, nhi thần còn ko nhất định sẽ có sự đâu.

Quân Mạc Sầu thân thủ cầm tay nàng-
Ngươi cố tình ôm thiên hạ chi nhân đức, mẫu hoàng cũng rất là vui mừng.
Ngươi đã quyết định, mẫu hoàng cũng ko cần phải nhiều lời, dọc theo con
đường này, chính mình phải cẩn thận 1 chút!

Quân Phi Vũ tựa đầu tựa ở trên vai Quân
Mạc Sầu, ngây thơ cười- Mẫu hoàng, ngươi cứ yên tâm đi! Nhi thần nhất
định sẽ bình bình an an trở về gặp của ngươi.

Quân Mạc Sầu nhìn nàng, vẻ mặt sủng nịch pha trò nàng- Ngươi xem ngươi, còn tượng đứa nhỏ như nhau, mẫu hoàng
làm sao có thể yên tâm nga!

Quân Phi Vũ đột nhiên nghiêm chỉnh lại-
Mẫu hoàng, ta đi sau này, liền cầu xin ngươi chiếu cố Tiêu Bạch, lần này hắn và Trầm Hương vì cứu nhi thần, đều trúng độc hôn mê, nếu như bọn họ có bất kỳ ngoài ý muốn, nhi thần sẽ khổ sở cả đời .

Quân Mạc Sầu vỗ vỗ mu bàn tay nàng-
Ngươi yên tâm, mẫu hoàng sẽ chiếu cố tốt hắn, chờ ngươi trở về, cam đoan ngươi thấy được 1 Tiêu Bạch khỏe khỏe mạnh mạnh.

_ Cám ơn mẫu hoàng! Chỗ thần đi chuẩn bị 1 chút, thời gian khẩn trương, sẽ chuẩn bị lập tức xuất phát.

_ Nhanh như vậy?- Quân Mạc Sầu sửng sốt 1 chút, lại lập tức nói- Sớm 1 chút khởi hành cũng tốt! Bảo trọng!

_ Mẫu hoàng bảo trọng!- Quân Phi Vũ ôm lấy Quân Mạc Sầu, lại trên mặt của nàng hôn 1 cái, lúc này mới đi ra ngoài.


Nhìn Quân Phi Vũ hơi có vẻ mập mạp bóng
lưng, Quân Mạc Sầu chỉ cảm thấy tro mắt như là chảy ra 1 cỗ nhiệt lưu,
chảy qua gương mặt nàng, thẳng tích đến nàng đặt ở trước mặt mu bàn tay
thượng, kia cảm giác ấm áp, thẳng thấm đến tro lòng.

Trở lại Phi Vũ cung, Quân Phi Vũ hạ lệnh Tình Nhi đi tìm đến Tần Thiếu Dương, Lãnh Vô Tà, Dạ Vô Tinh 3 người,
phân phó bọn họ ở từng tổ lý chọn 20 người võ công cao thủ cùng tiến lên lộ, lại từ đại nội thị vệ lý lấy ra 10 tên khinh kỵ binh, hợp thành 1
đội ngũ.

Phương diện ngự y, ngoại trừ Ôn Dịch Nho, còn khác chuẩn bị 1 gã Đỗ ngự y, để ngừa bất cứ tình huống nào.

Đãi mọi người chỉnh trang xong, đã đến giờ Mùi.

_ Khởi giá. . .

Theo 1 tiếng này trường uống, xe ngựa
chậm rãi về phía trước đẩy mạnh, chậm rãi, 4 vó chạy phi, càng chạy càng nhanh, chạy ra khỏi hoàng cung, chạy ra khỏi hoàng thành đại môn.

Hạo hạo đãng đãng đoàn xe lên đường,
trung gian mang theo 2 cỗ xe ngựa, 1 chiếc là Quân Phi Vũ cùng Tình Nhi
ngồi, 1 chiếc là kia Ôn Dịch Nho cùng Đỗ ngự y ngồi.

Tần Thiếu Dương thay 1 thân thị vệ phục, cưỡi ngựa lĩnh ở phía trước xung phong, Lãnh Vô Tà ở xe ngựa trắc áp
trận, Dạ Vô Tinh thì áp phía sau, mà Mạch Thiên Hàn lại thành người chăn ngựa xe Quân Phi Vũ, tự mình làm giá phong của nàng.

Cực kỳ xa hoa hoàng gia xe ngựa, bên tro ko gian cực khoan, mềm trường kỷ thượng dùng chăn gấm phụ 1 tầng lại 1
tầng, chỉ sợ ép đau Quân Phi Vũ, làm bị thương nàng, lúc đi, cũng là lấy tương đối tốc độ chậm đi tới.

Chờ đến nguyệt rơi tây tà, Quân Phi Vũ
nhìn như vậy chậm đi xuống, sợ rằng ko đến được mục tiêu địa điểm dự
định, vội vàng nói thúc Mạch Thiên Hàn tăng nhanh tốc độ- Thiên Hàn, mau làm cho đội ngũ tốc độ thêm nhanh 1 chút.

Mạch Thiên Hàn quay đầu lại- Ko được!
Tốc độ xe 1 mau, xe xóc nảy đứng lên, thân thể của ngươi sẽ chịu ko nổi- Quân Phi Vũ cười nói- Ngươi yên tâm đi! Ta hiện tại thân thể rất hảo,
ta vận công bảo vệ thai nhi là được, điểm này khổ, ta còn chịu được.
Ngoan, nghe lời!

Quân Phi Vũ 1 câu cuối cùng, làm cho
Mạch Thiên Hàn trán giữa sinh đầy hắc tuyến, nàng coi hắn là đứa nhỏ
sao? Còn “Ngoan, nghe lời” nghiêng đầu nhìn về phía Lãnh Vô Tà kia
trương băng hàn trên mặt văng tung tóe ra vết cười, Mạch Thiên Hàn càng
cảm thấy này tiểu nữ nhân nợ giáo sơn.

Đối Lãnh Vô Tà 1 mắt đao bổ tới, hừ lạnh nói- Vô Tà, ngươi đi thông tri Thiếu Dương tăng nhanh tốc độ!

Lãnh Vô Tà hẹp dài phượng con ngươi nhẹ
liếc Mạch Thiên Hàn khuôn mặt tuấn tú, nhìn trên mặt hắn hiện ra xấu hổ, khóe môi câu dẫn ra vẻ nghiền ngẫm tiếu ý, chắp tay lĩnh mệnh- Tuân
lệnh!

Hắn kia phó ngầm hiểu bộ dáng, lại để cho Mạch Thiên Hàn mặt đen mấy phần.

Xem ra hắn được tìm cơ hội cùng này thê
chủ đại nhân hảo hảo câu thông 1 chút, trước mặt người ở bên ngoài, cấp
cho hắn lưu chút mặt mũi mới được.

Ai ngờ Quân Phi Vũ liền là cố ý như vậy.

Nàng liền thích trêu chọc Mạch Thiên
Hàn, mỗi lần nhìn hắn khối băng mặt bị lây vẻ ửng đỏ, nàng đã cảm thấy
hắn đặc biệt được coi được, cảm giác được Mạch Thiên Hàn đối với nàng
bất đồng, tro lòng cũng sẽ cảm giác đặc biệt có thành tựu.

Nếu là Mạch Thiên Hàn biết mục đích của nàng chỉ là vì đùa hắn đến hài lòng, sợ rằng ko tức giận đến thổ huyết mới là lạ.

Phong sương nội, Tình Nhi nhìn trên mặt chủ tử kia vẻ mặt cười gian biểu tình- Chủ tử, ngươi cười được hảo đáng sợ.

Quân Phi Vũ thân thủ nhẹ đâm 1 chút Tình nhi- Nha đầu chết tiệt kia, nói cái gì ngươi đều loạn học, cũng dám nói bản cung đáng sợ, ngươi muốn bị đánh đòn!

Tình Nhi ủy khuất chu miệng lên- Chủ tử, tự ngươi nói tất ko phải nói bậy.


Quân Phi Vũ nhịn cười ko được lên tiếng, kia kiều giòn như ngọc rơi châu bàn bàn thanh âm bay ra phong ngoại, mê hoặc tâm cả đám nam nhân, Mạch Thiên Hàn càng cảm giác sâu tro tâm linh như là bị rót vào cái gì, phồng lên được tràn đầy, ấm áp, cảm động.

Chỉ cần nàng hài lòng, ta cái gì đều nguyện ý!

Chặt đuổi chậm đuổi dưới, trước lúc trời tối, bọn họ mục đích cuối cùng cũng đến trạm thứ nhất. . .rời kinh
thành gần nhất là thành nhỏ Chuẩn An huyện.

Khi bọn hắn đến thời gian, thị vệ trước
trạm sớm đã thành cùng người phụ trách trạm dịch sớm đã đứng ở đại môn
đón chào, vừa thấy Quân Phi Vũ xuống xe ngựa, đồng thời quỳ xuống đón
chào- Cung nghênh công chúa điện hạ giá lâm, công chúa thiên tuế thiên
thiên tuế!

_ Bình thân!

Quân Phi Vũ đánh giá này đơn giản song tầng trạm dịch, ở ko có cảm giác đến khác thường thời gian, mới bước đi bước vào đại môn.

Trạm dịch chủ cẩn thận sớm đã thành
chuẩn bị xong nước nóng thức ăn, chưa từng có nhiều nói chuyện phiếm,
lúc đi ra Quân Phi Vũ đã hạ lệnh cấm, bất luận cái gì ở trên đường cũng
ko được uống 1 giọt rượu, người vi phạm nghiêm trị, đãi sự hoàn sau, lại vừa tổ chức yến hội, làm cho đại gia ăn uống no đủ.

May mà cả đám toàn bộ là người 1 nhà, đại gia cũng ko có câu oán hận, ăn no rửa mặt chải đầu hảo liền từng người đi ngủ.

Quân Phi Vũ đơn độc 1 gian, Tình Nhi
theo thị ở bên, rót cái đẹp đẹp tắm hậu, tẩy đi một 1 mệt mỏi, Quân Phi
Vũ trái lại cảm thấy tinh thần được rồi, buồn chán dưới, liền sai Tình
Nhi đi tìm Mạch Thiên Hàn qua đây cho nàng giải buồn bồi ngủ.

Chỉ chốc lát, Mạch Thiên Hàn kia 1 thân
bạch y thon dài thân ảnh liền xuất hiện ở ngoài cửa, kia 1 thân bạch y,
ngay cả là ở gấp rút lên đường, lại vẫn như cũ trắng tinh như tuyết, bất nhiễm 1 tia bụi, hợp với kia trương bông tuyết bàn lóng lánh tuấn

Mặt, thấy thế nào thế nào thuận mắt.

Quân Phi Vũ hướng hắn vẫy vẫy tay- Thiên Hàn, qua đây.

Mạch Thiên Hàn đến gần trước giường ngồi xuống, Tình Nhi nhìn công chúa kia cười đến tượng hoa nở như nhau mặt
cười, len lén cười 1 chút, liền săn sóc giúp bọn hắn đóng cửa lại.

Quân Phi Vũ nhẹ tay xoa hắn đông lạnh được có chút băng lãnh khuôn mặt tuấn tú- Khí trời lãnh, mau lên đây!

Mạch Thiên Hàn con ngươi trung hiện lên 1 tia sáng, khóe môi câu dẫn ra 1 tia cười yếu ớt- Hảo!

Hắn động tác lưu loát cởi áo khoác của
mình, tượng cá chạch như nhau chui vào tro chăn, đem nàng chăm chú ôm
vào tro lòng- Vũ nhi, có thể như vậy ôm ngươi, thật tốt!

Quân Phi Vũ tâm trạng thương tiếc, bọn
họ đơn độc ở chung cơ hội thật là 1 tay cũng ko đủ sổ, ngẩng đầu, ôm lấy hắn mãnh hôn hắn 1 ngụm- Đứa ngốc, sau này cơ hội như vậy có nhiều mà.
Gần đây chỉ là sự tình nhiều lắm, nhất kiện sau đó nhất kiện, chờ chúng
ta an định lại, ta nhất định hảo hảo bồi cùng các ngươi.

Mạch Thiên Hàn nhẹ vỗ về nàng kia trãi
dài đen nhánh mái tóc, mái tóc vừa rửa trôi qua chính tản ra trận trận
mùi thơm, ko ngừng chui vào hắn chóp mũi, ở vô hình trung trêu chọc hắn, khảo nghiệm hắn tự chủ.

Quân Phi Vũ đem thân thể dựa nhập vào
tro ngực của hắn, tay nắm cả hông của hắn, tựa đầu lên lồng ngực của
hắn, tìm cái thoải mái vị trí nhắm mắt lại.

Có bọn họ cùng bên người, nàng liền sẽ ko cảm thấy cô đơn, sẽ có 1 loại cảm giác bị hạnh phúc vây quanh.

Nghe trên người hắn thơm ngát, nàng
nhưng thật ra chớp mắt liền đã ngủ, chỉ là khổ Mạch Thiên Hàn, ôn hương
nhuyễn ngọc tro ngực, có thể sờ có thể hửi, nghẹn đủ hỏa, lại ko thể

phát tiết.

1 đêm, ở giữa nơi này nhịn qua loại ngọt ngào giày vò.

Ngày thứ 2 giờ mẹo, hừng đông tảng sáng, mọi người liền đã sơ lưu thỏa đáng, chờ công chúa điện hạ đứng dậy, hảo tiếp tục chạy tới tiếp theo đứng.

Đương lúc Mạch Thiên Hàn nhẹ ôm 1 thân
ngáp liên tục dáng vẻ ko hề đáng nói Quân Phi Vũ đi ra, mọi người mới
bừng tỉnh đại ngộ, thảo nào tối hôm qua ko gặp Mạch đại nhân, nguyên lai là bị công chúa triệu đi thị tẩm.

Tần Thiếu Dương nhìn Mạch Thiên Hàn tro
lòng kia trương phấn hồng mặt cười, lông mi của nàng còn đang khẽ run, 1 thân tựa ở trên người Mạch Thiên Hàn, kiều biếng nhác vô lực bộ dáng,
có thể kích khởi bất luận cái gì nam nhân thương tiếc cùng che chở.

Nhưng mà lại, nam nhân tiến lên che chở ko phải hắn!

Nghĩ đến ngay cả tiến cung, chính mình
lại vẫn như cũ cùng nàng như là có ngàn vạn lý cự ly, ngay cả lãnh tình
như Tấu Thiếu Dương, cũng nhịn ko được tro lòng buồn bã.

Lần đầu tiên nhìn thấy của nàng thời
gian, vốn là nhận nhiệm vụ, muốn giết nàng, nhưng về sau Trầm Hương lại
phái người tìm tới cửa, nói muốn hắn cứu nàng, bảo hộ nàng.

Cùng Hoa Trầm Hương tương giao lâu như
vậy, hắn chưa từng có đã từng gặp Hoa Trầm Hương như vậy quan tâm bất cứ người nào, mặc dù Trầm Hương người thoạt nhìn luôn luôn như vậy ôn hòa
lễ độ, chỉ có hắn biết, nội tâm của hắn có bao nhiêu lãnh khốc.

1 lạnh như vậy khốc nam nhân, thế nhưng
sẽ làm hắn đi bảo hộ 1 nữ nhân, hơn nữa, lại là 1 nữ nhân người tro
hoàng thất hạ lệnh giết chết?

Khi biết Quân Phi Vũ thân phận sau này,
hắn mới có hơi tỉnh ngộ, nguyên lai Hoa Trầm Hương hay là ko có biến
(Thay đổi), hắn vẫn là có mục đích tới gần của nàng, tâm trạng đối Quân
Phi Vũ tự là có chút đồng tình, thân nhân muốn giết nàng, cho rằng người yêu muốn lợi dụng nàng, nếu như bị nàng biết chân tướng, nàng sẽ làm
như thế nào?

Hắn thực sự thật tò mò!

Vì thế, khi hắn đem nàng mang trở về sơn trang thời gian, hắn cố ý làm cho người ta đi nhục nhã nàng, lại ngoài ý muốn phát hiện, Quân Phi Vũ thế nhưng ko có như công chúa bình thường
như vậy uyển chuyển hàm xúc hoặc cố làm ra vẻ, nhớ tới nàng giống như
tiểu thú bị chọc tức gào thét, lúc níu chặt cái kia béo tẩu dám đánh
nàng cùng lúc liền phiến nàng lỗ tai cường hãn bộ dáng, mỗi khi nhớ tới, hắn luôn luôn sẽ sung sướng câu dẫn ra khóe môi.

Tại nơi 1 cái chớp mắt, hắn luôn luôn lạnh lùng vô tình, thế nhưng cảm giác tâm tư đã động.

Lúc đó khi thấy Trầm Hương cùng nàng hỗ động, tim của hắn sẽ vì nàng đau, vì nàng ngăn, vì nàng khó chịu.

Hắn lúc rời đi, hắn còn cố ý ác liệt nói cho nàng biết, hắn uy nàng phục Đoàn Tụ đan, cần mỗi tháng định kỳ tiến hành nam nữ giao hợp mới có thể ngăn cản độc phát, nàng quả nhiên hận
hắn! Như vậy sắc bén khắc cốt ghi xương ánh mắt, cứ như vậy khắc ở tim
của hắn thượng.

Có hận cũng tốt, dễ chịu hơn nàng quên mất hắn!

Hắn thực sự muốn nói cho nàng biết, ko
nên cùng Trầm Hương đi, hắn làm bị thương ngươi, ở khi đó, hắn căn bản
ko có nghĩ đến Trầm Hương sẽ thực sự vì nàng thay đổi, thế nhưng vì nàng phế bỏ toàn bộ hậu cung, độc đối với nàng 1 người.

Trầm Hương quyết định, cũng ảnh hưởng tới hắn.

Dù sao ở Phượng Hoàng quốc, 1 nữ Đa Phu là chuyện rất bình thường, ngay cả mẫu thân trang chủ của hắn, cũng có 1 phu 2 thị.

Nếu hắn quên ko được nàng, như vậy hắn sẽ tìm kiếm phương pháp, ở lại bên cạnh nàng.

Nghe tới nàng muốn tổ chức chọn phu thi
đấu thời gian, hắn ko nói 2 lời liền đi ghi danh, hắn thực sự rất muốn
thấy nàng đến lúc đó mặt cười thượng gặp phải thế nào đặc sắc biểu tình.

Quả nhiên, khi hắn xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng vẻ mặt ko dám tin tưởng, hỏi hắn vì sao lại xuất hiện?

Lúc đó, tim của hắn vừa ngọt vừa chua,
ngọt chính là nàng còn nhớ rõ hắn, toan chính là, nàng tựa hồ ko quá
hoan nghênh hắn đến, thậm chí ở nàng tro tròng mắt đen ngập nước cũng
thấy được vẻ hoài nghi.

Hắn biết, phu thị của nàng đông đảo, thả mỗi 1 người đều là nhân trung long phượng, mình ở giữa tro bọn họ chiếm ko được bất luận cái gì 1 điểm ưu thế, muốn thắng được của nàng quan
tâm cùng lòng của nàng, chỉ sợ ko phải tro khoảng thời gian ngắn có thể
thành công bất kể như thế nào, chí ít, hiện tại hắn có thể đứng ở bên
cạnh nàng, cũng đã cách nàng gần 1 bước.


Kinh qua đoạn này thời gian ở chung, hắn có thể cảm giác được, Phi Vũ đã dần dần coi trọng hắn. Hiện tại chính
là nàng leo lên hoàng vị trước thời buổi rối loạn, nếu như biểu hiện của mình hảo, nói ko chừng rất nhanh là có thể đạt được lọt vào mắt xanh
của nàng.

Nghĩ đến đây, môi của hắn giác liền hiện lên 1 tia cay đắng cười.

Lúc nào hắn Tần Thiếu Dương cũng trở nên như vậy trác vi, hắn nhấc chân 1 cái cơ hồ đã đạp phá đại môn Lãm
Nguyệt sơn trang, nhưng hắn lại như vậy trác vi khát cầu đạt được lọt
vào mắt xanh của nàng, nói ra, sợ là ko ai tin đi?

Tựa như hắn cảm thấy ko tin sẽ vì nàng cam nguyện buông tha tất cả.

Bây giờ, nhìn Mạch Thiên Hàn ôm nàng đi
ra, tro lòng có chút đau, có chút ma, có chút toan, hận ko thể có thể
thay vị trí Mạch Thiên Hàn, đem nàng ôm thật chặt vào tro ngực của mình, hảo hảo đích thân lên vài hớp.

Nhưng đây hết thảy, đối với hắn này nam nhân chưa được tán thành mà nói, còn là 1 loại mong muốn mà ko thể thành hi vọng xa vời.

Chỉ có thể giương mắt nhìn, đầy cõi lòng hi vọng chờ, làm đến nơi đến chốn nỗ lực, chờ ánh bình minh đã tới ngày đó.

Tần Thiếu Dương thu thập xong tâm tình
của mình, khinh thân nhảy, phiên thân lên ngựa, khóe mắt dư quang ngắm
qua, lại phát hiện Lãnh Vô Tà cùng Dạ Vô Tinh biểu tình thế nhưng cùng
hắn như nhau, ở trên mặt của bọn họ, hắn giống như là nhìn thấy chính
mình.

Bọn họ đồng dạng ở vũng bùn cảm tình
trung tuyệt vọng giãy giụa, chờ, ngóng nhìn 1 ngày kia có thể thủ được
vân khai thấy nguyệt minh.

Quân Phi Vũ làm như cảm thấy 3 người bọn hắn khác thường, hơi rung động lông mi nhẹ nhấc lên, đi qua bên cạnh
bọn họ thời gian, đột nhiên vung lên vẻ mỉm cười, nhợt nhạt lê cơn xoáy, như là doanh đầy rượu ngon, để cho bọn họ chỉ là như thế nhìn, đã say.

Nhìn bọn họ tro mắt lộ ra ko tự chủ mê
luyến cùng cuồng nhiệt, Quân Phi Vũ tro lòng ấm áp- Thiếu Dương, Vô Tà,
Vô Tinh, đoạn đường này cần phải vất vả các ngươi.

Có giai nhân 1 câu nói kia, dù cho để cho bọn họ tử, sợ cũng cam tâm tình nguyện.

Quân Phi Vũ đương nhiên sâu hiểu đạo
dùng người, thế nào làm cho nam nhân tro lòng cũng có thể cân đối, làm
cho nam nhân cũng có thể ở đã biết lý đạt được tinh thần hoặc thịt hưu
thỏa mãn ngự nam thuật (Lòng tự tôn của nam nhân), ở đoạn thời gian này
tới nay, nàng càng có thể dùng lô hỏa thuần thanh.

Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.

Nếu như nàng liền này đó nam nhân đều
điều khiển ko được, gì nói trị quốc? Nếu như có thể điều khiển được này
đó nam nhân, muốn trị quốc, muốn bình thiên hạ, chẳng phải là niêm tay
tức đến?

Quân Phi Vũ chưa bao giờ phủ nhận chính
mình rất xấu, của nàng giữ lấy muốn rất mạnh, nàng muốn mỗi người đàn
ông tro lòng đều chỉ có nàng, càng lấy nàng làm trung tâm, ko thể phụ
bạc nàng.

Mà nàng, đương nhiên cũng sẽ lấy tâm
thân mật, nàng ko xa cầu mỗi 1 người nam nhân cũng có thể đạt được 100%
hài lòng, nhưng ít ra, hài lòng độ muốn đạt 85% trở lên.

Lần này chọn phu người ở giữa, Tần Thiếu Dương, Lãnh Vô Tà, Dạ Vô Tinh, nếu như ko có ngoài ý muốn, nhất định sẽ xếp vào ở giữa phu thị của nàng, những nam nhân khác làm cho nàng khắc
sâu ấn tượng ko nhiều lắm, 3 người bọn hắn, hơn nữa Trầm Hương, Tiêu
Bạch bọn họ 5, thì có 9 lão công.

Hắc hắc có khi nào 1 ngày nàng ỷ mạnh sử dụng bạo lực bắt ép bọn họ tất cả cùng lúc cởi hết quần áo ra, kia
nhiều lắm cùng lúc có 9 cái đầu a, Quân Phi Vũ nhịn ko được ha ha thấp
cười rộ lên.

1 ngày nào đó, nàng có thể hiểu biết nhìn thấy hình ảnh mỹ nam cởi sạch bài bài đứng trước mặt, đúng là lửa nóng mỹ cảnh a!

Nhìn Quân Phi Vũ kia vẻ mặt tính toán
cười, Tình Nhi nhịn ko được rùng mình 1 cái, này công chúa ko biết lại
muốn tính toán người nào?

Vừa mới nghĩ tới đích tình cái việc sinh đứa nhỏ, nội dung này chính là nên hoãn lại 1 chút, này trung gian còn
có 1 chút tình tiếc chưa viết xong, phải chờ kỷ chương sinh xong đứa
nhỏ, phía trước còn 1 điểm kịch thấu, đứa nhỏ này ở tro bụng cứ lăn qua
lăn lại, sinh ra cũng tuyệt đối là đứa nhỏ ko đồng nhất giống người bình thường cho lắm! (Chị là mẹ mà lại nói con mình thần kinh có vấn đề! Để
xem có miệng quạ đen ko?- Milk)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.