Harry Potter Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa

Chương 35: Ngoại Truyện 2


Bạn đang đọc Harry Potter Sau Khi Ván Cờ Bắt Đầu Lại Lần Nữa FULL – Chương 35: Ngoại Truyện 2


Đây là lần thứ 1001 Scorpius và Ares chạy thoát khỏi đám con gái điên cuồng, chờ đến khi họ hồi hồn mới phát hiện bọn họ đã tới sâu trong Rừng Cấm.

Tuy hồi bé, bọn họ đã từng được nghe ba Harry kể về Rừng Cấm, nhưng ba Draco vẫn luôn nghiêm cấm bọn họ tới gần, không cho phép bất kỳ hình thức thám hiểm gì.

Họ hai mặt nhìn nhau, giờ muốn ra ngoài cũng không biết nên đi về hướng nào.

“Ares, không phải em từng đọc trộm nhật ký của ba Harry sao? Trong đó có kể chi tiết gì về Rừng Cấm không?” Scorpius thấy sắc trời càng ngày càng tối, cảm thấy có chút bất an.

Nhưng cậu đã 11 tuổi rồi, không thể tiếp tục dùng máy liên lạc tìm hai ba như hồi còn nhỏ nữa.

Nhìn trái nhìn phải, Aresu cũng có chút sợ hãi.

“Có thì có, nhưng ba Harry chỉ viết Hogwarts ở trong Rừng Cấm thôi, không viết gì thêm.

Scorpius, anh nghĩ chúng ta có thể gặp được Hogwarts không? Nếu gặp được ngài ấy, ngài ấy sẽ đưa chúng ta ra ngoài chứ? Không phải ba Draco kể Hogwarts rất tốt với ba Harry sao, vậy ngài ấy nhất định sẽ đưa chúng ta ra ngoài.”
“Nhưng ông nói không được Hogwarts cho phép, chúng ta sẽ không tìm thấy nơi ở của ngài ấy.” Thấy cặp mắt lục giống như đúc ba Harry trở nên ảm đạm, Scorpius chỉ đành nhanh miệng nói sang chuyện khác, miễn lát nữa Ares nước mắt lưng tròng nhìn mình.

Thề với Merlin, cậu chịu không nổi dáng vẻ kia của Ares, ba Draco cũng chịu không nổi.

“Không sao, Ares, không phải chúng ta mang theo máy truyền tin và trang sức bảo vệ do ba Harry chế tạo sao, chỉ cần dùng máy truyền tin báo với ba là chúng ta bị lạc trong Rừng Cấm, họ nhất định sẽ tìm được chúng ta.”
“Nhưng mà…!Nhưng mà em đói rồi, Scorpius.” Mắt lục của Ares bắt đầu ươn ướt, chạy thoát khỏi vòng vây của mấy cô gái kia đã mất không ít sức lực rồi, cậu thật sự rất đói.

Bất đắc dĩ nhìn trời, Scorpius âm thầm mặc niệm “mình không tức giận, mình rất bình tĩnh”, nhưng cậu thật sự rất muốn mắng Ares một trận.

Ares rõ ràng lớn lên giống ba Harry nhưng sao dễ rơi nước mắt như vậy, ba Harry có khóc lần nào đâu, ít nhất là cậu chưa từng thấy qua cảnh đó.

“Chị biết ngay hai đứa sẽ không an phận mà.

Scorpius, Ares, chẳng lẽ hai em không biết Rừng Cấm rất nguy hiểm sao?”
Có giọng nói của một cô gái vang lên, hai anh em quay đầu lại nhìn, thì ra là Angelina – một cô gái giống chị của bọn họ.

Hiện giờ Angelina đã học năm thứ 7, luôn thích quản bọn họ.

“Không phải tụi em cố ý đâu, chị Angelina, chị cũng biết mấy cô gái đó đáng sợ đến mức nào mà, các cô ấy đều muốn nhéo mặt của em với Scorpius.” Ares nước mắt lưng tròng nhìn Angelina, tẩy trắng cho mình với Scorpius, kiên quyết không thể để Angelina về nhà mách lẻo.

“Thì cũng không nên chạy vào Rừng Cấm.” Angelina trợn mắt, cô đương nhiên biết mấy cô đấy điên cuồng đến đâu, không thì cô đã không cố ý ra đây tìm hai anh em.

Nhưng mà, Scorpius và Ares đúng thật rất đáng yêu, hồi còn nhỏ còn đáng yêu hơn, cô cũng rất thích nhéo mặt họ.

Tuy nhiên mình coi như là chị cả của hai em ấy, mấy cô gái kia thì tính là gì? Lợi ích không thể để người ngoài chiếm.

“Angelina, chị vào bằng cách nào? Lúc tụi em chạy vào không để ý đây là đâu, không thì đã không lạc đường.” Scorpius ngó ngó sắc mặt của Angelina, biết lý do Ares đưa ra đã được tiếp nhận rồi, thế là cậu hơi thả lỏng chút.

Nếu để ba Draco biết bọn họ tới Rừng Cấm, e là sẽ bị mắng một trận.

Làm không tốt, có khi họ sẽ bị ông Severus huấn luyện đặc biệt, quá đáng sợ.

Angelina nghẹn lại, có chút chột dạ.

Cô mải chăm chăm truy tìm tung tích của hai anh em, đâu có chú ý gì khác.

Đánh giá hoàn cảnh xung quanh, phát hiện cho dù đã từng đi theo ba Albus nhưng cô chưa có lần nào vào sâu tới vậy, Angelina bắt đầu hối hận vì đã lỗ mãng, ít ra nên tìm một giáo sư đi cùng mới phải.

“Cuối cùng cũng đuổi kịp chị rồi, chị Angelina, chị chạy nhanh như vậy làm gì, mệt chết em.”
Lại có một giọng nói lười biếng vang lên, Angelina quay đầu lại nhìn, là Evan – cùng tuổi với hai anh em Scorpius, còn có cả Mores, Sarina và Emily.

May là con trai của Severus, Andre, Regulus và con trai của Remus, Tade không đi cùng, nếu không cô thật sự không biết phải giải thích thế nào với Severus nữa.

“Sao mấy đứa cũng tới?”
“Các chị muốn vào thám hiểm Rừng Cấm, sao tụi em không thể theo chị? Các cha chú của chúng ta luôn vai kề vai với nhau, chúng mình lại lớn lên với nhau từ nhỏ, chuyện kích thích như vậy sao có thể thiếu tụi em được?” Evan lười biếng đáp, hoàn toàn nhìn không ra hưng phấn trên mặt cậu.

“Em…!Em không yên tâm các chị, ba từng kể Rừng Cấm rất nguy hiểm.” Giọng của Mores rất mềm mại, tựa như ba của cậu – Neville, mặt tròn tròn, mập mập, trẻ con trông rất đáng yêu.


“Thế còn Sarina, Emily, sao hai đứa cũng đi theo?” Hiện tại Angelina rất muốn học theo Gia Tinh đập đầu vào tường cho xong, ai nói cho cô biết vì sao mấy đứa này lại tưởng bọn họ đang thám hiểm? “Đừng nói với chị là hai em cũng thích kích thích như đám con trai đấy nhé.”
Liếc qua nhau, Sarina và Emily ăn ý mở miệng cùng một lúc.

“Đương nhiên là vì ngăn đám con trai xằng bậy, chị cũng biết, con trai luôn rất lỗ mãng, phải có người canh chừng mới được.

Mẹ tụi em luôn nói thế.”
“Thôi, dù sao tới cũng tới rồi.

Trên người các bồ có ai mang đồ ăn không? Mình đói.” Người nhiều lên, Ares cũng hết sợ, dù sao bạn bè đều ở, không có gì phải sợ nữa, vẫn là bụng quan trọng hơn.

Bất đắc dĩ lấy bánh mì đưa cho Ares, Sarina càng ngày càng quen mang theo đồ ăn bên người.

Tại ảnh hưởng do lớn lên với nhau từ nhỏ sao? Ares luôn rất hay đói, làm người ta hoài nghi trong bụng cậu có phải có phép thuật không gian hay không.

“Mình với Ares không phải thám hiểm, tụi mình bị nhóm nữ sinh truy đuổi nên phải chạy vào đây.” Mở miệng giải thích ngắn gọn, Scorpius không muốn cuối cùng hai anh em họ thành đầu sỏ gây tội đâu, sẽ làm ông Severus tức điên mất, ông mà tức điên, hậu quả rất nghiêm trọng.

“Trong số các bồ có ai còn nhớ đường đi vào không? Tụi mình bị lạc rồi.”
“Mình chỉ lo đuổi theo chị Angelina.”
“Mình mãi chạy theo Evan.”
“Mình chạy theo Evan và Mores.”
Gần như trả lời cùng một lúc, làm Scorpius hoàn toàn phát điên.

Không có lấy một người nhớ đường, vậy bọn họ ra ngoài bằng cách nào đây? Chẳng lẽ thật sự trông cậy vào Rồng Hoàng Kim nghe đồn đã lâu không ở Rừng Cấm nữa sao? Scorpius thở dài, đành móc máy truyền tin mà ba đưa cho, xem thử có thể liên lạc được với ba không.

Tuy rằng đến lúc đó nhất định sẽ bị trêu, nhưng ít ra tốt hơn nhiều so với bị nhốt ở đây.

Cho dù ông Severus nổi giận thì cậu cũng nhận, có nhiều người như vậy, bị mắng thì cả đám cùng bị.

Nhưng mà thử rất nhiều lần, máy truyền tin vẫn không có phản ứng gì, Scorpius nhìn chằm chằm vào máy, hoài nghi có phải nó bị hư rồi không.

Thấy hành động của Scorpius, Sarina và Emily phản ứng lại, cũng lấy máy truyền tin của mình ra.

Nghe nói cái máy này đã được cải tiến từ loại máy mà mẹ bọn họ dùng hồi còn nhỏ, mỗi người đều có một cái.

Nhưng máy của các cô cũng không có động tĩnh gì, chẳng lẽ bị hỏng tập thể? Mores và Evan cũng thử máy truyền tin của mình, kết quả vẫn thế.

“Sao lại thế này? Cho dù bị hỏng thì cũng không nên hỏng cùng một lúc chứ? Đồ ba Harry làm đâu thể nào dễ hỏng như vậy, huống chi còn bị hỏng tập thể!” Ares rất hoang mang, đồ ba Harry làm, cho cậu ném còn chưa hỏng nữa là, sao có thể xuất hiện loại tình huống này?
“Thì ra là do Harry làm, thảo nào ta cứ cảm thấy cách làm rất quen thuộc.

Vậy hai đứa là con trai của Harry và Draco phải không? Nhóc con tóc bạch kim và mắt lục kia?”
Đột nhiên vang lên một tiếng nói xa lạ, hại cả đám hết hồn.

Bọn họ quen hết giáo sư ở Hogwarts nhưng chưa từng nghe qua giọng nói này.

Nhìn qua, đó là một thanh niên tóc vàng mắt vàng, trông rất mạnh, mặc dù người đấy đang cười nhưng trực giác mách bảo đó không phải người hiền lành gì.

“Ngài quen ba Harry của tôi?” Ares tò mò, mở miệng dò hỏi, cậu nhớ mang máng ba Harry nói màu tóc và màu mắt của Hogwarts đều là màu vàng, người này là Hogwarts sao? “Ngài là Hogwarts sao? Ba Harry từng kể, Hogwarts có tóc và mắt màu vàng rất xinh đẹp, ở trong Rừng Cấm.”
Ares dò hỏi làm bọn nhỏ hưng phấn tập thể, tất cả bọn họ từng nghe qua danh tiếng của Rồng Hoàng Kim Hogwarts.

Nghe nói y từng giúp Harry rất nhiều lần, là một người vô cùng vô cùng mạnh.

Thấy từng đôi mắt tò mò lóe sáng, tâm trạng Hogwarts rất thoải mái, quả nhiên trẻ con đáng yêu nhất.

Harry hồi còn nhỏ cũng rất đáng yêu, nhưng sau này lớn rồi thì càng ngày càng xảo quyệt, chơi không vui.

“Không sai, ta là Hogwarts, Rồng Hoàng Kim trong truyền thuyết.

Thế các ngươi tới để thám hiểm hay là tới tìm ta?”
“Đều không phải, tại mấy cô gái đó quá điên cuồng, luôn muốn nhéo mặt tôi với Scorpius.

Chúng tôi đâu thể đánh con gái được, đành phải chạy thôi, thế là không cẩn thận chạy tới đây.


Hogwarts, chúng tôi tìm không thấy đường đi ra ngoài, ngài có thể dẫn chúng tôi ra ngoài không?”
“Phốc…!Ha ha…” Hogwarts không nhịn được cười ha hả, không ngờ con trai của Harry lại bị con gái theo đuổi tới mức phải trốn vào Rừng Cấm, thật sự quá thú vị.

“Ta nói nè, nhóc con, Harry và Draco trước giờ chưa từng bị con gái theo đuổi tới nỗi phải trốn ở đây đâu, hai đứa đúng thật thú vị.”
Angelina cũng muốn cười, vừa rồi căng thẳng quá nên không để ý, giờ lại được Hogwarts nhắc tới, cô cũng không nhịn được cong khóe miệng.

Mà mấy đứa bé khác cũng cười, dù sao chú Harry và chú Draco trước giờ chỉ chiếm lời chứ chưa từng bị lỗ bao giờ.

“Không cho cười.” Scorpius rất ảo não, sớm biết thế này mình nên dùng Áo Choàng Tàng Hình của ba Harry, đỡ phải bị bọn họ cười nhạo.

Cậu quý tộc bạch kim nho nhỏ cảm thấy có đôi khi không nên nghe lời ông Severus, ông suốt ngày nói Áo Choàng Tàng Hình chỉ giỏi cổ vũ thói quen đi dạo ban đêm của bọn họ mà thôi.

“Malfoy sẽ không đánh con gái, cho dù biết các cô ấy điên cuồng đến đâu.”
Thấy phản ứng của Scorpius cực kỳ giống Draco, Hogwarts càng cười vui vẻ.

Vẫy tay gọi bọn nhỏ đứng gần hơn một chút, Hogwarts không định dẫn cả đám ra ngoài nhanh như vậy.

Y còn muốn thêm chút lạc thú đây.

Được Hogwarts đưa tới chỗ ở của mình, đám trẻ con tò mò đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Hồ nước trong suốt và mặt cỏ xanh biếc, trông rất thoải mái.

Hogwarts biến ra một cái bàn tròn và ghế dựa đủ cho mọi người, để bọn nhỏ có thể nghỉ ngơi, rồi lại mang lên đồ ăn và nước uống cho tụi nó lấp đầy bụng.

“Được rồi, mấy đứa giới thiệu bản thân đi.

Scorpius và Ares là con của Harry và Draco, nhìn bề ngoài là đoán được rồi.

Vậy còn các ngươi là ai?” Thấy đám nhỏ đã thả lỏng, Hogwarts mới từ tốn hỏi.

“Chị giới thiệu trước đi, tôi là Angelina Dumbledore Grindelwald, tôi đoán ngài biết hai người cha của tôi là ai, bọn họ đều nói đã từng gặp ngài.

Bé tóc đỏ này là Evan Zabini, là con của chú Blaise và chú Ron.

Bé mặt tròn tròn u ú là Mores, con trai của chú Cedric và chú Neville.

Còn hai cô thục nữ này, tóc nâu là Sarina Krum, con gái của dì Hermione và chú Viktor, tóc đen là Emily Parkinson, con gái của dì Pansy và chú Percy.”
“Hả? Hermione gả cho Viktor Krum? Pansy gả cho Percy Weasley? Bất ngờ thật đó, ta cứ tưởng hai cô bé ấy sẽ luôn ở bên nhau, ngày xưa hai đứa đó là bà hoàng trấn áp cả 4 Nhà, kỹ năng đặc biệt là dùng từ điển dày cộm tấn công.” Hogwarts bất ngờ vô cùng, tuy y biết rất nhiều chuyện không giống với kiếp trước của Harry, nhưng chồng của Hermione và Pansy làm y quá mức bất ngờ.

Đặc biệt là Pansy và Percy, kiếp trước hai người đó có thể nói là hoàn toàn không có quan hệ.

“Hồi trước, lúc mẹ tuyên bố kết hôn, chú Harry đã giơ đũa phép uy hiếp cha tôi, cho rằng cha dụ dỗ chị chú ấy, nếu cha không thể làm mẹ hạnh phúc, chú ấy sẽ kêu Hội Phượng Hoàng và Thánh Đồ đuổi giết cha.” Sarina rất bất đắc dĩ, chuyện này bị mẹ coi là chuyện cười, kể rất nhiều lần mà lần nào cũng đều có thể khiến khuôn mặt không cảm xúc của cha phải nứt ra.

“Còn dì Pansy và chú Percy hình như nhìn trúng nhau vào cái hôm chú Blaise và chú Ron đính hôn, chú Draco kể vậy.”
“Thôi đi, nguyên văn lời của chú Draco là thật không biết Merlin nổi điên gì mới khiến Pansy coi trọng con chồn giả đứng đắn kia, Sarina, bồ không cần giữ mặt mũi cho cha mình đâu, dù sao ai mà chả biết chuyện này.” Emily trợn mắt, hoàn toàn không ngại cha mình mất mặt.

“Thật ra mình cũng cảm thấy cha có chút giả đứng đắn, ít nhất bộ dạng của ông ấy khi ở Bộ Pháp Thuật hoàn toàn khác một trời một vực lúc ở nhà, đặc biệt là khi quấn lấy mẹ mình đòi muốn có thêm một đứa con.”
“Emily, thật ra cha chị cũng thế đó, hồi còn nhỏ chị thường xuyên thấy cha quấy rầy ba nói muốn có thêm con.

Hồi đó, chị không hiểu vì sao cha lại cắn ba, ba có phải đồ ăn đâu.

Nhưng chú Harry bảo đó là chuyện nhất định sẽ làm giữa người yêu với nhau, còn kêu chị sau này gặp được cảnh đó phải nhớ nhắc họ về phòng.” Angelina cảm thấy mình hồi còn nhỏ cũng thật ngốc, lại lôi chuyện này đi hỏi Harry, đến giờ cô vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt nghẹn cười của Draco khi ấy.

“Ô, có phải các cha đều giống nhau không? Cha mình cũng quấn lấy ba, có đôi khi ba phiền quá liền dùng cây cối trói cha lại.” Mores hoang mang vô cùng, có phải thành cha rồi thì đều sẽ thành vậy không? Nhưng mà, cậu cũng rất muốn có em trai hoặc em gái, em trai tốt nhất, em gái mà hung dữ như Sarina và Emily thì toi.

Hogwarts rất muốn ngửa mặt lên trời cười lớn, đám con cái tự lộ chuyện cười trong nhà, thật sự quá thú vị, sớm biết thế này ngày xưa y cũng nên chú ý luôn bạn bè của Harry chứ không phải chỉ nhìn chằm chằm cậu.


Thoáng liếc qua Scorpius trông như đang suy ngẫm gì đó, y tưởng Harry cũng có chuyện thú vị gì mà y không biết.

“Scorpius, ngươi đang nghĩ đấy?”
“Tôi chỉ đang suy nghĩ, vì sao chỉ có nhà tôi là có hai đứa, hơn nữa tuổi tác của tôi với Ares không kém nhau bao nhiêu.

Nhưng mặc kệ hỏi ai, bọn họ cũng không chịu giải thích cho tôi, chỉ nói tôi là do ba Harry sinh, còn Ares là do ba Draco sinh.

Nhưng nếu không phải cùng một người sinh, vậy vì sao tuổi không cách xa nhau?”
“Khụ…” Hogwarts đã cười lăn lộn trong lòng, thì ra vì mặt mũi mà Draco đến tận bây giờ vẫn chưa nói chân tướng cho con cái.

Nếu Scorpius đã hỏi, đương nhiên y nên giải thích thắc mắc cho nó rồi.

“Bởi vì kể tiếp thì sẽ làm Draco mất mặt, cho nên cậu ta mới không nói cho ngươi.

Harry nhất định vì không muốn cậu ta giận nên mới ra tay giấu giúp, nếu ngươi muốn biết, ta không ngại kể cho người, dù sao ta cũng là một trong những người được tận mắt chứng kiến.”
Ares lập tức nhìn Hogwarts, hai mắt lấp lánh.

Thắc mắc của Scorpius cũng là thắc mắc trong lòng cậu, nhưng không ai bằng lòng nói cho họ biết đáp án.

Vất vả lắm mới có một người chịu nói, đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Về vấn đề mặt mũi của ba Draco, ở đây có ai là người ngoài đâu, sợ cái gì.

“Ngày xưa Harry từng hứa hẹn sẽ sinh người thừa kế cho gia tộc Malfoy, để đền bù lại chuyện Draco sửa họ lại thành Potter khiến Malfoy không có người thừa kế.

Cho nên Harry đã chuẩn bị sẵn Thuốc Sinh Con, nhưng vì tính cẩn thận nên đã chuẩn bị 2 liều lận.

Draco không biết đó là Thuốc Sinh Con, uống lầm mất liều còn lại, vì thế cậu ta và Harry gần như đồng thời mang thai.

Sau này, vì Scorpius lớn lên giống Draco nên mang họ Malfoy, Ares lớn lên giống Harry nên mang họ Potter, cứ thế cả hai gia tộc đều có người thừa kế.”
“Nhưng mà với trình độ Độc Dược của chú Draco, sao chú ấy uống nhầm được?” Mores rất ngây thơ thắc mắc, cậu biết trình độ Độc Dược của chú Draco được cả giáo sư Severus khen ngợi, cho nên dù Thuốc Sinh Con không phải Độc Dược bình thường nhưng cũng đâu thể không nhận ra.

Nhất định là bị ba Harry tính kế.

Scorpius bất đắc dĩ âm thầm trả lời Mores, đồng thời có chút đồng tình với ba Draco.

Đương nhiên, chỉ là chút thôi, vì cậu rất thích có Ares làm bạn, cũng không cần phải một mình gánh vác trách nhiệm của cả hai gia tộc.

Cho nên ba Draco, ba hy sinh rất có ích, ít nhất con rất biết ơn.

Mấy đứa bé còn lại đều có suy nghĩ giống Scorpius, đừng nhìn chú Harry trông hiền lành vô hại, trước giờ tính kế ai đều không nương tay chút nào.

Hơn nữa không phải Hogwarts đã nói rồi sao, chú Harry hứa sinh người thừa kế cho gia tộc Malfoy, tức là người thừa kế của gia tộc Potter sẽ do chú Draco sinh, ám chỉ rõ ràng như vậy, sao chú Draco không nghe hiểu cơ chứ.

Mấy đứa trẻ lắc đầu, thở dài, lòng lại kiên định lần nữa rằng tuyệt đối không được đắc tội chú Harry, nếu không bạn gặp xui cũng chẳng biết đâu.

Ares ngó Scorpius, lại ngó các bạn, đột nhiên cảm thấy ba Draco thật đáng thương, luôn bị ba Harry ăn gắt gao.

Trách không được ông Lucius và bà Narcissa luôn than ba Harry là Potter không Gryffindor nhất, nhưng cậu cho rằng Gryffindor vốn dĩ rất giảo hoạt, ví như Godric, ví như Dumbledore.

Chẳng lẽ phải giống ông James thì mới gọi là Gryffindor sao? Ôi Merlin, đó căn bản là ngây thơ ngu ngốc thì có, ngay cả bà Lily cũng nói ông James là Gryffindor ngốc nhất.

Tóm lại, Potter nên giảo hoạt, Gryffindor nên giống ba Harry, mình cũng muốn trở thành Potter và Gryffindor lợi hại như vậy.

“Vì sao đều là gia tộc nổi tiếng thuộc Nhà Gryffindor, ba lại bị cha ăn gắt gao, còn chú Harry lại có thể ăn gắt gao chú Draco nhỉ?” Evan rất thắc mắc, cảm thán cho cuộc sống phản công ảm đạm vô vọng của ba nhà mình.

“Harry chưa từng hứa hẹn gì ngoại trừ vụ cậu ta sẽ là người sinh người thừa kế nhà Malfoy, chẳng qua tại Draco không hiểu ý của Harry mà thôi.

Chờ đến khi cậu ta hiểu ra thì đã muộn mất rồi.

Một con rắn và một con sư tử, mấy đứa nói xem, rắn có thể đấu lại được sư tử sao? Huống chi Harry còn là hợp thể của rắn và sư tử.” Hogwarts buồn cười giải đáp thắc mắc cho Evan, đoán bọn nhỏ đều biết sự nguy hiểm của Harry dưới lớp vỏ hiền lành, xem ra đám nhóc này vẫn rất có tiền đồ.

“Hơn nữa ba Harry thỉnh thoảng cũng sẽ cho ba Draco nếm thử ngon ngọt, không thì ba Draco đã sớm xù lông rồi.” Scorpius nhớ vẻ mặt của ba Harry khi nói lời này với mình, nụ cười kia quả thật y như hồ ly.

“Ba Harry nói, thế lực ngang nhau mới thú vị nhất, đơn phương áp đảo cũng tốt, chỉ là thỉnh thoảng hưởng thụ ba Draco nỗ lực cũng rất không tồi.”
“Khụ…!Khụ…!Sao Harry lại nói với ngươi mấy câu này? Năm nay ngươi mới 11 tuổi thôi mà?!” Hogwarts rất kinh ngạc, y không cho rằng Harry là kiểu “thoáng” như vậy.

“Bởi vì ba Harry không hy vọng sau này chúng tôi bị người ta ép gắt gao, nếu bạn đời của chúng tôi cũng là nam.” Ares cầm ly nước, dùng giọng điệu rất bình thường nói ra một câu đáng kinh ngạc, như thể câu cậu nói chỉ là một cái bùa chú đơn giản.

Hogwarts kinh khủng nhìn hai đứa con của Harry, phát hiện tương lai hai đứa bé này sẽ xảo quyệt y như cậu, thậm chí còn phải cộng thêm đặc điểm nổi bật trong Slytherin của Draco nữa, không biết nhân tài nào mới có thể làm hai đứa này động lòng.

Nếu là con gái, thế nào cũng phải giống Rowena hoặc Hermione mới được, nếu không căn bản không trị được bọn họ.


Còn nếu là con trai…!Hogwarts không dám nghĩ tiếp nữa, y sợ mình sẽ tưởng tượng ra hình ảnh còn kinh khủng hơn.

– –
Trong lúc đám trẻ con trò chuyện vui vẻ với Hogwarts, Giới Phù Thủy nước Anh đã loạn cào cào.

Ngẫm lại đi, mấy người thừa kế của các gia tộc lớn tự dưng mất tích tập thể, hơn nữa còn bị mất tích trong trường học, sao có thể không làm người ta lo âu cho được? Ngay cả Dumbledore và Grindelwald đã ẩn cư từ lâu cũng phải ra mặt, bởi vì con gái cưng của họ – Angelina cũng nằm trong số những người bị mất tích.

Gia tộc Potter, gia tộc Malfoy, gia tộc Zabini, gia tộc Longbottom, gia tộc Weasley, gia tộc Parkinson, còn có cả gia tộc Diggory, tộc trưởng của gia tộc Lockhart và gia tộc Black đều xuất động.

Nhân viên phụ trách Thần Sáng khóc không ra nước mắt, nếu để ông biết ai bắt cóc đám trẻ này, ông nhất định phải đập cái tên mắt mù kia một trận.

Hiện tại, Severus cả người phóng hơi lạnh, mang theo hai đứa con trai của mình, mở cuộc tìm kiếm trong trường, ông biết ngay đám nhóc đó không làm ông bớt lo mà, sớm biết thế ông nên từ chức giáo viên về nhà chuyên tâm hầu hạ Độc Dược.

Vất vả lắm mới tiễn được đám Harry, sống mấy năm yên ổn, bây giờ lại phải hao tâm tổn trí vì đám con của tụi nó, thật làm ông có xúc động muốn cho nổ cả Hogwarts.

Andre và Regulus thận trọng đi theo sau cha, hy vọng Tade tới giải cứu bọn họ.

Merlin làm chứng, bọn họ thật sự không biết nhóm Scorpius đi đâu, họ đâu phải ở bên nhau từng giây từng phút.

Huống chi không phải Angelina cũng ở đó sao, cô còn lớn hơn hai người bọn họ đó.

Con trai của Remus, Tade giờ phút này đang dẫn theo các Huynh Trưởng tìm người, cậu cũng muốn cứu Andre và Regulus lắm, dù sao chú Severus đang tức giận tuyệt đối vô cùng khủng bố.

Đáng tiếc cậu cũng không dám cứu người vào lúc này, nếu không cậu sẽ bị xui xẻo theo.

Về phần nhóm Scorpius, nói thật chỉ cần không phải bị bắt cóc, Tade thật sự không quá lo, trên người mấy đứa đó đều đeo trang sức phụ kiện phòng vệ do Harry làm, sẽ không gặp nguy hiểm gì lớn.

Nhưng giờ mới khai giảng có một tháng thôi đã gây ra động tĩnh lớn như vậy, gần như cả Giới Phù Thủy nước Anh đều bị chấn động.

Chỉ mong tụi nó về sẽ không bị chú Severus phạt quá nặng, chỉ mong Harry có thể cầu tình thành công.

Nhưng bỗng nhiên nhớ ba từng nói Harry cũng không dám chống đối lại chú Severus, Tade bắt đầu thắp nến cho tụi nhỏ.

Vì thế khi nhóm Scorpius được Hogwarts đưa về đại sảnh đường trong trường, mấy đứa trẻ hoàn toàn bị bầu không khí dọa sợ.

Các bậc cha mẹ đều đứng dàn thành hàng ngang ở đó, ngay cả Harry xưa nay cười tủm tỉm cũng xụ mặt, chứ đừng nói tới mặt của Severus đen tới mức nào.

Tade, Andry và Regulus ở sau lưng bọn họ, nhìn nhóm Scorpius bằng ánh mắt đồng tình, nhưng ngay cả một câu cũng dám ho he.

“Ba Harry, không phải tụi con cố ý đâu, tại tụi con bị lạc đường.” Scorpius căng da đầu mở miệng giải thích, chỉ cầu mong ba Harry có thể vì mình chủ động nhận sai mà phạt nhẹ thôi.

“Chú Harry, không phải lỗi của nhóm Scorpius đâu.

Chú cũng biết, đám con gái trong trường có chút điên cuồng, nhóm Scorpius mới nhập học có một tháng mà suốt ngày bị đám con gái đó đuổi theo nhéo mặt.

Cho nên các em ấy mới bất cẩn chạy vào Rừng Cấm, thật sự không thể trách các em ấy được.” Angelina sốt ruột giải thích, hồi còn bé, cô đã từng thấy Harry tức giận, cô không dám tưởng tượng nhóm Scorpius phải chịu trừng phạt gì nữa.

Hoàn toàn không ngờ nguyên nhân làm bọn nhỏ mất tích lại là cái này, Harry đột nhiên cảm thấy có phải mình già rồi không mà sao không hiểu nổi suy nghĩ của trẻ con.

Ít nhất cậu không ngờ con gái sẽ “thoáng” đến mức đó, làm con cậu sợ tới mức chỉ dám trốn.

Nhưng xem vẻ mặt của mấy đứa, cậu biết tụi nó không nói dối, vậy rốt cuộc là ai đã dạy đám con gái đó thành ra thế này?
“Nhưng mấy đứa đều có mang theo máy truyền tin, vì sao không báo cho các ba biết.” Draco không giống Harry chưa gì đã nghĩ tới khía cạnh khác, hơn nữa hắn vẫn luôn tuân theo cách giáo dục của Malfoy nên rất nghiêm khắc.

Mặc dù hắn cũng đau lòng con trai gặp sự cố, nhưng đây không phải lý do mặc kệ.

Hồi còn nhỏ hắn cũng thường xuyên bị nhéo mặt, nhưng đâu đến nỗi trốn vào Rừng Cấm.

“À là vì bọn nó tới gần nơi ở của ta, cho nên máy truyền tin gì đấy không có phản ứng.” Hogwarts quyết định cầu tình cho đám trẻ, nể tình tụi nó đem đến vui vẻ cho mình.

“Harry, cậu cũng biết, ở gần nơi ở của ta thì không có cách nào sử dụng mấy truyền tin hay mấy thứ đại loại thế.”
“Hogwarts, ngài dẫn tụi nó tới nơi ở của ngài nói chuyện phiếm mà không báo trước cho tôi một tiếng, Giới Phù Thủy nước Anh sắp lật trời vì bọn nhỏ rồi đó.” Harry oán giận một câu, bắt đầu đau đầu nghĩ xem lát nữa giải thích thế nào với Thần Sáng đây, chẳng lẽ nói con trai nhà mình bị con gái theo đuổi tới mức phải trốn vào Rừng Cấm rồi ra không được? Sau đó gặp một con Rồng Hoàng Kim lảm nhảm, tám đến quên giờ giấc? Ôi Merlin, ai tới nói cho cậu biết vì sao Hogwarts luôn nhây như vậy?
Cuối cùng, nhóm Scorpius cần phải xuống hầm xử lý nguyên liệu Độc Dược suốt một tháng, còn không được Tade, Andre và những người khác giúp, ngay cả Angelina cũng không chạy thoát bị phạt.

Dumbledore muốn cầu tình, lại bị Vua Rắn phun nọc mắng đến xám xịt bỏ chạy.

Mà Hogwarts, tự biết đuối lý, để lại một ít máu Rồng coi như bồi tội.

Có điều, bọn nhỏ vẫn lén lút hẹn nhau khi nào rảnh liền tìm Hogwarts, bởi vì y biết rất nhiều chuyện của các bậc cha chú, hơn nữa còn bằng lòng kể cho họ nghe..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.