Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 86: Phiên Ngoại Vinh Quang Vĩnh Hằng
EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
– o0o-
Khi tình yêu, tình thân cũng như tình bạn hoàn chỉnh, sự nghiệp của Hogair vẫn chưa bao giờ ngừng phát triển.
Sau nhiều năm giảng dạy ở Hogwarts, có rất nhiều học sinh hắn từng dạy bắt đầu làm việc cho gia tộc Slytherin, vì sự nghiệp của hắn đưa vào thêm một vài gương mặt mới.
Sản nghiệp của hắn dù ở thế giới Muggle hay thế giới phép thuật, những phù thuỷ trẻ này đều đã cống hiến sức lực, tài trí vì thế giới phép thuật.
Khi thế hệ trẻ đang cố gắng hết sức phát triển thế giới phép thuật thì các đại gia tộc sau lưng bọn họ cũng như thế, một số đại gia tộc tuân theo xu hướng của thời đại thành công giữ vững vị trí của mình ở thế giới phép thuật, còn những gia tộc cố chấp sống chết không chịu đổi mới lại đánh mất cái cơ hội hiếm có này, hiện giờ thế giới phép thuật không còn lấy cái thứ mang tên máu trong hay máu lai gì đó để đánh giá một người nữa, bây giờ thứ quyết định nên một phù thuỷ chính là bọn họ đóng góp bao nhiêu cho thế giới phép thuật.
Một vài nghành công nghiệp đến từ thế giới Muggle ảnh hưởng rất lớn đối với thế giới phép thuật, hiện tại một vài ngành công nghiệp đang bắt đầu phát triển dần dần ở thế giới phép thuật.
Gia tộc Potter lấy Biến Hình làm cơ sở để phát triển gia tộc, sau khi James tốt nghiệp, Hogair bán rạp chiếu phim lại cho cậu ta, sau đó James bắt đầu tìm hiểu điện ảnh của thế giới Muggle, lấy điện ảnh của thế giới Muggle làm bàn đạp, tiến hành quay một số thể loại phim mà các phù thuỷ thích xem, cũng lợi dụng thuật Biến hình để kỹ xảo trong phim càng thêm chân thật hơn, nhờ đó mà cậu ta đã kiếm thêm được rất nhiều Galleons cho gia tộc của mình.
Prince cũng thế, sau khi người thừa kế trẻ tuổi của Prince chính thức kế thừa gia tộc, trở thành gia chủ đương nhiệm thì Prince bắt đầu phát triển mạnh mẽ về độc dược, bắt đầu sản xuất các loại độc dược cơ bản cũng như cao cấp khác nhau để thảo mãn yêu cầu của phù thuỷ, tuy rằng quá trình chế tác và nguyên liệu của độc dược cao cấp không thể so với độc dược cơ bản, nhưng đã đủ thỏa mãn yêu cầu của phù thuỷ.
Một số Hufflepuff có thiên phú trong lĩnh vực gieo trồng của nhiều gia tộc khác nhau bắt đầu thu mua lại các miếng đất khác nhau, phát triển nông nghiệp tổng hợp của phù thuỷ (mình nghĩ ở đây là bao gồm trồng các nguyên liệu động dược đồ ăn gì gì đó), có gia tộc phất lên nhờ gieo trồng hoa, cũng có gia tộc tiếp tục duy trì truyền thống của mình mà tiếp tục gieo trồng thảo dược…!
Ngoài ra, gia tộc Malfoy còn lãnh đạo những gia tộc khác thành lập trung tâm tài chính của phù thuỷ, giải quyết sự khống chế của yêu tinh với ngân hàng phù thuỷ.
Tất nhiên, Hogair từng thảo luận với Abraxas về những vấn đề có thể phát sinh nếu thành lập trung tâm tài chính phù thuỷ, ví dụ như lạm phát, yêu tinh nổi loạn, bọn họ không thể ngăn chặn được một vài việc, cho nên tốt nhất họ nên chuẩn bị cách ứng phó nếu một trong những sự việc trên xảy ra.
Sau khi những ngành công nghiệp này bắt đầu phát triển vững mạnh ở thế giới phép thuật, Hogair dành tất cả sự chú ý của mình vào việc giảng dạy bộ môn thuật luyện kim và các trận pháp khác nhau, đặt nền móng cho thành phố phép thuật.
Hắn dùng một nửa số Galleons hiện có của mình để đầu tư, còn lại đều đổ vào phòng nghiên cứu các sản phẩm luyện kim của mình.
Đến năm 1985, bên trong phòng thí nghiệm của hắn đã hội tụ hơn 500 phù thuỷ khác nhau, chia làm ba tổ bao gồm chế tạo thiết bị, năng lượng cung cấp cho thiết bị và bộ phận tin tức, bắt đầu phát minh mọi thứ cần thiết cho thành phố phép thuật của phù thuỷ.
Năm 1990, thành phố phép thuật bắt đầu được khởi công xây dựng, nó nằm ngay trên Hẻm Xéo, ứng dụng triệt để thuật không gian của cổ đại, ngăn cách không trung và nó.
Để xây dựng dược thành phố phép thuật tổng cộng tốn gần mười năm và vô số Galeons, tất cả những phù thuỷ tham gia đều dử dụng hết mọi tài năng của mình đóng góp xây dựng nên thành phố.
Thành phố có hai cửa vào, một cái ở trong Hẻm Xéo, một cái lại ở Hogwarts.
Trước khi thành lập cửa vào ở Hogwarts, Hogair đã đổi mới toàn bộ hệ thống tuần hoàn phép thuật của Hogwarts, hành động này của hắn đã làm hắn phải nghỉ ngơi hơn một tháng để ma lực trở lại như ban đầu.
Cuối cùng, lối vào ở Hogwarts cũng đã có thể đảm bảo an toàn cho tất cả phù thuỷ sử dụng nó.
Lối vào ở Hogwarts chính là lối vào chính của thành phố phép thuật, cho đến khi thế giới phép thuật không thể chung sống một cách hoà bình với thế giới Muggle nữa, Hogwarts sẽ tự động huỷ bỏ cánh cổng này, cắt đứt liên hệ với thế giới Muggle.
Thành phố phép thuật rộng khoảng một nửa vùng trời nước Anh, Bởi vì muốn ngăn cách khoa học kỹ thuật của Muggle dò xét, rất nhiều phù thuỷ phải hao tâm tổn trí rất lâu mới có thể nghĩ ra cách ứng phó, đảm bảo chắc chắn máy bay của Muggle sẽ không thể xâm nhập vào trong thành phố phép thuật.
Chuyện thành phố phép thuật của phù thuỷ nước Anh được thành lập là chuyện phải được bảo mật trăm phần trăm, bởi vì lo lắng sẽ xuất hiện người phản bội, trước khi bắt đầu kế hoạch, Hogair đã bắt buộc tất cả những người tham gia xây dựng phải ký một khế ước cực kỳ khắc nghiệt, để bảo đảm thành phố phép thuật có thể xây dựng thành công, Hoagir tính toán chờ thành thị phép thuật của nước Anh tốt rồi sẽ hợp tác với các quốc gia khác, thành lập những thành phố phép thuật khác.
Năm 2000, thành phố phép thuật chính thức công bố với tất cả phù thuỷ, bộ trưởng Bộ phép thuật lúc đó là Henry Smith, chủ trì nghi thức cắt băng rôn khánh thành.
Henry đã bắt đầu tiến vào giới chính trị của thế giới phép thuật từ năm 1980, cậu ta là trợ thủ đắc lực nhất của Hogair, thay Hogair giải quyết tất cả trạm kiểm soát, vì Hogair mà mở đèn xanh.
Nghi thức khánh thành thành phố phép thuật sẽ được tổ chức vào hôm nay, ngày 1 tháng 1 năm 2000 ở quảng trường của hẻm xéo, Henry cùng các thành viên khác của bộ phép thuật đã lên đài để chờ bắt đầu lễ khánh thành.
Hogair tham gia buổi lễ với người yêu, người nhà và bạn bè của hắn.
Trước khi bắt đầu chính thức cắt băng rôn khánh thành thì bộ trưởng Bộ phép thuật đứng lên phát biểu, giới thiệu nguyên nhân và hướng phát triển sau này của thành phố phép thuật; sau đó, Hogair tự mình giới thiệu quá trình thành lập và điều kiện cư trú.
Sau khi làm xong mấy việc đó, Hogair dẫn mọi người trong nhà tiến vào thành phố phép thuật, những phù thuỷ khác có thể ký khế ước sau đó tiến vào tham quan, còn có ở lại hay không là lựa chọn của bọn họ.
Hogair nắm tay Lucius thông qua trận pháp không gian tiến vào thành phố phép thuật, con của bọn họ là Serpenz và Draco cũng theo phía sau.
Bố cục của thành phố phép thuật là hình tròn, trung tâm hình tròn đó là trung tâm thương nghiệp và văn hoá, tầng thứ hai từ trong trung tâm ra là khu dân cư bao gồm chung cư cao tầng và khu biệt thự, tầng thứ ba là căn cứ nông nghiệp.
Bố cục đầu tiên của thành phố phép thuật là như vậy, nhưng chắc chắn sau này nó sẽ thay đổi.
Tuy nhiên mấy chuyện về sau đó, bọn Hogair tạm thời chưa nghĩ đến.
Vì muốn cho mọi người tin tưởng chuyển vào thành phố phép thuật, Hogair đã dọn phân nửa sản nghiệp của gia tộc mình đến trong thành phố này.
Hogair cố tình để lại bốn biệt thự khác nhau cho gia đình của mình, một cái của hắn và Lucius, một cái của Draco, một cái của Serpenz, cái còn lại là cho đứa trẻ sau này của bọn họ.
Mà những phù thuỷ cùng hắn xây dựng thành phố phép thuật cũng được căn cứ vào công mà chia nhà, đa số nhà của bọn họ đều là chung cư.
Chung cư trong thành phố phép thuật rất cao, tất cả đều cao ba mươi tầng, không chỉ thế, từng phòng nhỏ bên trong được sử dụng trận pháp không gian làm rộng ra đến tận hai trăm mét vuông.
Mấy căn phòng như vậy hẳn là có thể thoả mãn nhu cầu của những phù thuỷ trẻ tuổi đó.
“Nơi này thật sự rất tốt, Ayer.” Lucius chỉ vào biệt thự bọn họ sắp sống, nói.
Biệt thự của họ được xây dựng theo phong cách kiến trúc lâu đài Gothic, cả một toà biệt thự đại khái chiếm khoảng một nghìn mét vuông, bao gồm vườn hoa, trong vườn hoa tạm thời đang trồng trọt vài loại thực vật phép thuật.
Có thể nhanh chóng trang trí để vườn hoa cung cấp sức sống cho biệt thự.
“Em thích là được, tôi dựa theo yêu cầu của em xây nó đấy, nó là độc nhất vô nhị.” Hogair cười nói, nhìn gương mặt tuổi trẻ của người yêu, hắn không khỏi cảm khái.
Lucius năm nay đã hơn bốn mươi mươi rồi, nhưng gương mặt của y cứ như dừng lại ở tuổi ba mươi, trên mặt không có bất kỳ nếp nhăn nào, thời gian chỉ làm cho y càng ngày càng trầm lắng và tao nhã hơn.
Mà hắn, người hơn kém y tận hai mươi mấy tuổi dường như cũng bị thời gian quên lãng, mặc dù không giống kiếp trước khi chết đi vẫn duy trì gương mặt trẻ tuổi, nhưng trên gương mặt không đầy nếp nhăn như những người bạn đồng trang lứa.
Bọn họ nhiều năm không già đi chọc cho Abraxas người luôn cố gắng dưỡng nhan nhưng vẫn có nếp nhăn hâm mộ, còn nói bọn hắn có thể trở thành thần thoại bất tử không chừng.
“Lý tưởng của chúng ta đã thực hiện được phải không?” Lucius mở hai tay ra, mặt hướng về phía trước, rồi quay đầu lại nói với Hogair.
“Đúng vậy, chúng ta có thể tạm thời nghỉ ngơi một khoảng thời gian rồi.” Hogair ôm lấy Lucius từ sau lưng.
“Draco muốn đi Mỹ.” Lucius thấp giọng nói, “Serpenz nói là muốn ra ngoài nhìn xem, nó nói nó muốn đến phương đông.”
“Bọn trẻ lớn rồi, không phải sao?” Hogair biết Lucius luyến tiếc con trai của mình, nhưng một khi con trẻ trưởng thành thì chắc chắn chúng phải rời khỏi khỏi gia đình.
Bọn trẻ của hắn từ nhỏ đã rất tự lập, thân là ba và daddy bọn họ cũng không quá quan tâm đến chuyện này, bọn họ chỉ đơn giản mặc kệ bọn nó muốn trưởng thành theo cách nào thì trưởng thành.
Mà kết quả là, Serpenz nói khi nào mình bốn mươi tuổi sẽ kế thừa Slytherin, còn Draco lại muốn đến Mỹ học vật lý không gian, gia tộc Malfoy giao cho ông nội của nó quản lí, lúc nào đó nó sẽ thừa kế.
“Nhưng mà, cuối cùng cũng chỉ còn lại hai người chúng ta.” Lucius đa sầu đa cảm nói.
“Có tôi vẫn chưa đủ sao?” Hoagir khẽ cắn vành tai Lucius, bất mãn nói.
“Ý của em không phải thế!” Lucius lắc đầu, y muốn tránh khỏi quấy rầy của Hogair.
“Nếu em cảm thấy không đủ, chúng ta sinh thêm một đứa nữa?” Hoagir đề nghị.
“Không cần!” Lucius lắc đầu cự tuyệt, y không muốn sinh nữa, mang thai rất vất vả.
“Nhưng mà, có khi nơi này của em đã có bảo bối rồi.” Hogair vỗ nhẹ bụng nhỏ của Lucius nói.
“Thật sự?” Lucius kinh ngạc hỏi.
“Ha ha, tôi đoán thôi.” Hoagir cười khẽ, lắc đầu nói: ” Nhưng tối hôm qua, tôi mơ thấy một cô bé gọi tôi là ba, gọi em là daddy đấy!” Buổi tối hôm qua hắn xác thực là có một giấc mơ như vậy, một nhóc con tóc bạch kim, mắt đen, trong miệng gọi Lucius là Daddy, còn cố gắng bò đến y.
“Chúng ta khi nào trở về St.Mungo kiểm tra đi.” Lucius sờ soạng bụng nhỏ của mình, lo lắng nếu mình thật sự có thai thì lại không được ra ngoài chơi.
Bất quá, nếu y hiện tại có bảo bảo, nhất định y sẽ sinh nó ra, dù sao đó cũng là con của y với Ayer, tuy rằng nam phù thuỷ có thai xong rồi lại sinh con rất vất vả.
“Được.” Hoagir cười nói, tiếp tục mang Lucius đi tham quan nhà mới của họ.
Hogair hồi tưởng cả cuộc đời này của mình, Merlin cuối cùng cũng rất là chiếu cố hắn, đưa hắn đến đây.
Ở thế giới này hắn có bạn bè mới, đồng đội mớ, có bạn đời của mình cùng hai đứa con.
Hắn thực hiện được giấc mộng của mình, xây dựng một thành phố chỉ dành riêng cho phù thuỷ; hắn không hề cô độc, bởi hắn có bạn đời mình yêu nhất, có đứa con mình thương nhất, rất nhiều học sinh nữa.
Những người đã chết trong trí nhớ của hắn ai cũng còn sống, hơn nữa rất nhiều người sống rất hạnh phúc, tuy rằng người làm bọn họ hạnh phúc không phải là những người trong trí nhớ của hắn.
Người hắn tôn trọng nhất – Dumbledore cũng không hề cô độc, cụ cùng với người bạn thời niên thiếu của mình sau năm mươi năm chiến tranh liền quay lại như cũ, cụ cũng được người thân duy nhất của cụ, Aberforth tha thứ…!
“Cha đỡ đầu” của hắn không còn là phản đồ của Black, chú ấy cùng với em trai của mình đồng thời khai sáng tương lai mới thuộc về gia tộc Black…!
“Mẹ của hắn” gả cho một Ravenclaw sẽ trân trọng bà ấy cả đời, nhi nữ (con trai + con gái) song toàn…!
Cặp đôi khiến hắn kinh ngạc nhất có lẽ là Remus Lupin và Gilderoy Lockhart, Lupin làm việc ở phòng thí nghiệm của hắn, tham gia công cuộc xây dựng thành phố phép thuật, còn Lockhart trở thành biên kịch nổi danh nhất thế giới phép thuật.
Những người đã làm hắn tiếc nuối hay những chuyện làm hắn tiếc nuối, đều lấy những kết cục khác nhau mà viên mãn, riêng hắn thì không hề cô độc cả đời, hắn đã từng là người sống lâu nhất Hogwarts.
Hiện tại thế giới phép thuật không có chiến tranh, người người dựa theo ý muốn của mình mà sống, sáng tạo tương lai mới thuộc về họ.
Mà bọn nhỏ của hắn, mỗi đứa cũng sẽ có tương lai thuộc về riêng mình.
Serpenz có lẽ sẽ kế thừa vinh quang của Slytherin và Gryffindor, có lẽ nó sẽ khai sáng cho nó một gia tộc chỉ thuộc về riêng nó; Draco có lẽ sẽ kế thừa Malfoy, biết đâu một này nào đó nó có thể đưa phù thuỷ ra tận ngoài vũ trụ thì sao, cho phù thuỷ nhìn thấy một thế giới khác.
Mà trong tương lai bọn họ cũng có thể có thêm một đứa con nữa, nó cũng có tương lai của nó…!
Tương lai có rất nhiều khả năng khác nhau, hắn và người yêu của hắn sẽ làm bạn cả đời, cùng nhau sáng tạo tương lai chỉ của riêng hai người bọn họ!.