Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 67: Thức Tỉnh
EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
– o0o-
Từ sau khi phát hiện mật đạo, Lucius bắt đầu nổi lên lòng hiếu kỳ với Hogwarts, sau khi được Hogair cho phép, y liền bắt đầu đặc biệt đi thăm dò để tìm mấy cái mật đạo giống vậy, chỉ là, y cố gắng rất lâu rồi nhưng vẫn không tìm ra được cái nào nữa.
Hôm nay Lucius đi đến phòng yêu cầu, y mong phòng yêu cầu có thể cho y một vài ý tưởng.
Lucius đi qua bức tường trước mặt ba lần trong lòng nhẩm: Cho ta một căn phòng có thể thoả mãn mong muốn của ta…!
Y nhẩm qua một vài điểu kiện trong lòng, y cũng rất tò mò với điều kiện như vậy của mình, Hogwarts có thể cho y cái gì.
Đẩy cửa phòng yêu cầu và bước vào, vừa bước vào liền thấy một căn phòng được bày trí vô cùng xa hoa, vừa đi vào liền có thể nhìn thấy được một phòng khách đặc biệt rộng, bên trong còn có hai cánh cửa khác, có lẽ là thư phòng và phòng ngủ.
Tại sao phòng yêu cầu lại chuẩn bị cho y một căn phòng như vầy? Lucius nghi hoặc nghĩ.
Y ngồi vào sofa, nhìn mấy cuốn sách được để trên bàn, toàn là sách trong thư viện không có.
Y ngốc trong phòng khách chốc lát rồi bước đến đẩy cửa phòng ngủ ra, bài trí trong phòng y chang phòng của y và Ayer ở trang viên Slytherin, y lắc đầu, ra khỏi phòng ngủ sau đó lại đi đến đẩy cửa thư phòng, y thực sự nghĩ đẩy ra cũng sẽ gặp cái thư phòng của Ayer ở trang viên Slytherin thôi, nhưng không, cái thư phòng này hoàn toàn khác, nó thậm chí còn rộng hơn thư phòng ở trang viên Slytherin, y bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh sợ rồi.
Trong phòng có một cái tủ, trên đó chất đầy toàn sách là sách, có quyển nói về thần chú, cũng có quyển nói về phép thuật (kể cả phép thuật hắc ám), độc dược, thảo dược, thậm chí còn có sách về ma văn cổ và thuật luyện kim.
Lucius dò xét một chút kệ sách, không có dấu vết của phép thuật hắc ám mới yên tâm đưa tay lên rút ra một cuốn, là một quyển giới thiệu về sinh vật huyền bí vào thời viễn cổ.
Lucius tuỳ ý mở ra đọc, trong đó có nhắc đến loài cự long viễn cổ đã chết sạch không còn một con, cũng có nhắc đến vũ xà, sau đó y còn thấy cả Veela.
Cuốn sách này nói Veela là một nhánh của tinh linh, nhưng bọn họ còn yêu cầu bạn lữ của mình trung thành với mình hơn cả tinh linh, bọn họ kế thừa dung mạo xuất sắc của tinh linh, thậm chí còn trông đẹp hơn.
Veela cũng giống với tinh linh là đều yêu cầu bạn lữ của mình trung thành, thậm chí còn khắt khe hơn cả tinh linh, tuy nhiên, bọn họ cũng có vài thứ để nắm giữ được bạn lữ của mình, tỷ như dung mạo xinh đẹp và mùi hương có thể làm lòng người điên đảo.
Trong đó, có số ít Veela cũng yêu đương với con người, nhưng mà, con người trong mắt tất cả các loài sinh vật huyền bí lúc đó đều là một loài rất dễ thay lòng đổi dạ, cho nên, để đảm bảo đảm tình yêu vĩnh cữu của người đó dành cho mình, Veela thường không tự giác phát ra mùi hương hấp dẫn bạn lữ của mình, ngay cả Veela hoàng tộc cũng là như thế.
Đây là tư liệu viết tay, ký tên Rowena Ravenclaw.
Là sách từ 1000 năm trước, đã thế còn do chính tay ưng tổ viết? Lucius sờ sờ mũi, sau đó lại lật lại đoạn ghi chép về vũ xà đọc, cuốn sách này nói vũ xà là một loài sống ở đầm lầy, không kết giao quá nhiều với con người, nhưng cũng có hậu duệ của vũ xà và con người, ví dụ điển hình là gia tộc Slytherin, bọn họ trời sinh là xà khẩu, có thể giao lưu cùng với rắn, hơn nữa tương đối thích nơi mát mẻ, không thích nơi quá nóng.
Loài tiếp theo được nhắc đến sau vũ xà là Griffin, nhắc đến Griffin là nhắc đến gia tộc Gryffindor, bất quá, người duy nhất có thể thức tỉnh huyết thống lúc đó lại là Godric Gryffindor, đồng dạng như thế, người duy nhất thức tỉnh được huyết thống vũ xà trong Slytherin chỉ có một mình Salazar Slytherin, hai phù thuỷ này trời sinh mạnh mẽ hơn những phù thuỷ bình thường lúc đó rất nhiều, hơn nữa, bọn họ không chỉ là bạn bè mà còn là một đôi.
Bất quá, bởi vì nam nam lúc đó vẫn khó có thể có con, cho nên đôi bạn lữ linh hồn bọn họ không có con thân sinh, sau đó, cả hai người bọn họ nhận nuôi một đứa con gái, lợi dụng cấm thuật làm cho đứa bé đỏ trở thành con mang dòng máu của cả hai.
Gryffindor và Slytherin là người yêu? Thậm chí còn là bạn lữ linh hồn? Lucius bị sự thật này kinh dộng đến mức muốn ném luôn cuốn sách đang cầm trên tay xuống đất, bất quá, ít ra y còn giữ được chút lí trí, quyển sách vẫn chưa rớt xuống đất.
Ayer là hậu duệ của Slytherin, vậy anh ấy cũng là hậu duệ của Gryffindor? Tại sao đến bây giờ anh ấy vẫn không nói? Hơn nữa, nếu nói như vậy, vậy cái thứ Gryffindor và Slytherin lúc nào cũng như nước với lửa được lưu truyền lại từ xa xưa đến giờ là như thế nào? Sách lịch sử còn nói Slytherin vì tức giận mà bỏ đi cơ mà, tại sao lại thành ra thế này?
Lucius không tự giác lui về sau hai bước, một tay để lên đầu, một tay ấn lên bàn, sau đó, y cảm nhận được tay mình hình như có cái gì đó cắt qua, đau quá! Y quay đầu lại nhìn, thì ra là y chảy máu rồi, y vừa định rút tay về bỗng nhiên lại thấy máu chảy từ tay trái của y ra bị một cái gì đó nhanh chóng hút lấy, trong tay y đang cầm một cái mâm tròn cực kỳ sắc, nó chính là cái thứ hồi nãy làm y chảy máu cũng như đang hút lấy máu của y bây giờ đây.
Trong lòng y có chút nóng nảy, y cố gắng thoát khỏi cái thứ trên tay mình, nhưng mà y không thể nào ném nó xuống đất được, chỉ thấy máu của y bị hút càng ngày càng nhiều, đầu cũng bắt đầu choáng váng.
Lucius miễn cưỡng sờ cái gương hai mặt của mình sau đó gọi cho Hogair, cố gắng bảo trì thanh tỉnh và sau đó, không có sau đó, y ngã xuống đất…!hôn mê.
Lucius không biết cái mâm tròn trong tay bỗng nhiên phát sáng, bao phủ toàn thân y, sau khi cái ánh sáng đó hết, tình cảnh trước mắt liền giống như ngày xưa khi y mới ra đời, bay trong không trung, tóc của y dài xuống, môi mỏng giống như nhiễm máu mà đỏ tươi, mà mặt của y cũng bị ánh sáng bao phủ, thứ ánh sáng đó giống như là một người thợ tạc tượng vậy, từng chút từng chút một tạc lại không mặt của y làm cho nó càng thêm tinh xảo.
Sau đó, sau lưng y xuất hiện hai cái cánh lông vũ.
Sau khi Lucius trải qua thời điểm kịch liệt biến hoá, cái mâm hút rất nhiều máu của y kia cũng rơi xuống đất, tan thành bột phấn.
Sau đó, Lucius, chậm rãi hạ xuống, cánh và tóc của y giúp y che đậy cơ thể của mình, ngăn cách y với không khí lạnh lẽo.
Hôm nay, tim Hogair bỗng nhiên đập rất nhanh khi hắn đang phê chữa bài tập, điều này làm cho hắn cảm thấy rất bất an, sau khi hắn thấy gương hai mặt của mình rung lên, hắn liền xác định được dự cảm của mình, Lucius gọi cho hắn, nhưng mà hắn có nói cái gì y cũng không trả lời.
Hogair dừng bút lại, nhanh chóng lấy bản đồ đạo tặc mình tự làm từ trong hộc bàn ra, tìm kiếm tên của Lucius khắp nơi nhưng không hề thấy.
Hogair nóng vội ra ngoài, chạy đến mật thất của Herpo, nơi đó không thể thấy được trên bản đồ, hơn nữa Hogwarts cũng có rất nhiều nơi khác bản đồ không thể thấy được, vì thế hắn đành cầu Herpo giúp mình tìm Lucius.
[Herpo, giúp ta với, Lucius không thấy đâu hết, ta có dự cảm là em ấy có chuyện gì rồi.] Hogair vội vàng nói, một tay ngăn cản Anne muốn sáp lại gần mình.
[Lucius? Là tiểu bạn lữ của ngươi phải không, được, chờ chút, ta sẽ câu thông với Hogwarts] Herpo rướn nửa thân thể ngồi dậy [Ngươi cũng thử câu thông một chút với Hogwarts đi, ta cảm thấy đây là cơ hội để Hogwarts có thể thức tỉnh hoàn toàn đấy.] Nghe vậy, Hogair cũng nhanh chóng đè nén lo âu của mình lại, nhanh chóng câu thông cùng với Hogwarts, tìm kiếm bóng dáng của Lucius khắc nơi, rất tiếc, không cái gì đáp lại hắn cả, hắn lại tiếp tục hình dung hình dạng của Luicus trong lòng, phóng ma lực của mình ra bên ngoài, tiếp tục câu thông cùng Hogwarts.
Sau đó, vách tường liền run rẩy một chút mà xuất hiện môt cái thông đạo.
[Ta đi đây] Hogair vội vàng tiến vào thông đạo, rất nhanh liền đến phòng yêu cầu trên lầu tám.
Sau đó, Hogair cố gắng bình tĩnh bản thân mình lại, hắn thế nhưng lại quá lo lắng mà quên mất phòng yêu cầu sẽ không hiển thị lên trên bản đồ.
Cừa phòng yêu cầu bị hắn mở ra, Hogair nhanh chóng tiến vào trong phòng, nhìn qua cái phòng khách ấm áp, không có ai, sau đó hắn lại đẩy một cánh cửa khác ra, là phòng ngủ và nó cũng không có ai, cuối cùng hắn mới đẩy một cánh của đang khép hờ lại, sau đó hắn nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ: Lucius sắc mặt tái nhợt đang ngủ say, tóc dài từ đỉnh đầu xuống tận mắt cá chân, sau lưng y còn có một cái cánh lông vũ lớn.
Dù sao Lucius trông cũng không có việc gì.
Nhưng mà, vừa nhìn bộ dáng này của Lucius thì Hogair đã biết tại sao y hôn mê rồi, y đã thức tỉnh huyết thống hoàn toàn rồi, thức tỉnh vào lúc hắn không biết.
Hogair bước lại gần, có lẽ vì hắn là bạn lữ linh hồn của y cho nên y không hề cự tuyệt sự tiếp cận của hắn, hắn thậm chí có thể cảm thấy được thần sắc của y đã thả lỏng ra một ít.
Hắn cong người xuống vừa định bế Lucius lên liền thấy cánh của y đã thu vào cái lưng bóng loáng của y.
Sau đó, Hogair cởi trường bào của mình quấn lấy cơ thể xích loã của Lucius, trên người hắn hiện tại chỉ còn mỗi áo sơ mi, ôm chặt lấy, lúc này, tâm của hắn mới có thể bình tĩnh lại một chút, tại vì cơ thể của y nói cho hắn biết, y vẫn còn sống, cơ thể của y vẫn ấm.
Nhưng mà hắn không thể tiếp tục trì hoãn ở đây được nữa, vội vàng ra khỏi phòng cần thiết, tính toán đến bệnh thất.
“Ayer, đứa nhỏ này làm sao vậy?” Dumbledore cũng vừa mới ra khỏi phòng hiệu trưởng hỏi.
“Lucius thức tỉnh huyết thống rồi.” Hogair nhàn nhạt nói, tốc độ đi cũng không chậm lại.
Dumbledore có thể nhìn ra sự không bình tĩnh của Hogair trên gương mặt cực kỳ bình tĩnh của hắn lúc này, vì thế cũng không hỏi gì, trực tiếp đi theo sau, lợi dụng đặc quyền hiệu trưởng của mình, cho Hogair con đường gần nhất để đến bệnh thất.
Sau khi đi vào bệnh thất, bác sĩ trong bệnh thất vội vàng kiểm tra tình huống của Lucius, kết quả rất tốt, Lucius chỉ bị bạo động phép thuật mà ngất xỉu cũng như mất máu, còn lại thì không sao.
“Trò Malfoy mất máu quá nhiều, còn có chút bạo động phép thuật, hiện tại chỉ là ngất xỉu mà thôi, để tôi đi lấy cho trò ấy mấy lọ độc dược điều dưỡng.” Sau đó bà cũng xoay người đi mất.
Hogair trầm mặc đứng bên cạnh giường của Luicus không nói gì, lúc sau bác sĩ ở bệnh thất cầm mấy lọ độc dược đến cho đút cho y uống nhưng lại không đút được vì y không mở miệng, cho nên Hogair cũng chả quan tâm bất cứ cái gì mà trực tiếp dùng miệng đút cho Luicus.
Dumbleodre đứng bên cạnh nhìn Hogair lúc nào cũng bình tĩnh phảng phất giống như đang thất thần, trong lòng cũng có chút lo lắng, xem ra trò Malfoy không sao, nếu thế hắn có thể bình tĩnh lại rồi.
“Trò ấy không sao, Ayer không cần lo lắng như thế.” Dumbledore an ủi nói.
Hogair gật gật đầu nói:”Phiền toái thầy rồi, Albus.”
“Không ngại nói cho tôi biết quan hệ của thầy với trò ấy chứ?” Dumbledore hỏi.
“Chúng tôi là bạn lữ linh hồn.
Lucius vừa mói sinh ra liền thức tỉnh phân nửa huyết thống của mình, đồng thời chọn tôi làm bạn lữ của mình.
Mà hiện tại, nửa huyết thông còn lại của em ấy chắc cũng thức tỉnh luôn rồi, khế ước bạn lữ của tôi và em ấy xem như là đã hoàn thành phân nửa rồi.” Hogair đơn giản nói, hắn không giấu diếm chút nào, dù sao thì có Dumbledore ở đây, hắn cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Những lão già giống như Dumbledoe ở thế giới phép thuật này hiển nhiên biết ý nghĩ của bạn lữ linh hồn là gì, cho nên, cụ không có bất cứ cái gì để có thể ngăn cản quan hệ của bọn họ.
Dumbledore cười nói:”Mọi chuyện có làm tôi hơi bất ngờ, bất quá, tôi ủng hộ hai người.
Xin yên tâm!”
“Cảm ơn.” Hogair cười nói.
Một lát sau, Dumbledore rời đi, Hogair tiếp tục ở bên cạnh giường chờ Lucius tỉnh lại, hỏi y rốt cuộc chuyện gì xảy ra để cho y thức tỉnh hết toàn bộ huyết thống của mình.
HẾT CHƯƠNG 67.