Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 65: Mật Đạo


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 65: Mật Đạo


EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Kyu
– o0o-
Theo thường lệ thì trận chiện tranh giành chức thủ tịch sẽ bắt đầu sau tiệc khai giảng.

Thân là thủ tịch Slytherin, y nhất định phải đem nội quy và quy tắc của trận chiến tranh giành chức thủ tịch này dơn giản nói qua một lần, tuy rằng hầu hết những Slytherin năm nhất này ai cũng biết.

“Hoan nghênh mọi người đã vào Slytherin.” Lucius mới nói chưa được bao lâu, Hogair đã bước vào phòng sinh hoạt chung.

Lúc trước, sau khi Slughorn khoẻ lên cũng không quay lại Hogwarts làm giáo sư, cho nên, cái ghế chủ nhiệm Slytherin đến bây giờ vẫn là Hogair tiếp tục ngồi, nhưng mà hắn đã không còn là giáo sư độc dược nữa, chỉ dạy môn phòng chống nghệ thuật hắc ám mà thôi, bởi vì hắn cảm thấy mình dạy độc dược không ổn chút nào.

Vì thế cho nên hiệu trưởng Dippet đã mời một vị bậc thầy độc dược tên là Stephen Moglas từ hiệp hội độc dược đến để đảm đương chức vụ này.

Hogair phát biểu vài lời, sau đó liền đem mọi thứ giao cho Lucius.

Y gật đầu, tiếp tục giới thiệu vài thứ của Slytherin.

Chờ đến thời gian thích hợp liền tuyên bố trận đấu tranh chức thủ tịch bắt đầu, từ năm bảy đến năm nhất, cuối cùng mới là tranh đoạt chức thủ tịch nhà.

Thật ra Severus không có quá hứng thú với việc làm thủ tịch lắm, nhưng mà hiện tại cậu là người thừa kế của Prince, lại không thể vì mình tuỳ hứng mà bôi nhọ danh dự gia tộc, vì thế cậu cũng tham gia thi đấu.

Dù sao năm nhất năm nay cũng chỉ có mười một người, cho nên trận đấu kết thúc rất nhanh, cuối cùng vì tại vì Severus không giấu tài của mình cho nên đã nghiễm nhiên trở thành thủ tịch năm nhất, dù sao thì Severus mạnh hơn rất nhiều so với mấy đứa nhỏ cùng lứa.

Severus đứng yên ở một bên, nhìn Lucius tham gia trận đấu tranh chức thủ tịch nhà.

Lucius không thể từ chối lời thách đấu của những Slytherin khác nếu muốn tiếp tục làm thủ tịch nhà năm nay.


Y thoải mái né công kích của đối thủ, vừa phòng vừa công, rất nhanh đối thủ của y đã kiệt sức, trận đấu kết thúc.

“Đã khuya, mọi người về phòng nghỉ ngơi đi!” Hogair chờ sau khi trận đấu kết thúc liền nói, huynh trưởng nam và nữ mang theo những tân sinh về ký túc xá của mình.

Trước khi đi, Lucius còn chớp chớp mắt khiêu khích gì gì đó với Hogair, cực kỳ ái muội, y muốn nói tối nay mình sẽ đi tìm hắn.

Bất quá, mấy hành động đó của Lucius chỉ có mình hắn hiểu, cho nên người khác không hề chú ý đến.

Hogair vuốt vuốt tóc mái của mình, cười khẽ nhìn Lucius, chờ đến khi mọi người đã về ký túc xá gần hết mới vẫy vẫy tay với Lucius, về văn phòng của mình.

Sau khi chính thức trở thành chủ nhiệm Slytehrin, y liền đem văn phòng của mình dọn về hầm để tiện quản lí nhà của mình.

Lucius thấy Hogair không đồng ý yêu cầu của mình liền tức giận mà trở về phòng ký túc xá của huynh trưởng.

Bận rộn cả ngày, mặc dù trên người y có ếm chú làm mát, cũng không nóng lắm, nhưng mà y vẫn cảm thấy cơ thể mình hơi nhớp, vì thế nên vừa về ký túc xá y liền cầm quần áo mà đi thẳng vào phòng tắm lớn bên trong.

Phòng tắm của huynh trưởng Slytherin rất xa hoa, một cái bồn tắm mười mét vuông đầy nước nóng, trên thành bồn còn có bốn vòi hình được khắc hình rắn khác nhau có nước chảy xuống.

Nhưng vì cái bồn này đã được ếm một cái bùa gì đấy, cho nên mặc dù nước lúc nào cũng chảy xuống nhưng lượng nước trong bồn vẫn không thay đổi.

Lucius đem quần áo móc lên trên giá treo, chậm rãi gỡ bỏ từng nút áo của áo sơ mi mình dăng mặc trên người, lòng ngực trắng tuyết nháy mắt liền lộ ra trong không khí.

Nhiệt độ trong hầm lúc nào cũng rất mát mẻ, một luồng không khí mát lưu động, làm cho làn da trắng tuyết của y nổi lên vài hạt nhỏ, hai viên tiểu cầu mềm nhũn trước ngực cũng vì thế mà cứng lại.

Lucius nhẹ nhàng đem tóc dài kéo đến trước ngực, che cơ thể mình lại, sau đó mới cởi hết quần áo ra, chân trần đạp lên sàn, bước vào bồn tắm lớn.


Nước ấm từ từ chảy xuống cơ thể, Lucius thở ra một hơi, cảm nhận cảm giác ấm áp và thoải mái mà nước mang lại.

Một lát sau, Lucius bắt đầu lau khô người, khăn lông mềm mại xoa khắp cơ thể, khi khăn lông trược qua bộ vị giữa chân thì nó đã ngầng đầu.

Y vươn tay cầm lấy cái thứ đang trong trạng thái bá cương đó, cảm giác nó tiếp tục càng ngày càng cứng, thẳng đến khi to bằng một cánh tay trẻ em mới dừng lại, y đỏ mặt rồi.

Lucius oán giận Ayer trong lòng, lúc nào hắn cũng cố kỵ tuổi của y, trong khi mấy người khác thậm chí còn làm việc này sớm hơn nữa, nhưng mà Ayer lại sống chết không chịu, nói nhất định phải chờ y thành niên, nếu không hắn sẽ có cảm giác mình là một tên biến thái bị luyến đồng.

Tay Lucius nắm cái thứ đó, nhẹ nhàng sờ, nhưng mà nó lại không làm y thoải mái được bao nhiêu, vì thế y liền thử cái trò kích thích vùng da xung quanh mình mới học được, y ngừng thở, tưởng tượng Ayer hắn sẽ làm như thế nào.

Cái tưởng tượng đó rất thành công, chưa được mười phút sau trong bồn đã nổi lên vài thứ khả nghi màu trắng.

Lucius đem có đó sửa sạch, ngồi trong bồn chốc lát, sau đó nhìn cái vòi nước hình rắn oán giận một câu [Chán ghét Ayer tê tê tê…], sau đó, bỗng nhiên bốn cái vời nước chuyển động, cả bốn cái quấn lại vào nhau, trên bức tường xuất hiện một cái ô nhỏ.

Lucius kỳ quái nhìn chằm chằm cái mặt tường đó, y cảm thấy cái ô đó rất giống một cánh cửa, vì thế liền hướng mặt tường nói “Mở ra!”, nhưng mặt tường lại chẳng có chút phản ứng gì, phải mất mấy giây sau đó y mới ý thức được là mình đang nói tiếng anh, bèn hắng gióng một chút sau đó tê tê với mặt tường [Mở ra!], kết quả, trên mặt tường thật sự xuất hiện một lối vào, mà cái lối vào đó ấy thế mà lại đối diện với bồn tắm của Hogair, tại sao y biết, đó là tại vì y đang thấy Hogair đang mặc quần áo kìa.

Cái cửa đó xuất hiện làm cho Hogair cảnh giác, quay đầu lại thì lại thấy Lucius, hắn kinh ngạc hỏi:”Lucius? Em tại sao lại ở đây?”
“Bởi vì trong cái mặt tường trong phòng tắm của em đối diện với cái mặt tường trong phòng tắm của anh a!” Lucius cười nói, y ghé vào thành hồ, dù sao thì chỗ thấp nhất của cái lối vào đó lại là chỗ cao nhất của bồn tắm, cho nên bây giờ nhìn trông Lucius cứ như là anh trai đang tắm bên cửa sổ á.

“Làm sao em có thể mở nó ra được thế?” Nhận rõ người đối diện là Lucius, Hogair bèn buông đề phòng của mình xuống, bước đến vài bước nhìn ký túc xá của Lucius.

“Em nói với cái vòi nước trong phòng tắm huynh trưởng này một câu, sau đó bỗng nhiên bốn cái vòi nó quấn lại thành một cục, mở ra một cái ô nhỏ, cho nên em mới nghĩ có thể đây là một cái lối đi bí mật, cho nên lại nói mở ra, không thật sự nghĩ nó là lối đi bí mật thật a, sau đó em liền xuất hiện trước mặt anh rồi.” Lucius đem sự tình giải thích sơ qua.


“Em không mặc đồ, còn dám chơi trò nguy hiểm như thế?” Hogair tức giận nói, nếu hôm nay người đứng ở đó không phải hắn mà là người khác, vậy chẳng lẽ cơ thể của Lucius sẽ bị người ta thấy hết sao?
“Em quên mất a!” Lucius sờ soạng thân hình xích loã của mình, mặt biến hồn ngay tức khắc.

Bởi vì tò mò mặt tường mà y lại có thể quên mất mình đang tắm.

Thật may người xuất hiện là Hogair, nếu không thì hôm nay y chết chắc rồi.

“Được rồi, có gì từ từ nói, em về nghỉ ngơi đi.

Tối mai ta sẽ đi coi cái lối đi bí mật này rốt cuộc là cái gì.” Hogair cười, không ngờ Lucius còn có thời điểm sơ ý như vậy.

“Đã biết.” Lucius khó chịu đép.

Y nói hướng vào mặt tường mà nói [Đóng lại] sau đó, cái mật đạo đó liền biến mất, mấy con rắn đang quấn lấy nhau đó cũng trở về thành 4 cái vòi nước như cũ, phòng tắm dành cho huynh trưởng lập tức trở về như cũ.

Tận cho đến lúc lên giường đi ngủ, Lucius vẫn còn đang mãi suy nghĩ về cái vấn đề mật đạo trong phòng tắm đó, Hogwarts thật kỳ lạ, y ở phòng này từ năm thứ năm rồi, y ở đến trường được 5 năm rồi, thế mà lại có rất nhiều nơi y chưa từng đi qua, không ngờ trong Slytherin cũng có mật đạo như vậy, có thể cho y đi tìm Ayer dễ chút.

Sáng hôm sau, Lucius bị đồng hồ báo thức gọi tỉnh, y buồn ngủ mà đi rửa mặt, thay áo choàng, sau đó ra khỏi phòng
Severus nhíu mày nhìn bộ dáng uể oải của bạn tốt mình thấp giọng hỏi:”Tối hôm qua anh làm gì? Đi tìm chủ nhiệm sao?”
“Không có, anh chỉ tắm sau đó đi ngủ mà thôi.” Lucius nhàn nhạt nói, y không kể cho Severus nghe chuyện xảy ra trong phòng tắm “Em có tăng linh tề không? Anh sắp mệt chết rồi.”
“Có.” Severus lấy độc dược ra từ trong túi áo đưa cho Lucius.

“Tuyệt, anh sống lại rồi.” Lucius uống xong độc dược, cảm thấy cả người khoẻ hẳn ra.

“Chỉ một lần này thôi đấy, đừng mong lần sau em cho anh nữa.

Cái loại độc dược này uống nhiều không tốt đâu.” Severus nói.

“Anh biết.” Lucius gật gật đầu “Hôm nay em học gì vậy?”
“Biến hình và thảo dược.


Tiết biến hình học chung với Gryffindor, thảo dược học chung với Hufflepuff.” Severus nói thời khoá biểu của mình.

“Giống của anh ngày xưa.” Lucius nhàn nhạt lắc đầu, dù sao chương trình học của Hogwarts đã rất nhiều năm rồi chẳng thay đổi gì, “Bất quá, em phải cẩn thận, cái tên Potter đó khẳng định là sẽ lại quấn lấy em.”
“Em đã biết.” Severus gật đầu.

Ăn xong bữa sáng, Severus và Lucius tách ra đi học, Severus mang theo tân sinh năm nhất đến phòng học môn biến hình.

Dọc theo đường đi, cậu chỉ nhắc nhở đám rắn nhỏ của Slytherin đi theo cậu, bản đồ của cậu là do Lucius đưa cho, rất may là trên đường đi cậu không đụng phải bất kỳ vấn đề nào tỷ như cầu thang đổi hướng hay gì đó giống vậy.

Khi cậu cho rằng mình có thể thuận lợi đến phòng học, nhưng rất tiếc là phù thuỷ tính không bằng Merlin tính, cậu bị ai đó nhào thẳng lên người, Severus tránh không kịp, té thẳng xuống đất.

“Potter, tại sao lại là ngươi?” Severus căm tức nhìn người đang nằm đè lên người cậu.

“Severus, tớ thật sự rất nhớ cậu, muốn ngủ cùng cậu a, đêm qua tớ không ngủ được đó!” James làm nũng nói, giọng nói mềm mại của cậu ta làm cho Severus tê dại.

Potter ăn bậy cái quái gì vậy? Thế nào lại nói chuyện kiểu đó? Severus nghi hoặc nghĩ, cậu vươn tay đẩy thẳng James trên người mình ra “Đầu ngươi nhồi đầy sên sao? Thế nhưng đi dùng cái giọng này nói chuyện với ta!”
“Không có a, ha ha, Sirius nói như vậy có thể lấy được hảo cảm của cậu, nếu tớ yểu điệu một chút, Severus sẽ thích tớ!” James khôi phục giọng điệu bình thường nói.

“Ta sẽ không thích ngươi, Potter, đừng quấy rầy ta!” Severus nói xong liền nghiêng người rời đi, nhóm rắn nhỏ sau lưng cậu nhanh chóng đuổi kịp, cũng không mở miệng nghị luận chuyện vừa mới xảy ra.

James đang muốn đuổi theo, nhưng mà lại thấy nhóm bạn của mình đến, bèn oán giận nói với Sirius:”Sirius, cách cậu nói không có chút tác dụng nào hết, Severus vẫn không chịu thích tớ.”
“Chắc là Prince không thích thể loại này đi, dù sao cậu ta cũng là nam! Yên tâm bạn tốt, tớ giúp cậu nghĩ cách.” Sirius ha ha nói, xem ra Prince là do sợ James làm phiền nên mới nói như thế.

“Được rồi, chúng ta đi học, muộn rồi!” Remus cắt ngang James và Sirius, thúc giục nói:”James, Sirius nhanh lên.

Peter, đuổi theo!”
“Được rồi!” James uể oải ỉu xìu nói, bất quá sau khi vào phòng học nhìn thấy Severus cậu lại vui vẻ lên, dù sao cậu cũng có thể học chung với Severus a!
HẾT CHƯƠNG 65.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.