Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 45: Cậu Không Thích Cưỡi Chổi Dành Cho Con Nít Chút Nào Quá Ấu Trĩ
EDITOR: PARK HOONWOO
Beta: Yuna
– o0o-
Chương 45: Cậu Không Thích Cưỡi Chổi Dành Cho Con Nít Chút Nào, Quá Ấu Trĩ
Lucius và Severus ra khỏi phòng khách, đứng trong hoa viên.
“Severus, hay ta dạy cho ngươi chơi với chổi được không?” Lucuis đề nghị, y cảm thấy phù thuỷ nhỏ đều sẽ thích Quidditch, chắc đứa nhỏ phù thuỷ nào cũng thích cưỡi chổi bay vòng vòng nhỉ.
Severus không biết chơi với chổi của Lucius là chơi cái gì, cho nên cậu không cự tuyệt.
Nhưng mà, sau khi thấy Lucius cưỡi chổi bay vòng vòng xung quanh mình, sắc mặt Severus liền trắng bệch.
Nhưng mà, Lucius cưỡi chổi, bộ mặt cực kì đắc ý như một con khổng tước đang xoè đuôi, y điều khiển cái chổi vừa bay lên vừa bay xuống làm người đứng dưới đất nhìn là Severus đây chóng hết cả mặt.
“Cảm ơn, không cần, ta không có nhu cầu học cái này.” Severus quả quyết cự tuyệt cưỡi chổi.
“Tại sao?” Lucius nghi hoặc hỏi, y chỉnh lại mái tóc bị gió thổi bay tứ tung nói:”Cưỡi chổi vui lắm nha!”
Severus không thích những loại vận động quá mức kịch liệt như vậy, lần trước đi công viên giải trí với Lily, cậu có thử chơi tàu lượn siêu tốc một chút, kết quả là mém nữa ói hết ra.
Mà nhóm phù thuỷ rất thích Quidditch, càng cực kỳ thích bay, cậu thiết nghĩ cậu đến chết chắc cũng không thích cái loại vận động này.
“Không.” Severus lắc đầu cự tuyệt.
“Ta còn có chổi dành cho con nít, cái hổi này sẽ không bay quá cao, sẽ không làm ngươi không thoải mái đâu.” Lucius lần nữa rủ rê.
Severus vẫn cự tuyệt, cưỡi chổi dành cho con nít thì nó đả kích lòng tự trọng của Severus, cậu không muốn bị xem thành một thằng bé sợ độ cao.
.
||||| Truyện đề cử: Cuối Tuần Tôi Và Em |||||
“Được rồi, nếu ngươi không thích thì thôi vậy.” Lucius tiếc nuối nói, y còn tưởng sẽ có thêm một người bạn mới có thể cùng chơi Quidditch với mình “Bất quá, ngươi thích cái gì? Đọc sách?”
Severus gật gật đầu, lúc cậu vừa mới đến gia tộc Prince thì đã phải vội vàng học tập các lễ nghi và ngôn ngữ khác nhau.
Mặt khác cậu khá thích sách độc dược, nhưng mẹ nói là phải đợi cậu lớn hơn chút nữa mới bắt đầu dạy cậu các phương pháp điều chế độc dược.
“Thì ra là ngươi thích đọc sách a! Được rồi, ta mang ngươi đến thư phòng của chú Ayer đi.” Lucius nói.
Trong thư phòng của chú Ayer có nguyên một cái tủ sách chuyên môn chuẩn bị dành riêng cho y, trên đó có vài cuốn sách phù hợp cho mấy đứa nhỏ cỡ tuổi Severus đọc như Tuyển tập thơ của Wengbi Dou hay cuốn sách mà y rất thích Quidditch thần kì.
“Sẽ không sao chứ? Ta có thể vào thư phòng của ngài Slytherin sao?” Khi mới gặp ngài Slytherin, cậu rất nhanh liền nhớ được mình vừa mới gặp nam nhân này không lâu.
Mà Luicus là người đi theo bên cạnh nam nhân đó, tuy rằng màu tóc và màu mắt không giống, nhưng những đường nét cơ bản khác trên gương mặt giống nhau y chang.
Khi đó cậu cảm thấy khí chất của ngài Slytherin rất không bình thường, hai người bọn họ đều toát lên vẻ mình là người giới thượng lưu.
Cậu thực sự không ngờ là mình còn có thể gặp lại họ ở thế giới phép thuật, càng không thể ngờ được họ chính là người mà mẹ mình muốn gặp.
“Sẽ không, chú Ayer không để ý đâu.” Lucius khẳng định.
Nhìn cái bộ dáng đem mình thành chủ nhân của trang viên Slytherin kia của Lucius, Severus có chút kinh ngạc, thì ra quan hệ của Malfoy và Slytherin tốt đến như thế sao.
Cậu đã từng đọc rất nhiều tin tức liên quan đến mối quan hệ tốt đẹp của bọn họ trên Nhật báo tiên tri và Tuần san phù thuỷ.
“Cảm ơn!” Severus nói, sau đó đi theo Lucius lên trên lầu.
Lucius đẩy cửa một căn phòng lớn ra, bước sang một bên cho Severus có thể vào sau đó giới thiệu với cậu sách mà bọn họ có thể đọc.
Severus hắc tuyến nhìn cái kệ sách bị nhồi đầy mấy cuốn sách cổ tích, cậu không hề thích cái thể loại sách này chút nào, mấy cái thứ như cổ tích toàn là dùng để lừa gạt con nít.
Trên kệ sách còn có những cuốn sách như Hàng ngàn loại thảo mộc và nấm tuyệt vời và Độc dược và Độc dược, mấy cuốn sách giống vậy đều là do Lucius mang đến, y mang mấy cuốn này đến, lại mang mấy cuốn mà Hogair đã từng học khi hắn học năm nhất về trang viên Malfoy, y định mang mấy cuốn đó đến Hogwarts, sách giáo khoa của chú Ayer có rất nhiều chú thích này nọ, nó có thể giúp y học tập tốt hơn.
“Ngươi thích mấy cuốn sách giống vậy? Mấy cuốn này là sách giáo khoa độc dược năm nhất của Hogwarts, ngươi chắc biết Hogwarts phải không?” Thấy Severus gật đầu Lucius liền nói tiếp:”Năm sau ta sẽ đến Hogwarts học tập, Hogwarts có 4 nhà, ta chắc chắn là sẽ đến Slytherin rồi.
Ba của ta là Slytherin, chú Ayer cũng là một Slytherin, hơn nữa chú ấy còn họ Slytherin a!” Lucius hưng phấn giới thiệu:”Nếu ta đến nhà khác thì ta chắc chắn sẽ nghỉ học, ta tình nguyện đi đến Đức học, tuy rằng nơi đó khá xa.”
“Nhà khác không tốt sao?” Severus chỉ biết mẹ mình là một Slytherin, cậu cũng muốn đến nhà của mẹ học.
“A, chú Ayer nói 4 nhà đều giống nhau, đều là một phần của Hogwarts, nhưng ta thích nhất là Slytherin!” Lucius tự hào nói, cậu nghe người khác nói Gryffindor là nơi hội tụ mấy con sư tử lỗ mãng, Ravenclaw thì toàn một hội những mọt sách còn Hufflepuff thì toàn một đám ngu ngốc, chỉ có Slytheirn là tốt nhất.
Bất quá chủ Ayer nói mỗi nhà đều là những phần không thể thiếu của Hogwarts, mỗi nhà đều có ưu điểm của mình, Gryffindor dũng cảm hào phóng, Ravenclaw thông minh trí tuệ, Hufflepuff ôn hoà có lễ, mà Slytherin thì lại chấp nhất với bình tĩnh, mỗi người có thể lựa chọn nhà phù hợp với mình nhất nhưng nhất định không thê vũ nhục nhà khác.
Tuy rằng y cảm thấy mấy cái khuyết điểm to tướng của mấy nhà khác khó có thể làm người khác chịu đựng được, nhưng y vẫn đồng ý với cách nói của chú Ayer, nếu thật lòng yêu Hogwarts thì sẽ không có chuyện phân biệt nhà này nhà khác.
Cho nên khi y đã cố gắng né tránh những từ ngữ cố ý phân biệt các nhà khi giới thiệu Hogwarts cho Severus.
Nhưng mà, nếu như không thể vào Slytherin thì y chắc chắn sẽ nghỉ học mà đi Dumstrang, nghe nói ở đó có thể học tập những phép thuật rất cao thâm.
“Gia tộc Prince vốn là nhiều người vào Slytherin, cho nên là sau này Severus sẽ có khả năng vào Slytherin rất cao.” Lucius nói.
“Ta muốn đến Slytherin.” Severus thấp giọng nói, âm thanh tuy thấp nhưng lại mang theo kiên định.
“Uhm, ngươi mười một tuổi là có thể đến Hogwarts học tập rồi, đến lúc đó chúng ta ở chung một nhà, không phải là sẽ dễ dàng tìm nhau chơi hơn sao.” Lucius gật đầu, lựa chọn của Severus làm y rất vừa lòng.
“Ta nhất định sẽ.” Severus ôm sách giáo khoa độc dược nói.
“Ngươi muốn đọc sách sao? Ta bồi ngươi.” Lucius nói xong liền đi đến kệ sách rút một cuốn ngồi xuống đối diện Severus đọc.
Hogair kết thúc buổi nói chuyện cùng với Eileen, sắc trời đã không còn sớm cho nên Eileen và Hogair đành phải đưa ra lời tạm biệt.
“Phi thường cảm tạ anh, học trưởng Slytherin.” Eileen cúi đầu nói, nàng biết Hogair đã nhường cho gia tộc nàng khá nhiều lợi ích khi cả hai gia tộc hợp tác với nhau.
“Không không, Eileen, ngươi không cần khách khí như vậy đâu.
Ta rất thích Severus, nếu có rảnh, ngươi có thể mang nó đến đây.
Trang viên của ta chỉ có mình Lucius là trẻ con, hơi cô đơn, cho Severus đến đây chơi với Lucius, cho hai đứa nhỏ đều có bạn chơi cùng.” Hogair mời, bây giờ bắt đầu “mượn sức” bậc thầy độc dược là tốt nhất, tương lai có thể dễ dàng nhờ vả hơn.
“Tất nhiên, ta sẽ cho Severus đến đây chơi, nếu ngài không phiền.” Eileen vui vẻ đồng ý, danh vọng của gia tộc Slytherin ở thế giới phép thuật phải nói là tối cao.
Có thể được gia chủ Slytherin dạy dỗ thì Severus chắc chắn có thể trưởng thành nhanh hơn, hơn nữa tạo lập quan hệ tốt với người thừa kế của Malfoy cũng có ích cho Severus sau này.
“Không phiền, tất nhiên không phiền.” Hogair cười nói:”Đứa nhỏ đó giờ đang ở thư phòng của ta.
Nó hình như không thích vận động phải không?”
“Đúng vậy, nó rất giống ta, rất thích đọc sách, cho nên thường ngốc trong thư phòng rất lâu.” Eileen ngượng ngùng cười.
“Hài tử thích đọc sách rất tốt a, bất quá ngẫu nhiên cũng nên vận động xíu, vừa đọc vừa chơi mới tốt.” Hogair nhớ đến giáo sư độc dược của hắn, lần duy nhất hắn thấy giáo sư vận động kịch liệt nhất là lần thầy ấy làm trọng tài Quidditch.
Mặt của giáo sư quanh năm tái nhợt cứ như quỷ hút máu, vừa nhìn là biết rất ít phơi nắng, không vận động thường xuyên.
Hiện tại, Severus mới bảy tuổi, thoạt nhìn vẫn rất gầy yếu, mấy đứa nhỏ đang trong giai đoạn trưởng thành không thể ít vận động được.
Hogair mang theo Eileen đến thư phòng, vừa mới bưới vào liền thấy Lucius ghé vào trên sofa ngủ, trên người là một cái chăn rất dày, hẳn là Severus giúp y đắp, Lucius thường xuyên ngủ quên như thế này.
Mà Severus ngồi trên ghế sofa đối diện đọc sách, Eileen đi qua nhẹ giọng nói:”Severus, chúng ta nên về nhà rồi.”
Severus không vui buông quyển sách trên tay xuống, đứng dậy gật gật đầu.
“Nếu còn muốn đọc tiếp thì mượn về đi, về sau con có thể đến đây thường xuyên.” Hogair cười nói.
“Cảm ơn ngài, ngài Slytherin.” Severus nói, cậu rất thích vị Slytherin này, có thể là do dòng họ của hắn, cũng có thể là do mị lực của chính bản thân hắn ta.
“Không cần khách khí, Severus có thể giống Lucius mà kêu ta là chú Ayer.” Cho dù tương lai là một giáo sư độc dược âm trầm lạnh lẽo thì cậu hiện tại chỉ mới là một đứa nhỏ sáu tuổi, một đứa nhỏ mẫn cảm mà mềm mại, cho dù sau này cậu sẽ trở thành một phu thủy cực kì khí thế thì sao chứ, dù sao thì bây giờ cậu chỉ mới có 6 tuổi.
Severus và Eileen im lặng, Hogair thấy vậy chỉ cười cười, đưa học muội ra cửa.
Lúc hắn trở về, Lucius còn chưa tỉnh lại, Hogair khom lưng đem y ôm lên, Lucius theo thói quen mà cọ cọ ngực hắn, sa đó mới mê man mở mắt.
“Chú Ayer?” Lucius nhỏ giọng kêu.
Mới vừa tỉnh ngủ cho nên giọng nói của Lucius bây giờ rất mềm mại, mỗi lần y dùng cái giọng này gọi hắn là tâm hắn lại không tự chủ được mà cũng mềm mại theo.
“Còn muốn ngủ sao? Đến giờ ăn tối rồi.” Hogair nói.
“Không ngủ, chú Ayer thả con xuống đi.” Lucius ngượng ngùng nói, y đã hơn mười một tuổi rồi, mà lúc nào cũng bị chú Ayer ôm đến ôm đi, người ta nhìn thấy chắc chắn sẽ nghĩ y rất ấu trĩ.
Hogair ngeh lời buông Lucius xuống, đem mền ném lên trên sofa, sau đó chỉnh lại quần áo giúpýy.
“Chú Ayer lúc nào cũng xem con như là con nít!” Luciu nhỏ giọng nói.
“Nhưng rõ ràng con là con nít mà!” Hogair nhìn đứa nhỏ mới cao đến ngực mình cười nói.
“Con mười một tuổi rồi!” Lucius lớn tiếng tuyên bố.
“Mới mười một tuổi thôi mà, chưa đến mười bảy tuổi trưởng thành thì vẫn là con nít.” Hogair tiếp tục ghẹo Lucius.
“Hừ.” Lucius bất mãn hừ một tiếng.
“Được rồi bé ngoan, đi ăn tối nào.” Hogair không thèm để ý nói.
Trong lòng Lucius vẫn có chút bất mãn, y không thích chú Ayer đối xử với mình như con nít chút nào, chăm sóc y như sủng vật, ngăn cản y làm mấy thứ có khả năng gây nguy hiểm, lúc nào cũng đối xử với y như đối xử với một đứa con nít ôm tới ôm lui.
Y đột nhiên không muốn bị chú Ayer đối đãi như thế nữa, y muốn chú Ayer của y xem y như một người lớn mà đối xử, đối xử một cách bình đặng với y.
Đây chính là những suy nghĩ của y từ khi y nhận được thư mời nhập học của Hogwarts, sau khi nhận được thư của Hogwarts, y ý thức được mình đã trưởng thành, y không muốn bị người khác xem là con nít, đặc biệt là chú Ayer.
HẾT CHƯƠNG 45.