Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 32: Đứa Nhỏ Thứ Ba
Editor: Park Hoonwoo
SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE + Yuna
Ở trong mật thất, Harry ngây người một lúc lâu mới có thể tìm được phương pháp biến trở về, nhưng mà ngay sau khi trở về hình dạng con người thì toàn bộ ma lực của hắn đã bị rút cạn.
Hắn rất đói bụng, nhưng lại sức cùng lực tận, cả người hoàn toàn không thể động đậy nổi.
Nghỉ ngơi được vài giờ, hắn mới khó khăn bò dậy, lấy vài cái khế đất cùng một vài châu báu linh tinh gì đấy bỏ vào túi không gian, sau đó mới tạm biệt Herpo:
[Herpo, ta cần phải trở về.
Ngươi phải ở lại chỗ này hả?]
[Ta mang ngươi ra ngoài thôi, sau đó sẽ trở về đây, để cho mọi người khỏi bị dọa.] Herpo nói: [Đi, ta mang ngươi ra ngoài.
]
Sau khi Harry thức tỉnh huyết thống không lâu thì Anne cũng tỉnh lại.
Nàng ở lại mật thất cùng bọn họ vài ngày, không hề ra ngoài.
[Tôi cũng muốn ra ngoài, trong đây chán quá luôn.]
Anne lăn lộn vài vòng, sau đó hào hứng bò lên người Harry, khiến hắn bị nàng đè cho suýt ngã: [ Anne, xuống! Bây giờ ta rất mệt, không có sức bế ngươi!]
[Được rồi, Harry.] Anne ỉu xìu nói, sau đó bò xuống.
[Đi bên này]
Herpo dẫn trước chỉ đường cho Harry.
Nó mang theo Harry bò ra khỏi mật thất, xuyên qua cái đường hầm mà hắn dùng để đến đây, sau đó bọn họ đi bộ đến khi hắn cũng không thể đi thêm bước nào được nữa thì Herpo mới tìm được một cánh cửa, nói: [Con đường này thông đến phòng ngủ của Salazar, hẳn là cũng thông đến ký túc xá của ngươi.]
Harry gật đầu, dùng xà ngữ mở cửa, sau khi đi ra khỏi bức tường thì hắn mới biết mình hiện tại đang ở đâu.
Ở phía trước, không xa lắm, chính là văn phòng của chủ nhiệm Slytherin.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn kiệt quệ, thấy Slughorn bước đến, hắn mới lập tức ngã xuống đất hôn mê, mấy cái thứ phiền toái gì gì đó chờ đến khi hắn tỉnh lại rồi tính.
Sau khi Harry ra khỏi mật thất, Anne vẫn luôn canh giữ bên người Harry.
Đến tận khi thấy Slughorn xuất hiện thì nàng mới bò theo mật đạo mà ra Rừng Cấm chơi.
Hôm nay, Slughorn vẫn tiếp tục tìm kiếm Harry trong Hogwarts, hoàn toàn không ngờ được rằng người mà mình nhọc công lùng sục khắp nơi lại đột nhiên xuất hiện trước văn phòng của mình.
Vì thế, y nhanh chóng mang Riddle đến phòng y tế, sau đó thông báo cho hiệu trưởng.
Khi Harry tỉnh lại thì đã là ba ngày sau.
Lần thức tỉnh huyết thống này đã rút cạn ma lực của hắn, cho nên phải đến tận ba ngày sau nó mới có thể khôi phục lại được một nửa.
Sau khi hắn tỉnh lại, Harry thấy mình vô cùng khát nước, vừa định xuống giường tìm nước uống thì nữ y sĩ Jenny đã đi đến.
“Trò cuối cùng cũng tỉnh, Riddle.
Uống một ly nước đi.” Phu nhân Jenny đưa cho Harry một ly nước, sau đó lại đưa một ít độc dược bổ sung thể lực cho Harry: “Khi trò được đưa đến thì ma lực trong cơ thể đã bị rút cạn toàn bộ, cho nên giáo sư Slughorn có đưa cho ta một ít độc dược phục hồi thể lực.
Ông ấy dặn ta cho con uống khi nào con tỉnh lại.”
Harry cầm lấy độc dược bổ sung thể lực, cảm ơn phu nhân Jenny sau đó uống hết.
“Tom! Cậu tỉnh rồi!” Lúc này, Abraxas đi đến.
Cậu ta vừa mới tan học, đúng lúc đến thăm người bạn thân nhất của mình thì lại nhận được một niềm vui lớn.
“Mình tỉnh rồi, Abra.
” Harry thấy hơi nghẹn ngào, hắn gật gật đầu tỏ vẻ cảm ơn Abraxas đã quan tâm.
“Mấy ngày nay cậu đã đi đâu?” Abraxas vội vàng hỏi, lúc này cậu ta cũng lười suy nghĩ xem mình có đang xâm phạm quyền riêng tư của bằng hữu hay không: ” Tớ đã tìm cậu rất lâu, ngay cả hiệu trưởng cũng đi kiếm cậu đấy.
Hơn nữa, ngày cậu biến mất thì Hogwarts đã chấn động rất nhiều lấn, tụi tớ còn tưởng rằng Hogwarts sắp sập rồi cơ.
”
Harry cười cười:”Tớ đi đến một nơi bí mật, ở trong đó xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, khiến tớ không thể đi ra.” Hắn chỉ bâng quơ nói, không thể nói toạc móng heo cho Abraxas biết mình trở thành người thức tỉnh Hogwarts được, nhưng mà, việc hắn thức tỉnh huyết thống thì có thể nói ra: ” Tớ vô tình đi vào một trận pháp, bị nhốt trong đó, sau đó bằng một cách nào đó, tớ đã thức tỉnh huyết thống.
”
“Thức tỉnh huyết thống!” Abraxas la lớn vô cùng không quý tộc.
“Đúng, thức tỉnh huyết thống.
Cậu biết Gaunt là một nhánh của Slytherin đúng không? Vì một vài lý do cho nên tớ kế thừa huyết thống của Slytherin, nên thức tỉnh được huyết thống sinh vật huyền bí!” Harry nói khái quát.
“Slytherin!” Abraxas dường như hoá đá sau khi nghe đến cái tên này.
Phải sau hai phút cậu ta mới có thể tìm lại được cái lưỡi của mình, tuy nhiên cậu ta đã sốc đến mức chỉ có thể lập lại lời của Harry.
“Đúng thế, là Slytherin.” Harry lặp lại.
Abraxas còn muốn hỏi cụ thể hơn, nhưng Dippet, Dumbledore và Slughorn đã đi vào.
Abraxas đành phải lùi ra, đứng sau chủ nhiệm nhà mình.
“Trò Riddle, bây giờ trò cảm thấy thế nào?” Dippet ân cần hỏi.
“Rất tốt, cảm ơn ngài, ngài hiệu trưởng ” Harry vừa nói, định xuống giường, thì Dumbledore đã cản lại.
” Trò Riddle, bây giờ con chưa hoàn toàn hồi phục, chúng ta chỉ làm phiền con nghỉ ngơi một xíu thôi.
” Dumbledore mỉm cười nói.
“Đúng vậy, chúng ta chỉ đến đây hỏi lý do con mất tích thôi.
Nếu con cảm thấy không khoẻ thì có thể để đó, từ từ trả lời chúng ta cũng được.
” Dippet nói.
“Dạ không cần, con bây giờ có thể trả lời câu hỏi của mọi người.”
“Được rồi, vậy con có thể nói cho chúng ta biết mấy ngày nay con đi đâu không?” Dippet cùng hai giáo sư khác ngồi đối diện giường của Harry.
Họ cũng không đuổi Abraxas ra ngoài.
“Sau khi trường học có học sinh bị hoá đá, con nghe được giáo sư Binns nói rằng trong trường có một con Tử Xà, sau đó liên hệ đến sự kiện một học sinh của trường bị hoá đá, con liền nghĩ ngay đó là do Tử Xà làm.
Hơn nữa, thú cưng của con cũng đã mất tích mấy ngày nay, con đã phải đi tìm nó khắp lâu đài, cuối cùng tìm thấy nó trong phòng vệ sinh nữ ở tầng hai…!Con ở đó nói một câu [Mở ra], sau đó bỗng nhiên một cái ống dẫn xuất hiện trong phòng vệ sinh nữ.
Con cho rằng Anne ở dưới đó cho nên đi xuống tìm, kết quả không ra ngoài được, còn vô tình bước vào một cái trận pháp nào đó nên bị nó kích thích đến mức thức tỉnh huyết thống…!Sau đó Tử Xà, sinh vật đã làm cho học sinh hoá đá bỗng nhiên xuất hiện, nói con là hậu duệ của Salaza Slytherin, sau đó vì thức tỉnh huyết thống, con đã trở thành một Slytherin thực thụ…!Sau đó, nó mang con ra ngoài, cuối cùng lại đụng phải chủ nhiệm.
” Harry vừa nói giảm nói tránh, vừa thêm mắm dặm muối cho câu chuyện của mình.
“Nói chuyện với Tử Xà? Vậy rốt cuộc thú cưng của con là gì? ” Dumbledore hỏi đầu tiên.
Những giáo sư khác cũng quay sang nhìn Harry, mong chờ một câu trả lời từ hắn.
“Là rắn.
Nhưng mà con có khế ước với Anne, vì vậy con luôn luôn quản chặt chẽ hành vi của nàng, chưa bao giờ để nàng tổn thương ai! ” Harry cố gắng nói về những điểm tốt của Anne.
“Slytherin? Thức tỉnh huyết thống? Được rồi, con trai.
Con tiếp tục nghỉ ngơi đi.
Về thú cưng của con, ta chỉ mong con có thể quản lí nó thật tốt, đừng cho nó làm thương người khác.
Những chuyện khác chờ con khôi phục rồi nói cũng được.
” Dippet biết trong số những việc Harry, nói có vài cái không phải là thật, nhưng ông không hỏi them, chỉ nói như vậy sau đó xua tay.
Thấy Dippet đã quyết định, Dumbledore cũng không nói gì.
Cụ quan sát sắc mặt Riddle, mặc dù nhìn hơi mệt mỏi nhưng không có vấn đề gì cả.
Ngược lại với thần sắc trên mặt, đôi mắt của hắn lại có vẻ linh động hơn nhiều chứ không ảm đạm như trước nữa.
Cụ thở dài trong lòng, bước ra khỏi bệnh xá cùng với Dippet, chỉ có Slughorn dừng lại đôi chút thực hiện chức trách chủ nhiệm của mình.
“Trò Riddle, bởi vì trò thân là huynh trưởng nhưng lại không tuân thủ nội quy trường học, hiệu trưởng đã trừ điểm nhà của chúng ta cho nên ta cũng không còn gì để nói.
Hy vọng sau này trò có thể chú ý rằng mình là một Slytherin.” Hắn hiểu Slytherin trong miệng chủ nhiệm nhà mình có ý nghĩa gì, một phần là khuyên nhủ, phần còn lại là cảnh cáo.
Harry gật đầu nói: “Con đã biết mình sai ở đâu, thưa chủ nhiệm, cảm ơn giáo sư đã quan tâm đến con.
”
Sau khi Slughorn đi rồi, Abraxas mới đi đến bên cạnh hắn nói: “Hiện tại cậu chắc chắn không thể tiếp tục cái điệu thấp kia được nữa, tớ tin chắc rằng cậu phải thay đổi thái độ đấy, Tom! Nếu cậu cứ giống như trước đây thì không được đâu, dù sao thì bây giờ cậu cũng là một Slytherin.” Sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa hiệu trưởng với bạn tốt của mình thì cậu cuối cùng cũng đã thu thập đủ thông tin mà mình cần.
Ý nghĩa của lần thức tỉnh huyết thống này chính là biến bạn thân của cậu thành một phù thủy thuần huyết chính thức, mà cái họ Slytherin của hắn ta đồng nghĩa với việc sau này thế lực của hắn sẽ không thua kém gì thế lực của Malfoy.
Chắc chắn rằng tất cả các Slytherin chưa tốt nghiệp, hay thậm chí là tất cả Slytherin đã tốt nghiệp, hoặc kinh khủng hơn nữa là cả cái thế giới phép thuật này sẽ được gột rửa lại từ đầu.
Tất nhiên là nếu như cái người đứng trước mặt cậu đây không tiếp tục cái điệu thấp kia.
Harry gật đầu, vẫn còn tỏ ý hơi do dự, nhưng nhanh chóng thay đổi thái độ, ra vẻ kiên định:”Nếu đã lựa chọn con đường này, tớ nhất định sẽ không hối hận.
Mà trên thực tế, bây giờ tớ không còn con đường lui nào nữa rồi.”
Abraxas không hiểu ý nghĩa của câu nói kia, nhưng suy ra từ các biểu cảm trên mặt Harry thì cậu biết, rằng bạn tốt của mình sẽ không còn tiếp tục che giấu thực lực nữa.
Harry phải ở lại bệnh thất hơn nửa ngày mới được thả.
Buổi tối trước khi trở lại ký túc xá, hắn đã đến phòng chứa bí mật lấy một vài thứ như là khế đất của vài nơi cùng địa chỉ của chúng, hay là châu báu gì đó.
Giáng sinh năm nay hắn sẽ thử đến những nơi này xem sao.
Đối vớinhững bản ghi chép quý giá của hai nhà sáng lập, hắn sẽ chép lại, còn bản gốc thì Harry sẽ trả lại nơi mà chúng vẫn luôn ở đó suốt cả ngàn năm qua.
Lần trước, khi hắn ra ngoài, Herpo nói với hắn rằng nó sẽ không ký khế ước chủ tớ với hắn, cả hai đều là người bảo vệ Hogwarts, bọn họ bình đẳng.
Ngoài ra, nó sẽ dạy Anne tu luyện để nàng có thể trở thành Tử Xà giống nó.
Nó còn ngụ ý rằng Harry có thể vào phòng chứa bí mật bất cứ khi nào muốn.
Khi bước ra khỏi ký túc xá của mình một lần nữa, Harry đã gặp phải vô vàn ánh mắt kích động.
Slytherin có, học viện khác cũng có, nhưng mà nóng bỏng nhất thì vẫn là Slytherin.
Sau đó Abraxas mới nói nguyên nhân cho hắn biết.
Thì ra bọn họ biết được hắn đi thách đấu với Tử Xà, không chỉ thế còn khiến cho huyết thống của mình thức tỉnh, sau đó lại an toàn trở ra, ngoại trừ ma lực của bản thân bị cạn kiệt, còn lại đều không sao.
Điều này không chỉ khiến cho nhóm rắn nhỏ có chút ngưỡng mộ với thực lực to lớn của hắn, mà còn sinh ra một chút khát vọng muốn thuần phục kẻ mạnh.
Harry biết, từ trước đến giờ Slytherin luôn theo đuổi kẻ mạnh, cho dù là thực lực đó đến từ chính bản thân người đó hay là từ thế lực của gia đình, nhóm rắn nhỏ vẫn luôn luôn thích đi theo người mạnh nhất.
Cái danh hậu duệ của Slytherin này đã làm cho hắn trở thành lãnh đạo xứng đáng của nhóm rắn năm nhất.
Bây giờ, ngay cả những người từng khinh miệt cái huyết thống ghê tởm của hắn cũng không thể không thừa nhận vinh quang của hắn, bọn họ thực sự hâm mộ gia tộc Slytherin cao quý.
Bọn họ cũng hy vọng rằng, cái dòng máu cao quý đó có thể tiếp tục được truyền thừa, rằng Harry có thể dẫn dắt bọn họ đến huy hoàng.
Harry rất bình tĩnh đối diện với những ánh mắt này, dù sao hắn cũng không phải Voldemort năm đó, những người tự nguyện đi theo hắn, hắn sẽ đối xử thật tốt với bọn họ, không bóc lột bọn họ như bóc lột nô lệ.
Nhưng hắn có thể dẫn dắt bọn họ đến huy hoàng gì thì ngay cả hắn cũng không biết, cũng không biết đó có phải là kiểu huy hoàng mà bọn họ mong muốn không.
Sau khi đi ra khỏi phòng chứa bí mật, hắn tự cảm thấy bản thân đã trở nên chín chắn hơn rất nhiều, những ánh mắt đó hoàn toàn không ảnh hưởng chút nào đến hắn, cho nên hắn cũng lơ chúng luôn, bây giờ hắn còn cần quan tâm rất nhiều thứ khác.
Harry tiếp tục công cuộc học tập của mình ở Hogwarts, cứ đi học rồi lại tập luyện Quidditch, hai việc này cứ lặp đi lặp lại cho đến tận khi hắn nhận được thư mời đến phòng hiệu trưởng một chuyến.
Vừa bước vào phòng hiệu trưởng thì hắn đã thấy vài người thuộc bộ phép thuật, tất nhiên, Bộ trưởng Bộ pháp thuật, người mà ngày nào cũng bị giật tít trên Nhật báo tiên tri, cũng xuất hiện.
Thậm chí, đến cả Slughorn, chủ nhiệm của hắn, cũng đến.
“Lại đây, Riddle, vị này là ngài Bộ trưởng, bọn họ đến đây hôm nay vì tên mới của trò.
Có nhiều vị trưởng lão đã rất lo lắng cho lần thức tỉnh huyết thống này của trò.” Slughorn giới thiệu cho Harry vài người.
Harry đến hành lễ với vài người xuất hiện tại Hogwarts sau đó hỏi: “Ngài bộ trưởng, thủ tục đổi tên rất phức tạp sao? ”
” Không, không, ngài Riddle, không phải.
Bây giờ cậu đã trở thành ngài Slytherin rồi, cậu chỉ cần ký vài tờ văn kiện là thủ tục hoàn tất.” Bộ trưởng bộ pháp thuật cười nịnh nọt khiến Harry phải quay đầu đi chỗ khác.
Hắn khá không thích mấy người làm chính trị này, mặc dù trong quá khứ cũng đã từng tham gia vào mấy công việc thuộc lĩnh vực đó.
Harry lật xem văn kiện mà bộ phép thuật chuẩn bị, sau khi xác nhận là không có bất kỳ vấn đề gì mới ký tên mình, hoàn tất thủ tục đổi tên.
Sau đó hắn chụp chung với Bộ trưởng vài tấm rồi trả lời phỏng vấn của Nhật Báo Tiên Tri, sau đó xác nhận việc mình đã thức tỉnh huyết thống thông qua một vài vật phẩm luyện kim và vài câu thần chú nhỏ.
Cuối cùng hiệp hội phù thuỷ viết tên của hắn vào một quyển sổ nhỏ.
Ngày hôm sau,ngay trang đầu của Nhật Báo Tiên Tri chính là tin Harry đã thức tỉnh huyết thống cùng việc hắn kế thừa dòng họ Slytherin, sau khi tờ báo này đến tay các phù thuỷ thì ai cũng biết thân phận mới của hắn.
Ngay cả việc hắn học ở Hogwarts cũng lên báo, thậm chí nhờ xuất thân và thành tích ưu tú của mình, hắn đã được người ta ca tụng thành ” Tương lai của thế giới phép thuật “.
Mặc dù bên ngoài nhốn nháo thế nào, Harry cũng không hề bị ảnh hưởng, bởi Hogwarts có trận pháp phòng ngự, nếu loại một vài tính huống đặc thù ra thì không ai có thể xông vào nơi này được.
Ngoại trừ việc ngày nào cũng nhận được vài bức thư vô danh không biết ai gửi thì hắn không gặp phải bất kỳ chuyện gì có thể làm hắn đau đầu.
Nhưng mà, ánh mắt của các tiểu động vật nhìn hắn đã thay đổi đáng kể, các sư tử nhỏ nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò cùng hoài nghi, hoài nghi rằng có khi nào hắn sẽ trở thành một người mưu mô hay xảo quyệt gì gì đó không.
Ngược lại với các sư tử nhỏ, các ưng nhỏ lại thường nhìn hắn bằng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, bọn họ tỏ ra thích thú muốn nghiên cứu cách hắn thức tỉnh huyết thống.
Các lửng nhỏ lại bàng quan, không quan tâm lắm, nếu thấy hắn thì cúi chào như thường, chẳng có gì đặc biệt.
Chỉ có hành vi của mấy rắn nhỏ làm hắn đau đầu.
Những nữ phù thuỷ bắt đầu tiếp cận hắn, hỏi hắn có bạn gái không và một vài vấn đề riêng tư khác, trong khi những nam phù thuỷ tiếp cận hắn vì muốn tìm hiểu thực lực của hắn, xác định rằng Harry có phải là một người xứng đáng để đi theo hay không.
Abraxas cảm thấy cực kỳ vui với việc bạn tốt gặp rắc rối đến đau đầu, dù sao cậu ta cũng là người chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Tuy vậy cậu ta vẫn duy trì mối quan hệ giống như trước với bạn tốt của mình không giống một vài tiểu quý tộc chạy đến nịnh bợ Harry.
“Tom, tên của cậu đổi rồi, về sau tớ nên gọi cậu như thế nào đây?” Abraxas hỏi.
“Tớ cho rằng, vấn đề này không quan trọng.
” Harry nghiêm túc nhìn Abraxas nói.
“Đúng vậy bạn tốt, vấn đề này không quan trọng.
Nhưng mà tớ vẫn muốn gọi cậu là Ayer hoặc là Hogg, như vậy thì mọi người sẽ không thẻ quyên được thân phận của cậu bây giờ.
” Abraxas cảm động, tuy nhiên cậu ta vẫn nhắc nhở:” Dù sao thì bây giờ đã không giống ngày xưa, tớ nghĩ cái tên Hogair này chính là đại diện cho thân phận của cậu, phải không?”
“Nếu cậu đã nói thế thì sau này gọi tớ là Ayer đi.” Harry bâng quơ nói.
Harry vừa nói chuyện với Abraxas vừa thử sử dụng đũa phép của mình:” Lumos “, nhưng đầu đũa phép không hiện lên một đốm sáng nhỏ nữa, chỉ có vài tia sáng bắn ra sau đó tắt ngúm, mà đáng buồn thay, cả hai cây đũa phép của hắn đều như thế.
“Sao vậy?” Abraxas hỏi.
“Đũa phép không sử dụng được, giống như không chịu nổi áp lực pháp thuật của tớ!” Harry trả lời tỏ vẻ không bận tâm nếu Abraxas biết hắn có hai cây đũa phép
“Vậy sao…? Sắp đến giáng sinh rồi, nếu hiện tại cậu không cần đũa phép gấp thì có thể chờ đến lúc đó đi tìm Ollivanders, xem xem đũa phép của cậu rốt cuộc bị gì.
” Abraxas đề nghị.
“Uhm! ” Harry gật đầu, hắn cũng có ý định này.
Kỳ nghỉ giáng sinh này hắn trở về căn nhà gần Hẻm Xéo của mình.
Ngày trở về, hắn chỉ thu dọn đồ đạc một chút, sau đó lại lăn ra ngủ, hôm sau mới khởi hành đi đến tiệm đũa phép của Ollivanders.
Tiệm đũa phép của Olivander vẫn cũ nát như vậy.
Harry bước vào cửa hàng, lấy ra hai cây đũa phép của mình, nói sơ qua về tình huống của cả hai cho Ollivanders.
“Oh, cuối cùng ta đã biết tại sao cây đũa thứ ba này lại muốn gấp rút đi theo cậu như vậy rồi.” Ollivanders thấp giọng lẩm bẩm.
Harry nghi hoặc hỏi: “Đứa nhỏ thứ ba? ”
“Đúng vậy, đứa nhỏ thứ ba.
Mấy năm trước, khi cậu đến mua đũa phép, ngoài hai cây đũa chọn cậu, vẫn còn có một cây đũa phép khác muốn đi theo cậu, nhưng lúc đó cây đũa này còn chưa hoàn thiện.
Ta nghĩ rằng hôm nay nó sẽ thuộc về cậu.” Ollivanders giải thích.
“Cây đũa này đã có thân được làm từ xương rắn rồi, nhưng mà ta cần cậu giúp hoàn thiện phần lõi của nó.
Ta cần một giọt máu của cậu.
Ta đã thử qua rất nhiều loại lõi khác nhau, nhưng cây đũa này không đồng ý, nên là ta nghĩ rằng nó sẽ chấp nhận máu của cậu.”
Harry đồng ý.
Nếu Ollivanders đã giải thích xác đáng như vậy, hắn sẽ nghe theo.
Máu và tóc của phù thuỷ đều rất quan trọng, người khác muốn có được máu của hắn thì hắn chắc sẽ không đồng ý, đương nhiên cũng ngoại trừ một vài tình huống đặc biệt.
Harry cho Olivander một giọt máu của mình, sau đó ông ta chui ngay vào phòng chế tác đũa phép.
Nửa tiếng sau, ông ta trở lại, hưng phấn đưa đũa phép cho Harry.
“Đây chính là tác phẩm vĩ đại nhất của ta!” Olivander nói.
Harry không đáp lại, hắn vẩy đũa phép vài cái.
Cây đũa phép liền phóng ra một con vũ xà thật lớn, hắn lại quơ quơ đũa phép lần nữa, vũ xà biến mất.
“Cậu nhất định sẽ đạt được những thành tựu vĩ đại.” Ollivanders nói, trong giọng mang cả chúc phúc cả chờ mong.
Harry gật đầu, tạm biệt Olivander.
Tiếp theo, hắn đi đến Gringotts, đổi một ít châu báu thành Galleons, sau đó lại mở một hầm bạc của mình.
Lần này hắn thành công rất lớn, yêu tinh không chịu nổi áp lực hắc ám từ huyết thống vũ xà trên người Harry cho nên không hề cắt xén Galleons của hắn.
Cuối cùng, tiền của hắn chất đầy cả hầm.
Trong những ngày cuối cùng của kỳ nghỉ giáng sinh, Harry đi nghiên cứu mấy tờ khế đất, phát hiện ra rằng trong số tất cả những tờ này, chỉ còn một tờ có thể sử dụng được.
Nơi đó nằm sâu trong thung lũng Godric.
Theo Herpo nói, đó là trang viên của Gryffindor, gia tộc Gryffindor năm đó chết sạch, cho nên Godric trở thành người thừa kế của trang viên này.
Mà Hogwarts là lâu đài của Slytherin, sau khi Slazar biến thành nó thành trường học thì Godric liền coi lâu đài là nhà của mình.
Hai nhà sáng lập còn lại cũng vậy, trong suốt khoảng thời gian làm giáo viên ở đây thì bọn họ gần như không trở về trang viên của gia tộc mình.
Thung lũng Godric rất lớn, ở bên ngoài còn có một vài ngôi làng nhỏ của Muggle, vào sâu hơn mới là nhà của phù thuỷ, trong đó Harry quen thuộc nhất là nhà của Dumbledore.
Trang viên Gryffindor được bao vây bởi núi, ở trong còn có một cái hồ đen lớn.
Harry đã tốn không ít công sức mới có thể mở được trang viên Gryfindor, chờ sau khi tường đá biến mất, sừng sững trước mặt hắn là một toà lâu đài theo phong cách Gothic rất lớn, thực vật xung quanh đều đã héo rũ, không hề có sinh vật sống nào, nhưng gia tinh trong lâu đài đã xuất hiện rất nhanh để diện kiến chủ nhân mới của chúng.
[Hoan nghênh chủ nhân tôn quý!]
Năm con gia tinh dùng tiếng anh cổ vấn an Harry, thừa nhận thân phận của hắn.
Gia tinh dẫn Harry đi tham quan một phần của toà lâu đài, sau đó dẫn hắn xuống tầng hầm, chính thức ký khế ước sở hữu trang viên Gryffindor.
Gia phả của trang viên Gryffindor liền hiện lên tên của Harry: Hogair Harry Riddle Gryffindor Slytherin.
Hắn, từ Harry James Potter, sau đó lại trở thành Tom Riddle, cuối cùng lại biến thành Hogair Harry Riddle Gryffindor Slytherin.
Như vậy, trên thế giới từ nay về sau chỉ có Hogair Harry Riddle Gryffindor Slytherin, từ nay về sau hắn chính là Hogair Slytherin.
HẾT CHƯƠNG 32.