Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 29: Bàn Chuyện Nhân Sinh Với Tử Xà Bạn Trai Của Anne Xuất Hiện


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 29: Bàn Chuyện Nhân Sinh Với Tử Xà Bạn Trai Của Anne Xuất Hiện


Editor: Park Hoonwoo
SỬA LỖI VÀ BETA: JEON KOOKIE
– o0o-
Chương 29: Bàn Chuyện Nhân Sinh Với Tử Xà, Bạn Trai Của Anne Xuất Hiện
Sau khi ra ngoài, Harry cảm thấy rất bất ngờ khi Abraxas không hỏi thẳng hắn chuyện xà khẩu mà lại đến thư viện để tìm hiểu.

Vài ngày sau đó, Harry vì tránh đêm dài lắm mộng nên liền quyết định cuối tuần sẽ đến mật thất của Slytherin.

Bây giờ còn cách cuối tuần vài ngày nên hắn dùng nó để chuẩn bị độc dược và một cây chuỷ thuỷ bằng bạc mua ở cửa hàng Boking Bock.

Tuy rằng hắn không biết thực lực của mình chênh lệch như thế nào với Tử xà nhưng hắn không muốn trở thành bữa tối của nó đâu.

Giáo sư Bins nói rằng nó sẽ nghe lệnh của xà khẩu nhưng hắn vẫn không chắc rằng xà khẩu trong miệng giáo sư là tất cả xà khẩu hay chỉ riêng xà khẩu là chủ nhân của nó thôi.

Buổi tối định mệnh cuối cùng cũng đến, Harry một mình bước vào nhà vệ sinh nữ lầu hai, cẩn thận nhìn xung quanh, sau khi chắc chắn rằng trong đây không có ai mới bước đến bồn rửa mặt khắc hình con rắn, hướng nó phun ra một câu bằng xà ngữ [ mở ra! ], nó lập tức lui sang một bên lộ ra đường ống nước rộng đủ cho một người tiến vào, lại một lần nữa quay đầu ngó nghiêng xung quanh đế chắc chắn rằng không có bất kì ai trong nhà vệ sinh xong hắn mới vung người nhảy thẳng xuống ống nước, sau lưng hắn là cái bồn rửa mặt đang dịch rở về vị trí cũ.

Hắn trượt thẳng xuống cuối ống, rơi thẳng lên trên mặt sàn ẩm ướt.

Harry đứng dậy, phát hiện mình đang đứng trong một căn phòng tối thui, xung quanh là 4 bức tường đen sì.

“Lumos” hắn lẩm bẩm
Xung quanh Harry liền sáng lên, hắn đi dọc theo con đường ẩm ướt, đi đi và đi cho đến khi một bức tường khắc hai con rắn đang quấn vào nhau, đôi mắt của nó là một viên ngọc lục bảo lớn.

Hắn hít một hơi thật sâu, hướng hai con rắn nói [ mở ].

Hắn cẩn thận bước vào căn phòng đằng sau hai con rắn.

Giờ đây Harry đang đứng ở cuối một căn phòng rất dài, mờ mờ sáng.

Trần nhà âm u và cao hun hút được chống đỡ bằng những cột đá cao ngất nghểu, trên có khắc hình những con rắn vươn mình quấn quanh, tạo thành những bóng đen dài vắt qua không gian mờ ảo xanh xao rờn rợn, hắn nhớ rõ tử xà nằm sau bức tượng của Salaza Slytherin, hắn đi đến bức tượng, nắm chặt đã phép của mình trong tay, lỗ tai cẩn thận lắng nghe động tĩnh xung quanh.


[ Xin hãy nói với tôi, hỡi Slytherin, người vĩ đại nhất trong bốn vị sáng lập Hogwarts ].

Hắn lập lại những gì mình đã từng nghe mảnh hồn bên trong quyển nhật ký của Voldemort nói.

Hắn nên cảm tạ rằng mình không quên nó sau bao nhiêu đấy năm, dù sao năm đó hắn chỉ mới năm hai, chuyện đó đã ám ảnh trong lòng hắn làm cho hắn nhớ nó đến tận bây giờ.

Hắn đeo mắt kính lên, đêm nay hắn sử dụng một cái mắt kính hai lớp, đây là do hắn đặc biệt chế tạo với hy vọng rằng nó có thể chống lại ánh mắt của tử xà.

Đeo kính xong, Harry lại nhìn cái miệng bức tiệng đang mở lớn ra tạo thành một cái động sâu hun hút, một con rắn thật lớn liền bò từ trong đó ra.

Harry siết chặt đũa phép trong tay mình, khắp căn phòng tối om trống trỏi văng vẳng một tiếng rít rợn người [ Là ai, là ai dám quấy rầy ta nghỉ ngơi? ].

Harry đề phòng nói [ Ta là học sinh của Hogwarts, là ngươi hoá đá một nữ sinh phải không ]
[ Ồ, tiểu phù thuỷ đến trả thù sao? Ngươi thật can đảm đấy, dám khiêu chiến Herpo ta ] Tử xà tự xưng là Herpo hung ác nhe răng nói, hàm răng lớn nhọn hoắt trông rất doạ người [ Vậy để ta xem, tối nay ngươi có thể sống sót mà bước ra khỏi căn phòng nay không? ]
Tử xà nói xong liền nhanh chóng phóng đến Harry làm hắn phải bật người tránh đi, đốm sáng từ đũa phép của hắn bây giờ tắt ngóm, hắn cẩn thận lắng nghe xung quanh, tuy nhiên hắn chỉ có thể nghe được tiếng sàn sạt do nó cọ xát với mặt đất mà tạo thành.

Vút cái đuôi của nó vung thẳng vào người hắn và hắn nhanh chóng tránh được, tuy nhiên có cái gì đó rơi ra khỏi người của hắn và rớt thẳng xuống mặt đất, âm thanh do nó tạo ra vang vọng khắp căn phòng trống rỗng.

[ Tiểu phù thuỷ, dám can đảm khiêu chiến ta, chịu chết đi ] Nó rít lên cảnh cáo sau đó tiếp tục vung cái đuôi khổng lồ của nó ra, lần này hắn không may mắn như những lần trước, hắn đã bị cái đuôi của nó quật trúng, vết thương bắt đầu nóng và sưng lên.

[ Cho dù ngươi có là xà khẩu đi chăng nữa thì chủ nhân của ta mãi mãi là ngài Salaza Slytheirn vĩ đại ]
[ KHông, ta đến không phải để khiêu chiến ngươi, ta đến chỉ để mong rằng ngươi sẽ không tấn công học sinh của Hogwarts nữa ] Harry vừa giải thích vừa cố gắng né tránh các đòn tấn công của nó, trên thực tế, hắn thực sự hai bên có thể ngồi xuống nói chuyện một cách bình tĩnh chứ không phải là cả hai lao vào đánh nhau như vầy.

[ Haha, tiểu phù thuỷ, ta không hề tấn công học sinh của Hogwarts, ngươi đừng nói dối ] Nó phẫn nộ nói, nhe hàm răng ghê rợn của mình nhào đến Harry, ép hắn phải lùi sát vào bức tường, lúc nó chuẩn bị cắn hắn một cái thì căn phòng bỗng nhiên vang lên một giọng nói thứ 3.

[ Harry, cậu có sao không? Nene bảo vệ cậu! ] Sủng vật của hắn,Anne đã chạy đến đây thông qua khế ước giữa hắn và nàng ta, dùng cái thân rắn dài ngoằng của mình cuốn lấy nó, tuy rằng nàng không lớn hay cường tráng như nó nhưng nàng lại có thể ngăn cản hành động của nó một lúc, dủ cho hắn thở dốc lấy lại chút sức của mình.

Harry từ dưới đất bò dậy, đem chuỷ thuỷ của mình hướng Tử xà đâm tới, đôi mắt màu vàng khổng lồ của nó lúc này đã nhiểm đầy máu làm nó phẫn nộ nói [ Hậu duệ của Salaza, sao ngươi dám làm thế với ta? ]
Harry kinh ngạc nhìn về phía Tử xà đang quằng quại thân thể vì đau đớn, nó đè trên người Anne và nàng ta đang cố gắng thoát khỏi nó [ Hậu duệ của Salaza? ]

Herpo bò xuống khỏi người Anne, bò đến bên cạnh Harry, những gì cản trở nó bò đến bên cạnh hắn đều bị nghiền thành bột phấn, nó bò đến bên cạnh hắn, ngửi ngửi vài cái [ Mùi máu này rất quen ]
Harry bị nó bức đến phải đứng dựa tường, một bên đề phòng nó, một bên nói [ Ngươi cuối cùng muốn cái gì? Nếu không chết không ngừng thì ta cũng sẽ không khách khí mà tiễn ngươi một đoạn ]
[ Hừ, tiểu phù thuỷ ngu ngốc, nếu ta muốn ngươi chết thì ngươi đã chết từ kiếp nào rồi, không còn đứng đây mà chất vấn ta đâu ] Herpo nhịn đau khinh thường nói.

[ Nếu như thế tại sao ngươi lại tấn công ta ] Nếu nó nói rằng nó đang nhường hắn, vậy nãy giờ hắn và nó đánh nhau để làm cái gì.

[ Tất nhiên là khảo nghiệm, khảo nghiệm đối với hậu duệ của Salaza! ] Herpo lùi về sau khoảng một mét nói.

Lúc này, Anne vọt đến trước mặt Harry, hướng Herpo tức giận nói [ Herpo, ta ghét ngươi, ngươi làm Harry bị thương! Ta ghét ngươi ]
Lo[ Hắn cũng không bị gì nghiêm trọng, chỉ trầy da vài chỗ, người bị thương tật sự bị thương là ta nè, là ta đó ] Herpo giải thích với Anne.

[ Hai ngươi biết nhau? ] Từ cách nói chuyện quen thuộc của cả hai với nhau, nhìn là biết bọn nó có quen biết.

[ Harry, ta muốn giới thiệu hắn ta cho cậu! Không ngờ rằng hai người đã gặp nhau trước rồi nha ] Anne quay đầu lại cọ cọ mặt Harry.

Harry nghi hoặc mà nhìn hai con rắn trước mặt mình [ Anne? ]
[ Hắn là bạn trai của ta nha ] Anne làm nũng nói
[ Ngươi tính giới thiệu hắn với ta? ] Harry hỏi, hắn nhìn xuống con Tử xà đang bị cái chuỷ thủ của hắn ghim vào một con mắt, con mắt còn lại đang thích thú mà nhìn Anne.

[ Ta quen hắn nửa tháng trước, sau đó đánh nhau một hồi liền chấp nhận làm bạn gái hắn.

] Anne kể sơ về quá trình mình quen biết Herpo.

[ Ta nói cậu là chủ nhân của tôi nè, sau đó còn nói cậu có thể nói được xà ngữ nhưng hắn ta nhất quyết không tin.

Mấy hôm trước hắn đến tìm ta, trên đường đi đụng phải một nữ phù thủy mà cô ta lại vô tình nhìn thấy ánh mắt của hắn ta qua gương cho nên mới bị hóa đá ]
[ Vậy sao ngươi lại không nói chuyện của Herpo và ngươi cho ta biết ] Harry bất mãn mà nắm đuôi của Anne nói.

[ Rõ ràng là cậu không cho ta đi tìm cậu, luôn bắt ta ở trong rừng cấm ] Anne bất mãn dãy dụa trong tay Harry oan ức nói, Herpo nhìn thấy cũng chỉ hừ lạnh, không nói gì

[ Herpo phải không, ngươi nói cái gì mà khảo nghiệm hậu duệ của Salaza ấy, cái đó là cái gì vậy ] Harry hỏi Herpo, trước kia hắn chưa bao giờ nghe về chuyện khảo nghiệm hậu duệ của Slytherin gì gì đó, thậm chí điều này còn là do một con rắn tiến hành.

[ Thật ra ta mới tỉnh lại không lâu nhưng ta phát hiện rằng đã trải qua vài thế kỉ rồi.

Sau khi tỉnh lại, ta ngửi được một cỗ mùi hương quen thuộc, tuy khí vị rất nhạt nhưng ta vẫn biết được đó là khí vị của Salaza.

Ta gặp Anne ở rừng cấm, nàng nói với ta một ít chuyện của ngươi, còn nói rằng ngươi là xà khẩu, lúc đó ta liền muốn gặp ngươi, thật ra chuyện của nữ phù thủy kia chỉ là vô tình.

Khi ngươi xuất hiện.trong căn phòng này, ta liền ngửi được khí vị của Salaza trong máu của ngươi, cho nên ta mới khảo nghiệm ngươi một chút, không nghĩ lại thành ra như vầy.

] Herpo nói.

[ Tại sao muốn khảo nghiệm ta? ] Harry nghi hoặc hỏi.

[ Vì lời tiên tri ngàn năm trước và ý chí của Hogwarts a ] Herpo dùng ngữ khí đau buồn nói.

[ Lời tiên tri? Ý chí Hogwarts? ] Harry lắc đầu, cảm thấy hoang mang với đáp án mà Herpo cho hắn.

[ Phải, ý chí của Hogwarts.

Là chính lâu đài này yêu cầu tân chủ nhân đến giúp nó vận hành, hiện tại nó đã không thể chống đỡ được nhờ nguồn ma lực 1000 năm trước của 4 nhà sáng lập được nữa, nó đã không thể tự chữa trị được các vết thương của nó, cho nên bây giờ nó cần một nguồn ma lực mới giúp nó tiếp tục vận hành.

Còn về lời tiên tri, 1000 năm trước Cassandra Trelawney đã cho Salaza cùng Godruc bọn họ một lời tiên đoán rằng Hogwarts sẽ có cơ hội thức tỉnh, nhưng lại thức tỉnh vào 1000 năm sau, người đáng thức nó có quan hệ máu mủ với một trong 4 nhà sáng lập.

] Herpo ngừng lại một lát sau đó lại nói tiếp [ Ta được Salaza chế tạo ra nhằm để bảo vệ Hogwarts cho đến khi người có thể làm Hogwarts thức tỉnh xuất hiện.

]
[ Làm sao ngươi chắc chắn rằng ta là người đó ] Harry lần nữa chấp nhận sự thật rằng mình đã trọng sinh ở một thời không khác, nơi không có tên điên đi xẻ linh hồn mình ra xong làm mũi của mình biến mất.

[ Cassandra nói rằng người đó là một người lữ hành thời gian, vốn không phải ở đây mà là từ thời không khác tới, tuy linh hồn không khác gì nhau nhưng Cassandra lại cho ta một cái la bàn có thể nhận biết người đó ] Herpo nói xong thì liềm có một cái la bàn bằng đồng xuất hiện từ không trung và rơi cái bịch xuống đất, mặt trên khắc một vài ký tự thần bí.

Harry quan sát la bàn, mỗi khi hắn đến gần nó thì nó sẽ chuyển động, nó làm hắn tin rằng lời nó của Herpo là sự thật.

[ Một người không sợ hãi trước cái chết, vì bình an của Hogwarts mà đến đây tìm ta, ta tin tưởng Hogwarts sẽ không cự tuyệt ngươi ] Herpo nói.


[ Harry, cậu muốn đánh thức cái lâu đài này sao? ] Anne bất an hỏi [ Khi nó tỉnh lại thì nó có đi lung tung không? ] Lời Anne nói ra làm Harry nghẹn một chút, hắn vỗ vỗ đầu Anne, một bên tự ngẫm lại những gì Herpo nói.

Trở thành người làm Hogwarts thức tỉnh, hắn phải trả giá những gì? Hắn có thể có được cái gì? Trao đổi tương đương là quy luật mà Harry đúc kết ra được ra nhiều kinh nghiệm sương máu của hắn, nếu hắn trở thành người đánh thức Hogwarts, tất nhiên hắn sẽ có được vài thứ và cũng hiển nhiên, hắn sẽ đánh mất một vài thứ.

Hogwarts là nhà của hắn, hắn tất nhiên sẽ vì nó mà đồng ý đánh đổi vài thứ, bao gồm cả mạng sống của mình, nếu không thì hắn sẽ không đến khiêu chiến tử xà trong khi biết rõ ràng nó rất nguy hiểm.

Nhưng nếu Hogwarts thức tỉnh thì liệu việc đó có ảnh hưởng gì đến tương lai của hắn hay không hắn không biết, ngay cả hiện tại nếu hắn thức tỉnh toà lâu đài này thì việc đó có ảnh hưởng gì đến hắn bây giờ không hắn cũng không biết nốt.

[ Ta cần phải làm gì? ] Harry nói, thực ra Merlin cho hắn đến thế giới này thì mục đích lớn nhất của người là để cho hắn bảo hộ nơi này đi.

[ Xin hãy theo ta! ] Herpo nói xong liền xoay người dẫn đường cho Harry, nhưng lại bị Harry chặn lại hỏi [ Đôi mắt của ngươi không sao chứ? ]
[ Con mắt này đã vô dụng, chờ đến khi nào nó ngừng chảy máu, ta sẽ lôi nó ra vứt đi ] Herpo hừ nói.

[ Ai biểu ngươi chọc giận Harry! ] Anne bênh chủ nhân của mình.

[ Không, Anne, tất cả là do ta quá xúc động, thực xin lỗi Herpo, để ta giúp ngươi chữa thương đi ] Harry xin lỗi nói, lúc này hắn không cảm nhận được chút nguy hiểm nào trên người Herpo cho nên cái tính cách can đảm của Gryffindor nhảy ra, tính toán giúp Herpo xử lý vết thương.

[ Được rồi ] Herpo lùi xuống một chút, nằm yên cho Harry xử lý con mắt của mình.

[ Thật sự mắt của ngươi có thể giết người sao? ] Harry nhanh chóng nhắm mắt lại vì nhớ đến một cái tác dụng khác của đôi mắt này.

[ Ta có thể tự khống chế nó, nhưng ta không thích làm như thế, rất dễ đập đầu vào tường ] Herpo nói [ Ngươi có thể mở mắt ]
Harry nghe theo lời nó của Herpo mở mắt, đem chuỷ thủ ghim trên mắt của tử xà rút ra, đau đớn làm cho nó run rẩy đôi chút, hắn nhanh chóng lấy một ít bột phấn chữa thương mà hắn mang theo bên người vảy lên vết thương trên mắt của nó, vết thương nhanh chóng lành lại nhưng nó không trở lại màu vàng trước đó mà giờ đây nó có một màu đỏ hồng, nếu theo lời nói của Herpo thì con mắt này giờ đây đã vô dụng.

[ Xin lỗi ] Harry xin lỗi Herpo lần nữa.

[ Không cần, ta mang ngươi đi mật thất chân chính ] nói xong, Herpo liền dẫn đầu bò trước, Harry cùng Anne theo sát phía sau nó, cùng nhau tiến vào miệng của pho tượng Slytherin.

Khi Harry chuẩn bị bước chân vào mật thất thật sự, hắn đã không biết rằng Slytherin chuẩn bị nghênh đón một lần chấn động huyết vũ tinh phong.

*huyết vũ tinh phong: cái này là bản QT nó ghi vậy, mình không biết nó có nghĩa là gì nên để nguyên nha.

Nếu có ai biết thì Conment cho mình biết nhé.
HẾT CHƯƠNG 29.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.