Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 27: Slytherin Không Phải Là Slytherin


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 27: Slytherin Không Phải Là Slytherin


Editor: Park Hoonwoo
Đã sửa lỗi và beta: Jeon Kookie
– o0o-
Sáng hôm sau, Harry đến phòng sinh hoạt chung thì không thấy ai, tình huống như vậy đối với hắn khá tốt.

Từ tối hôm qua đến giờ, hắn vẫn luôn suy xét đến vấn đề hắn là Xà khẩu bị phát hiện.

Có lẽ vì sinh hoạt quá mức bình yên của mình những ngày gần đây đã làm cho hắn không muốn Obliviate một đứa nhỏ, mặc dù sự thật rằng hiện tại hắn không phải là hiệu trưởng của Hogwarts.

Bữa sáng, các Slytheirn đều đang xôn xao, khi Harry đến chỗ ngồi của mình liền nghe được những người khác khe khẽ nói nhỏ như “Xà khẩu”, “Xà ngữ”, “Gaunts” cùng “Slytherin” linh tinh cùng vài từ ngử liên quan đến hắn.

Bình thường vào lúc các Slytherin bàn luận về một vấn đề gì đó luôn luôn làm vài bùa chú yên lặng hay giữ bí mật linh tinh gì đấy, còn cái hiện tượng “khe khẽ nói nhỏ” mà hắn đang thấy đây là đang cố tình nói cho hắn nghe thậm chí còn mong muốn hắn giải đáp thắc mắc của bọn họ.

“Mọi người đang bàn luận vấn đề gì đấy?” Abraxas hỏi nam sinh bên cạnh mình, cậu hôm qua ngủ sớm cho nên chẳng biết cái gì sất.

“Có lẽ cậu nên hỏi huyng trưởng Riddle sẽ rõ hơn.” Nam sinh nhìn thấy anh 1 mắt chăm chú cảu Harry nhìn mình liền cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn ta.

“Tom?” Abraxas chuyển sang hỏi Harry.


“Trước đây tớ đã nói với cậu, mẹ của tớ là con gái của gia tộc Gaunts.

Mà gia tộc Gaunts thì nổi bật về cái gì ” Harry do dự, sau đó ếm một câu thần chú bảo mật, bảo đảm rằng chỉ hai người họ mới có thể nghe được nhau nói cái gì.

“Điên cuồng kết hôn cùng họ hàng gần?” Abraaxs buộc miệng hỏi.

“Không, cái này khá đặc thù, chỉ có Gaunts, liên quan đến Slytherin”
“Khả năng xà ngữ của gia tộc Gaunts hả?” Abraxas lập tức suy nghĩ đến cái này, dù sao gia tộc Gaunts chính là hậu duệ cuối cùng còn sót lại của Salaza Slytherin, mặc dù không thể phủ nhận sự thật rằng nó đang tuột dốc không phanh nhưng hầu hết mọi người trong gia tộc Gaunts đều có thể nói được Xà ngữ, Abraxas nghĩ đến đối phương đã từng kể với mình về thân thế của hắn, vì thế cậu ta nửa suy đoán nửa khẳng định nói:”Vậy cậu là một Xà khẩu?”.

Lúc trước, cậu không hề nghĩ đến điều này, tất cả là tại vì cậu chưa bao giờ nhìn thấy Harry mỗi khi hắn nói chuyện với Anne và người bình thường khi nghe đến gia tộc Gaunts cũng chỉ nghĩ đến bọn họ đang ngày càng sa đoạ mà thôi, tất nhiên là cậu cũng không hề ngoại lệ.

Harry gật đầu, giờ mà có giấu diếm nữa thì cũng không được gì, cho dù hắn là người của gia tộc Gaunts thì có thể như thế nào? Trong mắt các Slytheirn, hắn bất quá cũng chỉ là ” hỗn huyết ” mà thôi, ít ra thì nó không còn là ” máu bùn ” nữa mà thôi.

Suy nghĩ một lát, hắn cảm thấy chuyện mình là Xà khẩu này bại lộ thật sự là rất nghiêm trọng, trên thực tế, hắn hiện giờ không phải người duy nhất có thể nói chuyện với rắn, ngoài hắn ra thì còn có cữu cữu của cái thân thể này Morphe Gaunts, ông ta mới được gọi là người có quan hệ huyết thống chân chính với Slytherin, còn hắn chỉ là ở trong cái thân thể này mà thôi, không thể gọi là có quan hệ huyết thống với Slytheirn được.

Hắn nghĩ chỉ với chuyện hắn là xà khẩu thì có thể được học sinh Slytherin kính trọng thậm chí là thuần phục, xem ra, kiếp trước sở dĩ Voldemort có thể được các gia tộc Slytherin thuần phục đều nhờ vào gia tộc Malfoy phía sau nâng đỡ, thêm vào việc hiện tại các quý tộc đang cần ai đó có thể đại diện cho Slytherin cho những thuần huyết như bọn họ, chứng minh rằng phép thuật hắc ám không có hại, vì thế cho nên cái dã tâm cực kỳ lớn của Voldemort đã được thành lập và phát triển.


Sau đó những gia tộc đó đều bị cái ” dấu hiệu hắn ám ” buộc chặt, khi muốn ngừng lại thì tất cả đều đã muộn nhưng bọn họ lại không muốn phản bội, dù sao Voldemort rất hấp dẫn những người khác theo mình, cũng là một cao thủ về mặt mê hoặc tâm trí người khác, ví dụ như cái người điên cuồng sùng bái ông ta như là Bellatrix Lestrange.

“Chuyện này đã bại lộ rồi sao?” Abraxas hỏi.

“Tối qua tớ phạm một cái sai lầm nho nhỏ” Harry nhàn nhạt nói
“Anne trở lại phải không?” Abraxas hỏi, thấy Harry gật đầu, cậu không tán đồng lắm nói: “Không phải cậu rất cẩn thận sao, một cái Obliviate là lựa chọn tốt nhất mà.

Vì sao mà chuyện này vẫn bị tiết lộ?”
“Nhưng tớ đã quên mất nó.

Hơn nữa khi tớ biết định thần lại được thì người đã không còn, nếu đuổi theo thì chắc chắn sẽ gây ra náo loạn, huống hồ khi ấy tớ cũng không có nghĩ đến bất kỳ phương án giải quyết nào.” Harry thẳng thắn thừa nhận sự không sáng suốt của mình, không Obliviate cái học sinh kia.

“Chuyện này còn có thể phát triển thế nào nữa?” Harry hỏi ý kiến Abraxas.

“Cái này còn tuỳ xem có ai ở sau lưng thúc đẩy nó không thôi? Cậu nghĩ sao” Abraxas nói cái nhìn của mình.

“Không, tớ không cần cái thứ danh tiếng vô dụng ấy” Harry cự tuyệt nói.


“Vì sao? Slytheirn luôn dã tâm bừng bừng, mà cậu lại cự tuyệt chuyện có thể mang đến cho mình ích lợi rất lớn, phải biết chuyện này sẽ cho cậu một vòng quan hệ rất lớn, là một vòng quan hệ mà không cần tớ đứng giữa.” Abraxas không rõ suy nghĩ của Harry.

“Tớ cùng với các Slytherin khác nhau, tớ không phải là một Slythrin đủ tư cách đâu” Harry thừa nhận mình bây giờ cũng đã già cả lắm rồi, không thích người khác ngưỡng mộ, không thích người khác nhìm mình chằm chằm, thậm chí đôi khi còn không muốn sống trong tầm mắt của người khác.

Mấu chốt chính là hắn thừa nhận mình hiện tại chỉ là một cái xác không hồn, dù sao thì hắn chỉ muốn sống thôi vì hắn bây giờ ngay cả nơi mình chân chính thuộc về cũng không tìm được.

Trở thành một Slytherin chân chính sao? Không, đó là mục tiêu của người khác.

Hay là bất tử và vĩnh viễn thống trị người khác? Không, đó là lý tưởng của Voldemort, hắn tự cảm thấy mình đã sống đủ lâu rồi, một trăm năm mười một năm của kiếp trước thêm mấy trăm năm của kiếp này này, hắn vẫn còn phải tiếp tục sống.

Nói chung, Harry vốn đã rất chán đời, hắn hiện tại chỉ sống vì hắn chưa thể chết được.

“Đúng vậy, tớ cũng cho rằng như vậy.” Cuộc nói chuyện của bọn họ dừng ở đây, Harry cùng Abraxas không tiếp tục cuộc nói chuyện của bọn họ nữa
Mấy ngày sau, Harry cũng không có nhìn thấy Abraxas, hắn biết cậu ta đang suy nghĩ rằng mình có nên tiếp tục mối quan hệ này với một Slytherin không phải Slytherin không.

Slytherin vẫn còn bàn tán về xuất thân của Harry, nhưng không một ai dám đi hỏi thẳng mặt hắn, một phần là vì hắn là huyng trưởng, phần còn lại là vì hắn lúc nào cũng thần bí.

(????)
Nhưng điều đáng ăn mừng nhất vẫn là Slytherin có thói quen tự giải quyết vấn đề của mình, không nháo đến mức tất cả giáo viên đều biết.


Thời gian tiếp tục trôi qua, rất nhanh liền đến Halloween.

Trong khoảng thời gian này, Abraxas đều đối xử với Harry rất lạnh nhạt, mất đi người bạn là Abraxas làm trong lòng Harry rất khó chịu, dù sao cậu ta vẫn là người bạn thân duy nhất của hắn trên cái thế giới này.

Bất quá với cậu ta, Harry cũng không quá cưỡng cầu.

Trước khi đến bữa tiệc chào mừng Halloween, Harry đi đến rừng cấm, dạo gần đây Anne không trở về lâu đài Hogwarts bởi vì hiện tại tất cả các Slytheirn đều tìm cơ hội chứng minh rằng Harry là một xà khẩu.

Harry chạy đến hội trường trước khi tiệc tối bắt đầu, hắn ngồi xuống kế bên Abraxas, Abraxas năm này là thủ tịch bởi vì hắn năm nay đã làm huyng trưởng nên không tham gia trận đấu năm nay.

” Buổi tối tốt lành” Harry nói với Abraxas.

Abraxas âm trầm gật đầu, người khác đều biết được hiện tại tâm trạng của ta không hề tốt.

Harry không để ý, chỉ chờ hiệu trưởng Dippet tuyên bố bắt đầu bữa tiệc.

Hiệu trưởng Dippet không nói những lời vô nghĩa, đơn giản nói vài lời chúc sau đó tuyên bố bữa tiệc bắt đầu, các giáo sư cùng học sinh giống nhau bắt đầu dùng bữa tối của mình.

Đêm đó, khi bữa tiệc kết thúc, một tiếng hét thê lương mà chói tai vang vọng toàn Hogwarts.
HẾT CHƯƠNG 27.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.