Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 25: Hắn Đã Chính Thức Bị Tống Cổ Khỏi Cô Nhi Viện


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 25: Hắn Đã Chính Thức Bị Tống Cổ Khỏi Cô Nhi Viện


EDITOR: PARK HOONWOO
SỬA LỖI: PARK HOONWOO
BETA: PARK HOONWOO
– o0o-
Vào kỳ nghỉ hè, Harry nhận được thiệp mời của Charles đến tham dự hôn lễ của anh ta với Dorea.

Sau khi nhận được thiệp mời, hắn đi Hẻm Xéo để mua quà cưới cho cái cặp đôi nhờ hắn mới có thể kết hôn này.

Mấy năm nay Harry đã tích góp được một số tiền nhất định, tuy không đủ để mua nhà nhưng mua một phần quà cưới thì vẫn dư dả.

Hôn lễ sẽ được cử hành vào tháng 8, trước hôn lễ một ngày, tuy rằng Harry rất muốn thông báo với phu nhân Carat rằng tối mình sẽ trở về, nhưng rất tiếc rằn phu nhân Carat đã tống thẳng hắn ra khỏi cửa.

Tuy rằng Chiến Tranh Thế Giới thứ II không lan đến Anh quốc nhưng kinh tế nước Anh vẫn phải chịu ảnh hưởng rất lớn, trong nước nơi nơi đều bàn tán về chiến tranh.

Nhu yếu phẩm được quyên tặng cho cô nhi viện cũng vì chiến tranh mà ít đi rất nhiều, phu nhân Carat cảm thấy mình không xoay sở kịp với từng đó đồ vật, những đứa trẻ khá lớn đều đã bị đuổi ra ngoài, Harry hiện tại đã 14 tuổi, còn kém 2 tuổi nữa là đủ 16 tuổi để có thể dọn ra khỏi cô nhi viện, phu nhân Carat càng ngày càng không thể chờ đợi đến lúc hắn 16 tuổi để tống cổ hắn ra ngoài, dù sao thì hắn không phải là mấy đứa nhỏ 7 8 tuổi, những đứa nhỏ đó thường rất dễ dàng được nhận nuôi, mà những đứa trẻ đã thành niên giống hắn ngoài trừ ra ngoài làm thuê ra thì không còn một con đường nào khác, nếu tiền làm công không giao cho bà ta hoặc giao nhưng thiếu một ít liền bị bà ta trừng phạt không cho ăn bữa tối.

Mà Harry bởi vì đi học chỉ về đây hai tháng hè cho nên phu nhân Carat không thích khi thấy hắn ở cô nhi viện đi qua đi lại chút nào mặc dù lần này hắn trờ về đã cho bà ta 30 bảng anh, nói là mình ở trường học kiếm được tiền, coi như phí ăn ở 2 tháng này, nhưng phu nhân Carat vẫn không vừa lòng, cho rằng hắn vẫn không giao nộp hết tiền mình có cho bà ta.

Harry lần này trở về không đổi nhiều bảng anh lắm, chỉ có thể cho phu nhân Carat nhiêu đó, hơn nữa hắn hoàn toàn không có thời gian đi hẻm xéo, không thể tiếp tục đưa thêm tiền cho bà ta.

Có lẽ hắn nên rời khỏi cô nhi viện trước! Trên đường đi đến trang viên Potter, Harry nhịn không được suy nghĩ,
Trang viên Potter nằm ở một thị trấn nhỏ ở Manchester, chìa khoá vào cửa là một cái khoá cảng dùng một lần, cho nên Harry không cần độn thổ đến đó, tiết kiệm giúp hắn rất nhiều pháp lực.

Hôn lễ lần này là hôn lễ của người thừa kế của Potter với đại gia tộc Black cho nên khách tới tham dự rất nhiều, ngoại trừ bạn bè của Charles và Dorea ở trường học còn có rất nhiều người là đối tác của gia tộc Potter, ví dụ gia tộc Malfoy hay gia tộc Parkinson và một vài gia tộc khác ở Slytherin.

Hôn lễ sẽ được cử hành vào lúc 3h chiều, các khách mời chờ trước ở trong hoa viên, hầu hết người lớn thì nói về con cái của họ, còn bạn học thì lại kể về những kỹ niệm trong kỳ nghỉ hè của mình cho đồng bọn.


“Buổi chiều tốt lành, Riddle, kỳ nghỉ hè thế nào?” Một nam sinh cùng Harry chào hỏi, là học sinh cùng năm với hắn nhưng khác học viện, cậu ta học Ravenclaw, Harry đã từng cùng cậu ta thảo luận rất nhiều vấn đề khác nhau trong học tập.

“Cảm ơn, mùa hè của tôi rất tuyệt vời, còn cậu?” Harry trả lời nói.

“Mùa hè của tôi cũng rất tuyệt vời, tôi đã đọc hết cuốn sách Tính chất dược liệu của bọ cánh cứng sau khi nghiền, cậu có thể đề cử cho tôi một cuốn sách khác được chứ?”
“Oh, nếu như thế thì tôi đề cử cho cậu cuốn Những giả thuyết của Brian nó khá hay, có lẽ cậu sẽ cảm thấy hứng thú với nó.”
“Cảm ơn cậu, Riddle.” Kent nói.

Harry xua xua tay tỏ vẻ không cần, “Bạn của cậu gọi cậu.” Sau đó, Kent liền đi tìm bạn của cậu ta.

Harry tìm một ghế trống ngồi xuống, phóng ánh mắt quan sát xung quanh.

Người đến tham gia hôn lễ này thì Gryffindor vẫn chiếm số đông, nhưng mà đây cũng có thể khẳng định được mối quan hệ của các Slytherin và các Gryffindor sau khi tốt nghiệp phần lớn là quan hệ hợp tác, cho nên những Slytherin xuất hiện trong hôn lễ đa số là đối tác.

“Ha, Tom, em đến rồi.” Charles mặc một bộ lễ phục màu hồng và đen của chú rễ, anh ta đang vội vàng tiếp khách, cô dâu hiện tại vẫn chưa đến, cho nên Charles một bên nóng vội chờ hôn lễ bắt đầu, một bên nhiệt tình mà tiếp đãi khách khứa.

“Đúng vậy, Charles, chúc mừng anh nhé.

Còn nữa, cảm ơn vì đã mời em.” Harry cười nói lời chúc mừng.

“Tất nhiên là phải mời em, nếu không nhờ đề nghị của em, không biết đến khi nào anh mới có thể cưới được Dorea.” Charles ngây ngô cười nói.

“Em chỉ giúp một phần thôi, phần còn lại không phải đều dựa vào bản lĩnh của anh sao, mặc kệ anh nói cái gì, vẫn là chúc mừng anh có thể buộc hai người lại một chỗ nhé.”
Bỗng dưng mọi người ồn ào hẳn lên “Nhìn kìa, gia tộc Malfoy?” (???) Harry cùng Charles quay đầu nhìn lại, là Abraxas cậu ta đến với mẹ của cậu ấy, một quý phu nhân tóc vàng.


Abraxas bước đến chỗ Harry, dùng giọng điệu nhàn nhạt nói chúc mừng với Charles, sau đó quay sang nói chuyện với Harry lơ đẹp Charles.

“Tom, không ngờ cậu cũng đến.” Abraxas nói.

“Anh Charles mời tớ.” Harry trả lời “Tớ chỉ đến sớm hơn cậu vài phút.”
” Anh đi tiếp khách đây, các đứa cứ tuỳ ý.” Charles cũng ngó lơ Abraxas luôn, anh ta bỏ lại một câu rồi sau đó cũng quay người đi.

“A, Potter thật đúng là may mắn, vậy mà có thể cưới được tiểu thư Dorea!” Abraxas lần nữa cảm khái “Tớ vẫn không thể tưởng tượng được cái viễn cảnh bây giờ.”
“Một năm rồi mà cậu vẫn chưa chiụ chấp nhận sự thật sao?” Harry cười nói.

“Mặc kệ qua bao nhiêu năm tớ vẫn không muốn chấp nhận cái sự thật khủng khiếp này.” Abraaxs hừ nói.

“Cậu giống như đang ghen lắm đấy.”
“Tớ không hề, tớ chỉ tiếc nuối dùm chị Dorea thôi, cái tên sư tử ngu ngốc kia có thể hiểu được chị ấy thật sự cần gì sao?” Abraxas có quan hệ rất tốt với Dorea, cho nên hôn lễ của cô thì cậu ta chắc chắn sẽ tham gia.

Một lát sau, Harry cùng Abraxas bỗng dưng nổi hứng tham quan bố trí của trang viên Potter, Harry chưa bao giờ bước vào trang viên Potter trước đây cho dù là kiếp trước của hắn, mặc dù sau này Draco có giúp hắn đoạt lại sản nghiệp của gia tộc Potter thì hắn vẫn không thể bước chân vào đây, trang viên Potter khi ba và mẹ của hắn chết thì nó cũng đã bị phông bế theo thêm cả việc nó nằm ở đâu thì không ai biết, kiếp trước ba và mẹ hắn mua nhà ở thung lũng Godric, sau đó cũng chết tại đó.

Đó là lý do tại sao hắn chưa từng bước chân vào nhà của mình trong suốt nhiêu đó năm trời, cho nên bây giờ mọi thứ trong trang viên Potter đều rất mới mẻ đối với hắn, nhưng mà đời này hắn lại không còn chút quan hệ nào với nó nữa, đời này hắn chỉ đơn giản là một người khách đến nơi này tham dự lễ cưới của người kế thừa gia tộc Potter không hơn không kém.

“Nơi này không tệ, nhưng vẫn không hoa lệ bằng nhà của tớ.” Abraxas bình tĩnh nói, trang viên Potter không lớn, chỉ có ba tầng, kế bên toà nhà là một khu vườn hoa nhỏ, nơi này nhìn khá ấm áp nhưng khi so với trang viên Malfoy thì quả thật quá đơn giản.

Nghĩ đến hình dạng của trang viên Malfoy, Harry cười khẽ, không biết trang viên Malfoy hiện tại có công trắng hay không, hắn nhớ rất rõ khi được Draco mời đến trang viên hắn luôn thấy đàn công trắng đó vui đùa ầm ĩ, chúng nó giống y chang chủ nhân của mình khi nhìn ai đó, luôn ngẩng cao đầu, nhìn rất cao ngạo.

“Nhà cậu có nuôi con gì không?” Harry hỏi.


“Mẹ tớ nuôi một con mèo trắng, cú mèo với chim ưng, ngoài ra thì không còn con gì khác.

Sao thế?” Abraxas hỏi.

“Không có gì đâu, tớ chỉ cảm thấy nuôi vài con gì đó trong nhà rất tuyệt.”
“Tớ cũng vậy, nhưng baba tớ lại nói rằng quá bẩn, rõ ràng là nhà tớ có gia tinh quét dọn, đâu cần chúng tớ phải động tay đâu.” Abraxas bất mãn oán giận nói.

Cuối cùng cũng đến 3h chiều, hôn lễ chính thức bắt đầu, chủ trì hôn lễ là một lão phù thuỷ rất có danh vọng, đầu tiên thì cụ ta nói một vài lời hoan nghênh vân vân và mây mây gì đấy, sau đó tuyên bố buổi lễ chính thức bắt đầu.

Dorea Black bước đến bên cạnh Charles, sau đó hai người lập lời thề trước mặt tất cả khách khứa có mặt tại buổi tiệc, sau đó lại ký tên lên giấy chứng nhận, định ra khế ước hôn nhân, lão phù thuỷ chủ trì hôn lễ của bọn họ tuyên bố nghi lễ của hai người được phép thuật và Merlin chấp nhận.

Cuối hôn lễ của Charles có thêm một hoạt động khác với mọi người, cái hoạt động này là Harry nói cho Charles khi anh ta đang đi hỏi ý kiến mọi người làm sao để tổ chức hôn lễ của mình hoàn mĩ nhất, hắn nói với Charles rằng mình đã từng thấy qua cô dâu ném hoa cưới của mình, kết quả là Charles thật sự làm một bó hoa bách hợp cho Dorea có thể ném cho bạn bè của mình.

“Mọi người, chỉ có ai độc thân mới có thể tham gia nha, đây là lời chúc phúc của cô dâu, chúc mọi người có thể có một tình yêu như mong muốn, người nào cướp được bó hoa thì chính là người tiếp theo kết hôn nha.” Charles la lớn, một bên giải thích ý nghĩa của việc ném hoa cho bạn bè.

“Má nó chứ.” Không biết khi nào, Abraxas lại đi đến bên cạnh Harry, vừa rồi cậu ta đang đứng cạnh Harry, chuẩn bị đi về nên đến đây tạm biệt Harry.

“Sao thế, lời chúc phúc của cô dâu không phải rất tuyệt vời sao?” Harry không nói cho Abraxas đây là chủ ý của mình, dù sao nhìn cậu ta cũng có vẻ không hứng thú lắm.

Dorea bắt đầu ném bó hoa, bó hoa được đám người tranh đoạt, cuối cùng được một nữ sinh bắt được, ôm thật chặt trong người, đồng thời được một nữ sinh khác hâm mộ.

Sau khi hôn lễ chấm dứt, khách khứa lục tục ra về, Harry đi lên nói tạm biệt với Charles rồi cũng về.

“Tom, sao cậu chưa về?” Abraxas còn chưa đi, cậu ta để ba mẹ về trước, dù sao cậu ta cũng có cầm chìa khoá theo.

“Sao cậu cũng chưa về?” Harry kinh ngạc nói.

“Tớ nhớ rằng cậu không có khoá cảng để về nên mới nán lại, cậu đến đây nhờ khoá cảng phải không, nhưng mà nó chỉ có thể sử dụng được một lần, tớ lo rằng cậu không thể về được.

Cậu về Luân Đôn hả, sau đó đi tàu lửa của Muggle?” Abraxas hỏi.


“Không phải, tớ độn thổ về.” Harry nói cách mình làm sao để về cho Abraxas.

“Cậu có thể độn thổ sao? Sẽ không sao chứ, nơi này cách Luân Đôn rất xa.” Abraxas giật mình xong lại lo lắng nói, đôn thổ phải đến năm thứ 5 bọn họ mới được học, năm nay bọn họ mới khai giảng năm thứ 4, ngay cả cậu cũng không biết, ba không chịu dạy cho cậu.

“Tớ có thể.” Harry khẳng định nói, “Đúng rồi, có thể làm phiền cậu một chút không, cậu có thể tìm cho tớ một chỗ nào đó để ở lại được chứ, không cần quá lớn, có thể ở laị là được rồi.”
“Tất nhiên là được, nhưng để làm gì? Cậu muốn dọn ra khỏi cô nhi viện hả?” Abraxas hỏi, dù sao thì việc kiếm phòng đối với cậu ta thì không khó chút nào.

“Nơi đó càng ngày càng tệ rồi, mấy đứa lớn tầm tuổi tớ đã bị đuổi đi gần hết.” Harry giải thích.

“Cho nên, tớ có khả năng bị đuổi ra khỏi cô nhi viện rất lớn, tớ hiện tại chỉ có 1 vạn Galleons, nếu không có thể mua được phòng thì cậu kiếm đại nơi nào cho thuê cũng được, không cần lớn đâu, có thể ở là được.

Dù sao tớ sẽ chỉ ở đó kỳ nghỉ hè.”
Abraxas trong lòng hơi khó chịu, tính ra cậu với thân là cô nhi như Harry quả thật sung sướng hơn rất nhiều, ít ra cậu cần lo lắng rằng mình sẽ ở đâu, mà Harry thì lại không được “Được rồi, tớ sẽ giúp cậu.”
“Tớ về đây.” Harry ôm Abraxas một chút, tỏ vẻ cảm ơn.

“Cậu phải chú ý an toàn đấy, sau khi tớ về sẽ viết thư, nhớ hồi âm, khi nào tìm được nhà thì tớ sẽ viết thư cho cậu sau.” Abraxas dặn dò.

“Được rồi, hẹn gặp lại.” Nghe bạn tốt dặn dò, trong lòng Harry rất cảm động, bất quá hắn không nói cảm ơn, bởi vì nếu Abraxas nhờ hắn những việc như thế này thì hắn cũng không muốn cậu ta nói cảm ơn.

Trở lại cô nhi viện không được mấy ngày, phu nhân Carat bắt đầu gây khó dễ hắn, Harry một bên lẳng lặng chờ tin tức, một bên chịu đựng sự hà khắc của phu nhân Carat, hắn tận lực không tặng cho bà ta một cái Imperio tuy nhiên sự nhẫn nại của hắn đã sắp hết.

Lại qua 5 ngày nữa, Harry cuối cùng cũng đợi được thư của Abraxas, trên đó viết một cái địa chỉ, nằm gần hẻm xéo, phòng ở là một ngôi nhà nhỏ 2 tầng, là tài sản của Abraxas, cậu ta nói cậu ta mua nơi này, Harry có thể suy nghĩ đến việc trả góp cho cậu ta hoặc trả tiền thuê theo tháng, tuy rằng hắn muốn thuê nhà hơn, nhưng hắn rất rõ ràng tính cách của Abraxas, dù sao căn nhà này là Abraxas mua vì bạn của mình, dùng chính tiền tiêu vặt của mình mua cho nên cậu ta chắc chắn sẽ không ở đó.

Xác định muốn mua nhà, Harry liền thu dọn nhanh chóng đồ đạc của mình, sau đó tạm biệt tiểu Henry.

Tuy rằng hắn rất muốn mang tiển Henry theo cùng, nhưng hắn còn phải đi học, không có thời gian chăm sóc nhóc.

Tuy cô nhi viện sẽ không cho nhóc được ăn no, nhưng mà ở lại đó thì tỷ lệ được nhận nuôi của thằng nhóc sẽ rất cao, có thể trưởng thành ở một gia đình bình tường chứ không phải đi theo cái thân thể thậm chí ngay cả tốt nghiệp cũng chưa như hắn.
HẾT CHƯƠNG 26.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.