Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 20: Kết Thúc Năm 2 Rồi Học Trưởng Black Đính Hôn Cùng Học Trưởng Potter Bộ Kinh Ngạc Lắm Sao


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 20: Kết Thúc Năm 2 Rồi Học Trưởng Black Đính Hôn Cùng Học Trưởng Potter Bộ Kinh Ngạc Lắm Sao


EDITOR: PARK HOONWO
BETA: Hasu
– o0o-
Chương 20: Kết Thúc Năm 2 Rồi, Học Trưởng Black Đính Hôn Cùng Học Trưởng Potter Bộ Kinh Ngạc Lắm Sao?
Trận đấu Quidditch giữa Slytherin và Gryffindor cuối cùng cũng đã bắt đầu vào giữa tháng tư.

Thời tiết hôm nay rất tuyệt vời, trận đấu bắt đầu đúng giờ, sau khi cô Hooch thổi còi, tất cả thành viên của hai đội lao vun vút lên trời.

Tầm thủ của Gryffindor là Charles Potter, mà Tầm thủ của Slytherin lại là Harry, khi biết được mình sẽ đấu với ông nội phiên bản thiếu niên, hắn rất chờ mong, mặt khác hắn có chút biệt nữu mặc dù thật sự thì chẳng ai biết mối quan hệ của hắn và Charles Potter cả.

Sau khi trái Snitch được thả ra, Harry và Charles cưỡi chổi bay thẳng lên trời, tất nhiên khoảng cách của hai người không xa nhau, phía dưới hai người là các thành viên khác của đội, hai bên đấu qua đấu lại, chuyền bóng rồi lại chặn bóng cho nên điểm số của hai đội không lệch nhau nhiều lắm.

Trận đấu lần này bọn họ hoàn toàn dựa vào tầm thủ, tầm thủ của nhà nào bắt được trái Snitch trước thì nhà đó thắng và trận đấu sẽ kết thúc.

Trên sân bóng mọi người chơi đến phi thường khí thế tất nhiên là người ở kháng đài cũng khí thế không kém, cũng hô hào kịch liệt, đến mức Harry đang bay khá cao mà vẫn nghe được tiếng hô của mọi người.

“Trái Snitch này là của anh!” Charles bay xẹt qua Harry tuyên bố sau khi hai người phát hiện ra bóng dáng vàng kim nhỏ nhắn đó.

“Em sẽ không nhường nó cho anh, anh Potter.” Harry đuổi theo phía sau Charles sau đó lại bay ngang bằng với anh ta, bỗng nhiên hắn nhào thẳng xuống cứ như chuẩn bị đập thẳng vào đất, Harry vươn một tay ra cố gắng bắt trái Snitch, sau khi bắt được nó, hắn khống chế chổi của mình để nó dừng lại ở cách mặt đất chừng một mét, vươn tay giơ trái Snitch lên, tuyên bố phần thắng thuộc về Slytherin và trận đấu kết thúc.

“Tom, cậu thật xuất sắc!” Chỗ ngồi của Slytherin bùng nổ hoan hô, Harry cực kỳ vui vẻ cười, Abraxas bay đến bên cạnh hắn vỗ tay chúc mừng.

“Không phải công của một mình tớ, phải có sự phối hợp của rất nhiều người tớ mới bắt được nó.” Harry cảm tạ nói.

“Đây là công lao của cậu, đừng từ chối.” Abraxas lau lau mặt mình, không đồng ý lắm với lời nói của Harry.


“Này, lần này anh thua cậu nhưng lần sau anh nhất định sẽ không nhượng bộ nữa đâu!” Charles bay đến bên cạnh Harry nói.

“Tom không có cần anh nhượng bộ, chính là kỹ thuật của anh không bằng người khác.” Abraxas rất không kiêng nể nói.

“Đáng ghét…” Malfoy, ba chữ sau đó anh ta không nói ra, xoa cái đầu rối bù của mình nói: “Lần sau chúng ta sẽ đấu lại lần nữa, Riddle.” Trước khi bay đi, Charles đưa ra lời khiêu chiến với Harry.

“Được thôi, tiền bối.” Harry vui vẻ đáp ứng.

“Lịch sự với tên sư tử Gryffindor đó như thế làm gì, đồ sư tử lỗ mãng.” Abraxas khinh thường, tuy nhiên trên mặt lại không có vẻ chán ghét, có lẽ cậu ta không thực sự chán ghét Charles.

Harry biết, tuy rằng Slytherin và Gryffindor bây giờ lúc nào cũng không ưa nhau nhưng không phải là tình trạng người chết ta sống như lúc hắn đi học, thậm chí có vài nam sinh Gryffindor còn cố ý theo đuổi nữ sinh của Slytherin, ví dụ điển hình là Charles đấy.

“Dorea, chị có thấy lúc em bay không? Có phải cực kỳ soái hay không, chắc là cảm thấy mình hình như yêu em ấy nhiều hơn rồi phải không nào?” Charles cưỡi chổi bay đến bên cạnh một nữ sinh Slytherin tóc đen, cười lớn khoe với chị ta rằng mình bay trông rất đẹp trai.

“Potter, tránh xa tôi ra.” Nữ sinh rất bực bội khi mái tóc được chải kỹ càng của cô bị gió thổi làm tóc rối lên, tức giận quát cái con người là lý do làm tóc mình rối.

“Dorea, Dorea, chị nói đi, có phải chị thích em nhiều hơn một chút rồi phải không?” Chales không buông tay nói.

“Potter, cút ra! Cách xa tôi ra một chút.” Nữ sinh càng nói càng không khách khí nhưng Charles không hề có ý định dừng lại, hạ chổi, tiếp tục đuổi theo phía sau chị ta mà làm phiền.

“Xì, quả nhiên là xuất phát từ Potter, si tình như thế, theo đuổi bảy năm rồi, từ lúc chín tuổi đến bây giờ mà vẫn không từ bỏ, chỉ có một mình Potter có thể làm được điều này.” Abraxas cười nhạo nói.

Nhìn đến tình cảnh đó, Harry cũng chỉ có thể cười trong lòng, nói vậy nữ sinh này chính là bà nội của hắn, ba hắn theo đuổi mẹ hắn bảy năm ròng rã, không ngờ ông nội của hắn cũng thế.

“Bọn họ như thế cũng không tệ mà.” Harry nói.

“Không tệ chỗ nào chứ, cái tên Potter đáng ghét kia làm sao xứng với thủ tịch Black.” Abraxas nhíu mày nói.


Rất ít khi quan tâm cũng như tham gia các vấn đề của Slytherin hay Hogwarts, có lẽ hắn đã quên một thứ, cô gái đó hình như là nữ thủ tịch năm nay của Slytherin, Dorea Black.

“Tớ thấy học trưởng Potter cũng rất ưu tú mà? Anh ta là Thủ Lĩnh Nam Sinh năm nay phải không, chưa kể anh ta còn là đội trưởng đội Quidditch.” Harry lắc đầu, không đồng ý lắm với ý kiến của Abraxas.

“Cái giọng bênh vực Gryffindor này của cậu là sao vậy hả Tom?” Abraxas rất bất mãn.

“Tớ chỉ nói sự thật thôi, chúng ta cá cược đi, chắc chắc chị Black sẽ đồng ý với anh Potter.” Harry giải thích.

“Cược thì cược, nhưng tớ có yêu cầu, đó là trước khi bọn họ tốt nghiệp thì bọn họ phải hẹn hò rồi, nếu ai trong hai chúng ta thắng thì người thua phải thực hiện một yêu cầu của người thắng.” Abraxas duỗi tay ra.

“Tốt thôi, thành giao.” Harry cảm thấy ông nội sẽ không đến mức sau khi tốt nghiệp rồi mới theo đuổi được bà nội của hắn, dù sao tận một năm nữa Charles mới tốt nghiệp.

“Cậu thua chắc rồi, chị Black năm nay đã tốt nghiệp rồi, Slytherin có truyền thống là sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp, tớ sẽ chống mắt lên xem làm sao Potter kia có thể theo đuổi được chị ấy.” Abraxas vui sướng khi người khác gặp họa.

“Không nhất định.” Harry đột nhiên ý thức được một chuyện, hình như chị Black là năm thứ bảy, nhưng hắn có một chuyện cần phải làm rõ: “Từ từ, chúng ta nói tốt nghiệp là ai tốt nghiệp thế?”
Còn tưởng sẽ có thể lừa gạt hắn thành công, Abraxas thở dài nói:
“Tất nhiên là khi chị Black tốt nghiệp rồi, còn có hai tháng nữa thôi, cậu còn muốn cược không thế?”
“Muốn, tại sao không? Tớ tin tưởng anh Potter.” Harry đối với việc chỉ còn hai tháng cũng không vừa lòng, thời gian tốt nghiệp chính là lúc thú nhận tình cảm hoặc chính thức chia tay, mặc dù có ba và mẹ mình làm dẫn chứng sống, chắc ông bà nội của hắn cũng không tệ hơn đâu.

“Được, cứ chờ xem!” Abraxas hơi hạ chổi, cứ thế dứt áo ra đi không thèm chờ Harry.

Hai tháng tiếp theo, hắn luôn luôn chú ý đến ông bà nội của mình, nhưng điều làm hắn thất vọng chính là chị Black không có chút ý định nào biểu hiện mình sẽ hẹn hò với anh Potter, nhưng hắn lại cảm thấy rất vui vì ông nội của mình, học trưởng Potter tất nhiên không thấy khó mà lui.

Cuối cùng cũng đến tháng sáu, tất cả học sinh đã tốt nghiệp của Hogwarts lần lượt rời khỏi trường, còn Harry và Abraxas thì sao, tất nhiên kết quả đánh cược của bọn họ cũng đã có rồi.


“Thế nào? Tớ đã nói rồi chị Black sẽ không hẹn hò với Potter đâu, tớ cũng đã gặp chị Black hỏi, chị ấy nói mình không có hứng thú hẹn hò với Potter.” Abraxas sau khi biết kết quả liền chạy đến chỗ Harry khoe khoang.

“Được rồi, cậu thắng, nói đi, muốn tớ đáp ứng yêu cầu nào của cậu? Cứ việc nói, tớ tuyệt đối không nuốt lời.” Harry bình tĩnh chấp nhận kết quả, vừa nói vừa nhớ đến tình cảnh mấy ngày trước của Charles Potter.

Ngày đó, Harry nhìn thấy anh ta ngồi thù lù một cục bên một cái cây nằm cạnh bờ của Hồ Đen, vì thế hắn đi qua.

Tiếng bước chân của hắn tất nhiên đã làm Charles chú ý.

“Là em sao, Riddle.” Thanh âm của Charles mất đi sức sống hằng ngày của anh ta, hắn thường xuyên nghe được thanh âm tràn ngập sức sống của Charles, có khi là chơi đùa cùng bạn của anh ta, có khi là đùa dai người khác, hoặc là lúc đuổi theo phía sau chị Black.

“Em nhìn thấy anh ở đây một mình nên qua chào một cái thôi.” Harry nói ý đồ của mình.

“À.” Sau đó Charles liền tiếp tục ngẩn người.

“Học trưởng sao thế? Luyến tiếc Hogwarts sao? Em nhớ rõ anh sang năm mới tốt nghiệp mà, không phải sao?” Harry ngồi bên cạnh Charles Potter, tuy hắn hiện tại không phải là Harry Potter và tất nhiên nam sinh ngồi kế bên hắn này đây cũng không phải là ông nội của hắn, nhưng hắn rất có hảo cảm với gia tộc Potter, hơn nữa xuất phát từ thói quen khi làm hiệu trưởng của mình, hắn rất vui lòng có thể giải quyết phiền não của những người trẻ tuổi này.

” Là Dorea, chị ấy nói mình sẽ mau chóng đính hôn, mong anh không tiếp tục làm phiền chị ấy.” Có lẽ Harry quá giống một vị trưởng bối hiền lành, cho nên anh đã gỡ tâm phòng bị của mình xuống mà tâm sự với hắn, anh vốn không sợ người mình tâm sự là Slytherin, dù sao chuyện anh theo đuổi Dorea cả trường ai cũng biết.

” Anh tính từ bỏ sao.” Harry hỏi.

“Đương nhiên sẽ không! Chị ấy chính là thiên sứ của anh, anh không thể tưởng tượng được hình ảnh nếu như chị ấy gả cho ai khác ngoại trừ anh.” Charles kích động lớn tiếng.

” Như vậy là được rồi, chỉ cần anh quyết tâm không từ bỏ, chắc chắn sẽ có biện pháp thôi.” Harry biết học tỷ Black không phải không thích Charles, tình cảm của Slytherin cũng thường xuyên được bọn họ giấu kín trong lòng, hơn nữa còn vô cùng khẩu thị tâm phi, bởi vì, nếu một Slytherin mà thực sự chán ghét ai đó, họ sẽ trực tiếp làm lơ người kia đi, hoàn toàn xem người kia không tồn tại, chỉ khi người kia làm gì ảnh hưởng đến mình mới trả thù.

” Còn có biện pháp gì sao?” Charles uể oải nói.

” Em nhớ rõ, < Luật hôn nhân > có nói, chỉ cần một bên vị thành niên có thể làm cho ba mẹ đồng ý thì hoàn toàn có thể cầu hôn gia tộc của người thành niên.

Học trưởng có thể nhờ ba mẹ của mình nếu họ đồng ý.”
Biện pháp của Harry làm Charles sửng sốt, bởi vì anh chưa bao giờ nghĩ nhờ ba mẹ giúp mình theo đuổi người con gái mà mình thích, hơn nữa cũng không nghĩ tới biện pháp này, anh biết chắc chắn ba mẹ mình sẽ đồng ý thôi, bọn họ rất yêu anh mà, hơn nữa thông hôn cùng với gia tộc Black cũng không phải là chuyện gì xấu.


Charles liền khôi phục tinh thần, vỗ vỗ vai Harry đứng lên ” Cảm ơn em, khi nào anh và Dorea kết hôn, anh nhất định sẽ mời ngươi đến dự.”
” Chờ khi nào anh thành công đã rồi tính.” Harry không khách khí mà đả kích Charles, tất nhiên cũng chỉ đổi lấy cái cười to của anh ta.

Hồi ức kết thúc, Harry ngước nhìn Abraxas đang tự hỏi ” Sao, đang suy nghĩ xem nên ra yêu cầu gì phải không?”
” Uhm? Tớ không thiếu gì cả, vầy đi, tớ muốn năm sau cậu tham gia trận đấu tranh đoạt chức thủ tịch, tớ không muốn cậu tiếp tục bỏ quyền, tớ muốn cùng cậu so xem ai lợi hại hơn.” Abraxas nghĩ nghĩ, nghĩ đến biểu hiện của Harry ở trận đấu tranh chức thủ tịch hai năm trước đúng là làm cậu tức giận mà, cậu biết rằng Harry rất lợi hại, bởi vì cậu hoàn toàn có thể thấy được thực lực của Harry khi cậu ta học lớp Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, giáo sư của bọn họ cực kì thích cho hai bên đối chiến, mà lần nào cậu cũng thấy người còn lại thua trên tay của hắn ta.

” Được thôi, năm thứ ba tiếp theo tớ sẽ tham gia trận chiến tranh đoạt chức thủ tịch của Slytherin.” Harry đáp ứng, tuy nhiên, hắn còn phải suy nghĩ xem lúc đó còn phải dùng bao nhiêu phần lực.

” Còn có, không được cố ý thua trận, không được nhường tớ, tớ muốn một trận đấu công bằng.” Abraxas nói thêm.

” Được thôi” Harry tiếp tục đồng ý, cho dù hắn có nhường thì chắc chắn cũng sẽ chẳng có ai nhìn ra đâu, nếu không hắn cũng không đáp ứng thi đấu cùng Abraxas, hắn hoàn toàn có thể khống chế tiết tấu của trận đấu.

Sau khi vào kỳ nghỉ hè, Harry lợi dụng vài ngày mà hoàn thành xong tất cả bài tập hè mà nhóm giáo sư giao, toàn bộ thời gian còn lại của hắn đều được dùng để quan tâm, chú ý đến tiểu Henry, hiện tại bé 2 tuổi rồi nha, có thể đi được rồi.

Người trông nom của tiểu Henry đã bị phu nhân Carat sa thải, năm nay cô nhi viện đúng là không đâu vào đâu, người quyên tặng cũng ít đi, phu nhân Carat cắt bớt một phài khoản chi phí không cần thiết đi, cuối cùng những đứa nhỏ khoản ba tuổi đều được những đứa nhỏ lớn hơn chăm sóc.

Bởi vì nghe nói chỉ cần ở gần tiểu Henry sẽ bị thương cho nên cũng không có ai tình nguyện chăm sóc bé cả, vì thế việc chăm sóc Henry cứ thế mà bị đẩy lên người Harry.

Thật ra Harry rất cam tâm tình nguyện với công tác này, tiểu Henry cũng là một phù thủy, nếu hắn chăm sóc nó thì có thể giảm được tần suất thằng bé bạo động phép thuật, hắn chỉ đau đầu chuyện sau này hắn đi học ở Hogwarts rồi ai sẽ chăm sóc đứa nhỏ này đây?
Trong lúc nghỉ hè, Abraxas sẽ viết thư cho Harry lúc cậu ta rảnh, một ngày vào tháng 8, Abraxas đã viết cho Harry một bức thư, trong đó biểu lộ hoàn toàn sự kinh ngạc của cậu ta đối với sự kiện được kể đến trong thư, cái này làm Harry rất tò mò nha, rốt cục chuyện gì mới có thể làm Abraxas kinh ngạc như thế.

“………Tom, cậu nhất định không được kinh ngạc nha, tớ không tin tưởng được, mấy ngày trước gia tộc Potter vừa tuyên bố đính hôn cùng gia tộc Black……..!cái tên Potter kia thực sự đính hôn với học tỷ Black…..!Nghe nói là gia chủ gia tộc Potter đích thân đến cầu hôn…., Không biết ai là người đưa ra cái chủ ý này, hôn ước của trẻ vị thành niên phải có sự đồng ý của bố mẹ, tớ không nghĩ với đầu óc của tên Potter kia có thể nghĩ ra được điều này…..!Potter kia thật đúng là may mắn, tớ nghe ba tớ nói vốn dĩ gia tộc Black muốn đính hôn với Lestrange, hiện tại liền bị Potter đoạt đi, Tom cậu cũng không thể không thực hiện lời hứa của mình nha, chúng ta cá cược rằng họ sẽ bên nhau trước khi học tỷ Black tốt nghiệp, này là học tỷ Black đã tốt nghiệp rồi, cậu không được thất hứa đâu.” Cậu ta vẫn còn đang hỗn loạn khi biết tin gia tộc Potter đính hôn cùng gia tộc Black, cảm thán thật dài dòng, sau đó lôi sang nghi ngờ trí thông minh của Potter, làm hại Harry không dám nói chủ ý này là của mình.

Bất quá, Harry không biết chuyện mình tham gia trận đấu tranh đoạt chức thủ tịch học viện có tác dụng gì mà lại có thể làm cậu ta chấp nhất đến thế, dù sao vị trí đó vốn là của cậu ta, cậu ta không sợ hắn đoạt mất vị trí của mình sao.

Harry tất nhiên hồi âm rằng mình sẽ không thất hứa, hơn nữa biểu thị một chút rằng hắn thật sự giật mình khi biết tin học trưởng Potter cùng với học tỷ Black ở bên nhau, xem như phụ họa một chút cho Abraxas, dù sao cậu ta cũng rất kinh ngạc mà.

Sau khi đem thư hồi âm cột lên chân cú mèo cho nó mang đi, Harry liền nhìn không trung cười, cuối cùng lại quay lại tiếp tục hướng dẫn tiểu Henry nói chuyện, đọc chữ.
HẾT CHƯƠNG 20.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.