Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 12: Halloween


Đọc truyện Harry Potter Đồng Nhân Vinh Quang Vĩnh Hằng – Chương 12: Halloween


Anne xuất hiện, trên cơ bản Harry không còn bị người khác trêu chọc nữa, dù sao rắn cũng là biểu tượng của Slytherin, mà người coi rắn thành thú cưng, một người được rắn thề trung thành, Slytherin chắc chắn sẽ không quấy rầy người đó, nếu hắn thực sự có thực lực.

Lại đến Halloween, Hogwarts nghênh đón tiệc hoá trang của các phù thuỷ nhỏ, các phù thuỷ vất vả học tập bắt đầu chuẩn bị trang phục hoá trang, trong đó mỗi người Slytherin đều nhờ cha mẹ gửi đủ thú cho mình, Harry có thể nhìn thấy tình cảnh một đám cú mèo bay đến bay lui mỗi khi ăn sáng.

Bữa tối Halloween, đại sảnh đường Hogwarts đã được trang trí xong, trên trần treo đầy những cái đèn bí đỏ thật lớn, bên cạnh còn treo thêm vài con dơi để trang trí, ánh đèn thì âm u quỷ dị chiếu vào gương mặt hưng phấn của các phù thuỷ nhỏ.

Hiệu trưởng Dippet phát biểu một lúc trước khi mọi người nhập tiệc, hy vọng mọi người đều có thể vui chơi thật vui vẻ sau đó mới ra hiệu nhập tiệc.

Hôm nay Harry không chuẩn bị cái gì, dù sao cũng không ai chú ý đến việc hắn có hoá trang hay không.

Sau bữa tối, Harry đến thư viện đọc sách một lát rồi mới quay về ký túc xá của mình, nhưng hắn vừa bước đến cửa đã bị hình ảnh bên trong doạ sợ.

“Riddle, bộ tôi không nói với cậu hôm nay Slytherin chúng ta sẽ có vũ hội sao?” Abraxas bưng ly chân dài đến bên cạnh Harry hỏi.

Harry cẩn thận suy nghĩ lại, gật đầu, Abraxas đúng là có từng nhắc đến, nhưng hắn không để ý, hắn nghĩ khi mình trở về thì vũ hội đã kết thúc, rốt cuộc Slytherin đã ly tịch từ lâu (Sorry, khúc này mình không hiểu nó nói gì nên để y nguyên nha).

“Vậy tại sao cậu còn mặc đồng phục? Tuy không yêu cầu phải hoá trang nhưng ít nhất cậu cũng phải đổi bộ đồ khác chứ, làm sao không khác gì ngày thường thế?” Abraxas quan sát Harry từ trên xuống dưới, nhíu mày nói.

Harry suy nghĩ, nếu nhất định phải hoá trang, hắn có thể làm một chút.

Sau khi đã quyết định, hắn nói với Abraxas:
“Tôi đến phòng vệ sinh một lát.” Nói xong đi vào phòng vệ sinh nam gần nhất, bỏ lại Abraxas phía sau nhíu mày nghi hoặc.


Trong phòng rửa mặt, Harry nhìn kỹ tướng mạo bây giờ của mình, trong gương là một thiếu niên có khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, làm da nhợt nhạt, lông mày đem đậm uốn lượn, dưới lông mày là đôi mắt đen âm u, âm u đến mức không hề có một gợn sóng nào, tiếp theo là sống mũi cao thẳng, cuối cùng mới tới đôi môi mỏng hồng nhạt, các bộ phận tinh xảo tổ hợp lại thành một gương mặt như vầy.

Harry cầm đũa phép sau đó dựa theo trí nhớ bắt đầu sử dụng thần chú nguỵ trang mà hắn hay sử dụng ngày xưa.

Mái tóc ngắn màu đen dần dài ra, hơn nữa còn biến thành màu bạc, đôi mắt màu đen biến thành màu xanh biếc xinh đẹp như một viên phỉ thuý đế vương cực kỳ đắt giá nhưng lại tĩnh lặng như một hồ nước lặng yên, lỗ tai cũng bị kéo dài ra.

Dáng vẻ tinh linh viễn cổ này của hắn được phát minh ra cho các phù thuỷ nhỏ ở Hogwarts, lâu rồi không sử dụng đến nó, Harry cảm thấy không quá quen thuộc.

Sau khi dung mạo thay đổi, Harry cũng thay đổi cả trang phục, hắn biến áo choàng tinh xảo phức tạp màu xanh lục trên người mình biến thành rộng thùng thình, sau đó áo choàng khá rời rạc treo trên người hắn, vì bước chân của hắn mà tung bay.

Harry trở lại phòng nghỉ công cộng, sự xuất hiện của hắn khiến cả phòng sinh hoạt chung xôn xao, mọi người bắt đầu nhỏ giọng thảo luận, đặc biệt là các nữ sinh, lúc này các cô quên mất huyết thống và xuất thân của Harry, chỉ nhớ rõ mỗi gương mặt tinh xảo mê hoặc kia của hắn, khi hắn hơi mím môi, động tác này đã vô tình làm tăng vẻ nghiêm túc và cấm dục, biểu tình nghiêm túc cũng khến cho người khác kính sợ đối với tinh linh thuần khiết.

Harry đi đến một sofa ngồi xuống, nhìn mọi người trong vũ hội khiêu vũ, nói chuyện phiếm.

” Riddle?” Abraxas đi đến kế bên Harry, ngồi xuống hỏi.

Harry gật đầu, thừa nhận thân phận của mình.

“Cậu hoá trang rất thành công.

” Khi cậu nhìn thấy Harry bước ra từ phòng vệ sinh, cậu cũng phải thừa nhận mình đã bị vẻ đẹp của Harry khi hắn hoá trang làm kinh ngạc, nhưng với thân phận là một người đã từng chiêm ngưỡng vô số mỹ nhân như cậu, Harry đẹp thì đẹp đó, tuy không phải vẻ đẹp bình thường để người ta khinh nhờn, nhưng vẻ đẹp đó lại thiếu mất một chút cảm giác chân thật.


“Cảm ơn” Harry coi những lời này như khen ngợi sau đó nói lời cảm tạ.

“Không thể không thừa nhận, cậu đã đạt được một sự tán thành của Slytherin.” Thấp giọng khụ một tiếng, Abraxas nói, cậu quan sát hắn lâu như vậy, bỏ qua thân phận và huyết thống của Riddle sang một bên thì hắn chính là một Slytherin vô cùng mạnh mẽ, hắn kiên nhẫn, thực lực của hắn không phải là thứ một phù thuỷ xuất thân Muggle có thể có được, hơn nữa rắn cưng của hắn cũng rất thông minh và hiểu nhân tình thế thái, nó giúp hắn tăng thêm sự thần bí.

“Cảm ơn cậu.” Harry nói, cầm lấy tay phải vươn ra của Abraxas.

Tuy hắn không rõ tại sao một Malfoy như cậu ta lại ở nơi này công khai rằng cậu ta thừa nhận mình nhưng suy xét cho cùng thì đó là một chuyện khá tốt đối với hắn.

“Mà này, tôi chỉ là một trong số những Slytherin thôi, nếu cậu muốn đạt được sự thừa nhận của tất cả mọi người thì nơi đó chắc sẽ có thứ cậu cần.” Abraxas cảm thấy nếu cậu đã thừa nhận thân phận của Riddle này vậy cậu sẽ không ngại cho hắn một ít nhắc nhở.

Abraxas bảo hắn đến chỗ của chủ nhiệm Slughorn thử xem.

Harry hiểu ánh mắt của Abraxas, khẽ liếc Abraxas và gật cảm ơn, hắn cầm cốc chân dài đến chỗ của chủ nhiệm Slughorn, lúc này xung quanh Slughorn không ít người vây quanh, có người vì muốn lôi kéo làm quen với ông ta, cũng có người tiếp cận ông ta với vài mục đích khác.

Harry im lặng đứng bên ngoài nghe bọn họ nói chuyện lòng vòng, ôi cái cách nói chuyện chết tiệt này của Slytherin, tuy nhiên cái kiểu nói chuyện này khi hắn làm chính trị đã nghe qua không ít lần, số lần hắn đã thực hiện nó cũng không ít, dù sao trước kia hắn làm viện trưởng đã phải giao lưu với không ít Slytherin.

Hắn hiểu phương thức kết giao của Slytherin nhưng hắn thấy như vậy rất mệt, vào học ở Hogwarts hai tháng, không ai muốn nói chuyện với hắn nên cái cách nói chuyện lòng vòng dài dòng không cần thiết kia Harry nghĩ mình không làm nổi đâu.

“Ồ, Riddle, trò hoá trang cũng thật hoa lệ thu hút.” Slughorn vờ như mới thấy Harry đến, ông ta cười ha ha đi đến bên Harry và bật thốt ra vài câu tán dương.

“Cảm ơn chủ nhiệm.


Halloween vui vẻ.” Harry mỉm cười, nói với Slughorn.

“Halloween vui vẻ, Riddle.

Tuy rằng hôm nay chỉ thích hợp để khiêu vũ nhưng tôi không thể không khen ngợi cái giả thiết dũng cảm lần trước trò đưa ra với tôi, tôi đã giới thiệu trò với hiệp hội độc dược, ngài Sokol cho rằng ý tưởng đó của trò sẽ là phát minh vĩ đại nhất thế kỷ này.”
“Nếu có thể giúp được ngài, con rất vui, dù sao ngài mới chính là bậc thầy độc dược, nếu không có ngài thực hiện cái ý tưởng điên rồ kia của con thì chắc nó cũng sẽ mãi là ý tưởng thôi.

” Harry khen tặng, ý tưởng mà Slughorn nói là giả thiết của Harry khi tham khảo biện pháp cải tạo lại Thuốc Bả Sói, Harry chắc chắn sẽ không điều chế loại độc dược này nhưng sau này khi Draco sửa sang lại tài liệu của giáo sư Snape tỉ mỉ ghi lại.

Giả thiết Harry cung cấp cho Slughorn là phương pháp giáo sư Snape đang thí nghiệm, nếu Slughorn cũng đi theo phương pháp của giáo sư Snape, cuối cùng nếu thành công thì coi như đó là quang vinh của ông ta, còn nếu không thì thôi, dù sao ý tưởng này của Harry cũng chỉ là nói suông, biết đâu trong tương lai Serverus Snape một lần nữa nghiên cứu về loại dược này thì sao.

“Ha ha, vẫn phải cảm ơn trò, nếu có thể tôi sẽ cố gắng tranh thủ dùm trò thứ trò nên có.” Slughorn nâng ly nói.

“Không không, nếu ngài thành công hãy nói vinh quang này thuộc về Prince.” Harry lắc đầu, vinh quang này nó không phải thuộc về hắn.

“Prince, là gia tộc độc dược Prince kia sao?” Slughorn dò hỏi.

Harry lắc đầu:
“Giả thuyết kia do Prince cung cấp nhưng thân phận của người ấy thì xin lỗi con không thể tiết lộ, tuy nhiên cậu ấy nói sẽ không ngại nếu ngài tiếp tục nghiên cứu.” Harry nhớ rõ những gì giáo sư Snape ghi lại, tuy giọng điệu của hắn vẫn rất châm chọc trí tuệ của phù thuỷ nhưng nói cho cùng hắn vẫn muốn có người tiếp tục nghiên cứu của hắn, chỉ tiếc hoàn cảnh lúc đó không phù hợp để giáo sư nghiên cứu Thuốc Bả Sói.

“Vậy à? Tôi sẽ nỗ lực hoàn thành điều mà vị kia mong muốn, và cũng sẽ cho cậu ta thứ vinh quang cậu ta nên có.” Slughorn chỉ nghĩ Harry đang bịa chuyện để che dấu thân phận của mình, dù sao hắn cũng chỉ mới mười một tuổi, nếu hắn tỏ ra quá nổi trội bây giờ, hắn hoàn toàn có thể khiến người khác ngờ vực và cuối cùng là bị giết chết.

Xem biểu cảm của Slughorn, Harry tự biết rằng ông ta không hề tin tưởng những lời mình nói, nhưng Harry không tiếp tục đề cập đến vấn đề đó nữa, chỉ giơ cái ly trong tay lên kính Slughorn một ly rượu vang đỏ.

Slytherin phải xã giao rất sớm nên hầu như ai cũng đã từng tiếp xúc với rượu vang, Harry thật sự không thể thích ứng với điều này, cơ thể suy nhược này của hắn ngay cả nửa ly rượu vang còn không chịu nổi chứ đừng nói đến cả ly.


Sau khi chấm dứt cuộc nói chuyện với Slughorn, Harry lần nữa trở về chỗ ngồi, hắn lấy hai ngón tay nhẹ nhàng xoa huyệt Thái Dương.

“Sao vậy, Riddle?” Mới vừa cùng bạn gái khiêu vũ xong Abraxas ngồi xuống kế bên Harry hỏi.

“Không có gì, chỉ là không chịu nổi rượu.” Harry lắc đầu trả lời, đứng lên: “Tôi hơi mệt, tôi đi trước nhé Malfoy.”
“Ừ, cậu nghỉ ngơi đi.” Abraxas có chút tiếc nuối, cậu còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi Riddle, nhưng không sao, cơ hội như vầy về sau còn rất nhiều.

“Cảm ơn, ngủ ngon.” Harry cảm ơn, sau đó xoay người về ký túc xá của mình, hắn tuyệt nhiên không chú ý đến một vài nữ sinh lộ ra vẻ mặt tiếc nuối khi hắn rời đi.

“Thật đáng tiếc, phải không? Tớ còn chưa kịp nhảy cùng cậu ấy một điệu đó?” Một nữ sinh mặc một chiếc váy dạ hội màu hồng nói.

“Đúng vậy, ngay cả Malfoy cũng thừa nhận Riddle hoá trang rất đẹp.” Nữ sinh tóc đen bên cạnh cô tán dương: “Nhưng một Malfoy đối mặt với một cực phẩm như vậy mà không trực tiếp ra tay, quả thật rất hiếm thấy.”
“Haha, Adele, cậu thật thẳng thắn.

Cơ mà theo tớ biết người thừa kế thế hệ này của Malfoy không hề kế thừa tính cách phong lưu của tổ tiên nhà cậu ta.

Cậu xem, cậu ta bị nữ sinh mời nên đành phải bất đắc dĩ đồng ý.” Nữ sinh vận đầm hồng cười to sau đó hạ thấp giọng khẽ nói bên tai bạn mình, đồng thời cũng chỉ qua chỉ lại giữa các bạn nhảy của Malfoy.

“Nhưng mà Cote kia hình như cũng không phải hình mẫu yêu thích của Malfoy.” Nữ sinh tóc đen chỉ vào một nữ sinh khác trong số các bạn nhảy của Malfoy.

“Haha, này cưng, chúng ta khiêu vũ đi, đừng để ý đến bọn họ.” Nữ sinh mặc đầm hồng hướng nữ sinh tóc đen đang cải nam trang nói.

“Được, thưa tiểu thư, vinh hạnh của tôi.

” Nữ sinh tóc đen cầm tay của nữ sinh bên cạnh, sau đó bước ra sàn nhảy nhẹ nhàng khiêu vũ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.