[Harry Potter Đồng Nhân] Sự Cố Độc Dược

Chương 20


Đọc truyện [Harry Potter Đồng Nhân] Sự Cố Độc Dược – Chương 20

Ông nội và cha

Draco nhớ rõ khi mình học được cưỡi chổi không lâu, bắt đầu bay thẳng về phía trước, cha từng nói vận tác phòng ngự của trang viên.

Cha nói chỉ cần có quan hệ huyết thống với đương nhiệm gia chủ Malfoy trong ba đời, bọn họ đều được cho phép tự do ra vào trang viên không cần gia chủ phải đồng ý. Nếu bọn họ muốn mang những người khác vào trang viên như bạn đời hoặc là bạn thì cũng rất đơn giản, chỉ cần trong lòng nghĩ tên người đi cùng, ma pháp phòng ngự có thể cảm ứng ý chí của bọn họ, mở ra thêm quyền hạn.

Loại cơ chế phòng ngự này nhìn như có lỗ hổng rất lớn bất quá khi trang viên vừa hình thành ước chừng là thời Trung Cổ, phù thủy bị Muggle hãm hại. Vì có thể nhanh chóng bảo hộ gia tộc, gia tộc Malfoy cũng không quá hưng vượng, đặc biệt mở này chỗ hổng. Mà loại bảo hộ này đồng dạng căn cứ vào sự tin cậy thành viên gia tộc, tại khi đó Malfoy là gia tộc tương đương phong bế, đoàn kết chặt chẽ.

Cho đến ngày nay, nhân khẩu gia tộc Malfoy càng ít. Draco từng nghe cha đề cập qua ông nội cũng là con trai độc nhất giống cha hiện tại nếu liệt kê danh sách những người có quan hệ huyết thống trong ba đời với cha thì theo như Draco biết hẳn là cũng chỉ còn lại chính mình. Vì thế chỗ hổng phòng ngự này lại vì nhân khẩu thưa thớt mà được bổ sung.

Cho nên Draco không chút nghi ngờ có thể mang Harry vào trang viên.

Mà trên thực tế, bọn họ cũng thuận lợi vào được, sau khi Xoay thời gian truyền tống hơn 40 phút.

Draco nhếch miệng, im lặng chỉ huy Harry đi theo hướng cậu dự định.

Trước khi vào trang viên, bọn họ cùng đồng ý là đừng tùy ý nói chuyện, tiếng nói chuyện của bọn họ khả năng sẽ bị gia tinh ở chỗ nào đo nghe, mặc dù Harry có thể vô thanh vô trượng phóng tĩnh âm chú [vì lần này lữ hành Harry được đặc huấn], nhưng bùa tĩnh âm là bùa xác định địa điểm, không thể di động theo bọn họ.

Tiếng bước chân cũng là vấn đề, hơn nữa thứ đá lát trong trang viên tương đương cứng rắn, được khảm đá cẩm thạch mĩ lệ, Harry bọc một lớp da thằn lằn lửa ở đế giày để giảm bớt ma xát nhưng cậu vẫn là cố gắng đi nhẹ nhàng.

Mà trang viên 15 năm trước còn náo nhiệt hơn Draco nghĩ.

Trên hành lang dài và vườn hoa hồng bọn họ vừa đi qua, thỉnh thoảng có gia tinh bận rộn quét tước chà lau hoặc sửa hoa cỏ, Draco đoán có lẽ mấy ngày sau nơi này sẽ có yến hội. Bình thường chỉ có trước yến hội Draco mới nhìn thấy nhiều gia tinh như vậy, bình thường chúng nó sẽ không tùy ý rời khỏi phòng bếp, phải quét dọn cũng sẽ lựa chọn phương thức có động tĩnh thấp nhất.

Tý thuyết, khách mời hẳn chỉ xuất hiện ở tòa nhà bên phải mà bọn họ hiện tại ở tòa bên trái, nơi này cũng sẽ không mở ra cho khách vào, chẳng lẽ, là có vị khách quan trọng đến…?

Giống như là cạnh chủ thư phòng sẽ liền thiết trí một phòng khách nhỏ nhưng rất xa hoa. Cha nói chỉ có khách quan trọng mới được mời đến nơi đó nói chuyện cho nên cấm Draco ngủ trưa ở đó để tránh làm rối loạn cái gì. Bất quá sau này Draco phát hiện chỉ cần mang quyển sách, công bố mình thích ánh chiều nơi đó, cha sẽ cho phép cậu trèo lên sô pha mềm mại thoải mái đọc. Về phần có ngủ sau quyển sách hay không cha sẽ không phát hiện, cha luôn có nhiều việc. Bất quá ánh mặt trời nơi đó rất ấm áp, cậu chưa từng bị cảm.


Mà có thể có cơ hội nhìn thấy cha không a? Tim Draco đập nhanh hơn một chút.

So với hiếu kì về mẹ, cha lúc trẻ mới khiến tâm tình Draco phập phồng.

Có lẽ trụ cột cảm tình vẫn là ở chung, ấn tượng về mẹ của Draco rất mờ nhạt. Không chỉ là mẹ mất sớm, mặc dù trong quá trình trưởng thành cậu cũng rất ít nghe cha đề cập mẹ. Draco nhớ rõ mới trước đây từng ồn ào hỏi cha nhưng lập tức sẽ khiến cha trầm mặc, thậm chí không để ý tới cậu, vài lần sau Draco tự nhiên không dám nhắc lại. Trong quá trình trưởng thành, mẹ không được nhắc đến nhiều. Càng miễn bàn ảnh chụp hoặc là di vật của mẹ, Draco ở Pháp hay trang viên Malfoy, cũng không thể xác định mẹ ở phòng nào…

Nghĩ đến đây, Draco đột nhiên kéo áo muốn Harry dừng lại.

Harry nghi vấn cúi đầu dùng tầm mắt hỏi, Draco chỉ tường tỏ vẻ mình có lời muốn nói, Harry bày bùa tĩnh âm thấp giọng hỏi, “Sao?”

“Ta quên, có vấn đề.” Draco ảo não một chút, “Cha, còn không phải chủ nhân, có khả năng khó tìm.”

“Là sao?” Harry thừa dịp sờ túi lấy chai nước làm cho bọn họ uống một chút. Khẩn trương dễ dàng làm miệng khô lưỡi táo.

Draco không cự tuyệt, nhấp nhấp môi.

“Nếu ông nội, bản đồ, không đúng. Mẹ, không phải, ở phòng nữ chủ nhân.”

“Vậy có thể ở chỗ nào? Có thể đoán không?” Harry hỏi.

Draco đã từng giải thích, trang viên tuy rằng có nhiều phòng nhưng phòng nào để người có thân phận nào sử dụng kỳ thật là cố định. Cái đó đề cập tới điều kiện, dựa vào cửa sổ hay có hứng được mặt trời không, có nhìn được mặt hồ không, cách thư phòng hay cửa chính xa hay gần…Harry cho rằng rõ ràng có được nhiều phòng như vậy còn không cho tự do lựa chọn là chuyện cổ quái.

“Chúng ta, đi, thư phòng.” Draco nghĩ nghĩ, “Thư phòng, có thể xác định, chủ nhân.”

“Được, chỗ kia rẽ trái đúng không?” Harry đã sớm học thuộc bản đồ.


Draco gật gật đầu. Harry sờ sờ tóc Draco, “Có mệt không?” Từ sáng chuẩn bị xác nhận, xuất phát đến bây giờ, đã qua 5,6 giờ, Draco chưa bao giờ thức dài như vậy.

Draco lắc lắc đầu nhưng mắt có chút hồng, hiển nhiên vừa mới dụi. Harry đi nhanh hơn, trang viên còn lớn hơn cậu tưởng vì thế Harry nhanh chóng đi.

Nhưng trên đường thiếu chút nữa gặp sai lầm.

Khi Harry vội vàng đi, hai gia tinh đột nhiên xuất hiện phía trước bọn họ, Harry chỉ kém một chút sẽ thẳng tắp đụng phải!

Cho nên Harry cả kinh lảo đảo, vì né tránh nên mất cân bằng, sắp ngã!

Harry không có thời gian do dự, lập tức buông tay nắm áo choàng, lòng bàn tay hướng xuống hai chân phóng ra chú ngữ đồng thời cầu nguyện áo choàng sẽ không trượt xuống.

Mà hai gia tinh đột nhiên xuất hiện hình như đang bận rộn tranh chấp có phải bình hoa khiến chủ nhân không hài lòng không, cũng không phát hiện ma pháp dao động, Harry khiến mình vô thanh ổn định trọng tâm, chậm rãi lui đến góc an toàn, kinh hồn cúi đầu nhìn thì phát hiện Draco duỗi tay cố gắng cố định áo choàng ở trên người bọn họ.

Harry mỉm cười nhẹ nhàng bắt lấy tay Draco ý nói Draco buông ra, ghé vào lỗ tai Draco khen, “Làm tốt lắm.” Draco không tán đồng trừng Harry ý là cậu nên cẩn thận nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn có chút trắng bệch hiển nhiên cũng sợ.

Harry dừng lại điều chỉnh áo choàng tàng hình, thuận tiện bình phục nhịp tim đập không ổn rồi mới xuất phát tiếp. Lần này Harry cẩn thận đi cách các gia cụ và đồ trang sức, 25 phút sau, bọn họ đến cửa thư phòng.

Bởi vì khu vực này đã là nơi quan trọng trong trang viên, không có người ngoài gia tộc có thể tiếp cận nên cửa thư phòng không đóng mà mở rộng.

Harry thật cẩn thận tiếp cận, còn chưa đi tới cửa thì nghe thấy tiếng đối thoại bên trong khiến Harry và Draco khẩn trương.

“.. Rất tốt, lần này con biểu hiện không sai. Nếu có thể có quan hệ tốt với Campell, chủ nhân sẽ rất vui. Hội nghị sau ta sẽ dẫn con tham dự, đến lúc đó chủ nhân khả năng hỏi chi tiết, con cần chuẩn bị cho tốt.”

“Dạ, cha. Chỉ là con có chút hiếu kì, vị kia sao lại muốn…”


Draco mở to mắt rồi lập tức nhận ra giọng nói bình tĩnh này là của cha. Như vậy một giọng nói trầm hơn là của ông nội.

Abraxas lúc này nghiêm khắc nói, “Đó cũng là chủ nhân của con Lucius, nói chuyện cần chính xác, chủ nhân không cho phép mạo phạm gì trên ngôn ngữ, hơn nữa nó đề cập trung thành!”

“Con xin lỗi, con sẽ chú ý hơn.” Mặc dù nói xin lỗi, giọng Lucius còn không phập phồng như Abraxas, “Nhưng cha,Campell là phó cục trưởng bộ Muggle sự vụ, con khó có thể tưởng tượng chủ nhân có kế hoạch gì về bộ phận đó.”

“Đừng vọng tưởng đoán ý đồ chủ nhân.” Abraxas có chút bất mãn, “Chủ nhân suốt đời tận sức duy hộ lợi ích gia tộc thuần huyết, cho dù chủ nhân chán ghét tiếp xúc hỗn huyết và Muggle, chủ nhân vẫn làm chuyện mình nên làm, con chỉ cần làm theo mệnh lệnh là được.”

“Con vẫn thấy lo về hội nghị sau.” Lucius bình tĩnh giải thích, “Nếu con không thể nghiền ngẫm lập trường của chủ nhân trước, có lẽ báo cáo sẽ làm chủ nhân không thích.”

Abraxas tự hỏi một lúc rồi mới nói, “Con là con ta ta mới dám lộ ra cho nên những gì con nghe được tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài…”

Trong khi đối thoại, Harry đến cửa thư phòng.

Chỉ thấy một vị trưởng giả tóc vàng ngồi ở phía sau bàn mà Lucius tuổi trẻ tư thế đoan chính đứng ở trước bàn báo cáo, thoạt nhìn tuấn mỹ hơn Lucius trong ấn tượng của Harry nhưng vẫn lạnh lùng như vậy, hiển nhiên lạnh lùng không phải dấu vết năm tháng mang đến.

Mà không cần Draco giải thích, Harry cũng biết hiện tại gia chủ Malfoy gia khẳng định là ông nội Draco mà không phải Lucius. Harry cúi đầu nhìn Draco muốn hỏi Draco kế tiếp nên đi như thế nào nhưng lực chú ý của Draco đều bị cha mình dẫn đi, cậu không chớp mắt nhìn Lucius, tay không tự giác nắm chặt như đang áp lực cảm xúc nào đó.

Harry nhìn quanh rồi quyết định càng mạo hiểm đi vào thư phòng cho Draco quan sát gần hơn. Lý do khác là có lẽ thư phòng mới là chỗ an toàn nhất lúc này, khi chủ nhân nói chuyện, gia tinh sẽ không vào quét dọn.

Bất quá không khí thư phòng lúc này đột nhiên ngưng trọng, Abraxas chậm rãi nói, “Chủ nhân đã có kế hoạch tách Muggle và hỗn huyết, thủ đoạn trực tiếp.”

Lucius nói, “Cha biết cụ thể hơn?”

“Lực lượng tuyệt đối, đây là ưu thế của chủ nhân.” Abraxas nhẹ giọng nói, “Lợi dụng ma lực chế tạo những thứ khác thường, thậm chí không bài trừ thương tổn, bức bách thủ lĩnh Muggle đồng ý không để Phù thủy tiếp xúc Muggle. Về phần hỗn huyết, chủ nhân tính toán để ra một nơi đặc biệt cho bọn họ ở.”

“Là ý gì?” Giọng Lucius không chút biến đổi nói.

“Đây là kế hoạch tinh lọc thuần huyết. Chủ nhân muốn nghị viện và Bộ Pháp Thuật duy trì, định ra luật pháp để hỗn huyết ở trong phạm vi đặc biệt, không cho ‘ô nhiễm’ chúng ta.”


Ác ý trong giọng nói của Abraxas khiến Harry không thoải mái, cậu cúi đầu nhìn Draco nhưng Draco không chú ý Harry, cậu nhíu mày chú ý đối thoại, hình như đây là lần đầu tiên phát hiện gia tộc mình lại có quan hệ với tử thần thực tử. Chủ nhân mà Abraxas nói,Harry không chút nghi ngờ, là Voldemort.

“Đó là một ” Lucius tìm từ cẩn thận, “công trình khổng lồ.”

“Mà với con nó quá khổng lồ?” Abraxas cũng đánh giá Lucius, “Ta chú ý tới hình như con không tán đồng.”

“Thứ con nói thẳng,” Lucius một tạm dừng, có chút chần chờ, “Một phần ba sản nghiệp của chúng ta dựa vào hỗn huyết, kế hoạch này con hoài nghi Malfoy gia không thể thu càng nhiều ích lợi.”

Abraxas híp mắt, “Ta yêu cầu con quản lý sản nghiệp nhưng cũng không muốn con biến thành thương nhân Lucius, chẳng lẽ con quên đã vinh quang của thuần huyết?”

“Đương nhiên không, cha con luôn ghi nhớ.” Lucius hạ thấp người, giọng nói lại khôi phục đạm mạc, “Chỉ là vì một lý do khác, con chỉ sợ không thể tham dự kế hoạch này.”

“Con có ý gì?」Abraxas nghiêm khắc nói.

Lucius lắc đầu, “Là Narcissa. Trị liệu sư đề nghị cô ấy nên chuyển đến nơi ấm áp tĩnh dưỡng, cô ấy lại có thai, mấy tháng sau con tính toán đưa cô ấy đến Pháp.” Lucius dừng lại một chút rồi nói tiếp, “Trị liệu sư chẩn đoán Narcissa sẽ sinh con trai.”

“Nam? Rất tốt.” Abraxas nghe vậy, sắc mặt nhu hòa hơn, “Cần vậy sao?”

“Pháp ấm hơn đây.” Lucius nói, “Con không muốn có sai lầm gì.”

Abraxas trầm ngâm rồi khoát tay, “Được rồi, cẩn thận một chút cũng tốt. Ta không dự đoán được Narcissa sẽ như thế, nếu không phải huyết thống gia tộc Black, con đáng giá có người tốt hơn.”

“Cám ơn cha.” Lucius không đáp lại câu sau, anh cúi người, “Nếu cha không có chuyện khác, con đi làm việc.”

Draco ngẩng đầu nhanh chóng trao đổi tầm mắt với Harry.

Harry gật gật đầu, nhanh nhẹn chuồn ra thư phòng cách xa xa chờ Lucius đi ra.

Bọn họ đi theo phía sau Lucius, hy vọng Lucius đang đi đến chỗ Narcissa.

Mà Draco đột nhiên cảm giác khi cha còn trẻ, tốc độ đi đường còn chậm hơn hiện tại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.