Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 65: Hệ thống ban thưởng
Translator: Waveliterature Vietnam
Những con Độc Giác Thú trú ẩn bên ngoài cũng đã trở về với lãnh thổ của mình. Đôi cánh của chúng dài ra và chúng biết Gehlis đã thành công. Những tiểu Độc Giác thú màu vàng nhảy sôi nổi xung quanh Ellen, còn một số thì mở ra đôi cánh non nớt của mình lảo đảo tập bay lượn.
Thời tiết ở lãnh thổ của Độc Giác thú rất tốt, bầu trời trong xanh và thanh tịnh, làn gió nhẹ nhàng thổi lất phất lên mái tóc vàng mềm mại của Ellen và cũng thổi vào trong trái tim của anh.
Độc Giác Thú đã chuẩn bị rất nhiều mỹ vị vô cùng phong phú để chiêu đãi Ellen, có rất nhiều loại quả mọng Ellen không biết tên và có rất nhiều màu sắc, hương vị ngọt ngào của nước ép kẹo mạch nha, còn có nước ép chế biến từ quả mọng tinh khiết và có cả rượu trái cây thơm…
Điều khiến Ellen dở khóc dở cười chính là những tiểu Độc Giác thú mang đến rất nhiều nước ép từ các loại cỏ xanh, đôi mắt to tròn và ướt sũng, nhiệt tình mời Ellen nhấp nháp.
“Chúng ta hãy cảm ơn đến người bạn cao quý nhất của chúng ta, người bạn tốt và đáng tin cậy nhất – Ellen!” Tiếng vo ve vui vẻ vang vọng khắp trời đất, những con Độc Giác thú thân thiện nhìn người bạn tốt Ellen.
“Chính là bạn ấy, ngay khi gia tộc Độc Giác Thú cần sự tương trợ nhất thì bạn ấy đã xuất hiện, không màn đến an nguy của bản thân chúng ta vào sanh ra tử; là bạn ấy, thông minh dũng cảm, chiến đấu anh dũng, giải trừ lời nguyền ngàn năm của Độc Giác Thú. Ellen, tôi lấy thân phận là vua của Độc Giác Thú tuyên bố, bạn sẽ là người bạn vĩnh viễn của gia tộc Độc Giác Thú.”
Giọng nói của Gehlis vừa dứt lời, thì âm thanh vui vẻ của những con Độc Giác Thú một lần nữa vang lên, và trên chiếc sừng của mỗi người điều phát ra một quầng sáng màu trắng, rồi ánh sáng phát ra trên đỉnh đầu cùng hội tụ với quầng sáng trên đầu của Gehlis, rồi rơi vào đỉnh đầu của Ellen.
Ellen cảm thấy có một lực rất nhù hòa gieo vào người của anh, toàn thân của anh điều chìm trong ánh sáng màu trắng này, rất dễ chịu, anh cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh.
“Đây là phước lành chân thành nhất của Độc Giác thú của chúng tôi. Chỉ khi bạn có được tình yêu thật sự của Độc Giác Thú bạn mới có thể có được điều này. Với nó, bạn không cần sợ bất kỳ chất độc nào xâm hại trong tương lai.” Gaia nhẹ nhàng giải thích nó cho Ellen nghe.
Lúc này, hệ thống vang lên và nội dung của giọng nói thanh tao khiến Ellen cảm thấy hài lòng và thoải mái. “Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, đã thành công giải cứu Độc Giác Thú khỏi sự tà ác, nhận được sự cảm kích của họ. Bạn có một lần rút thưởng.”
Tuy chỉ có thể rút thưởng một lần, nhưng trong quá trình hoàn thành nhiệm vụ, anh đã thanh kiếm bạc do vua Độc Giác Thú, Gehlis ban tặng, nhận được phước lành của Độc Giác Thú và quan trọng hơn anh có thể mài giũa kỹ năng chiến đấu của mình trong thực tế, phát triển thêm thực lực của mình.
“Bạn hiện tại có muốn rút thưởng không?” Hệ thống hỏi.
“Rút!” Ellen nhìn khung cảnh ấm áp và bình yên quần cư của Độc Giác Thú, cảm thấy tâm trạng thật tốt và may mắn của anh rất đặc biệt!
Một chiếc đĩa khổng lồ xuất hiện trong tâm trí của Ellen, với bảy sắc màu (đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh dương, tím, xanh thẫm). Và kích thước của bảy màu tương ứng giảm dần và kim đồng hồ nằm ở vị trí trung tâm của chiếc đĩa khổng lồ.
“Hy vọng may mắn vẫn tốt như trước, Mai Lâm phù hộ!” Ellen cầu nguyện, hy vọng mình vẫn có may mắn như lần trước. “Bắt đầu rút thưởng!” Kim đồng hồ nhanh chóng xoay. “Ngừng!” Kim đồng hồ dừng tại vị trí màu xanh lam.
May mắn cũng rất tốt! Tâm trạng của Ellen vẫn rất tốt.
Một rương kho báu màu xanh bật ra, “Mở ra.” Rương kho báu mở ra và kho lưu trữ xuất hiện trước mắt Ellen.
“Tình huống này là thế nào? Ta vẫn chưa mở kho lưu trữ?” Ellen nhìn vào nó, rồi phát hiện, nó cũng giống với kho lưu trữ nhưng lại không giống kho lưu trữ cho lắm.
Phía dưới có một dòng chữ ghi rõ: “Không gian thú cưng được kích hoạt, bạn có thể lấy đi một con sủng vật bất kỳ, và nuôi nó ở kho lưu trữ và bạn có thể gọi nó bất kỳ lúc nào.”
Phần thưởng này khá hấp dẫn, Hogwarts cho phép tiểu phù thủy mang sủng vật theo bên mình, Albert đã đưa cho Ellen một con cú mèo. Còn cú mèo này – Benny đã được chiếm hạn ngạch này.
Nếu như có thêm con sủng vật này thì bạn không thể nào mang nó vào Hogwarts.
Với không gian thú cưng này, Ellen có thể gọi nó bất kỳ lúc nào, rất thuận tiện, nhưng cũng rõ ràng là bên trong nó không có cái gì, lớn nhỏ cũng không có “Động vật thần kỳ ở nơi nào”. Chiếc cặp da của Scamander nặng hơn nhiều, nhưng nó sẽ không bị người khác phát hiện.
Ellen và những con Độc Giác Thú vui vẻ trải qua buổi tập tụ này. Độc Giác Thú lưu luyến tạm biệt Ellen, Gaia quyết định đích thân đưa Ellen ra khỏi khu rừng cấm.
Con đường trở về thoải mái hơn nhiều so với khi tôi đến. Đó có thể là do trên người của Ellen đã nhận được phước lành của Độc Giác Thú, anh không còn cảm thấy khó chịu, mà ngược lại rất thích nó, còn nhận được sự đãi ngộ là cưỡi lên Gaia. Rất nhanh, họ đã trở về khu rừng cấm.
Lúc này, phía đông đang dần dần trắng xóa, những đám mây đang phá vỡ ánh bình minh, bầu trời đang tỏa ra ánh sáng màu vàng và còn có một vài đám mây màu đỏ tía song song với đường chân trời. Ở trên cao nhìn ra xa, Hogwarts trở nên rất hùng vĩ và tráng lệ, như một dãy núi sừng sững.
Ellen cùng nhìn thấy những cây cao khác mọc um tùm tươi tốt, đám cây xanh quanh năm, nở đầy hoa và còn có loài dương xỉ. Ven hồ Hogwarts, sóng lấp lánh như ánh bạc. Xa hơn, ánh mặt trời đang dần mọc lên và kéo dài đến những đồi núi xanh nhấp nhô và cuối cùng những ngọn núi xanh tươi kia cũng biến mất ở đường chân trời rộng lớn kia.
Ở bìa rừng cấm, Gaia nhẹ nhàng đáp xuống, một âm thanh truyền đến từ phía sau cô, tiếng vó ngựa dồn dập. Gaia và Ellen cùng nhìn lại. là Firenze.
Ellen thổ thẹn vỗ tay lên trán một cái, do xảy ra quá nhiều chuyện nên anh đã quên rằng Firenza vẫn đang chờ anh. May mắn thay, Firenza đã nhìn thấy Gaia trên bầu trời và còn có cả Ellen và kịp thời đuổi theo.