Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 42: Kho báu của Ravenclaw
Translator: Waveliterature Vietnam
Nói xong làm liền, Ellen nhanh chóng thực hiện động tác lưu loát chuẩn bị vật liệu theo trình tự, đặt chúng theo thứ tự của ngôi sao 6 cánh tương ứng với các đỉnh của đá cẩm thạch.
Căn cứ vào sổ tay của Rowena, Ellen theo thứ tự đưa ma thuật vào trong quả bóng ma thuật, những chùm sáng trắng chói lọi được kích hoạt, tụ họp phía dưới nóc lò cao lớn và tuyệt đẹp, làm dấy lên một ngọn lửa lớn. Phía trước của lò luyện được điêu khắc một con rồng lớn với năm cái đầu, chiếc vảy trên thân thể của nó cũng biến hóa theo góc nhìn.
Bên trái và bên phải của lò là hai đầu của Đại bàng, đại bàng khổng lồ bên trái phát ra một ánh sáng màu trắng, bên phải phát ra một làn sương mù màu đen tinh khiết, nếu như nó được coi là khói đen thì bên kia được coi là hào quang.
Đối diện với cửa là là một con đại bàng đỏ như máu, bức tranh tường đằng sau bên trái là một bầu trời và góc bên phải sau cùng là một khuôn mặt người và mặt trăng cùng xuất hiện trong thế giới đen tối trên bầu trời của bức tranh.
Ellen cho từng vật liệu sống vào, căn cứ vào tài liệu ghi chép của thuật luyện kim mà điều chỉnh nhiệt độ. Khi nhiệt độ tăng dần, thì miệng của ba con đại bàng khổng lồ dần mở rộng. Ellen căn cứ vào tư liệu còn sót lại trong cuốn sổ của Ravenclaw, Ellen đã đặt vào ba miệng con đại bàng khổng lồ ba quả màu đỏ như máu, được chuẩn bị bởi Ravenclaw, trong miệng của ba con đại bàng có chút phát sáng của thủy ngân, dường như chúng đang hấp thụ năng lượng màu đen của viên. Ba viên đá ma thuật này đại diện cho: màu trắng, dùng để chuyển đổi vật chất, biến đá thành vàng và nó là nơi cung cấp chức năng để đạt được mục tiêu. Màu đỏ, có sức sống dồi dào có thể sử dụng tạo ra thuốc Trường sinh bất lão. Màu đen thuần khiết là do khả năng hấp thụ các vật liệu trong quá trình luyện kim. Phần còn thiếu của cuốn thuật luyện kim chính là phương pháp để chế tạo ra ba viên đá ma thuật này.
Vào những giây phút cuối cùng của luyện kim, chuẩn bị thêm vào một vài vật liệu quý giá nhất, đó chính là cánh của chim Hermes. Lông vũ được thêm vào lò luyện, trong chớp mắt trộn lẫn vào các vật liệu khác, tạo thành một vòng tròn không điều màu xanh lá. Hướng dẫn của Rowena đã đi đến kết thúc đột ngột. Thế nhưng viên đá ma thuật không có biểu hiện thành màu đỏ nào của tinh thể.
Cuối cùng sai lầm ở chỗ nào? Hồi tưởng lại những gì trong cuốn thuật luyện kim tâm đắc, Ellen mím chặt môi, rồi lại phát ra ma lực một lần nữa, và tăng nhiệt độ của lò lên một cách điên cuồng. Ngọn lửa bên trong lò đang xoắn xuýt và nhảy múa.
Ba quả bóng ma pháp trước nhiệt độ như vậy không thể chống đỡ nổi, cho nên khó có thể duy trì được nguyên vẹn hình dạng, từ từ tan chảy thành chất lỏng, và rơi xuống trên bụng của con rồng đỏ bên trong lò rồi chảy vào viên đá ma thuật màu xanh và biến thành viên đá ma thuật như anh muốn.
Ellen mừng rỡ vui mừng khi thấy màu xanh lá dần dần bị đổi thành màu đỏ như máu. Chậm rãi hòa tan thành một.
“Hoàn thành!” Ellen vui mừng như điên. Trong suốt quá trình luyện anh đã quên rằng mình bị bao vây bởi bức tượng, quên luôn nhiệm vụ mình phải hoàn thành và chỉ đắm chìm trong thuật luyện kim.
Viên đá ma thuật lặng lẽ nằm ở giữa lò, Ellen dập tắt ngọn lửa và vui mừng nhìn vào bề ngoài của viên đá ma thuật.
“Viện trưởng, bà có nói đây là khảo nghiệm cuối cùng phải không?” Ellen nhắc nhở trong không khí, nhưng anh phát hiện ra Ravenclaw đối với thành công của anh không có chút thay đổi cảm xúc nào, anh có chút buồn bực, cũng giống như những thử thách lần trước, tuy gần như không thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng thực tế anh đã dựa vào những thứ có sẵn trong tay thì liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ngược lại anh nhớ đến bài kiểm tra nghiên cứu mà Dumbledore mà ông dành cho Harry, Ellen cảm thấy mình bị thao túng.
“Ellen.Harris, cậu đã thành công hết tất cả nhiệm vụ đặt ra,… cậu có đủ tư cách để nhận được kho báu của ta.” Nói xong, Ravenclaw đem chiếc vương miện rạng rỡ trên đầu đặt lên bàn, hình dạng của nó không khác gì chiếc vương miện mà Ellen có trước đây, thế nhưng anh cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong của nó không có gì có thể ngang bằng.
“Vương miện mà cậu đã dùng để mở bức tượng chỉ là tác phẩm ban đầu của ra mà thôi. Mặc dù nó có ý nghĩa đáng nhớ, thế nhưng nó không thể làm gia tăng trí tuệ, nếu không thì Hải Liên Na cũng sẽ không mù quáng sinh lòng tham, có hành động phản bội và chạy trốn. Và đỉnh này..” Rowena chỉ vào vương miện, hài lòng nói: “Chiếc vương miện này là do ta chế tạo thành công trước khi chết, nó không chỉ có thể giúp đầu óc minh mẫn, mà còn có thể cho cậu nhìn rõ khát vọng chân thật trong tâm của mình, vì thế mà bạn sẽ không trở nên tồi tệ. Nó còn ban cho cậu trí tuệ chân chính và bây giờ nó là của cậu.”
Nhận lấy, rồi Ravenclaw lại lấy ra mô hình tháp mà Ellen đã nhìn thấy trước đó, “Tòa tháp di động này có chức năng như một biệt thự cao cấp được phát minh bởi phù thủy Duncan, một số phòng trong đây sẽ rất hữu dụng cho cậu, có thể tùy ý mang theo bên người, thực tế nó không giống các phương tiện vật lý nhưng nó có thể đảm bảo cho cậu một nơi trú ẩn an toàn. Điều quan trọng nhất, nó chứa một lượng sách mà ta đã sưu tập ở bên trong và nhiều năm dựa vào thư viện của Ravenclaw để bổ sung thêm. Nếu cậu có thể đọc và nghiên cứu kỹ, nó sẽ tạo thành một cái thang lên đỉnh cho cậu bước lên, đây mới là kho báu giá trị nhất mà ta để lại cho cậu.”
Sau khi Ravenclaw nói xong, bà như trút được gánh nặng, cơ thể dần dần mờ đi, và dường như bà sẽ bị biến mất.
“Ellen, viên đá ma thuật cậu có thể lấy đi. Sau tất cả, nó không có tác dụng gì với ta ở hiện tại nhưng nó lại rất quý giá đối với cậu. Với tư cách là những mảnh vỡ của linh hồn, ta sẽ mang đi những linh hồn của mình và để cho con gái của ta có thể hoàn chỉnh. Ta đi rồi, bức tượng cũng sẽ không còn đóng vai trò thử nghiệm, cũng mất đi sự hỗ trợ của ma thuật và không gian bên trong của nó cũng sẽ mất đi với sự ra đi của ta. Cuối cùng, trước khi chúng ta gặp lại, xin cậu có thể chăm sóc Hải Liên Na giúp ta, đây cũng là trách nhiệm mà cậu được thừa hưởng từ kho báu của ta.”
Ellen nhận lấy kho báu, cúi đầu thật sâu để tỏ lòng kính trọng với bà, mặc dù anh không hề biết cách chăm sóc một con mà và cả những viên đá ma thuật kia, tuy nhiên hiện tại đối với anh vẫn còn quá sớm, nhưng anh đã có thuốc trường sinh bất lão cho nên anh sẽ không chết vì già yếu. Rõ ràng, chỉ cần anh không chết ngoài ý muốn, thì anh có một thời gian dài để gặp lại Ravenclaw.
Khi anh ngẩng đầu lên, dưới chân anh bỗng nhiên lấp lánh ánh sáng, ánh sáng mạnh đã ngăn cản ánh nhìn của Ellen. Khi anh chớp mắt lần nữa, thì anh đã xuất hiện trong phòng sinh hoạt chung của Ravenclaw, một căn phòng hoàn toàn im lặng.