Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 262: Kho báu có được bên trong mật thất
Editor: Waveliterature Vietnam
Nghe vậy Ellen nhìn về hướng của Clark gật đầu, không có giả tạo từ chối, anh ta đi thẳng đến rương kho báu gần mình nhất.
Đây là một chiếc gương cao su được chạm khắc bằng sắt với huy chương bạc ở giữa nắp, theo thời gian trôi qua nó bị mất đi sự bóng loáng, trên chiếc huy hiệu này được khắc logo của gia tộc Clark:
Một tấm chắn hình bầu dục, một cây đũa sọc dọc được đặt và một đám mây với nhiều hình dạng khác nhau được phun ra từ trên đầu.
Tại chiếc rương hai bên đều có những thứ năng lên, mỗi bộ phận điều được trang trí bằng măn, thể hiện thời trang của năm đó, trong trường hợp này, cho dù là kim loại phổ biến nhất, sau khi được gia công nghệ thuật, cũng trở nên quý giá.
Không còn nghi ngờ gì, bên trong chính là kho báu.
“Với kiểu thiết kế cẩn thận, một căn phòng kho báu bí ẩn, sự giàu có bên trong sẽ tuyệt vời như thế nào?” Ellen mở nắp ra và bên trong chiếc hộp được phơi bày.
Ellen nhất thời cảm thấy choáng váng trong phút chốc, anh ta nắm chặt cây đũa phép của mình, nhưng không thể không nhắm mắt làm cho mình tỉnh táo, trong chiếc hộp này được thi triển lời nguyền co duỗi không dấu vết, anh dường như đang tưởng tượng mình ngắm bầu trời đêm, thấy nhiều ngôi sao hơn những ngôi sao sáng – và rồi anh ta mở mắt ra và ngay lập tức bị lóa mắt.
Hộp được chia thành ba ngăn.
Trong ngăn đầu tiên, được chứa đầy kim Kanon.
Ngay ngắn thứ hai, chính là những bán thành phẩm đã được mã hóa gọn gàng, nhưng giá trị của nó nằm ở màu sắc và trọng lượng.
Ô thứ ba chỉ được tải một nửa – Ellen có đầy đủ tất cả các loại đá quý có kích cỡ khác nhau, chảy xuống từ đầu ngón tay, giống như một thác nước trong như pha lê, tạo ra âm thanh giòn giã của mưa đá đập vào kính.
Không cần phải nói, có thể thấy rằng những kho báu này có giá trị phi thường. Anh ta không thể không đưa tay vào những báu vật này và nhét tay vào ngọc trai và kim cương – Giá trị của chúng là không thể đo lường được, mặc dù Ellen có viên đá ma thuật, nhưng nó vẫn bị lóa mắt bởi sự rạng rỡ rực rỡ của những báu vật này.
Thở dài, Ellen đóng nắp của những chiếc rương lại, che đi ánh sáng làm chói mắt kia. Anh nhận thức được rằng, đã quá muộn để dùng hòn đá ma thuật kia biến đá thành vàng, lại còn không dựa trên những tiền vàng Kanon, nếu như một lúc mà lấy ra quá nhiều vàng bạc để hoán đổi thì rất khiến người khác chú ý, bản thân anh cũng chỉ muốn thỉnh thoảng có thời gian để tạo ra chúng, sự giàu có ở đây là cơ hội để gia đình Harris phát triển công việc kinh doanh của gia đình họ với sự giàu có có thể được sử dụng trực tiếp trong tương lai tươi sáng và cải thiện vị trí của cha họ trong Bộ Pháp thuật…
Khi nghĩ đến đây, Ellen đã lưu trữ kho báu, sẽ không sản sinh nhiều giá trị hơn nữa, lợi dụng chúng, để cho những người sáng tạo, có thể tạo ra nhiều của cải hơn.
Ellen cố định tâm trí và đi đến chiếc hộp lớn thứ hai. Anh ta không thể chờ đợi để mở nắp hộp. Kết quả là – một làn khói đen phun ra.
Trong lòng của Ellen giật mình, trong tiềm thức anh còn suy nghĩ sẽ dùng lời nguyền bong bóng dùng cho mình và khi mà ngừng thở.
Khi nhìn thấy nó, Clark không thể nhịn được cười bên cạnh, điều đó khiến Ellen cuối cùng cũng chắc chắn rằng khói đen không làm hại anh ta.
Bởi vì chúng chỉ là một số loại thảo mộc bị mốc, bị biến chất – nhìn thấy máu kỳ nhông, cỏ hai tai, vết cắn của bắp cải và một số thảo mộc khác không thể tái sử dụng, Ellen hối hận dừng lại.
Tuy nhiên, loại hối tiếc này không mạnh, mặc dù những tài liệu này rất quý giá, nhưng chúng không phải là hiếm, ông Harris, người làm việc trong Bộ Pháp thuật, Albert và Luân cũng có cách để có được những dược liệu tương tự.
Chỉ là trước kia họ không có tiền mua, còn bây giờ…
Ellen nhìn vào hộp lớn đầu tiên một lần nữa với vẻ nóng bỏng, hộp cuối cùng này, tôi hy vọng nó sẽ là thứ gì đó hữu ích.
Ellen tiến về chiếc hộp xa nhất, có vết xe đổ, Ellen kéo cái nắp ra xa cái rương hơn một chút, thật bất ngờ, bên trong chiếc rương này là những chiếc hộp kim loại nhỏ lóe ra ánh bạc.
Ellen nhặt lên chiếc hộp nhỏ trên cùng, chiếc hộp so với trong trí tưởng tượng bay bổng hơn nhiều, Ellen tỉ mỉ nhìn nó một lúc và nhìn thấy rằng những chiếc hộp nhỏ này được tạo ra bởi bằng bạc quý! – anh không khỏi đối với bên trong chiếc hộp nhỏ thể hiện sự mong chờ.
Ellen nhẹ nhàng mở chiếc hộp ra, trong ánh mắt toát ra một ánh sáng vô cùng vui sướng, anh nhanh chóng khép lại chiếc hộp, rồi sau đó xem những chiếc hộp nhỏ khác.
Sau khi xem hết toàn bộ, Ellen không thể không ngồi xuống đất, hai tay ôm lấy tâm, thì thầm cầu nguyện – mà những lời cầu nguyện kia chỉ sợ có Mai Lâm mới hiểu được.
Bí mật bên trong chiếc hộp nhỏ làm bằng bạc này, toàn bộ chính là dược liệu.
Là dược liệu tốt không tốn sức mà có được!
Là dược liệu vô cùng quý giá!
Những gì Ellen thiếu có thể được sử dụng để tạo ra ma thuật, một số thuộc tính trong thuốc của bậc thầy Ware, và một vài trong số chúng hiện là dược liệu vô cùng hiếm có!
Mặc dù chúng không có quá nặng – chúng cũng đã được bào chế không có đủ điều kiện để gieo trồng, nhưng chúng đủ để Ellen vô cùng hành phục.
Trong một thời gian dài, Ellen cảm thấy bình tĩnh hơn và hạnh phúc hơn một chút. Anh bắt đầu tin vào vận may của mình.
Ellen đem những chiếc rương này cất vào kho lưu trữ, vừa định rời bước đi, đột nhiên, một ánh mắt dán chặt vào mặt đất trên chiếc rương cuối cùng vừa được di chuyển.
Sự quan sát nhạy bén của anh khiến anh nhận thấy rằng sàn nhà hơi khác thường và dường như dày lên hơn một chút so với những người khác, mặc dù sự khác biệt là rất nhỏ.
Ellen đưa tay ra tìm kiếm, và chạm vào một cái vòng lạnh, thế nhưng, dường như không có cái gì.
Ellen một là không làm gì cả, hoặc làm đến cùng, anh đưa tay kéo cái vòng, đột nhiên anh bước vào một căn phòng khác.
Căn phòng không lớn, những dãy giá sách từ mặt đất đến trần nhà, bên trong có những cuốn sách cũ.
Ở giữa phòng là một cái bàn gỗ đen khổng lồ với một cuốn sách nhỏ trên đó, còn dừng lại phần mà người đã lật qua – có vẻ như chủ nhân đã rất vội vàng, đã không kịp khép nó trở lại.
Ellen tò mò bước tới và nhặt cuốn sách – “Phép thuật kỳ diệu ngoài sức tưởng tượng của bạn”, và anh mở cuốn sách và nhanh chóng đắm mình vào cuốn sách.
Sau một thời gian, khi Ellen đóng cuốn sách lại, anh không thể không thở dài vị sự may mắn của mình một lần nữa, những vật phẩm mà anh có được trong mật thất lúc nảy, có lẽ không quý giá như cuốn sách này.
Bên trong ghi chép về sự am hiểu ma pháp của gia tộc Clark, phép thuật tạo ra mọi loại ảo ảnh – phép thuật ảo ảnh có thể đánh lừa cảm xúc hoặc tâm trí của người khác, nhìn thấy những thứ không tồn tại, nhắm mắt làm ngơ trước mọi thứ. Nó cũng có thể nghe thấy những âm thanh ảo ảnh, hoặc nhớ lại những điều chưa từng xảy ra trước đây, và thậm chí sử dụng năng lượng của bóng tối để tạo ra thứ gì đó tạo ra những thứ bán thực, để ảo ảnh tạo ra hiệu ứng thực sự, và tổn thương do ảo ảnh bóng tối này cũng sẽ xảy ra.
Khi Ellen được thu hoạch đầy đủ và rời khỏi phòng với sự hài lòng, Clark đang đứng trong căn phòng trong suốt, dường như đang thiền định và dường như đang trống rỗng.
Mặt trời chiếu xuyên qua cơ thể cô vào nhà, để cho dáng người dịu dàng và xinh đẹp giống như một ký ức dài và mơ hồ, như hoàng hôn chiêm ngưỡng, như ánh mặt trời buổi sáng trong im lặng, ngoại trừ sự thuần khiết, không gì khác. “Bạn có được gia tài của gia đình chúng tôi.” Clark thì thầm, “Tổ tiên của gia đình tôi bị ảnh hưởng bởi một bậc thầy ảo ảnh trẻ, và tôi bắt đầu dấn thân vào con đường nghiên cứu ảo ảnh. Tôi hy vọng bạn có thể sử dụng phép thuật này để đi đúng con đường chính xác.”
Vẻ mặt Ellen nghiêm túc, gật đầu đáp lời của cô.