Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 25: Một căn phòng theo nhu cầu
Translator: Waveliterature Vietnam
Sáng hôm sau, Ellen nheo mắt không muốn rời khỏi giường, thật sự rất thoải mái! Chiếc giường bốn chân được phủ một lớp chăn màu xanh da trời mềm mại và tiếng gió thổi trước cửa sổ khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Cuối cùng anh cũng kiên trì với thói quen lâu nay của mình, Ellen miễn cưỡng đứng dậy. Rồi đột nhiên Ellen nhận được một lá thư ở đầu giường mình.
Nhanh chóng mở ra, hóa ra đó là một thời khóa biểu năm nhất. Bức thư này tự nhiên xuất hiện ngay đầu giường Ellen mà quỷ không biết thần không hay nên anh cảm thấy thuật luyện cơ thể của mình không được thả lỏng.
Ellen nhìn sang Edward vẫn đang ngủ say, nhẹ nhàng mở bức thư ra. Học kỳ này tổng cộng có tám môn học bao gồm thiên văn học, thảo dược học và lời nguyền.
Về cơ bản, một lớp vào buổi sáng, còn buổi chiều hai lớp, chỉ có thiên văn học là học vào buổi tối, còn những môn khác học vào ban ngày. Thời gian của chương trình học đại khái là hai giờ một tiết, nó khác với những ký ức của Ellen, anh không biết vì lý do gì, mà Ravenclaw và Hufflepuff cùng học một chương trình còn Guillian thì tiến hành chương trình riêng.
“Chà, không có tiết học vào buổi chiều thứ sáu, và có thêm hai ngày nghỉ vào thứ bảy và chủ nhật.
Vào thời gian này mình có thể tận dụng làm chuyện của mình!”
Ellen rất hài lòng đối với thời khóa biểu, nhất là buổi học đầu tiên vào thứ hai bắt đầu lúc 9 giờ, anh sẽ có đủ thời gian để luyện tập thân thể và có thời gian tắm rửa và sau đó là thưởng thức một bữa sáng ngon miệng.
Như vậy việc cấp thiết nhất bây giờ là tìm một nơi để tạo điều kiện cho phù thủy luyện tập thuật luyện thân thể.
Ellen nhanh nhẹn mặc quần áo tử tế vào, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt sạch sẽ, chuẩn bị những cuốn sách cần thiết cho buổi học và sau đó rời khỏi tháp Ravenclaw.
Ellen nhớ rằng vào thời điểm anh đọc sách thì có một căn phòng phù hợp với nhu cầu của anh, căn phòng này đã giúp Harry rất nhiều lần. Nếu như anh có thể tìm thấy nó, thì anh sẽ có một không gian riêng tư cho mình, không cần lo lắng quá nhiều về sự khám phá của người khác.
Nói liền làm liền, sau khi Ellen đã xác nhận Edward vẫn đang ngủ. Ellen cầm cuốn sách mà mỗi buổi sáng sử dụng, đi đến sau lưng của Ellen.
Sau đó khởi động thuật tàng hình của áo choàng phù thủy vì anh muốn tránh sự phiền phức. Cuối cùng chưa đầy 6 giờ, để tránh gặp Filch, tránh gặp ma, để không bị bắt gặp và tránh lãng phí thời gian để giải thích. Sau đó, Ellen dựa theo trí nhớ của mình, Ellen tìm kiếm tấm thảm treo tường kỳ quái trong lâu đài Hogwarts vì căn phòng theo nhu cầu của mình đối diện với nó.
Cuối cùng trên tầng tám của lâu đài, Ellen tìm thấy tấm thảm treo tường. Ellen nín thở định thần, đầu óc trống rỗng, chỉ nghĩ: “Tôi cần một nơi để luyện tập thân thể.” Sau đó, Ellen đi bộ trên tấm thảm treo tường ba lần, một cánh cửa đột ngột xuất hiện trước mặt Ellen.
Ellen nhanh chóng kéo cửa ra, lách mình đi vào trong. Đây là một căn phòng đặc biệt rộng rãi giống như phòng tập Gym.
Nhưng không may, bên trong có một số đồ vật với hình thù kỳ quái, và một trong số chúng đã cũ nát nhưng cũng may mắn là Ellen không cần dùng đến chúng. Mặt khác, căn phòng còn được bố trí phòng tắm rửa một cách chu đáo điều này giúp Ellen dễ dàng vệ sinh thân thể sau khi rèn luyện xong.
Ellen ổn định tâm trí, và bắt đầu luyện tập có trật tự theo thói quen thông thường của mình.
Sau khi tắm rửa, Ellen cảm thấy rất sảng khoái tinh thần. Ellen nhìn đồng hồ và vui mừng vì mình lúc đi có đem theo cuốn sách mà anh thường sử dụng vào buổi sáng khi đi ra ngoài nếu không anh sẽ phải quay lại một chuyến.
Khi anh đi đến nhà hàng, thì đã có rất nhiều người đang dùng bữa sáng. Có vẻ như mọi người điều rất năng động trong ngày đầu tiên đến lớp.
“Ellen, đến đây ăn cơm nè.” Foley có một chút lỗ mãng, không nhớ rằng bên đó là bàn của Gryffindor! Ellen mỉm cười và chỉ vào lô gô trên áo choàng của Ravenclaw, từ chối Foley, anh đi tới bàn thuộc về Ravenclaw.
Foley nhận ra sai lầm của mình, liền gãi đầu và ngồi xuống.
“Buổi học đầu tiên là khóa học biến hình của giáo sư McGonagall, chúng ta phải nhanh hơn một chút, không nên đến trễ.” Khi nói về điều này, Ellen đã ăn hai bát cháo, năm miếng bơ và bánh mì nướng. Anh ta cảm thấy hình như mình đã quên một điều gì đó.
“Edward? Anh ta chưa đến ăn sáng, anh chàng này không phải là vẫn chưa rời khỏi giường chứ! »
Ellen vội vã lấy một ít bánh Sandwich, uống một ngụm nước bí đỏ, rồi chạy đến tháp Ravenclaw, trong lòng có chút phàn nàn nhưng vẫn phải chạy về một chuyến. Ellen chỉ tiếc là lúc đi luyện tập không thể mang theo Edward, dựa theo trình độ ngủ của anh ta thì dù có mang theo hắn cũng sẽ không tỉnh ngủ.
Vội vàng chạy đến tòa tháp, cũng may là có một người vừa bước ra khỏi phòng nghỉ nên Ellen không cần trả lời câu hỏi liền đi vào bên trong phòng ngủ. Thuận lợi chạy về ký túc xá, Edward thật sự vẫn đang ngủ say o..o…
“Dậy đi, mau dậy đi, Edward, nếu không sẽ đến muộn!” Ellen thấy điều này vô dụng. Cuối cùng, anh phải sử dụng nước để rắc vào mặt của anh ta.
“ÔI, Ellen, chào buổi sáng! » Edward tỉnh dậy với bộ dạng lười biếng, hoàn toàn không để ý đến sự ẩm ướt trên khuôn mặt. Ellen không biết chuyện gì có thể khiến anh ta cảm thấy tốt đến như vậy.
Cuối cùng hai người cũng đến lớp học biến hình, họ nhận ra họ không quá muộn, bất quá đã có một số học sinh đã ngồi xuống ghế. Bọn họ nói chuyện cười đùa với nhau, cãi nhau ầm ĩ. Không ai chú ý đến con mèo trên bục giảng kia.
“Ellen, chúng ta chỉ có thể ngồi đằng sau, nhưng như vậy thì cơ hội để cho giáo viên chú ý dạy cho sẽ ít hơn một chút.” Edward đề nghị, rồi Ellen nhìn chú ý đến con mèo trên bục giảng rồi quay sang nhìn Edward.
Ellen hướng về con mèo kia chào một cái, rồi lặng lẽ kéo Edward ngồi xuống đằng sau. Edward lấy làm lạ không biết tại sao Ellen lại phải chào con mèo, sau đó anh ta nhận ra sự bất thường của người bạn mình, rồi lại nhìn thoáng qua con mèo trên bục giảng, rồi hỏi: “Có vấn đề gì với con mèo đó à?”
Thật sự cao hứng khi mà người bạn kế bên là một người thông minh. “Là giáo sư McGonagall, chỉ có bảy người ở Animagua đã đăng ký vào thế kỷ 20 và cô ấy là một trong số đó. Bạn hãy nhìn đường vân trên mắt của nó rất giống với mắt kính của giáo sư McGonagall.” Ellen nhẹ nhàng trả lời.
Edward nghe những lời đó và định thần ngồi xuống. Anh có hơi ảo não vì lời đề nghị lúc nảy của mình đã bị giáo sư nghe thấy. Nhưng khi nhìn các bạn trong lớp đang cãi nhau ầm ĩ và la hét thì anh lại tỏ vẻ vui sướng khi thấy họ như vậy.
Ellen nhận thấy Hermione muốn vuốt ve đầu con mèo kia sau khi vào lớp, nhưng rồi đột nhiên giáo sư McGonagall nhanh nhạy tránh né… Một cô nương mèo đáng thương, Ellen không khỏi có chút thương cảm, bắt đầu nhớ đến nội dung của cốt truyện có chút thay đổi.
« Harry, quá tốt! May mắn, giáo sư McGonagall vẫn chưa đến.” Ron hét lên sung sướng.
Foley và Harry nhìn nhau và mỉm cười hạnh phúc.
Lúc này, con mèo trên bục giảng nhảy ra khỏi bàn và trong lúc đó cũng biến thành hình người.
“Mc- Giáo sư McGonagall!” Ron cực kỳ hoảng sợ.
“Đó là giáo sư McGonagall- chào buổi sáng!” Weasley, Potter, Brown, các em đến trễ, vì vậy mỗi bạn bị trừ 5 điểm!” Giáo sư McGonagall nói một cách nghiêm túc, nhưng cô dường như đang buông tha cho Hermione.Granger, nhưng cô vẫn cảm thấy choáng váng và những chiếc răng vẫn đang run lập cập trong miệng.
Thật sự vô cùng thảm hại, khi mà ngày đầu tiên đi học đã bị trừ điểm!
“Mau quay lại chỗ ngồi.” Ba người xị mắt nghe lệnh của giáo sư McGonagall, ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Ellen.Harris, khả năng quan sát rất tuyệt vời, xem ra em đã chuẩn bị rất nhiều cho khóa học. Em là sinh viên duy nhất nhận ra danh tính thật sự của tôi, vì vậy, tôi sẽ cộng 10 điểm cho Ravenclaw.”
Giáo sư McGonagall gật đầu với Ellen và sau đó đi đến giữa bục giảng. “Biến hình là một loại phép thuật vô cùng phức tạp và nguy hiểm nhất trong tất cả các khóa học ở Hogwarts. Do đó, bất kỳ bạn nào đùa giỡn trong giờ học của tôi thì xin mời bạn đó ra ngoài ngay và vĩnh viễn không được phép trở lại nữa. Đây là sự cảnh cáo của tôi dành cho các em.”
Sau đó, cô biến bàn làm việc của mình thành một cái đầu heo, rồi lại biến nó về ban đầu. Các sinh viên bị thu hút và hận là không thể lập tức học ngay. Nhưng họ cũng nhanh chóng nhận ra để biến đồ dùng trong nhà thành động vật thì phải cần một thời gian dài. Mọi người nhanh chóng bút ký lại nhiều điều phức tạp và thâm thúy. Sau đó, cô phát cho mỗi người một cây que diêm, và yêu cầu biến nó thành một cây kim.
Ellen người đã chuẩn bị bài trước liền nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, không giống với các tiểu phù thủy sinh ra ở Muggles, miễn là có phù thủy trưởng thành ở đây thì đó không phải là vấn đề lớn đối với các những đứa trẻ đến từ gia đình phù thủy có dòng máu thuần khiết. “Xem ra cũng không tệ, có rất ít tiểu phù thủy có thể đạt đến trình độ này trong buổi học đầu tiên. Do đó, cộng thêm cho Ravenclaw 10 điểm.” Giáo sư McGonagall đã rất ngạc nhiên. “Không bằng, Ellen em hãy biểu diễn cho mọi người xem một chút.”