Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 229: Hogwarts hàng ngày


Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 229: Hogwarts hàng ngày

Editor: Waveliterature Vietnam

“Đã đến lúc có một bữa ăn khuya phong phú!” Ellen giơ đũa phép thuật lên, một hàng lớn những chiếc bàn dài xuất hiện ở giữa lớp và những chiếc ghế bay sang hai bên của chiếc bàn dài.

“Hãy tận hưởng đi!” Giọng nói của Ellen vừa dứt tiếng, thì chiếc bàn dài đã chứa đầy những chiếc bánh ngọt, Chocolate con ếch, thậm chí là Chocolate ngon nhất của Công Tước Mật ong.

Một bình nước ép bí đỏ, và bia toát lên một ánh sáng mê người dưới ánh đèn – tuy được gọi là bia, nhưng trên thực tế bọt ở trên của nó chỉ là giống bia thôi, và thực tế không có chứa bất kỳ thành phần nào của rượu.

Các tiểu phù thủy cổ vũ và ngồi xuống ghế, nỗi sợ hãi dường như đã bị ném lên chín tầng mây, Michael đưa ra một số pháo hoa cứng, và có nhiều ngôi sao và tia lửa trên không trung.

“Tôi sẽ không bao giờ vắng mặt trong khóa đào tạo như vậy.”

“Hy vọng chủ nhật tuần sau có thể đến sớm hơn một chút.”

Tinh thần của các phù thủy đang rất cao, và hào hứng chờ đợi buổi tập luyện tiếp theo.

Khi Ellen trở về ký túc xá trong Tháp Ravenclaw, nó đã gần một giờ sáng.


Ngay tại chiếc giường bốn chân của mình, Ellen vùi vào tấm chăn mềm mại màu xanh da trời. Đêm nay anh cảm thấy rất vui sướng, nghề giáo viên này thật sự có thể xem xét…Cảm giác đứng trên bục giảng sẽ rất hấp dẫn…

Hagrid, giống như Ellen, người thích nghề giáo viên, mặc dù anh ta bị sức đầu mẻ trán bởi chấn thương của Malfoy, một thời gian không thể phấn chấn tinh thần lên, nhưng ở các trường đại học khác ngoài Slytherin, danh tiếng của anh ta vẫn rất tốt.

Do đó, anh ta đã đặc biệt tích cực chuẩn bị cho mỗi tiết học của khóa học bảo vệ sinh vật thần kỳ, hy vọng có được tình yêu và sự công nhận của các tiểu phù thủy.

Trước lời đề nghị của Ellen, mỗi khóa học Hagrid điều đảm bảo môi trường học tập được an toàn, đảm bảo những loài sinh vật nguy hiểm trong khu rừng cấm không xâm nhập, gây rối lớp học.

Các tiểu phù thủy vừa được học các quái thú mặt trăng, hoa hương bồ nhung và tiểu ma quỷ, những sinh vật thần kỳ này điều nhận được sự chào đón của các tiểu phù thủy. Ellen tuyệt đối không nói cho bất kỳ người nào, Hagrid từng cân nhắc việc chăm sóc sâu bướm Flobo và Hawke vào trong nội dung bài giảng – Nếu Hagrid làm như vậy, thì lớp học bảo vệ sinh vật thần kỳ sẽ trở thành chương trình học nhàm chán nhất ở Hogwarts.

Hagrid càng ngày càng có tự tin, địa vị của anh trong suy nghĩ của các tiểu phù thủy càng ngày càng tăng, anh thật sự rất có tài thiên phú trong sự nghiệp này, và dường như không có sinh vật ma thuật nào mà Hagrid không thể làm được.

Cho dù Slytherin cũng không có gây phiền toái cho khóa học của Hagrid – tuy nhiên người của Slytherin đã đem chuyện của Draco Malfoy nói cho ba của hắn biết, là Lucius Malfoy, nhưng ít nhất là hiện đang làm việc trong phòng quản lý sinh vật ma thuật thần kỳ, dì Josephine đã không gửi bất kỳ tin xấu nào cho Ellen.

“Malfoy đã dùng thuốc an thần gần đây, khi Navy ở trong lớp ma dược, đã nhìn thấy anh đã tìm đến giáo sư Snape.” Harry nói Ellen – xem ra sức mạnh của cơn ác mộng là khá tuyệt vời..


Tuy nhiên, tại thời điểm này, Ellen quan tâm nhiều hơn về lý do Harry sẽ chủ động đến thư viện để tìm anh, với sự khác biệt trong việc phân phối chương trình học, mối quan hệ của anh với Harry thực sự đã phai nhạt rất nhiều, anh đã không liên lạc với anh trong một thời gian dài, lần cuối họ gặp nhau, là đến an ủi Hagrid vào đầu năm học

“Ellen, các bạn của Ravenclaw đang học ma chú bảo hộ phải không?” Ấp úng vài câu cuối cùng Harry cũng nói đến chủ đề chính.

Ellen chợt nhận ra rằng, Harry muốn học tập lời nguyền bảo hộ, anh ta luôn để ý đến sự việc mình bị linh hồn kỳ quái hù dọa cho té xỉu.

“Đúng vậy, nhưng do nguồn lực hạn chế, lớp đào tạo của Ravenclaw đã được quy định ngay từ đầu. Khóa đào tạo chỉ dành cho sinh viên của trường Ravenclaw, nếu không bạn sẽ được mời tham gia.”

Ellen không đợi Harry xin phép, đã nói ra quy định của Penelop.

Nếu như đợi Harry mở miệng rồi mới cự tuyệt thì có chút khó xử, bằng không cứ nói trước tốt.

“Thật tốt, nếu như Gryffindor cũng có một chương trình huấn luyện như thế thật tốt! Thế nhưng Hermione hiểu rõ ràng, tiểu phù thủy của Gryffindor, dù là tiểu phù thủy cấp cao, cũng không ai có thể thi triển được lời nguyền bảo hộ.” Harry có chút tiếc nuối mà nói, sau đó tạm biệt Ellen và chuẩn bị rời đi.

“Harry.” Ellen bỗng nhiên đứng dậy gọi Ellen.


Harry nghi ngờ rồi quay đầu lại.

“Trên thực tế có một người biết lời nguyền bảo hộ. Hơn nữa, anh ấy sẽ hết lòng giúp đỡ bạn,” Ellen nói.

“Là ai?” Harry không thể nghĩ được tiểu phù thủy nào có thể biết lời nguyền bảo hộ, Penelop sao? 

Percy dường như đứng ở phía sau lưng, nhưng không hắn cổ ấy có thể tự giúp đỡ mình, hơn nữa mặt mũi của Percy có vẻ không có tác dụng lắm trước mặt của Harry – Chính Percy đã khiến Harry cảm thấy không bị ảnh hưởng bởi chủ tịch sinh viên nữ.

“Đó là giáo sư Remus Lupin.” Ellen nói câu trả lời trực tiếp. “Trên tàu tốc hành Hogwarts, tôi thấy anh ta thực hiện lời nguyền của người bảo vệ.”

Harry gật đầu bừa bãi rồi rời đi, anh nghĩ đây là lý do để Ellen từ chối, một giáo sư, bình thương giảng dạy đã vô cùng nặng nề, lấy đâu thời gian để dạy cho anh ta!

Ellen nhìn Harry hình như không hài lòng, anh thờ ơ lắc đầu và rồi tiếp tục nhìn vào cuốn sách của mình – dù sao, Harry sớm muộn gì cũng sẽ đến tìm giáo sư Lupin để học lời nguyền bảo hộ, nên mình không cần quá lo lắng.

Bước vào tháng 10 lạnh lẽo, Ellen ngày càng bận rộn, mùa Quidditch đang đến gần, ngoài việc học tập và cuộc sống hàng ngày, Ellen cũng muốn tiến hành tập luyện cho trận Quidditch.

Vào năm học vừa qua, Giáo sư McGonagall đã hủy bỏ trận đấu cuối cùng của Quidditch do sự tấn công của xà kỳ quái – tuy Ravenclaw đã giành giải nhất theo tổng số điểm, nhưng mọi người luôn nghĩ rằng chiến thắng như vậy không hoàn hảo cho lắm…

Roger Davis rất say mê đào tạo. “Chúng ta là đội bóng tốt nhất của Hogwarts. Không có nghi ngờ gì rằng chiến thắng cũng sẽ thuộc về chúng ta.”


Mang theo tất cả lòng tin chiến thắng để tập luyện, ba đêm một tuần, thời tiết trở lạnh, mưa ngày càng nhiều, đêm trở nên tối hơn, nhưng sình bùn, gió và mưa lớn không thể phá hủy sự mong muốn của đội của Ravenclaw để giành chiếc cúp Quidditch bạc lấp lánh.

Mỗi buổi tối sau khi tập luyện, Ellen trở lại phòng nghỉ của Ravenclaw. Mặc dù bùn và mồ hôi trộn lẫn với nhau, khiến cho Ellen vô cùng chật vật, nhưng Ellen đối với tiến trình đào tạo lại vô cùng hài lòng, sau khi anh đã tắm rửa xong, tinh thần thoải mái, mới nhận ra trong phòng ngủ líu ríu đầy sự náo nhiệt.”Chuyện gì đã xảy ra?” Anh hỏi Michael và Edward, người đang ngồi trên hai chiếc ghế tốt nhất bên cạnh lò lửa, đang hoàn thành hai ngôi sao trong lớp thiên văn.

“Lần đầu tiên đến Hogsmeade vào cuối tuần.” Edward chỉ vào dòng chữ nhấp nháy trên bảng thông báo được sắp xếp như một bầu trời đầy sao, nói: “Cuối tháng Mười. Halloween.”

Bảng thông báo đã được lắp mới.

Giáo sư Flitwick nhìn Ellen đã chế tạo được mảnh vàng truyền thông tin, nhận lấy sự chỉ dạy, hào hứng mà chế tạo ra bảng thông báo thông tin, thay thế bảng thông báo rách nát ban đầu.

Tại phòng làm việc của ông cũng có một cái, chỉ cần dùng ma lực để đưa văn bản vào, thì bảng thông báo trong phòng nghỉ chung Ravenclaw sẽ hiển thị tin tức cùng một lúc.

“Điều này thật sự quá tuyệt vời! Ta muốn đến Công Tước Mật ong, mua rất nhiều Chocolate trong lần tập huấn lần trước!” Michael buông xuống bản đồ sao của mình, hưng phấn nói.

“Sau đó, bạn sẽ thấy rằng tiền Kanon của bạn hoàn toàn không đủ dùng. Không chỉ là cửa hàng kẹo, các sản phẩm của Cửa hàng Joko Joke đơn giản là ngoài sức tưởng tượng của bạn. Ồ, đúng rồi, la thét thật sự kích thích vô cùng,”

Penelop ngồi xuống bên cạnh của Ellen, “Có lẽ tôi có thể là người hướng dẫn cho bạn.”

Với tư cách là một người chị sắp tốt nghiệp cao cấp, Penelop đối với Hogsmeade rõ như lòng bàn tay.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.