Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 227: Huấn luyện của Ravenclaw


Đọc truyện Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất – Chương 227: Huấn luyện của Ravenclaw

Editor: Waveliterature Vietnam

Trái ngược lại hoàn toàn với khóa học phòng chống ma thuật đen nổi tiếng, thì khóa học ma dược thật sự rất khủng khiếp – Severus là viện trưởng của Slytherin. Tâm trạng của Snape trong những ngày này đặc biệt tồi tệ, và nguyên nhân của nó thì mọi người đều biết.

Bogut được biến thành bộ dạng của giáo sư Snape, và Navy của Gryffindor lại mặc quần áo của bà ngoại, tin tức này nhanh chóng được lan truyền khắp nơi trong học viện.

Giáo sư Snape dường như nghĩ rằng điều này chẳng vui chút nào. Từ đó, ngay khi nghe ai đó nhắc đến tên của Giáo sư Lupin, đôi mắt của ông liêng trở nên hung dữ rồi nhìn qua.

Ở Ravenclaw, chỉ có hai tiểu phù thủy bị khiển trách ít nhất.

Một là Ellen – mặc dù Snape đã tìm đến anh gây cho anh một chút phiền toái, nhưng cuối cùng cũng không tìm ra nhược điểm của anh, và màn trình diễn trong lớp thuốc cuối cùng đã khiến giáo sư dường như từ bỏ kiểu suy nghĩ này.

Người còn lại là Michael Kona – anh ta luôn rất tài năng trong các phương thuốc.

Sau khi trải qua cuộc bảo vệ Luna, và trở nên đối đầu với Malfoy, Michael đã nhanh chóng trở thành một phần của Ellen.

Ellen cảm thấy rằng mặc dù anh chàng có mái tóc đen này hơi cường điệu và thích khoe khoang, có một số điều lạ mắt – nghe nói anh ta đã thay đổi bạn gái mấy lần nhưng nhìn chung khi nói về vấn đề coi trọng tình nghĩa, ngược lại điều này rất thích hợp để kết bằng hữu.


Chương trình đào tạo của Ravenclaw cuối cùng cũng có thể được chính thức ra mắt.

Tiểu tinh linh nuôi trong nhà Ellen – Maggie được phát động, toàn bộ tiểu tinh linh của Hogwarts điều giúp Ellen chú ý đến sinh vật Bogut này.

Một tiểu tinh linh nuôi trong nhà đã chuyển sang một Bogut trong một tủ chén cũ kỹ, Bogut biến thành hình dáng của Dumbledore, đưa một mảnh quần áo cho nó.

“Fanta sợ hãi!” Maggie nói sau khi trao Bogut cho Ellen, « Thế nhưng nó vẫn muốn hoàn thành nhiệm vụ, liền kéo Bogut trở về.”

“Maggie, các bạn làm tốt lắm, đã cực khổ!” Ellen không bao giờ nghi ngờ khả năng chấp hành của những tiểu tinh linh này, chúng có thể làm mọi thứ để có thể hoàn thành lời nhắc nhở của chủ nhân.

Ellen dưới sự dẫn dắt của Maggie, đã đi đến phòng bếp để nói lời cảm ơn – Khi mà Ellen phân phát bánh ngọt do bà Harris chuẩn bị cho các tiểu tinh linh, thì các tiểu tinh linh cũng hào hứng nói rằng, các tiểu phù thủy Ravenclaw cũng có thể nhận đủ bánh ngọt, đồ uống với tư cách là một bữa ăn khuya.

Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Ellen đã bàn bạc với Penelop, thông báo về việc huấn luyện buổi tối. Ngay tại bữa ăn tối, nhóm Ravenclaw đã hào hứng bàn về buổi huấn luyện buổi tối, tất cả mọi người điều mong chờ vô cùng. 

Tám giờ tối, hầu hết tất cả các Ravenclaw điều tập trung vào trong lớp học ma chú, phòng học ma chú được bố trí thành một sân tập, ở cuối lớp học, được đặt một cái tủ gỗ cũ kỹ ngày xưa.


Bogut bên trong phát ra âm thanh, và làm cho tủ bên trong rung động vì nó bị nhốt lại.

Penelop Clearwater với khí thế là một chủ tịch hội sinh viên nữ, bước lên trên bục giảng bằng đôi chân dài, “Xin chào mọi người: Ta là Penelop, thật sự rất vui khi nhìn thấy Ravenclaw cùng tụ tập lại với nhau. Chúng ta điều biết, hiện tại linh hồn kỳ quái đã xuất hiện khắp nơi ở học viện. Chúng ta không ai có thể đảm bảo rằng, khi nào, chúng sẽ nhảy vào sân trường, để làm tổn thương chúng ta.”

Cô dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Bởi vậy, khi được giáo sư Dumbledore và giáo sư Flitwick đồng ý, chúng tôi đã quyết định mở ra buổi tập huấn trong buổi tối, dùng để học tập lời nguyền bảo hộ.”

Phía dưới vang lên tiếng vỗ tay, Ellen thấy rằng, Luna, người thường dường như ít quan tâm đến bất cứ điều gì, cũng đang vỗ tay, rõ ràng là thích thú.

Penelop đặt tay xuống và khán phòng im lặng.

“Ellen.Harris, trên tàu tốc hành Hogwarts, đã thành công chống lại hàng trăm linh hồn kỳ quái, do đó bạn ấy sẽ đảm nhiệm tập luyện cho chúng ta, các bạn có đồng ý không?”

« Ellen chính là người chủ đạo giáo huấn. » Edward phụ họa thêm cho chủ tịch hội sinh viên nữ.

« Không sai, nhưng ta nghĩ chúng ta nên có hình thức bầu chính thức. » Penelop bình tĩnh nói, «


Điều này có thể ủy thác chính thức cho bạn ấy. Cho nên – ai cảm thấy Ellen nên là huấn luyện viên chính cho chúng ta? »

Toàn thể mọi người điều giơ tay, dù là những Ravenclaw lớp bảy cũng không ngoại lệ.

“Cám ơn mọi người đã tín nhiệm ta.” Ellen nhẹ nhàng cúi đầu gửi lời cảm ơn đến mọi người, phong thái lịch thiệp mà anh không hề cố tình thể hiện càng nhận thêm những tràng pháo tay nồng nhiệt của mọi người.

Sau khi tiếng vỗ tay chấm dứt, Penelop nghiêm túc nói: “Ta sẽ đóng vai trò là trợ thủ của Ellen, chịu trách nhiệm về một số thông tin, đăng nhập, tổ chức công việc. Nếu các bạn không thể đến tập luyện vì lý do đặc biệt nào đó, thì bạn phải xin nghỉ với ta. Nếu sinh viên không đến học, ba lần, coi nhưng không còn tham gia.”

Vẻ mặt nghiêm túc của Penelop, đã thể hiện một sự áp đặt.

“Bởi vì thời gian có hạn, chúng ta chỉ có một Bogut, do đó, mọi sinh viên cần trân trọng cơ hội thực hành của mình. Còn có, chúng ta không nhận đăng ký từ các học viện khác.”

Tim của Ellen đập một cú thật mạnh, anh cảm thấy Penelop đã chuyển dời ánh mắt đến người của mình.

“Hãy để cho họ ghen tị!”

“Chúng ta có Ellen!”

Một giọng nói khen ngợi nhỏ và tiếng cười, Penelop nhường bục giảng lại cho Ellen.


“Cám ơn Penelop,” Sau khi cô ngồi xuống Ellen nói, “trước khi chúng ta tập luyện, ta nghĩ cần hiểu rõ một vài điều về linh hồn kỳ quái và lời nguyền bảo hộ.”

“Ai có thể cho mọi người biết một chút về linh hồn kỳ quái khong?” Ellen nói với những sinh viên đang đứng dưới bục giảng, tìm được cảm giác của một lớp học công khai trong quá khứ.

Các sinh viên xung quanh phát hiện ra rằng cô gái điên Luna thực sự đã giơ tay trước và Ellen gật đầu về phía cô.

“Những nơi mà linh hồn kỳ quái đi qua, điều hút đi sự vui vẻ, khiến cho người khác khi nghĩ đến điều cảm thấy rất đáng sợ, lại còn cái “miệng” phía dưới cái mũ sẽ hút đi linh hồn của mọi người. Họ bảo vệ Azkaban. Chỉ có lời nguyền bảo hộ mới có thể trục xuất họ.” Luna nói một đoạn như đang hát, biết người khác nhìn cô ấy ngạc nhiên, nên cô gái điên cũng vì vậy mà nói nhiều hơn.

“Điều này rất tốt, cảm ơn bạn, Luna, thêm Ravenclaw…” Ellen cảm thấy mình nói chuyện rất trôi chảy, anh mỉm cười lúng túng, “Thật không may, tôi không có đủ quyền để cho bạn thêm điểm.”

“Linh hồn kỳ quái không có ngũ quan, nó có một cái miệng như một cái hố, có thể hút đi sự vui vẻ của mọi người. Chỉ có thể thông qua khứu giác, dùng mũi để thu lấy sự vui vẻ của mọi người. Linh hồn kỳ quái có vũ khí nguy hiểm nhất được gọi là “Nụ hôn của linh hồn kỳ quái”, tương đương với giết chóc.” Penelop bỗng nhiên đứng dậy, và giọng nói bàn luận xung quanh đột nhiên hạ xuống, cô tiếp tục bổ sung: “Miễn là bộ não và trái tim vẫn hoạt động, bạn có thể sống ngay cả khi không có linh hồn, nhưng bạn không hề tự ý thức được, không còn ký ức, không còn… Bất cứ điều gì, và không có hy vọng phục hồi, bạn chỉ còn sống. Với một cơ thể trống rỗng. Linh hồn của bạn bị mất… và sẽ không bao giờ trở lại. “

Dù cho những Ravenclaw cao cấp đã biết kiến thức này cũng đang nghe rất chăm chú, và mọi người đều nhận thức rõ hơn về sự cần thiết phải học lời nguyền bảo hộ.

“cám ơn bạn, Penelop, rất rõ ràng.” Ellen mỉm cười và cảm ơn sự hợp tác của đối phương.

Sau đó, một loạt các tờ giáo trình bay từ bục giảng đến tay các phù thủy nhỏ, lần đầu tiên các tiểu phù thủy của các lớp nhận được giáo trình của Ellen, nhất là các sinh viên lớp bảy, người điều khiển ma thuật từ tay của Ellen, cũng than thở vì không bằng.

“Giáo trình là kiến thức liên quan đến lời nguyền bảo hộ, cám ơn mọi người đã chăm chú đọc.” Ellen nhẹ nhàng nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.