Háo sắc tướng công là của ta

Chương 69 Sự xuất hiện huyên náo 2


Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 69 Sự xuất hiện huyên náo 2

Chap 69 Sự xuất hiện huyên náo 2
Bảo Bối thu hồi ánh mắt, nhìn Chí Viễn không ngừng gật đầu.
“Được rồi, mọi người xuất phát.” Chí Viễn thả lỏng trong lòng, dẫn đầu đi ở phía trước.
“Thiếu gia, ngươi có khát không.” Bảo Bối đi tới bên cạnh thiếu gia, từ bên cạnh xuất ra bình nước đưa cho hắn, Mặc Huyền đầu mày cau lại ghét bỏ nhìn nàng sau đó lại chuyển ánh mắt hướng phía trước mà đi, Bảo Bối uống một ngụm nước rồi lại đi theo hắn.

Đến đường cái của La quốc, muôn màu rực rỡ làm cho Bảo Bối hoa cả mắt, nàng háo hức ngó ngang ngó dọc xung quanh, hưng phấn không biết nên tiến vào chỗ nào trước đây? Nàng bị một dây chuyền xinh đẹp treo ở trong quán trên phố hấp dẫn, nàng liền dừng bước đang chuẩn bị đưa tay ra, thì bị Chí Viễn bên cạnh kéo lại, hướng nàng nháy mắt, Bảo Bối lập tức rút tay trở về, quay đầu lại nhìn dây chuyền một cái sau đó liền đi về phía trước.
Đột nhiên, người trước mặt đứng rất đông, vô cùng huyên náo, bởi vì có quá nhiều người, nên đã chặn mọi người đi trên đường đi về phía trước, Bảo Bối cùng mọi người dừng cước bộ nhìn về phía trước, chỉ thấy một cái lưới sắt cực lớn dựng đứng ở trước mặt mọi người cao hơn ba thước, bên trong có ba con thú ước chừng hai mét, toàn thân màu nâu nhạt sáng rõ trải rộng ở trên là màu nâu đen cùng màu vàng bông hoa rõ ràng đó là con báo gấm, đầu tròn, hai mắt Tiểu Song thần khí sáng ngời nhìn qua một vị nữ tử đối diện, hai tay nàng nắm chặt thanh trường kiếm đang cùng hai con báo gấm đọ sức, xem ra bộ dạng vị nữ tử này dường như đã cố hết sức rồi, báo gấm tách ra từng con rồi từ từ tiến đến gần nữ tử đó, tay phải nàng dường như đã bị con báo cắn bị thương, máu tươi nhiễm đỏ một mảnh áo, hương vị máu tươi làm cho báo gấm đối diện càng thêm tham lam nhìn chằm chằm nàng giống như đang nhìn thấy thức ăn ngon, cái miệng hướng nàng gầm lớn một tiếng.
Ngoài cũi mọi người đang hưng phấn kêu to “Giết nó đi! Giết nó đi!” Tiếng gào thét vang dội cả bầu trời, không khí bốn phía dường như cũng bị đốt cháy, nhiệt khí* ngất trời.

*Hơi nóng
Nhóm Mặc Huyền nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi cảm thấy khiếp sợ, không thể tưởng tượng được người La quốc không ngờ thật hung tàn, bọn họ khiếp sợ nhìn đối phương một cái, quay mặt lại nhìn vào bên trong lưới, chỉ thấy nữ tử kia vừa mới bị con báo nhào tới làm ngã xuống đất, tất cả mọi người đều hít khẩu khí* vào, nhưng rất nhanh nhiều người tiếp tục hô lên, tình cảnh trước mắt là một mảnh hỗn loạn, kiếm trong tay nữ tử phóng về phía con báo, nhưng con báo đã linh động tránh đi, cũng rất nhanh quay lại bổ nhào về phía nàng, hai con khác cũng đã đến gần, gầm lớn một tiếng đã hướng đằng sau nàng nhào tới, miệng to như chậu máu đã hướng trên đùi nữ tử đó mà táp.
*Giọng nói
“Ai nha.” Bảo Bối hô to một tiếng, liền phi thân nhảy vào, một cước đá trúng con báo đang cắn trên đùi nữ tử kia, báo gấm bị đá bay ra ngoài một trượng, hai con khác thấy có người tiến vào liền nhanh chóng nhào về phía Bảo Bối, Bảo Bối từ trên mặt đất phi lên cao, sau đó bay xuống đá lên đầu con báo một cước, con báo bị đá bay qua một bên, đồng thời hai tay Bảo Bối đã hướng đến một con khác nhào tới bắt được lỗ tai của nó, lập tức nhảy lên trên người con báo, bàn tay nhỏ bé đánh một quyền, lập tức con báo chảy máu tươi, ngã rạp xuống, nằm co quắp trên mặt đất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.