Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 54 Bà bà quái dị 1
Chap 54 Bà bà quái dị 1
“Rắc” Ở trên phát ra âm thanh nhánh cây bị gãy, tổ chim đã rơi xuống đất, tất cả mọi người hoảng sợ hô lên, chỉ thấy Bảo Bối đang rơi xuống phía dưới.
Mặc Huyền chạy tới, lúc Bảo Bối rơi xuống, nhanh chóng nắm được cành cây bên cạnh, xoay tròn thân thể nhảy lên thân cây, sau khi nàng lấy lại thăng bằng, đạp lên thân cây bay xuống phía dưới, sau khi hạ xuống, nàng nhìn thấy tổ chim rơi rớt trên mặt đất, còn có vài cái trứng chim bị vỡ nát “A, đều vỡ cả rồi.” Bảo Bối ngồi xổm người xuống kiểm tra tổ chim, hoàn hảo còn có mấy quả trứng chưa vỡ.
“Bảo Bối, ngươi không sao chớ.” Trương mụ chạy tới, kéo Bảo Bối, Mặc Huyền đã đi tới trước mặt nàng, nước mắt Bảo Bối chảy ra nhìn Mặc Huyền “Thiếu gia, ta không phải cố ý làm vỡ đâu.”
Mặc Huyền lấy tay gỡ lá cây trên đầu nàng ra, nhẹ nhàng nói “Ta biết rồi.”
Bảo Bối ngồi xổm xuống, sửa sang lại tổ chim một tý, nàng đứng lên, phi thân bay lên trên cây đại thụ, lần này nàng càng thêm coi chừng, đem tổ chim bỏ vào trên cây, sau khi đã cố định xong, liền nhảy xuống “Lần này tốt hơn rồi.”
“Ai da, Bảo Bối, ngươi bị thương rồi.” Tiểu Lục nhìn thấy tay áo Bảo Bối đã rách, phát ra tia máu.
Bảo Bối đưa tay nhìn nhìn “Không có việc gì đâu.” Nàng điềm nhiên như không nhún nhún vai.
“Đại tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại nha.” Tư Điềm đã đi tới, Tiểu Bùn ngoắt ngoắt cái đuôi đi theo.
Ha ha, Bảo Bối trước giờ chưa được khen, nên nàng cười cười ngượng ngùng, vỗ vỗ bụi trên người.
“Đại tỷ tỷ, muội dẫn tỷ đi thăm thú nơi đây nha.” Tư Điềm lôi kéo Bảo Bối đi ra ngoài, Mặc Huyền nhìn hai người cùng một con chó con tung tăng chạy ra ngoài.
“Oa, nơi này thật xinh đẹp nha!” Bảo Bối nhìn hồ nước xung quanh thật là đẹp như tranh nha.
“Nơi này là biên giới Hoa Đào trại của chúng ta, nghe nói bên kia hồ có một bà bà quái dị nha, không ai dám đi qua a.” Tư Điềm chỉ chỉ bên kia hồ nước.
Bảo Bối nhìn xa xa, cái gì cũng không nhìn thấy nha, bên kia hồ dường như đặc biệt rất lớn a.
“Aiz” Tư Điềm thở dài ngồi xuống.
“Sao lại thở dài vậy?” Bảo Bối nhìn Tư Điềm, Tư Điềm nghiêng người nhìn hồ đối diện “Kỳ thật thân thể muội vốn không có yếu như vậy, hai năm trước, bởi vì muội quá ham chơi, lén lúc đi vào trong rừng đối diện, kết quả vừa vào cánh rừng liền hôn mê bất tỉnh, khi tỉnh lại chẳng biết tại sao đã trở về hồ nước, nghe mẹ muội kể độc khí kia là do bà bà quái dị cố ý phóng, may mắn là muội chỉ là ngửi thấy một tý, không có nguy hiểm đến sinh mạng, nhưng thể chất thì thay đổi càng ngày càng kém a.”
“Lợi hại như vậy sao.” Bảo Bối kinh ngạc nhìn đối diện, nàng quay đầu lại nhìn Tư Điềm “Như vậy độc khí là do bà bà quái dị phóng, thì nàng nhất định sẽ có giải dược, vì sao không đi tìm nàng xin giải dược?”