Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 38 Tết Trung thu 5
Chap 38 Tết Trung thu 5
“Vậy thì sao, Mặc Huyền công tử luôn dùng bộ mặt lạnh như băng, lạnh như băng khuôn mẫu ý, dáng vẻ của Cao công tử so với Mặc Huyền công tử, thì vóc ngườiđẹp mắt, đối đãi với mọi người hiền hoà, đối với người làm chúng ta tính tình cũng không xấu.” Lúc này nha đầu tiểu Thanh bên cạnh Nhã Dung biểu tình, nàng lắc đầu.
Tiểu Lục nghe lập tức gật đầu “Đúng vậy, thiếu gia của chúng ta gần đây tính tình thường xuyên thất thường hay tức giận.” Nhìn thấy Bảo Bối đang đứng phía sau.
Bảo Bối đứng ở phía sau liều mạng gật đầu, nói đến tính tình thiếu gia thì rất đáng sợ a.
Tiểu Lục phát hiện Bảo Bối đứng ở phía sau, lập tức kéo nàng xuống, thấp giọng hỏi “Bảo Bối, chúng ta dù sao cũng là tỷ muội, vừa rồi ngươi có phải hay không đã thấy vô cùng rõ ràng a.”
Bảo Bối nhìn nhìn bọn nha đầu đang vây tới, đều mồm bảy miệng tám bu lại đề ra nghi vấn hỏi Bảo Bối.
Bảo Bối bị dọa lập tức lao ra ôm chặt, liều mạng lắc đầu “Không có, ta không thấy rõ ràng.” Kỳ thật, lúc ấy thấy quá rõ ràng, Bảo Bối hiện tại nhớ tới, tâm đều đập rất nhanh.
“Ta không tin” Tiểu Lục ở phía sau hướng về phía Bảo Bối đang chạy xa lớn tiếng hô.
Chạy ra sơn trang, Bảo Bối thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên, nàng nhìn thấy vách tường trước mắt một đôi đang ôm nhau, là thiếu gia cùng Oánh Oánh tiểu thư, Oánh Oánh tiểu thư tựa ở trong ngực hắn, đang xấu hổ cười không nói, mà thiếu gia cũng đang cúi đầu nhìn Oánh Oánh.
Bảo Bối đột nhiên cảm thấy chân nặng ngàn cân, không cách nào hoạt động, lúc thiếu gia xoay người nhìn về phía nàng, Bảo Bối mới phản ứng được, nàng lập tức xoay người chạy như bay vào sơn trang.
Mặc Huyền nhìn thấy thân ảnh Bảo Bối rời đi, liền đẩy Oánh Oánh ra “Bên ngoài gió rất lạnh, chúng ta vào đi thôi.” Hắn vừa rồi nhìn thấy Bảo Bối chạy ra sau, trong nội tâm kia không khỏi bốc lửa lên, đột nhiên hắn cầm tay kéo Oánh Oánh bên cạnh vào trong ngực, Oánh Oánh mặc dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền cúi đầu mỉm cười, nàng thích hắn rất lâu rồi.
Bảo bối chạy trở về phòng, không nói một lời ngồi trên giường, trong đầu liên tục hiện lên cảnh vừa rồi, trong lòng cảm thấy thật khó chịu, aiz, không thèm nghĩ nữa, Bảo Bối ngã xuống giường dứt khoát ngủ.
Màn đêm dần dần phủ xuống, buổi tối trên núi đặc biệt mát lạnh, Bảo Bối chậm rãi tỉnh dậy, nàng bò dậy, nằm ở bên tường nghe một tý, thiếu gia hình như đã ngủ.
Bảo Bối lặng lẽ chạy vào trong phòng của hắn, mỗi đêm nàng đều muốn nhìn thiếu gia một chút, mới có thể vừa lòng thỏa mãn trở về ngủ.
Thiếu gia nằm ở bên giường, nàng nhìn thấy thiếu gia đang cau mày lại tựa hồ mơ tới chuyện không vui, Bảo Bối đưa tay nhẹ nhàng rờ lên nơi lông mày đang nhíu lại của hắn, thiếu gia bỗng nhiên nhúc nhích, nàng lập tức rút tay trở về, nhìn thấy thiếu gia tiếp tục ngủ, nàng liền nâng má lên nhìn hắn.