Háo sắc tướng công là của ta

Chương 32 Tặng thiếu gia phấn son 3


Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 32 Tặng thiếu gia phấn son 3

Chap 32 Tặng thiếu gia phấn son 3
Biết được Oánh Oánh cô nương đã rời đi, Cao công tử không đi vào, tiễn Bảo Bối tới cửa, hắn cười nhìn Bảo Bối nói “Đừng quên mời ta ăn cá nha.” Bảo Bối vui vẻ gật đầu, hướng trong phủ chạy vào.
Vừa tới cửa viện, lại nghe thấy tiếng cười một người con gái “Mặc Huyền ca ca, ngươi nói có được hay không vậy.”
“Không phải nói Oánh Oánh tiểu thư đi rồi sao? Đây là ai?” Bảo Bối thả chậm cước bộ, lại gần cửa, nàng đứng ở ngoài cửa sổ, nhón chân lên hướng trong phòng mà nhìn, chỉ thấy ô gái Uyển Dung ở trên thuyền lần trước, nàng nhìn thấy thiếu gia che miệng cười, Mặc Huyền khẽ gật đầu, hắn hữu ý vô ý nhìn bên ngoài cửa trước.
“Ha ha” Cô gái rốt cục vui vẻ nở nụ cười “Thật tốt quá, ca ngươi xem, Mặc Huyền ca ca đáp ứng rồi.” Nàng đắc ý hướng nam tử bên cạnh nhìn thoáng qua, Bảo Bối chỉ thấy được một bóng lưng.
“Là ai?” Bóng lưng đột nhiên xoay người nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Bảo Bối lập tức ngồi xổm xuống, cuống cuồng quát lên “Không có ai.”
Người ở bên trong xì bật cười, một nam tử đã vọt đến trước mặt Bảo Bối cúi đầu xuống nhìn nàng, Bảo Bối ngẩng đầu nhìn hé ra mặt cười, nam tử ôn hòa nhìn Bảo Bối “Ngươi là tiểu anh hùng Bảo Bối đánh hổ mà Mặc Huyền nhắc tới.”
Bảo Bối cảm thấy ánh mắt nam tử ấm áp, không khỏi gật đầu nhẹ.
“Mau vào đi thôi.” Namtử kéo Bảo Bối, bắt nàng phải đi theo vào trong phòng. Bảo Bối vừa vào cửa phòng, liền thấy thiếu gia dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng, Bảo Bối không khỏi lui về phía sau một bước, dự định lui ra ngoài.
“Tới đây.” Mặc Huyền nhìn thấy Bảo Bối sợ hắn như thế, trong lòng có chút không thoải mái.

Bảo Bối nghe được thiếu gia mở miệng nói với nàng, nàng lập tức hưng phấn lên, bỗng chốc liền chạy đến trước mặt thiếu gia.
“Thiếu gia.” Bảo Bối vui vẻ kêu, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tỏa sáng.
Mặc Huyền nhăn nhíu mày, không vui hỏi “Đi đâu?” Sáng sớm đi theo người nọ đi ra ngoài, chơi đến bây giờ mới về.
“Đi ăn ngon a.” Bảo Bối vui vẻ đáp.
“Ăn ngon?” Mặc Huyền nhìn bộ dáng hưng phấn của Bảo Bối, trong nội tâm lại càng tức giận thêm.
“Ừ, thức ăn thật sự ăn rất ngon.” Bảo Bối trở về chỗ cũ một chút, nàng đột nhiên nghĩ tới, cúi đầu móc trong túi ra, cầm lên một món đồ, con mắt lóe sáng lấp lánh nhìn hắn “Thiếu gia, ta tặng ngươi, ngươi đừng tức giận nha.” Nói xong, bàn tay nhỏ bé mở ra, một tiểu bọc giấy ở trong tay Bảo Bối.
Mặc Huyền dừng một tý, nàng lại còn nói có đồ vật tặng hắn, mắt hắn nhìn Bảo Bối, từ từ vươn tay cầm lấy, vừa mở túi giấy ra, hắn lập tức nổi trận lôi đình, dĩ nhiên đó là phấn son a.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.