Bạn đang đọc Háo sắc tướng công là của ta: Chương 29 Biểu đệ của ta đối với nha đầu của ngươi đúng là có để tâm.
Chap 29 Biểu đệ của ta đối với nha đầu của ngươi đúng là có để tâm.
Từ lúc trở lại trong phủ, Bảo Bối không dám đến gần thiếu gia, nàng luôn cách xa ba trượng ngoại trừ hay đứng tại chỗ ngây ngô.
“Bảo Bối.” Trương mụ từ ngoài viện đi đến, trên tay cầm một cái bọc vải.
“Trương mụ.” Bảo Bối ngẩng đầu nhìn Trương mụ.
Trương mụ đem bao đồ trên tay đưa cho Bảo Bối “Bảo Bối, cái này là đưa cho ngươi, các thiếu gia sáng nay đều đi rồi, Tam vương gia trước khi đi giao cho ta nói là do ngươi đánh hổ, nên da hổ này thuộc về ngươi!” Trương mụ nhìn nhìn Bảo Bối, cười nói “Da hổ này rất đáng giá đó, buổi sáng ngươi có rảnh đi ra ngoài thì đến hiệu cầm đồ, có thể cầm ít nhất hai mươi lượng bạc cho ngươi, có thể mua nhiều đồ ăn để ăn nha.” Nhìn bộ dạng Bảo Bối cúi đầu ủ rũ, Trương mụ nghĩ nên trêu chọc nàng vui vẻ một tý.
“Là thật sao?” Nhắc đến ăn, trong mắt Bảo Bối rốt cục cũng lóe sáng.
Trương mụ cười gật gật đầu, quẳng cục nợ xong liền đi.
“Thiếu gia, Oánh Oánh tiểu thư đã tới.” Trong phủ Đỗ quản gia tới bẩm báo.
“Để cho nàng đi vào đi.” Mặc Huyền để quyển sách trên tay xuống, nhìn nhìn Bảo Bối đang ngồi ở cửa hành lang trên bậc thang, nàng đang nhìn chằm chằm trong bao quần áo xem cái gì đó.
“Mặc Huyền công tử, nghe nói ngươi bị đả thương, ta cố ý ghé thăm ngươi một chút.” Oánh Oánh vừa vào cửa, liền dùng ánh mắt lo lắng nhìn hắn.
“Ta không sao, chỉ là té ngựa nên mới bị thương.” Hắn cười nhẹ.
“Vậy là tốt rồi, ta thật sự lo lắng gần chết, lập tức từ trong kinh thành quay trở lại.” Oánh Oánh yên tâm nói.
“Hại ngươi lo lắng rồi.” Mặc Huyền ôn nhu nhìn Oánh Oánh.
Bảo Bối ngồi ở bên ngoài, nhìn thiếu gia ôn nhu “Chỉ có trước mặt Oánh Oánh tiểu thư, thiếu gia mới có thể cười đẹp mắt như vậy.” Bảo Bối nhẹ giọng lầm bầm, trong lòng có chút chua chua.
“Bảo Bối, đang làm sao?” thanh âm Cao công tử từ đỉnh đầu truyền đến, Bảo Bối ngẩng đầu lên nhìn Cao công tử.
“Ngươi đáp ứng ta là sẽ mời ta ăn cá, mấy ngày nay ta đi đến đợi cũng không thấy ngươi đến a.” Cao công tử vậy mà cũng ngồi ở cửa lớn tựa ở bên cạnh nàng.
“Ta tâm tình không tốt.” Bảo Bối đầu rũ xuống, thiếu gia liên tục không nói với nàng lời nào, vừa rồi đối với Oánh Oánh tiểu thư cười đến vui vẻ như vậy.
“Tâm tình không tốt, nên đi ra ngoài một chút, ta dẫn ngươi đi ra ngoài đi dạo.” Cao công tử đứng lên, kéo Bảo Bối, hướng về phía phòng nhìn bọn Mặc Huyền nói ra “Ta mang nàng đi ra ngoài một chút, hai người các ngươi cứ từ từ mà tán gẫu.” Lôi kéo Bảo Bối đi.
Oánh Oánh nhìn biểu đệ lôi kéo Bảo Bối đi ra ngoài, nhẹ nhàng nở nụ cười một tý “Xem ra, biểu đệ của ta đối với nha đầu của ngươi đúng là có để tâm.”
Mặc Huyền nhìn bên ngoài một chút, không đáp lại lời nàng, đáy mắt có vẻ lo lắng