Đọc truyện Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà – Chương 20: Thử Thách
Âu Thành Nghiêm dùng xe hơi thường của trợ lý Phong đưa Cố Ninh Tinh đi làm, vì biết cô không phải là một người thích khoe khoang, sợ dùng siêu xe đưa đến sẽ khiến cô khó sử, thế nên mới nhờ đến xe trợ lý Phong đưa đi,
Vừa đến nơi, Cố Ninh Tinh bước xuống lập tức chào anh ta rồi quay đi, vừa đi vừa thở mạnh một cái,
Âu Thành Nghiêm từ bên trong xe, nhìn dáng vẻ của Cố Ninh Tinh đi dưới tia ánh sáng chiếu vào cô, thân hình nhìn phía sau, khiến anh ta nhìn đến say mê, nhưng trong lòng rất lo lắng, mà cứ nhìn cô mãi,
Trợ lý Phòng từ ghế lái nhìn lên chiếc gương xe, đã vô tình phát hiện những nét mặt lo lắng của Âu Thành nghiêm nên, tìm lời để nói, “Âu Tổng, chúng ta đến công ty ạ “
“Ừm ” Âu Thành Nghiêm lên tiếng nhỏ,
Trợ lý Phong tính tình cũng một chút hoạt bát, nên đã nhiều chuyện mà nói với anh ta, “Ngài đang lo lắng cho phu nhân sao, tôi thấy ngài rất yêu thương phu nhân, vậy sao ngài cứ tỏa vẻ lạnh lùng với phu nhân vậy ạ “
“Tôi không có yêu thương cô ta, và cậu đang quản chuyện nhà tôi đấy à ” Âu Thành Nghiêm ngay lập từ nhìn về phía trợ lý Phong, giả dối lòng mình, lạnh lùng nói,
Anh ta còn cáu gắt, còn lườm trợ lý Phong mà phát ánh mắt một tia lửa với cậu,
“Xin lỗi Âu Tổng ” Anh ta sợ sệt, chỉ biết cười ngượng, sau đó tiếp tục tập trung lái xe,
Cố Ninh Tinh, tự tin bước vào công ty, sau đó gặp gỡ lại người chị phỏng vấn mình tên Linda, chị ta lịch sự mỉm cười với cô, còn đích thân dẫn cô đến phòng làm việc của chủ tịch,
Chị Linda đưa cô đến phòng chủ tịch, vừa bước vào đã lịch sự giới thiệu cô ngay “Chủ tịch, thư ký mới của ngài đã đến rồi ạ “
Quả nhiên vừa bước vào Cố Ninh Tinh đã nhìn thấy một cậu trai rất trẻ trung độ tuổi khoản chừng mười tám hoặc mười chín tuổi thôi, đang cùng với vị chủ tịch ôm lấy nhau trong phòng làm việc,
“Em đã nói anh hãy đóng cửa đi mà ” cậu trai ấy nhìn về phía cô và Linda tươi cười đắc ý,
Hàn Đình Thâm, cũng nhìn về phía cô một lúc, sau đó chậm rãi gài nút Áo lại, gương mặt trở nên cau lại, rồi quay lại hướng trai trẻ mà nói “Được rồi, tôi phải làm việc, em về trước đi “
“Nhớ gọi cho em đó nha ” chàng trai trẻ cười tươi rồi rời đi,
Cố Ninh Tinh sau đó nhẹ nhàng bước đến gần bàn làm việc của chủ tịch, với dáng vẻ tự tin nghiêm túc, “Chủ tịch tôi tên Cố Ninh Tinh, từ giờ tôi sẽ là thư ký của ngài “
Vị chủ tịch ngồi xem lại tài liệu của cô cảm thấy ổn, nhưng có điều ngoại hình và cách ăn mặc của cô không vừa ý anh ta, cứ thế cau mày đuổi thẳng “Mau đuổi cô ta đi đi, tôi cần tìm một người thư ký xinh đẹp hơn “
“Nhưng, chủ tịch… ” Linda bối rối khi nghe những lời từ anh, nhưng cô ngay lập tức muốn tìm cách nói vào thay cô,
Lúc này Cố Ninh Tinh mới tự tin đứng trước Hàn Đình Thâm nhẹ nhàng nghiêm túc lên tiếng,
“Xin lỗi chủ tịch, tôi biết mình không có vẻ ngoài xinh đẹp như ngài mong muốn, nhưng thật đáng tiếc nếu như ngài cho rằng tôi vô dụng, sao ngài không cho tôi một cơ hội để thể hiện”
Hàn Đình Thâm trầm ngâm một chút, nghe những gì cô nói xong, cảm thấy cũng ổn với vẻ ăn nói, cứ thế mà quyết định cho cô cơ hội,
“Được, tôi cho cô một cơ hội, vậy hãy xử lý hết đống tài liệu này đi ” anh ta ngay lập tức đưa một đóng tài liệu, gương mặt trở nên thích thú, còn muốn thử thách cô,
“Vâng, thưa chủ tịch ” Cố Ninh Tinh cố gắng cười ngưỡng, cúi đầu chào anh ta rồi cầm một đóng tài liệu ra ngoài,
Muốn thử thách cô, thật là một trò cười đối với cô, cô là người một khi đã làm, là làm đến cùng, không thể làm khó được cô,
Nhưng đúng thật là những gì cô nói, quả nhiên năng lực của một thư ký như cô quá nổ lực, nhanh nhẹn và hầu như hoàn toàn mọi việc chủ tịch giao cho cô điều làm rất tốt,
Sau một ngày làm việc ổn định, Cố Ninh Tinh không hề cảm thấy mệt mỏi gì cả, vì đây là một động lực cho cô,
Cố Ninh Tinh hết giờ làm việc, sau đó thu xếp đồ đạc ra về, “Linda, em về trước đây ạ “
“Em về cẩn thận nha ” Linda nhìn cô mỉm cười, còn dịu dàng nhắc nhở,
Cố Ninh Tinh nhìn cô tươi cười, sau đó gật đầu rồi rời đi, ra đến ngoài bước ra khỏi công ty, thì chợt nhận thấy chiếc xe mà lúc sáng cô được Âu Thành Nghiêm đưa đi,
Cố Ninh Tinh nhanh chóng đi đến gần chiếc xe, cúi xuống nhìn vào quả nhiên Âu Thành Nghiêm bên trong xe, tất là anh ta đến rước cô, cô liền cau mày nói châm biếm, “Sao lại đến đây “
Âu Thành Nghiêm lạnh giọng nói, còn ra dấu hiệu bảo cô lên xe, “Tôi đến rước em về, mau lên xe “
Cố Ninh Tinh cau mày khó chịu, nhưng pha lẫn có chút vui khi Âu Thành Nghiêm đến đón cô về, tim cô dường như rất háo hức, nhưng lại giả vờ trách anh “Tôi đã nói anh không cần đến rước tôi đâu “
Âu Thành Nghiêm nghe vậy, tay chống lên kính xe nghiên đầu đắc ý nói “Tôi từ nay sẽ đưa rước em mỗi ngày”
Cố Ninh Tinh liền Hoảng hốt từ chối ngay, vì nếu anh ta đưa cô đi mỗi ngày, vậy thì những người trong công ty trước sau gì cũng phát hiện ra,
Và cô sẽ không thể một mình đến bệnh viện thăm anh trai mình nữa thì sao đây,