Đọc truyện Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo – Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm Nữa – Chương 28: Ngày Xuất Đạo
Edit: windy
Trên sân khấu “Hoàng cung hoa lệ”, Hề Thời hát xong phần của mình, ánh mắt nhìn các bạn nhỏ đang nghe cô rap.
Thời đại thật khác biệt, xem ra rap gì đó, hiện tại vẫn cực kì thu hút lứa tuổi học sinh.
Hề Thời rap xong, nhóm học sinh tiểu học vỗ tay rầm rầm.
Thậm chí vừa rồi còn gọi “Dì ơi” cũng tự động biến thành “Chị gái” rồi.
“Chị gái thật giỏi, em cũng muốn học.”
“Chị ơi chị thật xinh đẹp.”
Hề Thời vẫy vẫy tay cười với nhóm học sinh, sau đó nhìn về phía đạo diễn ở đối diện, ý bảo mình đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Đạo diễn trừng mắt, kịch bản vốn là đã viết xong rồi, sau đó lại nhìn sang bên cạnh, nhiếp ảnh gia đang chăm chỉ ghi lại mỗi nháy mắt của chương trình.
Tuy nói có kịch bản, nhưng cũng không thể để cho rõ được.
Đạo diễn tuyên bố Hề Thời khiêu chiến thành công.
Hề Thời cho rằng mình so với các vị khách mời khác cũng không khác biệt lắm, hỏi đạo diễn cần làm gì tiếp.
Đạo diễn nói các khách mời khác vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ xong, bảo Hề Thời chờ trước.
Hề Thời gật gật đầu, nhàn rỗi chỉ dạy các bạn nhỏ học rap.
Hề Thời ở trong “Hoàng cung hoa lệ” hơn ba tiếng, lần thứ n nhìn thấy Nghiêm Chuẩn cùng Hồ Thi Nghê chạy qua, mới cảm giác so với người khác, phần nhân vật của mình có bao nhiêu đơn giản.
Bọn họ đều đang khiêu chiến với đủ các loại cạm bẫy, chỉ có cô là ở trong “Hoàng cung hoa lệ” để thu hút nhóm học sinh tiểu học.
Hề Thời thở dài, tiếp tục dạy các bạn nhỏ học rap.
May mà cô cũng không phải là kiểu quen được mọi người vây quanh, vào hôm nay cảnh quay cũng đả cảm nhận được sự chênh lệch giữa lòng sông với mặt biển rồi, lúc này được một đám học sinh tiểu học vây quanh, cảm giác cũng không tệ lắm.
Hề Thời ở cạnh chúng tới chiều, mặt trời cũng sắp lặn xuống, mấy MC hôm nay vừa hoàn thành nhiệm vụ, mọi người tập hợp lại.
Trong bảy người có sáu người hoàn thành nhiệm vụ, hôm nay chỉ có một người duy nhất bị nhốt vào “Nhà giam” thật đúng là hố đen của trò chơi, Lưu Vĩ đóng vai người kéo xe.
Hồ Thi Nghê liếc nhìn Hề Thời cũng xuất hiện mà không bị nhốt vào “Nhà giam”, bộ dáng có chút kinh ngạc.
Hề Thời đáp lại kiểu “Tôi thắng rồi”.
quay tổng cộng hai ngày, mọi người đứng thành một hàng nghe đạo diễn nói vài lời, chơi một trò chơi nhỏ, sau đó đạo diễn tuyên bố buổi quay hôm nay kết thúc.
Ở trong mắt khán giả là một chương trình giải trí, ở trong mắt nghệ sĩ chính là công việc của bọn họ, chỉ cần là đang ghi hình thì chính là đang trong trạng thái làm việc, ghi hình xong, tan tầm, mọi người mới chính thức trầm tĩnh lại.
Mấy MC cũng chẳng muốn tụ hội, mỗi người về chỗ của mình nghỉ ngơi.
Hề Thời thay đồ xong, Diệp Sâm lái xe tới đón Hề Thời.
Hề Thời lên xe, đang muốn thông báo với Diệp Sâm là hôm nay mình hoàn thành nhiệm vụ chứ không thua, Diệp Sâm lại mở miệng trước cô: “Hôm nay có phải cô trượt tay không?”
Hề Thời: “Hả???” Diệp Sâm: “Sáng nay cô thích bài viết trên Weibo có biết không?”
Vẻ mặt Hề Thời mông lung: “Sáng nay tôi thích cái gì rồi hả?”
Diệp Sâm vừa thấy biểu tình của Hề Thời, biết khẳng định là cô trượt tay rồi, nắm tay lái giải thích: “Cô ăn dưa cũng phải biết đổi quán ăn, cô có biết sáng nay cô thích bài viết liên quan tới vấn đề tình cảm của Hồ Thi Nghê không, nói tổng giám đốc Bác Hằng đang theo đuổi cô ta, tổng giám đốc bá đạo với cô vợ minh tinh.”
“!!!” Hề Thời nghe thấy cả người kinh sợ, hít vào một hơi.
Sáng nay quả thật cô có lên Weibo tìm kiếm Hồ Thi Nghê, vậy mà không biết là tay lỡ bấm thích lúc nào.
“Này, này…” Hề Thời vội vội vàng vàng.
Diệp Sâm: “Tôi đã bỏ thích rồi, chỉ có hai tài khoản chuyển tiếp thôi, cũng không phải chuyện to tát gì, không có bao nhiêu người biết, tôi chỉ nhắc nhở sau này ăn dưa nhớ đổi nick khác, nghe lời đấy, lần sau đụng tới chuyện gì nhanh tay liền xong rồi.”
Tài khoản của cô Diệp Sâm cũng xử lý hết, Hề Thời nghe không xảy ra chuyện lớn gì, nhẹ nhàng thở ra, đáp ứng: “Được.”
Nói tới bát quái, Diệp Sâm biết Hề Thời trước là tiểu thư nhà giàu thành phổ B, đột nhiên có chút tò mò, hỏi Hề Thời: “Cô trước kia, ách, tôi nói là lúc mà cô còn ở cái nhà kia, có quen tổng giám đốc Bác Hằng sao, tôi nghe nói hình như họ Giang, có phải cùng vòng tròn với cô không, ánh mắt thế nào, thật có thể nhìn trúng Hồ Thi Nghê không? Lúc đang theo đuổi còn cho cô ta làm nữ chính phim tiên hiệp?”
Hề Thời nghe xong, không nghĩ tới đôi khi người trong vòng càng thích ăn dưa hơn.
Cô nở nụ cười: “Có gặp qua vài lần, không quen, không thích tôi, không biết có nhìn trúng Hồ Thi Nghê không.”
“Không thích cô?” Diệp Sâm chậc một tiếng, giọng điệu nghe qua có chút chua xót: “Vậy Hồ Thi Nghê kia cũng có bản lĩnh rồi.”
Chuyện vì nâng người, phú nhị đại theo đuổi nữ minh tinh mà cướp tài nguyên ở trong vòng tròn này là thường thấy.
Anh ta lập tức hừ một tiếng: “Nổi tiếng dựa vào mệnh, cho dù tài nguyên tốt cũng không có tác dụng, không thu hút fan thì vẫn là không thu hút fan.”
Hề Thời gật gật đầu.
Những chuyện này không liên quan tới cô.
Hai người nói chuyện xong, Hề Thời dựa lưng vào ghế nghịch điện thoại.
Cô vào trong nhóm dòng suối nhỏ, fan đều biết hôm nay cô quay chương trình, hỏi cô chơi thế nào, có vui không.
Sau đó fan nhỏ giọng nhắc nhở sau này Hề Thời ăn dưa nhớ cẩn thận, không nên bấm lỡ bấm thích vậy, sáng nay mọi người đều thấy được.
Hề Thời cực kì vui vẻ cảm ơn mọi người, bảo đảm về sau nhất định nhớ rõ, nói chuyện với fan xong, lại chăm chú nhìn hot search.
Kết quả phát hiện tên của Hồ Thi Nghê trên hot search.
Trong lòng Hề Thời run lên, lo liệu có phải do có liên quan tới hôm nay mình trượt tay bấm thích không, thấp thỏm bấm vào, nhìn thấy ảnh chụp trong ngày hôm nay.
Hồ Thi Nghê lên hot search là vì ảnh chụp đẹp, mặc đồ học sinh thời dân quốc cực kì có khí chất, tài khoản marketing khen ngợi đến ba hoa chích chòe.
Hề Thời đang nhẹ nhàng thở ra, kết quả vẫn nhìn thấy bên dưới có người nhắc tới cô.
Chỉ là không phải nói cô trượt tay, chuyện cô trượt tay không có bao nhiêu người biết, người kia nhắc tới là hôm nay cô với Hồ Thi Nghê cùng quay một chương trình.
Hề Thời không có bức ảnh nào, nhưng người ở quảng trưởng khi nhắc tới Hề Thời cũng chỉ có người xem với mới biết, sau khi ra khỏi cũng rất bình thường, đứng cạnh Hồ Thi Nghê là Tiểu hoa Làng giải trí hoàn toàn bị đối phương áp đảo.
Khen ngợi Hồ Thi Nghê cô không có ý kiến, dù sao cô cũng hiểu rõ bộ dáng Hồ Thi Nghê rất xinh đẹp, chỉ là khen ngợi Hồ Thi Nghê còn muốn giẫm cô một cái, cái này có chút quá phận rồi.
Hề Thời nhìn đến đây, không nhịn được kéo mui xe xuống, soi gương.
Kết quả nhìn thấy tóc mình vẫn để kiểu tóc quăn của nữ ca sĩ phong trần.
“…”
Như vậy không thể sánh bằng rồi.
Diệp Sâm đưa Hề Thời về nhà, dặn dò cô nghỉ ngơi, ngày mai vẫn còn một ngày ghi hình nữa.
Hề Thời tắm rửa xong, buộc tóc lên xem trực tiếp , nhìn thấy đồng đội đang khẩn trương chuẩn bị cho trận trung kết.
Cô vừa cảm động vừa cảm khái, đăng bài hô bọn họ cố lên.
Hề Thời đăng bài xong, ngáp một cái chuẩn bị đi ngủ.
Lúc này điện thoại vang lên.
Cô mơ mơ màng màng tiếp nhận: “Alo.”
Đầu bên kia, Giang Hành Triệt nghe thấy Hề Thời mơ màng “Alo” một tiếng, biết lúc này cô vừa mới ngủ.
Anh nhớ tới hôm nay Hề Thời lỡ tay thích bài viết trên đó, nhíu chặt mày.
Anh thậm chí là nhờ Hề Thời lỡ bấm thích, mới biết mình cũng bị dính tới Làng giải trí.
Giang Hành Triệt nghĩ lại bài Hề Thời thích.
Thích cái gì nhỉ, ủng hộ sao?
Trong lòng Giang Hành Triệt buồn phiền, đồng thời lại muốn ở trước mặt một người rửa sạch tin đồn của mình, anh hít vào một hơi, mở miệng: “Anh không biết cô họ Hồ nào.”
Hề Thời nghe ra giọng Giang Hành Triệt, phát hiện mình đã quên đem số anh vào danh sách đen.
Trễ như vậy còn gọi điện thoại tới, chỉ là muốn nói cho cô biết anh không biết cô họ Hồ nào?
Nào có cô gái nào họ Hồ, Hồ Thi Nghê hôm nay?
Hề Thời “A” một tiếng.
Câu “A” lạnh nhạt này khiến cho Giang Hành Triệt cảm thấy lo lắng hơn, anh giải thích một lần nữa: “Ngày mai anh sẽ đi điều tra những lời đồn này từ đâu sau đó làm rõ, em không cần đề ý, cũng không cần… tức giận.”
Hề Thời nghe thấy nhíu mày, lập tức nhớ tới mình của trước đây, nhìn thấy Giang Hành Triệt đứng gần cô gái nào, cô sẽ khó chịu.
Nhưng mà đó đã là chuyện của quá khứ rồi.
Hiện tại Giang Hành Triệt gọi điện tới, là vì để ý cảm xúc của cô?
Hề Thời dằn tính tình lại: “Tôi không để ý, càng không tức giận.”
“Giang tiên sinh, anh quen cô nào họ Hồ họ Vương hay họ Bạch đều không có liên quan tới tôi.”
“Anh không cần giải thích với tôi những thứ này, thật sự không quan trọng.”
Hề Thời nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.
Giang Hành Triệt nghe tiếng tút tút trong điện thoại, giật mình ở trong văn phòng tối đen.
Anh có thể nghe ra, trong giọng nói của cô không có chút để ý nào, không chút gợn sóng.
.