Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 192: Chồng hôm nay lại dành mất trang nhất tin tức rồi sao?


Đọc truyện Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em – Chương 192: Chồng hôm nay lại dành mất trang nhất tin tức rồi sao?

Edit: Airy  Nguyen

Hàn Thật Thật cùng một người bạn đến Tường Vũ để tìm người thiết kế lại căn biệt thự, họ vừa đến cửa phòng thiết kế thì nghe được lời nói đùa của Hướng Vãn, cả hai ngừng bước lại, giật mình nhìn nhau.

Mọi người bên trong còn đang vui đùa nên không để ý tới hai người khách đang đứng ở cửa.

Giản Mạt trái lại làm điệu bộ hạ giọng, tỏ vẻ “nghiêm túc” bộ dạng vô tội nói: “Ôi, tôi thân là vợ của Thần thiếu thật buồn, giống như mọi người đã nói, ngày nào Thần thiếu cũng có vô số tin đồn về Thần thiếu…”

“Đúng, đúng nha, Mạt Mạt, cô thực không xứng chức danh làm vợ đó!” Đinh Đương cũng góp câu vui đùa theo.

Giản Mạt vẻ mặt gật gù, “Tôi phải tự kiểm điểm mình thôi….” Sau đó, cô càng thêm chăm chú nhìn Hướng Vãn nói, “Chồng cùng mối tình đầu nồng thắm như vậy, tôi thực khó chịu lắm. Bởi vì, nhà cao cửa rộng không có, siêu xe cũng không, trang sức mỹ phẩm cao cấp cũng không luôn… A, cuộc đời tôi thật thảm đảm không có chút ánh sáng!”

Mọi người thấy Giản Mạt diễn xuất cường điệu, lập tức cười đến nghiêng ngả.

“Mạt tỷ, không có chuyện gì nữa thì chị cùng em đến tham quan chợ đêm nhé… ha ha ha!” Hướng Vãn đã cười đến không kiềm chế được nữa.

Nhìn mọi người cười vui vẻ, đáy mắt Giản Mạt lướt qua tầng cảm xúc phức tạp, vừa có tự giễu, có bất đắc dĩ, có bi ai… Khoảng thời gian cô rất nhiều cảm xúc khó hiểu, có lúc vừa đam mê ngọt ngào, vừa như có thể đánh mất đi hạnh phúc bất kỳ lúc nào.

“Xin hỏi cô cần giúp đỡ gì sao?” Tôn Kha từ phòng lấy nước trở về, theo thói quen công việc mỉm cười hỏi hai vị khách hàng là Hàn Thật Thật cùng bạn của cô ta.

“Xin chào, tôi muốn đặt thiết kế cho một căn biệt thự ở phía nam thành phố này…” người bạn của Hàn Thật Thật nói, “Tôi có thể tự chọn nhà thiết kế không?”


“Có thể.” Tôn Kha nói, “Chỉ là, phải chọn nhà thiết kế có lịch làm việc trống phù hợp với yêu cầu của cô.”

“Tôi chọn Giản Mạt.”

Tôn Kha quay đầu lại nhìn Giản Mạt, thấy cô đang nhìn Hàn Thật Thật, cũng không để ý gì mà đáp, “Giản Mạt gần đây phải nhận rất nhiều đơn đặt thiết kết, sợ là…”

“Không sao, tôi có thể chờ.”

“Vậy thì được, để tôi hỏi là cô ấy…” Tôn Kha đi về hướng Giản Mạt. Cô thấy vậy mới thu hồi ánh mắt đang đối diện với Hàn Thật Thật.

“Không nhận.” Giản Mạt nhàn nhạt mở miệng, cô không nhận đơn thiết kế này cũng không liên quan đến Hàn Thật Thật, mà là vì cô thật sự quá nhiều việc, hơn nữa còn phải dành thời gian chăm sóc mẹ.

Tôn Kha cũng nghĩ Giản Mạt sẽ trả lời vậy, vì quả dạo này đã giao cho cô rất nhiều việc.

Gật gật đầu đồng ý, Tôn Kha quay lại giải thích với Hàn Thật Thật, nói rõ vấn đề. Người bạn đi cùng cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng quay lại nhìn thấy thiết kế của Mạc Tiểu Nhã cũng rất ưng ý, cuối cùng chọn Mạc Tiểu Nhã làm nhà thiết kế biệt thự cho mình.

Hàn Thật Thật đi tới gần Giản Mạt, “Có thời gian rảnh không? Đi dùng một bữa cơm?”

“Cô cũng thấy đó…” Giản Mạt liếc mắt xuống mặt bàn, “Tôi thật sự rất bận.”

Hàn Thật Thật cười cười, “Việc lần trước tôi rất áy náy, hay là trưa nay đi… dùng bữa tại công ty của cô.” Thấy Giản Mạt muốn mở miệng từ chối, cô ta liền ngăn lại, nói tiếp, “Cơm trưa thì dù sao cũng phải ăn, đúng không?”


Giản Mạt âm thầm thở dài, đành đồng ý.

Tin tức truyền thông sáng nay đã công bố JK và Đế Hoàng đang trong giai đoạn quyết đấu khốc liệt. Ở Lạc Thành này, JK cũng là một tập đoàn lâu năm, năm nay lại xuất hiện vấn đề nội bộ khiến cho Đế Hoàng có cơ hội để thâu tóm, chuyện này đều làm mọi người rất quan tâm.

Nếu như Đế Hoàng thâu tóm JK thành công, như vậy tại Lạc Thành này thì Đế Hoàng là bá chủ, thậm chí là bá chủ toàn quốc, toàn Châu Á… Việc phát triển ra các thị trường nước ngoài sẽ lên như diều gặp gió.

Dù là về phương diện kinh tế tài chính, hay phương diện câu chuyện tin đồn tình yêu với Thẩm Sơ… phương diện nào cũng là những đề tài sôi nổi để thiên hạ đàm luận tiêu khiển và chờ mong kết quả.

Giản Mạt nghỉ ngơi trong phòng thiết kế, vẽ xong một bản phác thảo mới uống một ly nước. Bình thường cô không quan tâm các tin tức kiểu này, nếu có bàn luận gì thì đều là từ Hướng Vãn và các đồng nghiệp lôi kéo trò chuyện. Nhưng bây giờ cô lại đang chủ động nhìn vào mục tin tức…

Nhìn tin tức xong, lại xem phần bình luận bên dưới, cô cười cười.

Vì vốn dĩ không có nhiều người dính tin đồn với Cố Bắc Thần, Lục Mạn là một trong số ít đó. Giờ thì người ta nhận ra nhan sắc Lục Mạn ít nhiều có điểm tương đồng với Thẩm Sơ, cho nên vì lẽ đó mà Cố Bắc Thần mới đối với cô ta đặc biệt và dành nhiều ưu ái hỗ trợ.

Sau bình luận đó, những bình luận trả lời lại tiếp theo làm sôi sục lên cuộc tranh cãi dai dẳng. Và cả cô vợ thần bí cũng dính đạn, bị lôi vào cuộc bình luận…

Đúng lúc điện thoại vang lên, Giản Mạt liếc nhìn số gọi, liền thuận tay bấm trả lời, “Xin chào?”

“Giản tiểu thư, tôi gọi là làng du lịch Heal…” Trong điện thoại truyền đến giọng nói nhẹ nhàng, “Vì nhân viên trong ca trực có sơ suất, không tìm được vòng cổ của cô bị thất lạc… Chúng tôi chân thành cáo lỗi.”


Giản Mạt nhíu mày…

“Xin hỏi không biết cô có thời gian đến đây không, hoặc là được thì chúng tôi sẽ cử nhân viên đế chỗ cô, mong cô dành thời gian để chúng ta có thể nói về việc đền bù thiệt hại.”

Tâm tình Giản Mạt không được vui cho lắm, không phải chỉ vì đó là món quà, mà còn là vì cô thật sự thích vòng cổ đó.

Giờ đã mất thì có đền bù cũng không ích gì.

“Thôi không sao đâu, nhưng nếu tìm được thì phiền mọi người báo tôi một tiếng nhé.” Giản Mạt cũng không muốn làm khó người khác, nhất là giọng nói ấm áp của nhân viên này cũng giải thích rõ ràng và lễ độ, nên cô nghĩ có thể cho qua được thì cho qua.

Đến trưa, Giản Mạt có hẹn dùng bữa với Hàn Thật Thật ở khu vực phía dưới văn phòng.

Hai người trước kia có thể xem là tình địch, còn có mâu thuẫn “Tội cố ý giết người”, tất nhiên sẽ không thể xưng nhau như bạn bè.

“Cô là vợ của Cố Bắc Thần?” Hàn Thật Thật thăm dò, ánh mắt sắc bén của một luật sư nhìn vào Giản Mạt.

Giản Mạt đã tạo cho bản thân vỏ bọc nguỵ trang hoàn hảo trong hai năm qua, tự nhiên sẽ không vì một câu hỏi mà có quá nhiều biểu hiện thất thố, “Cô nghĩ tôi nên trả lời thế nào?” Giản Mạt cười cười, ra vẻ suy ngẫm, “Đương nhiên nếu cô muốn cho là vậy, thì làm sao tôi can thiệp được cô nghĩ gì, tuỳ cô thôi.”

Hàn Thật Thật nhíu mày, “Đã có lần tôi ở Nam Hương từng thấy cô và Cố Bắc Thần có hành động ái muội…”

Giản Mạt thoáng giật mình, nhưng không biểu hiện thái độ gì, “Ồ cô không biết sao? Tôi còn hành động ái muội với cả trợ lý của anh ta kìa!”

Lông mày của Hàn Thật Thật cau lại chặt hơn nữa, đúng là cái tin đồn đó cô ta cũng đã xem qua trên báo…


“Hôm nay cô hẹn tôi ăn cơm chỉ để hỏi vậy thôi sao?” Giản Mạt có chút dở khóc dở cười, “Đừng nói với tôi giờ cô lại thích Cố Bắc Thần, nên lại nghĩ tôi là tình địch à?”

“Tôi không phải người như cô, đúng núi này trong núi nọ!” Hàn Thật Thật tức giận nói.

Vẻ mặt Giản Mạt không chút quan tâm, đáp “Như vậy thì… cũng chẳng liên quan gì đến cô.”

Hàn Thật Thật bị Giản Mạt chọc đến tức tối, lúc còn học đại học, cô rất thích Sở Tử Tiêu. Nhưng trong lòng anh lúc đó chỉ có Giản Mạt. Cô ta từng nghĩ đừng nói hai năm hay ba năm, dù là mười năm… cô ta cũng không rời bỏ Tử Tiêu.

Nhưng Giản Mạt thì sao?

Sở Tử Tiêu chỉ vừa đi nửa năm, Giản Mạt đã chia tay với anh…

Giản Mạt nhấp một ngụm cà phê, “Cô lại bỏ thời gian quan tâm cuộc sống của tôi, mà lại không đi tự sống tốt cuộc sống của bản thân… Hàn Thật Thật, cô đố kỵ người khác, sao không nghĩ người khác cũng đang ghen tỵ với cuộc sống mà cô có?”

Cô đặt ly cà phê xuống, nhìn Hàn Thật Thật nói, “Tôi với Sở Tử Tiêu cũng được, với Cố Bắc Thần giống như cô nghĩ cũng được, thậm chí với Tiêu Cảnh cũng được… À còn có với cả Tô Quân Ly nữa chứ… Mặc kệ là ai, đó cũng là cuộc sống của tôi, không phải của cô.”

Hàn Thật Thật nghi hoặc nhìn Giản Mạt…

“Làm người, không nên lúc nào cũng nhìn vào cuộc sống người khác, sẽ đánh mất bản thân mình.” Giản Mạt yếu ớt nói, cô nói với Hàn Thật Thật, nhưng cũng là tự nói bản thân mình, “Cơm trưa này chúng ta ngồi nhìn nhau ăn cũng chẳng có khẩu vị gì tốt, tôi đi trước.”

Dứt lời, Giản Mạt lấy ví tiền ra thanh toán ly cà phê, để tiền trên bàn rồi bộ dáng dửng dưng rời khỏi….

Đứng ở sảnh ngoài của nhà hàng, nhìn khí trời lạnh lẽo tối tăm. Giản Mạt lấy di động ra, nghĩ một hồi, nhắn cho Cố Bắc Thần một tin nhắn: Chồng hôm nay lại dành mất trang nhất tin tức rồi sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.