Hào Môn Sinh Con Hàng Ngày

Chương 8


Bạn đang đọc Hào Môn Sinh Con Hàng Ngày – Chương 8


Sau khi Giang Trúc Tâm trong lúc tức giận mà đem tài khoản, số điện thoại mà Tần Phú Hữu đã lưu vào toàn bộ đều kéo đen, thì thần sắc cậu xoắn xuýt nhìn chằm chằm.

Tần Phú Hữu vừa nãy giống như điên mà chuyển khoản lại đây mấy trăm ngàn, trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên không biết làm thế nào cho phải.

Mịa, tên ngốc lắm tiền!
Không muốn, không muốn! Giang Trúc Tâm dứt khoát đem điện thoại tắt máy, lại cứng ngắc đi tới trước chỗ hộp cơm ngồi xuống, sau khi do dự hai giây mới đem toàn bộ món ăn bên trong lấy ra.

…Nói thế nào thì đồ ăn cũng là vô tội, không thể nhẫn tâm ném đi mà đúng không!!!
Sau khi mở hộp cơm ra, Giang Trúc Tâm phát hiện hộp cơm này có ba tầng, mỗi tầng chia thành chín ngăn, mỗi ngăn lại có một phần đồ ăn.

Những đồ ăn này nhìn qua rất tinh xảo, Giang Trúc Tâm vô ý thức mà liếm liếm khóe miệng, sau đó cầm đũa lên bắt đầu ăn.


Giang Trúc Tâm đem đồ ăn và thịt từng miếng cho vào trong miệng.

Tuy rằng mỗi một phần đồ ăn đều rất ít, nhưng ăn hết ba tầng, thì Giang Trúc Tâm đã có cảm giác thật vừa bụng.

Mỗi một phần thực phẩm chất lượng đều rất tốt, hơn nữa hộp cơm còn tự giữ ấm được, cho nên đồ ăn vẫn còn nóng hổi.

Ăn ngon quá đi!! QAQ
Sau khi đem nước cũng đều uống sạch sẽ, Giang Trúc Tâm nhức đầu do say rượu cũng đều giảm đi rất nhiều, phẫn nộ vừa nãy đối với Tần Phú Hữu cũng giảm xuống không ít.

Hả? Bảo cậu đem Tần Phú Hữu từ danh sách đen kéo ra á? Không có việc đó đâu nha.

Sau khi uống hết chén trà tự rót cho mình, Giang Trúc Tâm cởi bỏ áo lông đi đến phòng tắm, chuẩn bị tắm.

Tuy rằng thân thể cậu rất sạch sẽ, hẳn là sau khi xong việc đã được rửa sạch qua, nhưng nghĩ đến tối hôm qua mình bị gì kia (mà cũng rất có thể là do mình chủ động), Giang Trúc Tâm cả người đều không được tự nhiên.

Ở trong phòng tắm cởi sạch sẽ, Giang Trúc Tâm dữ tợn nhìn dấu hôn khắp toàn thân mình, trải dài từ trên xuống dưới.

Thân thể của cậu là màu mật ong khỏe mạnh, cơ ngực cùng sáu múi cơ bụng còn có cơ nhị đầu (cơ bắp ở tay) đều rất dễ nhìn thấy.

Nhìn thế nào cũng là một cơ thể tràn ngập hương vị đàn ông, Giang Trúc Tâm thật sự không nghĩ ra, Tần Phú Hữu là làm thế nào mà hạ miệng cho được.

Càng làm cho Giang Trúc Tâm không nghĩ ra chính là, tại sao khí lực của cậu trước mặt Tần Phú Hữu, lại không thể nào chịu nổi một đòn? Vì sao nha? Cậu rèn luyện lẽ nào đều chỉ là công phu ngoài mặt thôi sao?

Mang theo cảm giác thất bại tắm xong, Giang Trúc Tâm tận lực để mình không cần quá lưu ý cảm giác kì quái ở trong mông, sau đó nhanh chóng nằm xuống giường.

Mặc kệ! Trước tiên ngủ trưa một giấc cái đã!
– —–
“Này, này, này, cậu cơm nước xong không trở về thì thôi, sao lại dẫn tôi đi đánh quyền?” Mạc Đắc Quỳnh vừa rồi còn đắc ý vênh váo phát tin ở vòng bạn bè và Wechat, sau đó gã liền bị Tần Phú Hữu mang đến phòng tập quyền anh.

Tần Phú Hữu trước đây có tòng quân hơn hai năm, nhà bọn họ bởi vì quá mức có tiền, mà hắn lại là con trai độc nhất, cho nên rất dễ bị bắt cóc.

Vì vậy, từ nhỏ đến lớn nhà hắn đều không tiếc tiền mà bồi dưỡng năng lực động thủ (đánh người) cho hắn.

Hiện tại, Tần Phú Hữu muốn cùng gã đánh nhau, bảo là muốn giải trí một chút, ngược lại càng giống bắt nạt gã có được không?
“Không biết tại sao tôi cứ có cảm giác, tinh lực dùng mãi không hết.” Tần Phú Hữu mang vào phòng cụ (ALice: dụng cụ bảo vệ), hướng Mạc Đắc Quỳnh vẫy vẫy tay, “Cậu mau làm chuẩn bị đi.”
Đại khái là do vừa mới khai trai, thân thể Tần Phú Hữu kêu gào còn muốn Giang Trúc Tâm, mà Giang Trúc Tâm trong thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không để cho hắn chạm vào.

Cho nên, Tần Phú Hữu chỉ có thể đem tinh lực dư thừa, toàn bộ phát tiết vào việc đánh quyền.


Hơn nữa, vừa nãy Mạc Đắc Quỳnh không phải đem việc riêng của hắn biến thành chuyện cười phát ra ngoài sao? Hắn cũng không ngăn cản, cho nên để Mạc Đắc Quỳnh cùng hắn đánh một trận (bị hắn đánh một trận) cũng không phải việc gì làm khó dễ người khác đi?
“Cậu chính là muốn trả thù!” Mạc Đắc Quỳnh vừa rồi còn cho là hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy, Tần Phú Hữu hoàn toàn không phản ứng là bởi vì bị tình yêu che mờ đôi mắt, không nghĩ tới người ta đã ở chỗ này chờ sẵn đâu!!
Tuy rằng ngoài miệng la hét như thế, nhưng Mạc Đắc Quỳnh vẫn làm bé ngoan lên đài.

Mặc dù gã đánh không lại Tần Phú Hữu, nhưng gã cũng chưa từng thấy có người nào đánh lại Tần Phú Hữu, có được không?
Nếu như bây giờ chạy trốn, thì cái tên Tần Phú Hữu này tuyệt đối sẽ dùng những phương pháp khác chỉnh gã, may là bạn gái của gã hiện tại không có ở đây, bằng không gã thực sự rất mất mặt!
Một hồi kết thúc, Tần Phú Hữu tinh thần sảng khoái lấy xuống bao tay nói: “Cảm tạ chỉ giáo.”
“Không dám nhận!!!” Mạc Đắc Quỳnh kêu kêu gào gào vài tiếng, gã gần đây cũng có nỗ lực rèn luyện, nhưng không nghĩ đến gã vẫn thua đến cực kì thê thảm.

Lần thứ hai gã thực sự vui mừng, vì bạn gái không đi cùng!!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.