Hào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá Đáng Yêu

Chương 74: Vì Hoà Bình Thế Giới


Đọc truyện Hào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá Đáng Yêu – Chương 74: Vì Hoà Bình Thế Giới


Đường Nhiễm Mặc lúc này không muốn có người ngoài ở đây, nếu hắn không hạ lệnh trục khách, Dung Huyên có đủ nhãn lực lựa chọn đi ra ngoài.

Cho dù hôm nay kết quả không như cô mong muốn, nhưng cô cũng hiểu được phải duy trì hình tượng là như thế nào, chính mình đi ra ngoài còn có mặt mũi hơn nhiều so với bị đuổi ra.

Bóng dáng cô thẳng tắp, ưu nhã nện bước giày cao gót đi ra ngoài.
Mạt Lị vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của Dung Huyên, thình lình bị người kéo đến trong lòng ngực, cô đã có thói quen được loại thân mật này đánh bất ngờ, tự nhiên vươn tay ôm eo hắn, ngoan ngoãn đến đáng yêu.
“Nói đi, mục đích hôm nay tới tìm tôi.” Đường Nhiễm Mặc ngồi trở lại ghế trên, thuận tiện kéo cô ngồi xuống trên đùi mình.
Cô giương môi cười khẽ, “Cháu nói nhớ thúc cũng là mục đích mà.”

“Ừ, tôi nghe được, lời cháu nói là sự thật.” Ánh mắt hắn thật ôn nhu, khóe miệng ẩn ẩn nụ cười.
Mạt Lị lười nhác dựa vào ngực hắn, bắt lấy bàn tay, chơi đùa với ngón tay hắn, chậm rì rì nói: “Thúc thúc, cháu nghe nói cậu có một công ty game mới mở, hiện tại làm thật tốt, quy mô cũng ngày càng lớn mạnh.”
“Cháu lại có tính toán quỷ quái gì đấy?” Hắn liếc mắt một cái là nhìn thấu trong lòng cô có tính toán chuyện gì.
“Thúc thúc không thể oan uổng cháu, công ty cậu làm xuôi gió xuôi nước, tuy rằng như vậy thật tốt, nhưng không có suy sụp thất bại thì không có trưởng thành, chúng ta giúp cậu ấy, có được không?”
“Giúp cậu ta tạo ra biến cố?”
Mạt Lị trong mắt lóe tia giảo hoạt, gương mặt tươi cười minh diễm động lòng người, “Thúc không cảm thấy, xem cậu ấy tức muốn hộc máu bộ dáng sẽ rất thú vị sao?”
“Ừ, đích xác là vậy.” Đường Nhiễm Mặc cũng cười, khẽ nhếch khóe môi, ánh mắt tính kế, nhìn ra bộ dáng muốn làm chuyện xấu, rõ ràng biết có người sẽ xui xẻo nhưng nhìn thấy bộ dáng này của hắn thật soái muốn chết.
Mạt Lị nhìn hắn không nháy mắt, cảm thấy hắn nghiêm túc tính kế người khác, thời điểm này thật là quá mê người.
Thấy cô nhìn mình si mê như vậy làm hắn nhịn không được nâng cằm cô lên, hôn môi một chút, vui vẻ nói: “Công ty cậu ta mới mở, khẳng định sẽ có yêu cầu tuyên truyền quảng cáo, tôi đi thông báo các nhà truyền thông lớn để cậu ta cuối cùng tới cửa cầu chúng ta, như thế nào?”
Hiện tại có vài nhà truyền thông lớn là đối thủ Thịnh Thế, nhưng họ cũng không dám chọc tới Đường Nhiễm Mặc.

Đương nhiên bọn họ không phải không sợ Phương Dự, hắn là tên hỗn thế ma vương, mở công ty cũng là chơi chơi mà thôi, hắn rất ít chạm đến thương giới, hắn có thể mang uy hiếp nhất định, nhưng hắn cũng không cung cấp được thứ tốt cho họ.

Nhưng Đường Nhiễm Mặc thì khác, ôn thần này nếu có một lời không thích hợp hắn liền thâu tóm tài sản, đắc tội ai cũng không thể đắc tội đến hắn nha, nhiều nhất khi Phương Dự tìm tới cửa thì đem tên Đường Nhiễm Mặc ra, làm cho bọn họ hai người đấu đá lẫn nhau, quần chúng vô tội liền có cái náo nhiệt để xem.
“Cháu cảm thấy cậu sẽ không cầu đến chúng ta, mà sẽ nổi trận lôi đình tìm tới.” Mạt Lị cười khanh khách lên, “Không bằng chúng ta lại nghĩ cách làm cậu càng thêm sứt đầu mẻ trán đi?”
Tiểu nha đầu xấu xa đưa ra ý kiến, hắn chỉ biết nghe lời, “Chúng ta đây liền đoạt thị trường của hắn.”

Công ty Phương Dự muốn đưa ra thị trường trò chơi mới “Tứ quốc”, đây là game võng du võ hiệp kỳ ảo, hắn sẽ tùy tiện chọn một trò chơi cùng đề tài, đầu tư bốn phía cho tuyên truyền, Phương Dự người này chính là luôn thật chán ghét mình bị người khác che mất hào quang.
Mạt Lị hơi hơi nhấp môi, tựa hồ có điều sầu lo, “Cậu nhất định sẽ thật tức giận nếu biết chúng ta mưu đồ bí mật mà tính kế cậu.” Nhưng thật mau cô lại kiên định nói: “Nhưng cháu tin tưởng nếu cậu thật sự muốn phát triển sự nghiệp, nhất định sẽ khắc phục mọi khó khăn.

Vì có thể kích ra quyết tâm của cậu, tới lúc cậu tới tìm trách cháu, cháu cũng không ngại.”
Tiểu cô nương của hắn quả thật lúc nào cũng có kỹ thuật diễn nha, Đường Nhiễm Mặc tán thưởng, cười cười, “Như vậy, bây giờ nói cho tôi nghe, cậu ta chọc cháu chỗ nào làm cháu giận?”
Mạt Lị chủ động tìm hắn tính kế người, người kia lại là Phương Dự, loại sự tình này vẫn là lần đầu tiên.
“Cậu xử sự thật luôn ấu trĩ, cháu cảm thấy làm cho cậu bận bịu lên để không có nhiều thời gian rảnh rỗi đi khi dễ một cô gái đi làm thêm.

Thúc thúc, đây cũng là vì hòa bình thế giới nha.” Cô nghiêm túc nói, khuôn mặt nho nhỏ nâng nâng lên.
Đường Nhiễm Mặc rất phối hợp gật gật đầu, “Nói không tồi.”
Trong lòng hắn rõ ràng, có thể làm cô tốn tâm tư như vậy cũng chỉ có Thu Bạch Bạch kia, mà không biết Phương Dự làm gì Thu Bạch Bạch mà chọc Mạt Lị tức giận như vậy.


Nhưng nói thật, hắn đã thật lâu không ra tay với đối phương, lần này tưởng tượng ra, thật đúng là ngứa tay.

Có lẽ hẳn là nên tìm thêm người e sợ thiên hạ không đủ loạn Minh Lại, tiểu tử này chỉnh người cũng không nương tay, hắn tới chơi một phen thật lớn, ít nhất cũng muốn đem Phương Dự lỗ sạch vốn.
Phương Dự a Phương Dự, nhiều người nhớ thương muốn chơi cậu như thế, cậu thật đúng là làm người thất bại.
Đầu óc Đường Nhiễm Mặc luân chuyển rất nhanh, đã bắt đầu xây dựng ra một kế hoạch chỉ cần đợi thực thi, lúc hắn đang tự hỏi làm như thế nào mới làm cho Phương Dự tan vỡ nhiều nhất, bất chợt thiếu nữ trong lòng ngực phát ra thanh âm điềm mỹ.
“Thúc thúc, sự tình của cậu thảo luận xong rồi, chúng ta đây kế tiếp thảo luận một chút chuyện của Dung Huyên đi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.