Đọc truyện Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele – Chương 8: Ngây thơ xinh đẹp
Nụ hôn tới bất ngờ. Trong nháy mắt, bờ môi đàn ông hạ xuống, người ngoài nhìn vào thì thấy mờ ám, còn Trang Noãn Thần lại hốt hoảng, đáy mắt vụt lên vẻ khó hiểu. Nhưng khi đối diện đôi mắt sâu hun hút của Giang Mạc Viễn, cô chợt bừng tỉnh, là do cô sơ suất, tất cả chuyện này chỉ là diễn kịch mà thôi. Cô cụp mắt, hàng mi dài che giấu nỗi xấu hổ, người đàn ông bên cạnh cô lại cười, làn môi anh ta cũng nhếch lên cho phù hợp với bầu không khí.
Mọi người chung quanh không khỏi xu nịnh và trêu ghẹo, Giang Mạc Viễn cũng tỏ thái độ vui vẻ lấy lệ, còn Trang Noãn Thần ra vẻ e ấp tựa sát vào người anh phụ họa. Bồi bàn gõ cửa bước vào, kính cẩn báo cho mọi người biết bữa tiệc đã bắt đầu. Họ liền rời khỏi phòng tiếp khách.
Phòng tiệc được sắp xếp trên lầu ba. Trang Noãn Thần khoát tay Giang Mạc Viễn đi vào thu hút ánh nhìn của mọi người. Kính xung quanh phòng tiệc chiếu đường nét gương mặt cô càng rõ ràng. Váy dạ hội dài màu nude lả lướt, mái tóc dài mềm mại búi tỉ mỉ, khuôn mặt cô trắng mịn như sữa được phủ đầy mỹ phẩm, cọ viền mắt vẽ đuôi mắt cô dài hơn, làm đôi mắt cô càng to và sáng ngời, son môi màu đỏ mà thường ngày cô ghét cực kỳ tôn đôi môi cô thêm gợi cảm. Qua kính cô tựa như một đóa hồng xinh đẹp phong tình.
Cô vô thức đưa mắt nhìn bản thân trong kính, chợt ngẩn ngơ. Một cô gái ngây thơ xinh xắn, rốt cuộc đâu mới là cô thật sự?
Sự xuất hiện của Giang Mạc Viễn cướp hết tất cả tầm mắt của mọi người dự tiệc, riêng Trang Noãn Thần còn cảm giác thêm ánh nhìn oán hận, không cam lòng tỏa ra từ những người đẹp xung quanh. Cô đã tập quen với kiểu nhìn lom lom này kể từ lần đầu tiên cô cùng Giang Mạc Viễn đi dự tiệc. Ngày hôm nay của một năm sau, cô đã vô cảm với nó. Cô kéo cánh tay Giang Mạc Viễn càng chặt, cô biết anh thích động tác này. Quả nhiên, Giang Mạc Viễn quay đầu nhìn, anh vỗ nhẹ tay cô, gương mặt anh tuấn đầy tình cảm khiến cô rung động không ngớt. Nhờ vậy, cô và anh đã thành công dập tắt ánh mắt bắn ra từ những người đẹp đó.
Mỗi bữa tiệc không chỉ đơn giản là một lần gặp gỡ. Trang Noãn Thần luôn theo cạnh Giang Mạc Viễn, vài thương nhân cũng không dám tùy tiện, chen ngang bắt chuyện với anh. Anh cần bàn bạc chuyện hợp tác kinh doanh, nên cô viện cớ tới nơi khác nghỉ ngơi.
Bóng đêm rực rỡ bao phủ lên khách sạn Bàn Cổ lộng lẫy. Cô cầm một ly rượu vang từ bồi bàn đi đến chỗ khác. Ngoài cửa sổ là cảnh đêm tráng lệ của thành phố, trong phòng là cảnh tiệc rượu xa hoa, Trang Noãn Thần khẽ nhấp một hớp rượu, ngoảnh đầu nhìn người đàn ông đứng gần đó. Trông thấy dáng vẻ trò chuyện vui vẻ của anh với nhiều thương nhân, cô liền biết anh rất thành thạo với kiểu xã giao này.
Người đàn ông tên Giang Mạc Viễn vô tình xuất hiện trong cuộc đời cô. Theo điều khoản chặt chẽ do hai bên cùng đồng ý, quan hệ của cô và anh đơn giản đến không thể đơn giản hơn. Tình nhân dự tiệc! Một năm trước, do Trang Noãn Thần cần tiền nên lên mạng đăng tin tìm việc làm bán thời gian. Nội dung tìm việc của cô đơn giản vô cùng. Cô có khá nhiều kinh nghiệm trong việc tổ chức sự kiện, nên cô đăng tin tìm những việc tương tự như vậy. Sau khi đăng tin, cô nhận được vài cuộc gọi điện thoại, nhưng đều là những người trung gian chuyên lừa đảo.