Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 54


Đọc truyện Hào Môn Bĩ Thiếu – Chương 54

image

Edit: Liast

Beta: Strangers Ex

Đính hôn cần chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng cơ bản không cần đến hai người bọn họ chuẩn bị cái gì, bởi vì nhân lực trong nhà quá nhiều. Cho nên hai người bọn họ coi như là rất rảnh rang, nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó Diêm Thiếu Liệt tâm huyết dâng trào đi theo mẹ ruột, mẹ nuôi, mẹ vợ đi dạo phố với nhau mới phát hiện, chuẩn bị cho chuyện đính hôn đúng là chuyện người bình thường không thể làm được.

Chẳng hạn dải ruy băng cột vào trên ghế dựa, ba người mẹ đều chung ý kiến là màu tím, nhưng tím thế nào họ lại có ý kiến khác nhau. Mẹ nuôi cảm thấy tím đậm một chút thì đẹp, mẹ ruột cảm thấy nhạt một chút thì đẹp, mẹ vợ cảm thấy tím vừa mới tốt. Sau đó Diêm Thiếu Liệt liền hoảng sợ trừng lớn hai mắt, bình thường ba người mẹ ở chung khá tốt, vậy mà vì một cái màu sắc ruy băng mà có thể tranh nhau đến nổi mặt đỏ tai hồng, ngay lúc Diêm Thiếu Liệt nghĩ đến các mẹ sẽ vung tay đánh nhau, bọn họ lại chơi đá, kéo, bao, sau cùng thì mẹ nuôi thắng, nên chọn tím đậm.

Thủy Ân Trạch nghe xong cười ha ha, “Bọn họ sao lại trẻ con đến thế chứ? Còn đá, kéo, bao?”

Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, “Còn không phải sao, sau đó anh hỏi mới biết được, ban đầu bọn họ thường xuyên không thống nhất ý kiến, nhưng là lại sợ tiếp tục tranh luận thì không đủ thời gian, cho nên trước đó đã bàn bạc tốt, nếu có bất đồng hãy dùng phương pháp này quyết thắng thua, sau đó người thắng được quyền quyết định.”

“Mấy ngày này ba người luôn như thế sao?”

“Cũng không hẳn vậy, anh nghe nói lúc đầu ba và ba vợ là cùng bọn họ cùng đi với nhau, sau đó có lẽ hai người chịu không nổi, cho nên dứt khoát không đi theo.” Thủy Ân Trạch gật gật đầu, nghĩ thầm nếu là mình chắc cũng chịu không nổi.

“Còn có chuyện gì phải làm sao?”

Diêm Thiếu Liệt nghĩ nghĩ nói: “Ngày mai đi thử nhẫn, mẹ nuôi nói hai ngày sau lễ phục đến bảo hai chúng ta đi thử, ngoài ra chắc không có gì nữa.”

Thủy Ân Trạch cảm khái, “Có luôn ba người mẹ thật sự quá tốt.”

Ngày hôm sau hai người bọn họ đi thử nhẫn, nhẫn là đặt hàng thiết kế riêng, trên nhẫn có khắc tên tiếng Anh viết tắt của bọn họ, một cặp nhẫn bạch kim đơn giản, là bằng chứng cho một đời một kiếp bên nhau.

Sau khi thử nhẫn xong tâm tình của hai người rất tốt muốn cùng nhau đi ăn cái gì đó, thì nhận được điện thoại Diêm gia gọi tới, Diêm Thiếu Liệt vừa nghe thật sự không biết nên nói gì mới tốt đây, bởi vì Cố Quân Uyển mang thai!

Diêm An Quân bảo Diêm Thiếu Kiệt đem Cố Quân Uyển nắm chặt, Diêm Thiếu Kiệt sử dụng biện pháp đơn giản gọn gàng nhất. Thật ra việc này không hoàn toàn trách được Diêm Thiếu Kiệt, Cố Quân Uyển cũng rất chủ động ôm ấp yêu thương, sau đó hai người ăn nhịp với nhau. Loại chuyện tình này có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, trên thực tế gần đây hai người bọn họ đã sống chung, nhưng Diêm Thiếu Kiệt trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Quân Uyển lại có thể mang thai, đây đối với anh ta mà nói chính là vui sướng cực kỳ.

Đồng dạng vui mừng còn có Diêm An Quân, nhưng hai cụ lại không hề vui mừng như thế. Thứ nhất bọn họ sẽ nghĩ Cố Quân Uyển có phải là quá tùy tiện hay không, thứ hai khi Cố Quân Uyển mang thai Cố gia như cũ không ai ra mặt, Cố Quân Suất không có đến đây qua lại một chút, con gái trong nhà mang thai là chuyện lớn, nhưng hình như nhà người ta rất không quan tâm đến chuyện này.

Mà kế tiếp Diêm An Quân nói ra yêu cầu làm cho Diêm lão gia tử không thể nào đồng ý nổi, Diêm An Quân muốn cho Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển đính hôn, hơn nữa tiệc đính hôn muốn đồng thời làm cùng Diêm Thiếu Liệt, để là song hỷ lâm môn.

Sau khi Diêm Thiếu Liệt và Thủy gia bàn bạc tất cả mọi người không có ý kiến gì, nói như vậy cũng tốt, sau khi Diêm lão gia nghe được tin thì bảo Diêm An Quân có thể cùng làm.

Nếu phải đính hôn, hiển nhiên người lớn hai bên phải gặp một lần, cả nhà Diêm Thiếu Liệt đều tham dự, việc gặp người lớn trong nhà này làm cho cha con Diêm An Quân rất buồn bực, bởi vì ngoại trừ cha mẹ Cố gia thì dòng chính họ Cố không ai xuất hiện, bao gồm cả Cố Quân Suất.


Hơn nữa cha mẹ Cố gia này phải nói thế nào nhỉ, thật sự là không lên nổi mặt bàn. Lúc gặp mặt cha mẹ Thủy gia, người ta ăn mặc trang nhã khéo léo, Ninh Tử Mị lại càng không thiếu trang sức đắt tiền, cô đã xinh đẹp lại chăm chút trang điểm, lập tức biến thành quý phu nhân đủ chuẩn, hai vợ chồng lại tự nhiên hào phóng, cách nói năng bất phàm, không thấy căng thẳng chút nào.

Lại nhìn vợ chồng Cố gia, mặc coi như trang nhã khéo léo, nhưng nhẫn vàng này, bông tai vàng, dây chuyền vàng, vòng tay vàng của Cố mẹ là đang thể hiện cái gì đây? Diêm Thiếu Liệt nhớ tới một cái từ mà người đời sau rất lưu hành, thổ hào!

Còn về nói về ăn nói lại càng đừng nói tới, cho dù là hai cụ Diêm gia hay là vợ chồng Diêm An Lý và cha mẹ Thủy gia đều nói chuyện rất hợp, rất có tiếng nói chung, nhưng đối với vợ chồng Cố gia này đây hoàn toàn không thể nào mở miệng nói chuyện. Người Diêm gia hỏi một câu bọn họ mới nói một câu, Cố mẹ còn đỡ hơn một chút, hỏi một câu có thể nhiều thêm hai câu, nhưng Cố ba ba hoàn toàn thuộc loại cái loại đánh ba gậy không phóng được một cái rắm.

Triệu Chi Lâm vừa nhìn bộ dáng này ép lại kịch bản dự định trong bụng, hoàn toàn vô dụng, chẳng qua là ánh mắt nhìn về phía Cố Quân Uyển mang theo trào phúng và khinh thường, điều này làm cho Cố Quân Uyển rất tức giận.

Cố Quân Uyển biết cha mẹ chưa được kiến thức qua cái gì là hào môn, nhưng bữa cơm này là nhất định ăn, thậm chí nếu không tình nguyện cũng phải ăn. Thật ra bình thường Cố ba là một người giỏi nói chuyện, nhưng trước khi đến Cố Quân Uyển năm lần bảy lượt dặn dò hai người bọn họ, đến lúc đó nói chuyện phải chú ý, khi ăn thì ít nói, Cố ba thực sự chiếu theo đó mà làm.

Bữa cơm này, cha con Diêm An Quân cũng rất buồn bực, mấy ngày trước ông ta còn cảm thấy vợ chồng Thủy gia không lên được mặt bàn, hiện tại đến thông gia tốt của ông ta càng không lên nổi mặt bàn, chỉ mong ngày đó đính hôn người Cố gia có thể tới, không thì ông ta thực sự là ném luôn cả mặt.

Người lớn trong nhà dành hai tiếng gặp mặt ăn tối với Thủy gia, còn cùng người lớn trong nhà Cố gia gặp mặt ăn cơm tổng cộng dùng không đến nửa giờ, bởi vì không khí không tốt lắm thật sự không thể tiến hành nổi nữa…

Chuyện của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch có ba người mẹ đồng thời quan tâm, nhưng Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển lại không có ai. Cố mẹ muốn đảm nhiệm nhưng Cố Quân Uyển không cho, cô ta sợ Cố mẹ kiến thức quá kém, mình sẽ bị Thủy Ân Trạch đo ván. Cho nên tất cả mọi chuyện thì cô ta tự mình xử lý.

Nhưng có một số việc không phải tự mình làm đều có thể giải quyết, ví dụ như nhẫn, Diêm Thiếu Kiệt nghe nói nhẫn của Diêm Thiếu Liệt được thiết kế riêng nên anh ta cũng muốn thiết kế riêng một đôi, hay như lễ phục, nghe nói bọn họ đặt ở Pháp, anh ta cũng đặt ở Pháp. Một số chuyện lớn đều làm khá tốt, nhưng việc nhỏ lại không được, chẳng hạn như thiệp mời, bánh kẹo cưới, nến cưới rượu mừng này nọ, Cố Quân Uyển thực sự hết sức bận rộn, đã nghĩ đến dùng đồ của hai người Diêm Thiếu Liệt, dù sao đều đính hôn cùng một ngày.

Nhưng Triệu Chi Lâm là người thứ nhất không đồng ý, “Con trai tôi là con trai tôi, không có bất cứ quan hệ nào với các người, đừng nghĩ chiếm một chút tiện nghi của chúng ta.” Lời này nói đủ trực tiếp, chỉ thiếu nói là đến lúc ở khách sạn mỗi người một nửa, mấy người đính hôn của mấy người, con trai tôi thì đính hôn của con trai tôi, hai bên không can thiệp chuyện của nhau.

“Bác cả, lời nói này có chút không hợp lý, nếu đã đính hôn cùng một ngày, vậy thì cùng nhau có gì mà không được chứ? Sao có thể nói ai chiếm tiện nghi ai?”

“Sao lại không phải, con trai tôi đính hôn toàn bộ đồ vật đều là tiền của ba người, tôi, mẹ nuôi nó và mẹ vợ nó, mà tiền của cô ở chỗ nào? Là của nhà cô hay là Thiếu Kiệt đưa? Hơn nữa cô đính hôn cha mẹ của cô vì sao không giúp, sao lại có thể nhàn rỗi như vậy, không biết tất cả mọi người đang bận rộn à!”

Cố Quân Uyển tức đến nghiến răng nghến lợi, cô ta nào dám để Cố mẹ tự mình chi tiền, ban đầu bà sẵn lòng hỗ trợ là do Diêm Thiếu Kiệt bỏ tiền ra, bây giờ nếu biết mình tự tiêu tiền túi thì cô ta dám cam đoan, Cố mẹ tuyệt đối sẽ không đến giúp.

Sau những trở ngại cuối cùng chuyện đính hôn cũng gần như sẵn sàng, buổi sáng mùng tám người cả nhà đều dậy rất sớm, đi trước tới khách sạn bố trí. Chỉ có Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch còn ngủ trên giường, nghe nói đêm qua kích động một đêm không ngủ, tới buổi sáng chợp mắt. Người trong nhà vì để cho buổi tối hai người bọn họ có trạng thái khoẻ khoắn một chút nên không bảo hai người đi theo tới khách sạn.

Nói là tiệc đính hôn, thực tế là long trọng đến độ không thua gì lễ kết hôn, Cố Quân Uyển nhìn đến bố trí hiện trường thì cực kỳ thích. Đương nhiên đây là ba mẹ người ta trang hoàng cho hai đứa con trai, cơ bản không có quan hệ gì với cô ta. Chị em bè bạn của Cố Quân Uyển không biết chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy Cố Quân Uyển thực sự có mặt mũi, vừa nhìn cách bố trí hiện trường này đã biết tốn không ít tâm tư và không ít tiền.

Có một cô bạn thấy lễ phục của Cố Quân Uyển lại càng kinh ngạc muốn chết, bởi vì trên lễ phục có mấy viên kim cương, vừa mới bắt đầu các cô còn nghĩ rằng là giả, kết quả Cố Quân Uyển nói đều là kim cương thật. Cố Quân Uyển không nghĩ đến Diêm Thiếu Kiệt sẽ cho mình lễ phục xa hoa xinh đẹp như vậy, đây bộ đồ quý nhất mà đời này cô ta mặc vào, cô ta nghĩ thầm quả nhiên nắm chắc Diêm Thiếu Kiệt là lựa chọn sáng suốt.

Triệu Chi Lâm cố ý chuẩn bị cho người trong nhà một căn phòng để nghỉ ngơi, đợi cô mở cửa đi vào liền thấy có mấy nam mấy nữ ở trong phòng, đủ loại giấy gói kẹo ném đầy đất, còn có người ở trong phòng hút thuốc, ngay lập tức cô không vui nhướng mày hỏi: “Các người là người thân của ai?” Vài người sửng sờ, nhưng vừa nhìn Triệu Chi Lâm ăn mặc như quý phu nhân thì biết rằng chắc chắn không phải người bình thường.

“Chúng tôi là bạn bè của vị hôn thê Diêm đại thiếu Cố Quân Uyển, phòng này không phải cho người thân nghỉ ngơi sao?” Cô bé này lúc nói chuyện thì bộ dáng cảm giác rất quang vinh, Cố Quân Uyển có thể bò lên được kẻ ngốc lợi hại như vậy làm cho các cô ta thật bất ngờ, cho nên ngày hôm nay đều tới gặp để kiến thức một chút tiệc đính hôn của đại gia tộc.

Triệu Chi Lâm nhướng lông mày, “Phòng này để cho người thân nghỉ ngơi, nhưng không phải cho người thân của Cố Quân Uyển nghỉ ngơi, các người cần nghỉ ngơi thì làm phiền đi tìm cô ta, biết không?” Lời này làm vài người có chút xấu hổ, cô gái vừa mới nói chuyện có chút khó chịu, cô ta đã nghĩ tranh cãi vài câu với Triệu Chi Lâm, vừa đúng lúc Cố Quân Uyển lại đây nhìn thấy tình hình này, lập tức tới hoà giải ngay.


“Bác cả, bọn họ là bạn bè của con, tạm ở đây nghỉ ngơi một chút.”

Triệu Chi Lâm nhìn về phía cô ta nói: “Cô có biết căn phòng này là chuẩn bị cho cho ai không? Trưởng bối của Tần gia và Đường gia, những người bạn này của cô thích hợp ở trong này sao?”

Cố Quân Uyển giật mình, người của Tần gia và Đường gia đã tới đây sao cô ta không biết, lại nhìn trong phòng bị làm cho lộn xộn cả lên, mặt của cô ta liền đỏ, lần đầu tiên cô ta cảm thấy quen biết bạn bè như vậy thực sự quá mất mặt, quá giảm giá trị.

Triệu Chi Lâm lười để ý cô ta, chỉ nói: “Muốn nghỉ ngơi thì cô lại đi đặt một cái phòng.” Sau đó kêu người phục vụ, “Phục vụ, đến đây dọn dẹp lại căn phòng này một chút, quét sạch rác trên mặt đất, sau đó đem cửa sổ mở ra cho mùi khói thuốc bay đi, phiền toái các người đi ra một chút.”

Bạn bè của Cố Quân Uyển đều là lúc cô ta ở bên ngoài chơi bời quen được, nói tử tế cũng không tử tế, nhưng cũng chưa làm qua chuyện gì quá xấu, muốn nói là người đàng hoàng, bản thân cô ta cũng không phải không biết xấu hổ mà nói vậy. Nhưng hôm nay là tiệc đính hôn của cô ta nếu như không có bạn bè đến chắc chắn không hay ho lắm, cô ta lại không có gì bạn bè đứng đắn, cho nên đành phải gọi bọn họ tới. Cô ta còn cố ý dặn dò bọn họ thành thật chút, nào biết những người này thật sự là chó không sửa được ăn c*t. Trước kia cô ta và những người này xen lẫn cũng không thấy thế nào, nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay cô ta cảm thấy được những người này thực sự không xứng trở thành bạn bè của cô ta.

Dĩ nhiên đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, điểm nhấn của vở kịch vẫn còn đợi đến lúc tối!

Đến buổi chiều Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch mới tỉnh, hai người bọn họ trực tiếp đến đây khách sạn, Ninh Tử Mị vừa nhìn thấy người đến lập tức qua đón, ” Hai tiểu tổ tông của mẹ, hai đứa cũng thật là ngủ đủ, ăn gì chưa?” Hai người lắc đầu, Ninh Tử Mị liền lôi kéo người đi, “Đi đi, nhanh đi ăn trước một chút gì đó, rồi trờ lại đổi lễ phục với trang điểm.”

Hai người bọn họ đơn giản ăn một chút, rồi bắt đầu đổi thay lễ phục trang điểm, bận rộn một hồi lúc đi ra đã sáu giờ tối, cũng đã sẵn sàng để bắt đầu rồi. Ban đầu Diêm An Quân muốn cho hai người bọn Diêm Thiếu Kiệt đi phía trước, đương nhiên Triệu Chi Lâm không đồng ý, Diêm An Quân nói Diêm Thiếu Kiệt là anh trai, tự nhiên Diêm Thiếu Liệt nên đi phía trước, ngay lập tức Triệu Chi Lâm nổi giận, nói thẳng trận này tất cả đều là họ một tay sắp xếp, chú một cái ngón tay cũng chưa duỗi đã muốn cho con trai mình đi phía trước? Muốn đi trước cũng được, các ngươi đi cái sân khác đi, đừng dùng của tôi.

Cuối cùng Diêm An Quân không có biện pháp đành phải lui một bước, hai anh em cùng đi, Triệu Chi Lâm lười cãi nhau nữa với ông ta, miễn cưỡng đồng ý.

Cho nên hiện trường là hai đôi cùng lúc xuất hiện, người chủ trì đến phát biểu lưu loát phần khai mạc, rồi mời Diêm lão gia tử lên, lão gia tử bày tỏ lỏng biết ơn đối tất cả mọi người tham dự, đồng thời chúc phúc cho hai cháu trai và cháu dâu.

Đương nhiên tối hôm nay bên Diêm Thiếu Liệt chắc chắn nổi bật hơn bên Diêm Thiếu Kiệt, bởi vì vị cháu dâu này là nam, hơn nữa còn là một minh tinh lớn, mà nhân vật giới giải trí có máu mặt đều đến chúc mừng. Thủy Ân Trạch ở giới giải trí nhân duyên không tệ, cho nên hôm nay người tới vẫn là khá nhiều, quả thực có thể so sánh với thảm đỏ, nói minh tinh tập họp cũng không quá đáng, đèn flash thiếu chút nữa khiến cho mắt Cố Quân Uyển và những bạn kia của cô ta bị mù.

Nhất là Phùng Thiên Hâm từ nước ngoài mới trở về, sự xuất hiện của cô quả thực là rực rỡ đè áp toàn cảnh, đem người ban đầu nên xinh đẹp nhất là Cố Quân Uyển trực tiếp nốc ao, “Thế nào? Nhị thiếu, tôi đây ăn mặc rất được đúng không?”

Diêm Thiếu Liệt duỗi duỗi ngón cái, lúc đầu Phùng Thiên Hâm còn cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao trước khi đến tham gia tiệc đính hôn Diêm Nhị thiếu lại dặn cô nhất định phải ăn diện đẹp xưa nay chưa từng thấy. Sau khi thấy Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển thì cô hiểu rõ, nghĩ thầm Diêm Nhị thiếu này lại xấu thêm nữa rồi.

Lại nhìn bạn bè hai bên, Đường Tống và Tần Hiếu Luân đây đều là nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thiên Hải, mà Đường gia Tần gia và Thu gia đều đến đây vì Diêm Thiếu Liệt, ngay cả Tần gia lão thái gia cũng đến đây, đội hình này đích xác quá mức khủng bố.

Mà bên này Diêm Thiếu Kiệt thật ra cũng không tính là yếu, dù sao Diêm An Quân ở thành phố Thiên Hải làm ăn nhiều năm như vậy, bạn bè có máu mặt không ít. Nhưng bạn bè của Diêm Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển còn kém một chút, Diêm Thiếu Kiệt tốt xấu còn có Hậu Dương là bạn bè, mà Cố Quân Uyển lại không có một người bạn đủ nhìn, những người bạn này của cô ta và bạn bè minh tinh của Thủy Ân Trạch khi xuất hiện quả thực là kém cách xa vạn dặm.

Cố gia cha mẹ lại càng không dám mời bạn bè, nguyên nhân giống như Cố Quân Uyển, lấy không đủ nhìn, hơn nữa Cố Quân Uyển không cho phép bọn họ mời, nói là đợi xong thì làm lần nữa mời đến.

Bạn bè Thủy Thiên Lệ đến đây không ít, có vài người bây giờ là quốc họ đại sư rất nổi tiếng, làm cho một đám thương nhân yêu thích tranh chen lấn lại đây mời vẽ.


“Người yêu của Diêm Đại thiếu lai lịch ra sao? Tôi hình như nhớ rõ lúc trước nói là người của Cố gia thì phải?”

“Đúng là người Cố gia, nói là chị gái của Cố nhị thiếu dòng chính.”

“Chị xem xem cái bàn bạn bè cô ta kìa, họ là ai vậy? Các người có biết không? Mấy vị này là thiếu gia và tiểu thư nhà ai?”

Mọi người lắc đầu tỏ vẻ là chưa thấy qua, “Không biết, tiệc đính hôn này của Diêm gia những người có máu mặt ở thành phố Thiên Hải đều gần như đến dông đủ, những vị này thật đúng là không có ấn tượng gì cả!”

“Tôi xem vị Cố tiểu thư này cách nói năng thật khéo, dù sao rốt cuộc là Cố gia xảy ra chuyện gì cũng khó mà nói.”

Mọi người ở hiện trường đều có hứng thú với Cố Quân Uyển, muốn biết thân phận thực sự của cô ta, thế nhưng bọn họ thế nào cũng không nghĩ được việc này lại nhanh như vậy đã bị vạch trần.

Lúc đến thời điểm mời rượu, bên ngoài đi vào thêm vài người. Mới đầu mọi người vẫn không có chú ý, lúc sau có người nhận ra người đến thì tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, mà Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch biết điểm nhấn của vở kịch đêm nay đã tới!

Cố Quân Uyển thấy người đến cũng sửng sốt, sau đó là mừng như điên, cô ta nghe Cố mẹ nói Cố Quân Suất đêm nay sẽ đến, xem như giữ cho cô ta thể diện. Nhưng cô ta trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Quân Suất không chỉ đến đây một mình, còn đưa Cố Quân Viêm tới, hơn nữa quan trọng nhất chính là Cố lão gia tử đến đây. Khi còn nhỏ cô ta có gặp qua ông một lần, ban nãy vừa nhìn người thiếu chút nữa không nhớ ra là ai, còn về người thanh niên không biết là ai kia cô ta trực tiếp xem nhẹ.

Cha con Diêm An Quân rất vui mừng, người Cố gia không chỉ ra mặt, hơn nữa Cố gia lão gia tử cũng xuất hiện, lúc này bọn họ thật là rất có mặt mũi, ổn thỏa đè ép Diêm Thiếu Liệt một đầu.

Cố Quân Uyển lôi kéo Diêm Thiếu Kiệt, phía sau đi theo Diêm An Quân bước nhanh đã đi tới, “Cố gia gia, anh hai, mọi người có thể tới thật sự khiến con rất hạnh phúc.” Mọi người ồ lên, Cố Quân Uyển này thật đúng là mặt mũi lớn, ngay cả lão gia tử Cố gia đều tự mình ra mặt.

Lúc này Cố Quân Uyển càng đắc ý, kiêu ngạo giống như khổng tước kiêu ngạo ngẩng cao đầu, còn cố ý nhìn thoáng qua Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch cách đó không xa, trong mắt đầy vẻ đắc ý, khiêu khích.

Thủy Ân Hi mắt nhíu lại, trong mắt cô gái này chỉ có Cố Quân Viêm và Cố lão gia tử, cư nhiên còn dám khiêu khích anh trai cậu và Diêm Nhị thiếu, đúng là tự tìm đường chết!

Cố Quân Viêm nhìn cô ta một cái, nghi ngờ nói: “Cô là ai?”

Thủy Ân Hi thiếu chút nữa cười lớn tiếng, cậu cảm thấy nam nhân nhà mình có thể đến giới giải trí rất có tiềm năng phát triển, diễn xuất rất hợp cảnh.

“Ah.” Cố Quân Uyển ngạc nhiên trên mặt xấu hổ muốn chết, lập tức nhìn về phía Cố Quân Suất bên cạnh.

Cố Quân Suất giải thích nói: “Anh hai, đây là chị gái cùng cha khác mẹ của em, chị, hôm nay sao chị lại ở đây?”

Cố Quân Uyển thiếu chút tức vẹo mũi, cái gì mà tại sao cô ta lại ở đây? Ngày hôm nay cô ta đính hôn không ở đây thì ở đâu? Cô ta đặc biệt muốn tát cho Cố Quân Suất một cái, nhưng tình cảnh ngày hôm nay không cho phép cô ta làm như vậy. Cha con Diêm An Quân cùng đi theo cũng nhìn ra có chút vấn đề.

“Cố lão, ngài hôm nay là…” Diêm An Quân biết Cố lão gia tử, chính là tiếp xúc không nhiều lắm, hơn nữa nhìn tình huống vừa rồi ông ta dường như có chút không hiểu lắm.

“Gia gia và Quân Viêm là tới tham gia tiệc đính hôn của anh tôi và Nhị thiếu.” Lúc này những người khác mới chú ý tới người từ nãy giờ vẫn không lên tiếng,

Thuỷ Ân Hi.

“Cậu là…?” Diêm An Quân đột nhiên có loại cảm giác xấu.

Thủy Ân Hi cười cười nói: “Ah, đã quên tự giới thiệu, tôi tên là Thủy Ân Hi, Thủy Ân Trạch là anh trai tôi.”


Thủy Ân Hi! Diêm An Quân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, hình như… bị người đùa bỡn.

“Anh hai, Cố gia gia.” Cố Quân Uyển giờ khắc này rất sợ hãi, thái độ người Cố gia cha con Diêm Thiếu Kiệt đều thấy được, không có bối cảnh của Cố gia bọn họ còn có thể cho mình gả vào Diêm gia sao? Cô ta theo bản năng che chở bụng của mình, chỉ cần có con không sợ Diêm gia không nhận.

Cố Quân Viêm nhìn cũng chưa nhìn Cố Quân Uyển một cái, mà mở miệng nói: “Ân Hi, anh hai ở chỗ nào?”

Lúc này Ninh Tử Mị và Thủy Thiên Lệ đã đi tới, theo sau là hai người Diêm Thiếu Liệt và người nhà Diêm gia, “Cố lão, đã lâu không gặp.”

Một tiếng này là Thủy Thiên Lệ nói, nhưng ánh mắt Cố lão gia tử lại liếc về phía Ninh Tử Mị, lập tức giật giật khóe miệng, bà thông gia này của ông không phải là lợi hại bình thường, ông không phải rất muốn đến, nhưng cháu dâu nói cần sự giúp đỡ của ông, cho nên ông đành phải đến đây.

Ninh Tử Mị kéo Thủy Ân Hi qua giới thiệu cho người nhà Diêm gia nói: “Lão gia lão thái thái, đây là con trai nhỏ nhà con.” Sau đó lại kéo qua Cố Quân Viêm, “Đây là đứa con rể khác của con.”

Nói tóm lại, Cố gia là vì mặt mũi của Thủy gia chúng tôi mà tới, không có nửa xu quan hệ gì gì đó với Cố Quân Uyển!

Đây quả thực là kết quả quanh co, mọi người đến nửa ngày mới phản ứng kịp. Diêm Thiếu Kiệt lại càng tức giận muốn chết, ánh mắt nhìn Cố Quân Uyển đều lạnh như băng, Diêm An Quân càng tức giận, Cố gia đến cư nhiên là vì cháu trai, hơn nữa còn có quan hệ thông gia với Thủy gia, cái này gọi là chuyện gì?

Thấy lão thái gia Tần gia Cố gia lão gia tranh thủ tới chào hỏi, vị này nhất định chính là nhân vật Thái Sơn Bắc Đẩu, cho dù là mình cũng phải cung kính vài phần.

Trận lần này bày ra đúng là náo nhiệt, trường bối của tứ đại gia tộc của thành phố Thiên Hải tụ lại cùng nhau, nhất là người nối nghiệp thế hệ trẻ đều có mặt, hình ảnh này thật sự rất hiếm thấy, thậm chí có chút quỷ dị, loại tình huống này có lẽ đã mấy chục năm không có xuất hiện.

Một số ít người tới tham gia tiệc đính hôn đều bị sốc, Diêm Thiếu Liệt lại nghĩ tới một câu vài năm sau sẽ lưu hành, “Bức ảnh đó quá đẹp không dám nhìn thẳng.”

Cố Quân Suất bớt thì giờ đi qua chào hỏi cha mẹ, lúc này Cố mẹ xem như đã biết con trai đánh chủ ý gì, Cố ba là có chút oán giận con trai, cảm thấy cậu nên giúp đỡ con gái mới đúng, Cố mẹ nói thẳng: “Ông oán giận con trai tôi thì có ích lợi gì? Có bản lĩnh ông tới bảo Cố lão gia và Đại thiếu gia chiếu cố con gái của ông.” Cố ba trực tiếp câm miệng, thái độ Cố lão gia tử và Cố Quân Viêm vừa rồi ông xem đã hiểu rõ rồi, người ta căn bản không để ý tới Cố Quân Uyển.

Sau khi Cố Quân Suất từ bên người cha mẹ trở về ngồi ở bên cạnh Thủy Ân Hi nói: “Chị dâu, sao kết quả này với em nghĩ không giống nhau?”

Thủy Ân Hi liếc mắt cậu ta một cái, “Cậu muốn thế nào? Cùng Cố Quân Uyển vung tay đánh nhau, hay để cho Diêm Thiếu Kiệt vung tay đánh nhau, hoặc là Cố Quân Uyển khóc lóc nỉ non?” Cố Quân Suất gãi đầu cảm giác không đủ đã ghiền.

“Đùa giỡn bọn họ là rõ ràng, nhưng cậu đừng đã quên đây là tiệc đính hôn của anh trai anh và Diêm Nhị thiếu, không thể làm động tác quá lớn, không thì sẽ làm trò cười cho người ta, anh trai anh và Diêm Nhị thiếu sẽ mất mặt. Cậu cảm thấy chưa đủ đã ghiền là vì cậu căn bản không biết những người này.”

Cố Quân Suất theo tầm mắt của Thủy Ân Hi nhìn đi ra ngoài, quả nhiên vẻ mặt người chung quanh đều thay đổi.

Khinh bỉ, coi thường, vui sướng khi người gặp họa đúng là có đủ các loại sắc mặt đều tụ lại một chỗ, cậu thậm chí có thể nghe được tiếng bàn tán gần đấy, nói Diêm Thiếu Kiệt cho là mình cưới một con phượng hoàng, nào ngờ lại thành một con chim trĩ, nói Diêm An Quân cho là mình đáp lên Cố gia, kết quả người ta căn bản không nhìn ông ta, nói loại hàng như Cố Quân Uyển lại có thể đem cha con Diêm An Quân đùa giỡn xoay quanh, đôi cha con này thật là đủ ngu.

Cố Quân Suất biết việc này sẽ không thể cứ như vậy chấm dứt, còn cuộc sống của Cố Quân Uyển chắc chắn sẽ không dễ chịu, mà cha con Diêm An Quân khẳng định sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ giới thượng lưu ở thành phố Thiên Hải.

Xem ra mình vẫn có chút ngây thơ, những người này không cần nói cái gì không cần làm cái gì, chỉ cần thái độ của bọn họ đủ khiến cha con Diêm An Quân hết sức khó mà nuốt trôi.

Thật ra cũng không phải Cố Quân Suất ngây thơ, có lẽ cậu ta thích là phương pháp trực tiếp xáp lá cà, nhưng đối với cho những người này mà nói thì trong bông có kim, trong bọc giấu dao mới là cách thích hợp nhất với bọn họ.

Trước đây bọn họ quả thật đã bàn bạc qua, này dù sao là tiệc đính hôn của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch, nếu làm quá mức sẽ không dễ coi, cho nên vừa mức sẽ tốt hơn, cho người khác không gian tưởng tượng nhiều một chút, mới có thể xuất hiện các phiên bản bàn tán khác không phải sao?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.