Đọc truyện Hào Môn Bĩ Thiếu – Chương 20
E&B: Strangers Ex
Sau khi cùng cao tầng công ty nói chuyện, tâm tình của Hạ Khuynh Thành cực tốt, nụ cười trên khuôn mặt không thể nào kiềm chế được. Bất quá trong lòng lại đem công ty phỉ nhổ không biết bao nhiêu lần, lúc nhìn thấy hắn ảnh hưởng không tốt lập tức đem hắn đóng băng, ngay cả trợ lý cũng điều đi. Hiện giờ nhìn thấy mối quan hệ của hắn với Diêm Thiếu Kiệt lộ ra, cảm thấy độ chú ý của hắn lên cao liền gọi trở về. Nói là muốn mạnh mẽ bồi dưỡng, cái loại cảm giác thích thì gọi đến giận thì đuổi đi khiến hắn vô cùng khó chịu.
Hừ, nghĩ hắn là người mới gia nhập giới giải trí chắc? Mấy cái thủ đoạn này hắn đều đã kiến thức qua, nếu có thể thì hiện tại hắn lập tức đổi nghề, chẳng qua hiện tại không có nhà nào thích hợp cho hắn đầu quân thôi.
Đối với việc hắn trở về, Thuỷ Ân Trạch chẳng có cảm giác gì, có hắn hay không cũng như vậy. Nhưng mà phải nói là mấy tháng qua y đã vượt lên Hạ Khuynh Thành không ít, có muốn nói gì cũng không dễ, bất quá quả thật từ mọi khía cạnh thì y đã ẩn ẩn đè Hạ Khuynh Thành một đầu, nhưng chỉ có vậy mà thôi.
Mà sự nghiệp hiện tại của Đường Cảnh lại bay cao như diều gặp gió, cậu ta phát triển cực nhanh đều làm cho Hạ Khuynh Thành với Thuỷ Ân Trạch nhìn bằng cặp mắt khác xưa. Tâm tính Thuỷ Ân Trạch thực bình thản, giới giải trí chính là như vậy, sẽ có người mới xuất hiện, sẽ có người cũ phai nhạt. Chẳng lẽ mỗi lần có người mới xuất hiện thì bản thân uống một bình giấm, nếu vậy thì miệng y đã chẳng còn cái răng nào.
Nhưng Hạ Khuynh Thành lại là người tâm cao khí ngạo sao có thể tiếp thu được chuyện này, chỉ một Thuỷ Ân Trạch cùng hắn ngồi một bàn ăn nhiều năm như vậy đã là cố sức. Hiện tại chạy ra thêm một Đường Cảnh, điều này làm hắn thế nào thoải mái được.
Cùng ngày tại công ty đụng phải Đường Cảnh, Hạ Khuynh Thành hung hăng nói móc một phen. Đáng tiếc Đường Cảnh bây giờ là hồng đậm nửa bầu trời làm sao để yên cho người nói móc, hai người trên hành lang công ty người tới ta mắng một trận náo nhiệt. Thuỷ Ân Trạch lúc sau về công ty mới nghe được chuyện này.
Nghe nói đến cả cao tầng công ty đều kinh động, đem hai người bọn họ gọi lên văn phòng nói cái gì thì không ai biết, nhưng lúc đi ra sắc mặt hai người đều nhìn không tốt lắm. Vào buổi tối Thuỷ Ân Trạch đã biết là chuyện gì xảy ra, khi y cùng Diêm Thiếu Liệt hẹn Đường Tống với Tần Hiếu Luân đi quán bar, Đường Tống đem chuyện buổi chiều nói ra.
Nguyên lai sau khi hai người vào văn phòng đã bị giáo huấn một trận, nói hai người bọn họ không chịu chú ý ảnh hưởng, không biết chú trọng hình tượng tu dưỡng bản thân, để nhân viên xem thấy trò cười. Không có đặc biệt thiên vị ai, cũng không đặc biệt răn dạy ai, hai người xem như là bị đánh ngang tay. Nhưng rất nhiều người cảm thấy Hạ Khuynh Thành thua, bởi vì tình huống như vậy trước kia cao tầng công ty đều thiên vị che chở hắn.
Diêm Thiếu Liệt nói với vợ mình: ” Chúng ta sẽ không chủ động đi trêu chọc Hạ Khuynh Thành, nhưng cũng không tận lực trốn tránh cậu ta. Nếu cậu ta dám tìm em gây phiền toái thì em không cần quản hắn làm gì. Nên đánh thì đánh, mắng thì mắng không cần khách khí. Có anh làm hậu thuẫn phía sau cho em.” Lời này nói ra lộ một phen khí phách, Thuỷ Ân Trạch cười đến ngọt ngào.
Tần Hiếu Luân co rút khoé miệng, Đường Tống nổi giận, mịa nó, tú ân tú ái làm ơn nhìn hoàn cảnh một chút có được không? Thiếu gia anh đây còn là một kẻ cô đơn có biết không.
Diêm Thiếu Liệt đưa di động đến trước mặt vợ hỏi: ” Em xem bức hoạ này.”
Thuỷ Ân Trạch nương theo ngọn đèn nhìn thoáng qua lập tức cao mày, sau đó nhấn ánh sáng trong phòng, vừa cẩn thận nhìn nhìn ảnh chụp xác định nói: ” Đây là do em vẽ.” Diêm Thiếu Liệt lộ ra biểu tình anh biết mà,
” A Liệt, này…”
Lúc này Đường Tống cũng sáp lại nhìn qua, ” Đây không phải là sinh nhật năm ngoái của lão gia tử Hạ Khuynh Thành tặng đến sao?”
” Ngày đó anh xem bức hoạ do em vẽ cảm thấy có cảm giác từng gặp qua.”
” Xảy ra chuyện gì?” Tần Hiếu Luân ở một bên nghe đại khái cũng đoán ra chuyện gì xảy ra.
Thuỷ Ân Trạch suy nghĩ nói: ” Trợ lý của em cũng biết em vẽ được, năm trước cậu ta xin em một bức hoạ nói là làm quà sinh nhật cho mẹ vợ. Em biết cậu ta có một người bạn gái cho nên khi đó không nghĩ nhiều lắm, liền vẽ cho cậu ta bức hoạ này.”
” Nói vậy là cậu bị trợ lý của mình gài bẫy?”
Thuỷ Ân Trạch nhìn Đường Tống lắc đầu: ” Không có khả năng này, cậu ấy từ lúc tôi bắt đầu debul thì luôn ở bên cạnh tôi. Hơn nữa còn là người do em trai tôi an bài, phải đáng tin cậy.” Nói xong đưa mắt nhìn Diêm Thiếu Liệt, người khác nghe không hiểu nhưng Diêm Thiếu Liệt là hiểu. Nói là Ân Hi an bài người, là chính Cố Quân Viêm an bài người mới đúng, nếu như đúng là người do anh ta sắp xếp vậy không thành vấn đề.
” Nếu là cậu ta xin em bức hoạ, vậy không bằng em hỏi một chú xem. Nếu thật sự là cậu ta bán đứng em thì người như vậy tuyệt đối không thể giữ lại bên người.”
Không cần người khác nói Thuỷ Ân Trạch cũng biết, nếu là người do Cố Quân Viêm an bài thì nên nói cho anh ta biết chuyện này. Thuỷ Ân Trạch với Diêm Thiếu Liệt rời khỏi quán bar trước, sau đó gọi điện thoại cho Ân Hi. Cho nên đích đến của hai người là một quán bar khác.
Đến quán bar sau đó Thuỷ Ân Trạch ngựa quen đường cũ mang theo Diêm Thiếu Liệt lên tầng hai vào một phòng đặt riêng. Bên trong đang có Cố Quân Viêm với Thuỷ Ân Hi, còn có một người đàn ông tên Trần Bác, bên cạnh hắn còn có một thanh niên. Diêm Thiếu Liệt liếc mắt một cái liền nhận ra đây là trợ lý của Thuỷ Ân Trạch. Mà trợ lý nhìn thấy có Diêm Thiếu Liệt thì sửng sốt một chút, Diêm Thiếu Liệt cũng không để ý, có Cố Quân Viêm ở đây thì cậu ta không dám đem mối quan hệ giữa anh và Ân Trạch lộ ra ngoài.
” Anh hai, Diêm thiếu hai người đã tới.” Diêm Thiếu Liệt còn đang lo lắng Thuỷ Ân Hi không thèm để ý đến anh, không nghĩ tới còn biết ở tình huống nào cho mình mặt mũi, em trai nhà vợ mình quả nhiên hiểu chuyện.
Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu, sắc mặt không tốt nhìn đến trợ lý: ” Nói đi, năm trước cậu xin tôi một bức hoạ là chuyện như thế nào?”
” Em…”
Thuỷ Ân Trạch lạnh lùng nói: ” Diêm thiếu ở đây cậu còn nghĩ tôi cái gì cũng không biết sao?”
Cố Quân Viêm nhấc chân đạp đạp mấy cái, âm thanh lạnh nhạt: ” A Thành, cậu biết quy củ của tôi nhưng ngay cả anh hai cũng dám bán đứng, cậu chẳng lẽ không muốn sống sao?”
” Đại thiếu gia, thực xin lỗi, thực xin lỗi…” Trợ lý luôn mở miệng nói thực xin lỗi nhưng không nói ra chuyện bức hoạ, điều này làm Thuỷ Ân Hi kiên nhân đều bị bào mòn.
” Trần Bác, có mỗi một chút chuyện mà nãy giờ anh xử lý còn chưa xong sao, tại sao người còn chưa trở lại?”
Trần Bác bị điểm danh lập tức lấy điện thoại ra muốn thúc dục người, kết quả điện thoại còn chưa gọi qua thì đã có người gõ cửa.
Trần Bác nhanh chóng mở cửa ra, Diêm Thiếu Liệt nhìn vài người tới mang theo một thiếu nữ tiến vào, mà trợ lý nhìn thấy thiếu nữ đã muốn chạy tới, cuối cùng bị người bên cạnh đè xuống lại.
Nguyên lai lúc ấy trợ lý muốn bức hoạ này đúng là tặng cho mẹ vợ làm quà sinh nhật, hắn ta lúc đi bồi tranh thì đụng phải Hạ Khuynh Thành. Hạ Khuynh Thành lúc ấy hỏi hắn mua bức hoạ này ở đâu, trợ lý biết Thuỷ Ân Trạch với Hạ Khuynh Thành quan hệ không tốt cho nên không có nói thật, chỉ nói là bạn bè vẽ cho. Không biết vì sao Hạ Khuynh Thành lại nhìn trúng bức hoạ này, nhất định phải bỏ tiền muốn mua nhưng bị trợ lý cự tuyệt. Hắn nói là dùng để làm quà sinh nhật cho mẹ vợ, kết quả không biết Hạ Khuynh Thành từ đâu lại tìm được bạn gái của trợ lý, không may là cô bạn gái này là fan cuồng của Hạ Khuynh Thành, không đợi Hạ Khuynh Thành nói muốn mua đã chủ động đưa cho đối phương. Một bức hoạ chỉ đổi lấy một bìa chữ ký cùng với một bức ảnh chụp chung. Về sau trợ lý mới biết được chuyện này, nhưng hắn lại lựa chọn im lặng.
” Cậu tuy rằng không bán đứng tôi, nhưng lại không trung thành với tôi. Quân Viêm, cậu mang người của mình đi đi, tôi không cần cậu ta.”
” Anh Trạch.” Trợ lý sốt ruột gọi người.
Thuỷ Ân Trạch lại nhìn cũng không muốn nhìn hắn một cái, liền cùng Diêm Thiếu Liệt đồng thời rời khỏi. Tuy là không phản bội y nhưng xảy ra chuyện như vậy lại lựa chọn im lặng, có người như vậy ở bên người tựa như chôn một quả bom hẹn giờ, nói không chừng có một lúc nào đó sẽ nổ mạnh.
Mà bên Hạ Khuynh Thành biết sắp tới sinh nhật Diêm lão gia tử cũng muốn đi, chẳng qua năm trước là đi cùng Diêm Thiếu Liệt, năm nay thì đi cùng Diêm Thiếu Kiệt. Mà sau khi biết thì Diêm Thiếu Kiệt có chút khó xử, sự kiện anh ta cùng Hạ Khuynh Thành coi như là công khai, trong nhà cũng biết nhưng không có nghĩa là bọn họ đều tiếp thu. Hơn nữa anh ta mang Hạ Khuynh Thành đến quả thật có chút rêu rao.
Nhưng Hạ Khuynh Thành không được như ý thì nhất quyết dây dưa muốn đi cho bằng được, hắn trình bày là bản thân bây giờ là người của Diêm Thiếu Kiệt, Diêm Thiếu Kiệt cũng đã được Diêm gia thừa nhận, lão gia tử sinh nhật là chuyện lớn nhưng không cho hắn đi, hắn sẽ bị người khác cười chết. Đương nhiên vì cuối cùng có thể cho Diêm Thiếu Kiệt gật đầu đồng ý, Hạ Khuynh Thành dùng không ít thủ đoạn, uy hiếp, làm nũng, bán manh, nhưng mà phương pháp hiệu quả nhất đối với Diêm Thiếu Kiệt vẫn là ở trên giường thể hiện sự nhiệt tình.
Vô luận như thế nào thì kết quả đạt được cuối cùng là Diêm Thiếu Kiệt thật sự đồng ý, anh ta đồng ý là bởi vì bản thân anh ta vô cùng sủng Hạ Khuynh Thành, mà cũng là vì diệt nhuệ khí của Diêm Thiếu Liệt. Tuy là cậu ta nói bản thân có người yêu mới, nhưng anh ta vẫn hoài nghi việc này. Dù sao ai cũng chưa từng nhìn thấy người, hơn nữa không thấy Diêm Thiếu Liệt cùng ai đi lại gần gũi.
Từ khi Diêm Thiếu Liệt đến công ty thì anh ta luôn bị vây ở thế hạ phong, trừ bỏ thành công cướp Hạ Khuynh Thành thì anh ta không chiếm được tiện nghi nào từ Diêm Thiếu Liệt. Nếu Diêm Thiếu Kiệt biết được rằng Diêm Thiếu Liệt không cần Hạ Khuynh Thành, không biết anh ta có tư vị gì?
Mà một ý nghĩ khác trong đầu Hạ Khuynh Thành là muốn đánh vào mặt người yêu mới của Diêm Thiếu Liệt, sau khi biết anh có người yêu mới thì hắn luôn suy nghĩ người này chính là ai. Thuỷ Ân Trạch là người đầu tiên hắn hoài nghi, nhưng nhìn thấy y thường xuyên đi cùng Đường Tống thì hắn lại cảm thấy không phải, sau đó lại hoài nghi thêm vài người nhưng tất cả đều không có dấu hiệu rõ ràng. Cho nên hắn quyết định bất cứ giá nào cũng phải đi tham gia yến hội sinh nhật Diêm lão gia tử, hắn muốn nhìn thấy người yêu mới của Diêm Thiếu Liệt là cái dạng gì, tốt nhất là mọi thứ không bằng mình.
Hạ Khuynh Thành cùng Diêm Thiếu Kiệt đi Đào Nguyên Nội, mặc dù có Diêm An Quân nhắc nhở nhưng hai người lại không tìm được bức hoạ thích hợp, miễn cưỡng mua một bức hoạ thông qua, Hạ Khuynh Thành càng xem càng không vừa lòng.
Hạ Khuynh Thành muốn tham gia yến hội sinh nhật lão gia tử, Diêm Thiếu Kiệt đã nói chuyện này cho trong nhà biết. Đương nhiên anh ta cũng không nói thẳng Hạ Khuynh Thành muốn tới, mà mà uyển chuyển biểu đạt một chút, nhưng trong lời nói đã có một tia không chắc chắn, người khác nghe không rõ, Diêm lão gia tử cùng Diêm An Quân lại nghe rõ.
Lão gia tử lúc ấy sắc mặt đã đi xuống, Diêm Thiếu Liệt liền lập tức mở miệng: ” Gia gia, cũng có gì không tốt đâu. Dù sao hôm đó Ân Trạch cũng muốn đến, có một người quen ở đó thì em ấy cũng sẽ tự nhiên hơn.”
Liếc mắt nhìn Diêm Thiếu Liệt một cái, lão gia tử không tỏ thái độ gì, hừ một tiếng xem như là miễn cưỡng đồng ý. Diêm An Quân trong lòng rất là không tư vị, ông ta không giống vợ chồng anh cả dễ dàng tiếp thu như vậy, tuy nói việc sinh một đứa bé sau này là không thành vấn đề, nhưng ông ta hi vọng con trai có thể tìm được một người vợ với nhà vợ có bối cảnh, nhưng đứa bé này chỉ có thể nhận chuẩn Hạ Khuynh Thành.
Sau đó lão gia tử lén lút hỏi Diêm Thiếu Liệt vì sao lại giúp Diêm Thiếu Kiệt, Diêm Thiếu Liệt kể chuyện năm ngoái bức hoạ do Hạ Khuynh Thành tặng cho lão gia tử nghe. Lão gia tử nghe xong cũng thực kinh ngạc, tuy bức hoạ chẳng phải đại gia danh tác, nhưng hoạ công bất phàm, hoạ phong càng là phong cách ông thích. Ông còn nhiều lúc cho rằng là do một vị danh gia nào hoạ kìa, không ngờ cư nhiên là xuất từ tay Thuỷ Ân Trạch.
” Vậy cậu ta năm nay có chuẩn bị cho ông không?”
Nhìn đến gia gia y như đứa trẻ đòi quà, anh cười nói: ” Đương nhiên chuẩn bị, con đã xem qua rồi, cam đoan ông nội sẽ thích.”
Nghe được Diêm Thiếu Liệt nói như vậy, lão gia tử đã có một chút nôn nóng muốn nhìn quà sinh nhật của mình.