Bạn đang đọc Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư – Chương 153: Học Viện Trước Cửa
Một đám nhìn trên toạ đài ngồi hai hàng ngang hai bên trưởng lão nói chuyện.
Nhưng khi nghe nói bọn họ là đến khiêu chiến luyện đan viện người, mà tiền cược lại là Hoàng gia di tích ba mươi linh ngạch.
Những tinh anh xếp hạng phía dưới mai mắn được tham gia Hoàng gia di tích năm nay trong lòng lộp bộp, sắc mặt cũng khó coi lên, nếu nói chiến đấu bọn họ có trăm phần trăm nắm chất có thể thắng Kỳ Tinh học viện.
Bằng không Linh Sư học viện cũng không đứng đầu tứ đại học viện.
Mà Kỳ Tinh học viện có thể xếp thứ hai trong tứ đại học viện cũng là nhờ vào mai mắn xuất hiện vài thiên phú luyện đan thiên tài, nhờ vào đó mới xếp hạng thứ hai trong tứ đại học viện.
Bây giờ bọn họ lại đến Linh Sư học viện khiêu chiến luyện đan viện người, ai không nhìn ra được bọn họ dụng ý.
Nếu Linh Sư học viện tiếp thu khiêu chiến cơ hội thắng không cao, còn tổn thất ba mươi linh ngạch, không tiếp bọn họ khiêu chiến học viện sẽ bị người chế diễu không đánh nhận thua.
Linh Sư học viện bên trong có thể cạnh tranh ngươi sống ta chết, đó cũng là học viện bên trong của bọn họ.
Nhưng nếu có học viện khác đến khiêu khích là không được, đây là mặt mũi và danh dự vấn đề.
Cho nên bọn họ nhìn đám người Kỳ Tinh học viện đám người kêu ngạo bộ dáng, rất muốn đem bọn họ đánh một đốn, sau đó đuổi ra cửa.
” Sở Tư Hàm, chúng ta đã ở nơi này chờ các ngươi viện trưởng hơn nữa canh giờ, nếu các ngươi không dám nhận khiêu chiến thì nói thẳng, hà tắt kéo dài thời gian như vậy.”
Một lão giả chờ lâu chịu không nổi từ ghế dựa đứng lên, thanh âm trào phúng lớn tiếng nói.
Lão giả không phải ai khác, lão chính là Thịnh Hiểu Hoa gia gia, cùng nhóm người Tống Hiển vốn có không mau, lại ở Tuyết Sơn Thành gặp mặt, còn đấu miệng lưỡi một phen.
Bọn họ liền thiết kế ám hại Tống Hiển đám người bị Tuyết Lang đàn tấn công, đến cuối cùng lại đập đá vào chân mình.
Khi bọn họ mướn tên cao gầy dẫn dụ Tuyết Lang đàn đến Tống Hiển bọn họ nơi đó, nếu không có Vân Phong Nhã kịp thời xuất hiện, hậu quả cũng có thể nghĩ.
Nhưng ai ngờ tên ngu xuẩn hắn ra giá cao mướn đó lại đem theo năm trỉ Tuyết Lang chạy đến tìm bọn hắn cầu cứu.
Khi bọn hắn đem năm trỉ Tuyết Lang giết chết lúc sao, muốn tìm tên cao gầy tính sổ, nhưng người đã không thấy tâm hơi.
Tề Gia Luân bọn họ tức giận chỉ có thể rời đi, nhưng đi không được bao lâu thì xui xẻo lại gặp được Tuyết Lang đàn tìm đồng bạn đến báo thù.
Vì trên người bọn họ có lây dính không ít Tuyết Lang đàn huyết còn chưa kịp thai đổi y phục, cho nên Tuyết Lang đàn cũng đem bọn họ thành kẻ thù, ác chiến một hồi.
Tề Gia Luân bọn họ cuối cùng chạy thoát, nhưng đồng đội thương thương chết chết hơn phân nửa người.
Tề Gia Luân biết nếu để học viện các vị trách phát trưởng lão biết được, hắn khẩn định sẽ bị sử phạt nghiêm trọng, hắn là đội trưởng mà Tuyết Lang đàn là hắn đưa đến, mà những người khác cũng có tham dự, cũng sợ bản thân bị liên lụy.
Liền cùng Tề Gia Luân hợp lại thêm mắm thêm muối đem truyện đẩy lên đám người Tống Hiển bọn họ trên đầu.
Bọn họ như thế nào ở Tuyết Sơn Thành bên trong cùng với Tống Hiển bọn họ có miệng lưỡi tri tranh, bọn họ nghi hận mới tính kế dẫn đến Tuyết Lang đàn tấn công bọn họ.v.v.
Kỳ Tinh học viện vài vị chấp pháp trưởng lão cũng không hoàn toàn tin vào lời nói một phía của bọn họ, nhưng bọn họ vẫn phải cho người nhà và gia tộc của đệ tử một lời giải thích.
Nhưng bọn họ không có chứng cứ chứng minh là Linh sư học viện người làm a.
Mà Thịnh Trưởng lão không chút do dự liền tinh tưởng cháu gái và đệ tử của mình, lão vì không để cháu gái và đồ nhi của mình bị phạt, nghĩ ra một cách lấy công chuộc tội, nhân cơ hội trả thù Linh Sư học viện đám người.
Hắn đem không ít linh dược quý hiếm tặng cho Luyện đan Đổ trưởng lão nhờ giúp đỡ.
Mà Đổ trưởng lão đại đệ tử Chung Tử Vinh không lâu phía trước đã trở thành tam phẩm Luyện đan sư.
Ba mươi lăm tuổi luyện đan sư, thiên phú như vậy chỉ xuất hiện ở luyện đan hội người bên trong mà thôi.
Mà tin tức Chung Tử Vinh trở thành tam phẩm luyện đan sư được truyền ra bên ngoài, có không ít nhị lưu gia tộc ra giá cao mời hắn.
Cho dù như vậy Chung Tử Vinh làm sao đồng ý, hắn đường đường tam phẩm luyện đan sư, tuổi trẻ tài cao không vào Luyện Đan hội, ít nhất cũng vào tứ đại gia tộc làm Trưởng lão mới có phát triển cơ hội.
Nói không chừng vì muốn giữ lại hắn, hắn còn có thể cưới được tiểu thư của đại gia tộc nào đó cũng không chừng.
Mà lần này cũng chính là cơ hội để Đế Đô người đều biết có hắn như vậy thiên tài.
Đổ trưởng lão nghe Thịnh Trưởng lão nói ra kế hoạch lão cảm thấy thật không tồi ý kiến, nếu đại đệ tử của hắn có thể thắng được ba mươi linh ngạch.
Hắn có thể cùng học viện muốn một nửa danh ngạch bán cho một ít gia tộc với giá cao, mà danh vọng của hắn ở Kỳ Tinh học viện cũng năng cao một tần.
Nghĩ đến đây lão liền đồng ý đi thiết phục viện trưởng và các trưởng lão có địa vị cao trong học viện, mới có hôm nay một màn.
Sở Tư Hàm nghe Kỳ Tinh Thịnh Trưởng lão trào phúng nói, hắn thần sắc cũng không có biến đổi, bên môi vẫn là ý cười nhàn nhạt.
Nhưng lời nói ra làm người tức học máu.
” Các vị Trưởng lão cảm thấy chờ lâu quá, không bằng chọn ra vài đệ tử lên lôi đài, đối chiến đối chiến một chút tiêu thời gian thế nào?”
” Đúng vậy, không bằng cùng chúng ta đối chiến đối chiến vài chiêu thế nào?” Phía dưới Linh Sư học viện đệ tử cười khiêu khích nói.
“Ha ha ha, Không phải Kỳ Tinh đệ tử là sợ chúng ta đi?”
” Ha ha ha…”
Một đám học sinh phía dưới không chút cho mặt mũi cười vang.
Thịnh Trưởng lão một ngẹn, còn vài vị trưởng lão của Kỳ Tinh học viện sắc mặt cũng khó coi lên.
Tuy bọn họ dẫn theo không ít thiên phú xuất sắc đệ tử, nhưng cùng với một đám tinh anh chọn một, không cần nói cũng biết ai là người bị đá xuống lôi đài rồi.
” Các ngươi đừng khinh người quá đáng, nếu có giỏi thì cùng với chúng ta Chung học trưởng thi luyện đan a? đừng ở đó ỷ vào đông người mà chèn ép.
Chúng ta mới không sợ.”
“Học đệ, không được làm càng, các vị trưởng lão, lão sư nói chuyện chúng ta tiểu bối sao có thể xen mồm.
Đừng làm mất mặt chúng ta Kỳ Tinh học viện.” Chung Tử Vinh kiêu ngạo nói.
” Ha hả, Chung học trưởng nói đúng, chỉ có lỗ mãng người mới làm vậy!” Thanh niên cười nịnh nọt nói.
Linh Sư đệ tử nghe nói vậy tức giận không thôi.
” Ngươi nói ai lỗ mãng? Là nam nhân cùng ta lên lôi đài một trận chiến, đừng một bộ miệng lưỡi có không?”
” Không phải vậy sao? Đến học viện chúng ta khiêu chiến, còn chọn tam tứ, xem ra các ngươi ở học viện chỉ dùng miệng lưỡi học!”
Một đám nhao nhao nói lên, không ai nhường ai.
Mà Sở Tư Hàm cũng không ngăn cản, hắn nhàn nhã uống trà, dạo này học viện có chút khẩn trương a.
Để bọn họ thả lỏng thả lỏng, dù gì chịu thiệt cũng không phải hắn học viện đệ tử.
Kỳ Tinh phó viện trưởng cùng mấy vị trưởng lão sắc mặt càng lúc càng khó coi lên.
Kỳ Tinh phó viện trưởng lên tiếng.
” Nếu Sở lão sư ngươi có như vậy hứng thú, Kỳ Tinh học viện chúng ta phụng bồi đấy là!”
Phía dưới đám người nghe vậy cũng trở nên an tỉnh lại.
Cùng lúc đó Vân Phong Nhã, Vân Mộng Cầm, Chương Băng Nhi vài người cũng đã lên đến học viện trước cửa.
Nhưng chưa chờ nàng đi vào bên trong thì từ xa nghe được nữ nhân thanh âm.
” Vân học trưởng.” Thanh âm vui sướng ngọt ngào của thiếu nữ vang lên.
Vân Phong Nhã vài người chiều theo thanh âm từ trên cao nhìn lên, thì thấy trên bầu trời bay đến hai trỉ Linh Thú.
” Là Nạp Lan Kiều, chúng ta học viện Tân sinh, Phong Nhã ngươi cũng gặp qua!” Chương Băng Nhi ánh mắt thâm thúy nhìn Vân Phong Nhã nói.
” Ta không quen.” Nàng vừa nghe là Nạp Lan gia người liền không thích rồi, nhớ đến tiểu Nhiên của nàng ở đấu giá hội bị Nạp Lan gia người làm ủy khuất.
Còn có Phượng Nhã các đều tra, Nạp Lan gia tộc có ý dựa vào Hoàng thất người chèn ép Bạch gia.
Mà Bạch gia là nhà mẹ đẻ Lam Y, vợ của nàng, ân…!sớm muộn nàng cũng cưới Lam Y, cho nên nói nhà mẹ đẻ cũng không vấn đề.
Bọn họ đây là cùng nàng không qua được a! Nàng tự luyến nghĩ.
Nếu để Bạch Thần biết được suy nghĩ của Vân Phong Nhã, hắn là người đầu tiên tìm đến Vân Phong Nhã trước cửa mà đánh.
Hắn khi nào đem bảo bối nữ nhi ngã cho hắn, còn nhà mẹ đẻ đâu.
Vân Mộng Cầm và Chương Băng Nhi nhìn hắn cứ vậy đi rồi, cười lắc lắc đầu đi theo lên.
Ngay lúc này từ trên không trung một thanh niên nhảy xuống chặn trước mặt Vân Phong Nhã ba người họ.
” Biểu muội ta gọi ngươi, ngươi không nghe thấy sao?” Thanh niên vẻ mặt âm trầm, nhưng khi nhìn đến Vân Phong Nhã tuấn mỹ khuôn mặt, trong mắt lại càng xem thường.
Vì hắn nghĩ biểu muội là vì hắn khuôn mặt nên mới vậy.
Vân Phong Nhã nhìn thanh niên bề ngoài khoảng hai mươi mấy tuổi, một thân bạch y, nhìn cũng khá tuấn tú, nhưng đôi mắt cao cao tại thượng âm trầm đánh giá đó làm người khó chịu a.
” Biểu ca, huynh làm gì vậy?”
Vài người lúc này cũng từ trên Linh thú nhảy xuống dưới.
Nạp Lan Kiều đi đến, một bộ không vui nói.
Nàng cười ngọt ngào có chút thẹn thùng nhìn Vân Phong Nhã.
” Vân học trưởng, thật ngại quá, nếu có chỗ nào thất lễ, học trưởng thứ lỗi.
Ta là Đế Đô Nạp Lan gia tiểu thư, cũng là năm nay tân sinh, chúng ta đã gặp qua.
học trưởng ngươi…..”
Nàng còn muốn nói thêm gì, bên cạnh Chu Chiêu nghe nói Vân Phong Nhã là tân sinh còn chưa tính, biểu muội còn hô hắn học trưởng, còn như vậy khách sáo, nhưng chưa chờ hắn lên tiếng đánh gẩy thì thanh âm uy nghiêm của một lão giả vang lên.
“Tam thiếu gia, Nạp Lan tiểu thư, thời gian đã không còn sớm, đừng để Đường trưởng lão chờ.” Nói xong lão một ánh mắt cũng không liếc nhìn Vân Phong Nhã một cái, lão nhìn về một lão giả bên cạnh đưa ra tư thế mời lão giả đi vào bên trong học viện.
Bên ngoài Linh Sư học viện là có trận pháp, trừ phi trận pháp mở ra, bằng không là phải Linh Hoàng cấp bậc hoạt là Thần Thú ngũ giai trở lên mới có thể vượt qua trận pháp bay vào học viện bên trong.
Cho dù vào được bên trong còn sẽ gặp Linh Sư học viện cường giả ngân cảng, cho nên chỉ có thể từ cửa chính đi bộ vào là tốt nhất.
_________________________________.