Đọc truyện Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ – Chương 13
” Tổng giám đốc! Tổng giám đốc!”
” A! có chuyện gì? ” Âu Dương Vũ từ trong mơ màng bị tiếng gọi tỉnh lại
” Đây là dự án đầu tư ở thành phố A, mong tổng giám đốc xem qua “
” Chẳng phải tôi đã nói trước khi vào phải gõ cửa sao? ” khẽ thở dài một tiếng tựa lưng vào ghế dựa
” Vâng… lúc đầu tôi có gõ cửa nhưng….”
” Được rồi cô ra ngoài đi “Tổng giám đốc ôn hòa của cô đâu rồi? Sao trong thời gian ngắn ngủi có thể trở thành bạo long như thế chứ? huhuhu
Xoa mi tâm một cái, từ lúc xảy ra sự việc 1 tuần trước thì hắn cứ như người mất hồn. cô gái đó trước khi đi chỉ quăng cho hắn một câu nói,Hạ Ngưng Tuyết sao???Hắn cứ ngỡ cô là lừa đảo tống tiền nhưng đã lâu như vậy còn không có tin tức. đáng lẽ hắn phải vui chứ đằng này lại, haizz…..
” Anh là của tôi! ” khóe miệng hắn bỗng nhếch lên một đường cong hoàn mỹ
Biệt thự Hải Sơn
Rào.. rào rào từ trong gương hiện lên một thân hình hoàn mỹ không tỳ vết, làn da trắng nõn nà, đường cong chữ S hoàn mỹ, vòng một đẫy đà gắn liền với một vòng eo con kiến nhỏ xinh, cặp mông tròn đầy đặn. Đôi chân dài thẳng tắp tựa bạch ngọc, từng giọt nước theo đường cong lung linh mà chảy xuống, đẹp đến mức khiến người ta phải mơ tưởng
Nhanh tay vặn khóa nước vòi sen, tùy tiện choàng một cái khăn tắm quanh người mà bước ra ngoàiDạo này đúng là bận rộn chết cô rồi, công ty vừa mới tiếp quản có quá nhiều việc cần cô xử lý, tựa người vào sopha mắt nhắm nghiền lại trong đầu bỗng hiện lên một khuôn mặt yêu nghiệt của người nào đó10 ngày rồi cô không gặp hắn rồi
Grừ….. grừ….grừ…..
” Xin chào, tôi là Âu Dương Vũ “Giọng nói trầm thấp mang theo một tia lười biếng vang lên
Đầu bên kia vẫn không trả lời, thầm rủa trong lòng người đánh thức giấc ngủ của mình đang định cúp máy thì đầu bên kia vang lên một giọng nói dễ nghe” Bảo bối là tôi đây “
Trong chốc lát cơn buồn ngủ bỗng bị thổi bay đi mất
” Cô…. Cô… “
” Nhớ tôi đến mức xúc động không nói lên lời à? Bảo bối, anh càng ngày càng đáng yêu rồi “
Nghe thanh âm đang cười cợt mình mặt người nào đó bỗng đỏ ửng
” Tôi….. không có “
Im lặng trong chốc lát bao trùm
” Tôi nhớ anh, đến đây đi “
30 phút sau
Ngồi trên xe, Âu Dương Vũ vẫn không thể tin được mình đang láy xe đến nhà một người phụ nữ mà người phụ nữ đó lại là người đã cưỡng gian hắn
Lúc nghe giọng cô hắn bỗng có chút bất ngờ, sau đó lại thấy vui vẻ, nhưng khi nghe cô nói nhớ hắn tim hắn bỗng nhiên lệch nhịp, rồi sau đó hắn lại đang trên đường chạy đến nhà cô
Khóc không ra nước mắt mà, từ bao giờ hắn trở nên ngoan như thế cơ chứ cứ giống như là một sủng vật trong tay cô ta vậy
Cuối cùng cũng đến nơi….Biệt thự màu trắng nằm giữa lưng chừng núi, trong đêm tối vẫn làm nổi bật lên sự thanh nhã, không ngờ cô ta lại giàu như thế
Nhưng đột nhiên….. sợ ma quáSau nơi đây không có ai hết vậy, lại không có một chút ánh sáng huhuhu
Đột nhiên cánh cửa sắt biệt thự bỗng nhiên mở ra, tiếng kẽo kẹt của sắt ma sát với nhau càng làm hắn muốn quay đầu bỏ chạy
Huhuhu hắn yếu đuối như vậy sao???????
Thật không tưởng tượng nổi mà, tuy hắn thích đàn ông thật nhưng đâu đến nỗi như mấy tiểu bạch thỏ nhát gan đâu
Chiếc xe màu bạc từ từ lăn bánh vào cổng, chỉ vừa vào thì cánh cửa đã đóng ầm lại
Bây giờ hắn muốn bỏ chạy liệu có còn kịp hay không?Bước xuống xe, dưới ánh trăng nhàn nhạt hắn có thể ngửi được múi thơm nhè nhẹ của hoa mẫu đơn, không khí thật mát mẻ
Hít một hơi thật sâu không khí, Tự dưng hắn bỗng cảm thấy thư thái
Nhìn về phía cửa, hắn bước vào, cửa chính không khóa
Đẩy nhẹ cánh cửa, bên trong đẹp hơn những gì hắn nghĩ
Ánh sáng dịu nhẹ bao phủ len toàn bộ nội thất sang trọng trong ngôi nhà, sang trọng và tao nhã không cảm thấy một chút khoe khoan
Càng bước vào trong hắn càng khâm phục cô gái này, đồ trang trí toàn đồ đắt tiền, cô gái này làm gì mà kiếm được nhiều như vậy, nhìn cô không giống tiểu thư đua đòi