Bạn đang đọc Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng Tài – Chương 21: Chăm Vợ Ốm
Ba cậu vừa ngắt máy, điện thoại Tử Hào lại reo lên.
Là Đào Ân, là thư ký vừa nghỉ việc ở công ty Cố Phong cũng chính là người bàn giao lại công việc hôm đó cho Vân Sam.
Dự án lần này là dự án cuối của cô phụ trách cũng là dự án lớn, nếu lần này hợp tác thành công tập đoàn Cố Thị sẽ đi thêm một bước mới, còn không thành công, công sức nửa năm chuẩn bị coi như không có kết quả gì.
Dự án lần này không ít tập đoàn nhắm vào.
Tử Hào vừa ấn vào bên kia điện thoại liền nói như liên thanh.
“Cố Tổng có ở bên cậu không? Ngài ấy nói đi gặp cậu lấy hợp đồng liền qua đây, cậu dụ dỗ Cố Tổng uống rượu ngắm mỹ nhân? Điện thoại Cố Tổng tôi gọi không được, nhanh lên Tử Hào mau kêu ngài ấy nghe máy.”
Người đã ngồi ở đây đợi gần nửa tiếng, Đào Ân không thể giữ họ ở lại thêm được.
Tử Hào đột nhiên bị cho đeo thẻ người xấu.
– Đại tỷ, không phải tôi giữ Cố Tống của đại tỷ lại mà là người ta đang chăm vợ ốm, điện thoại cũng không muốn nghe không thể trách tôi mà.
Cô tất nhiên không tin, Đào Ân đi làm ở công ty đã gần năm năm, chưa thấy Cố Tổng của bọn họ để ý qua ai đâu, vậy mà lần này còn nói chăm vợ ốm.
Lừa ai? Tin này đến tai nhân viên ở công ty bọn họ không tin mà còn cười cho thối mặt.
Đào Ân:” Được được, Cố Tổng chăm sóc vợ ốm xong chưa? Hợp đồng còn đang đợi ký đây.
Tử Hào:” Là bị ốm thật đó đại tỷ, không phải Cố Tống chơi trò bác sĩ với bệnh nhân với vợ đâu.”
Đào Ân:” Được rồi, không đùa với cậu, nhanh đưa điện thoại cho ngài Cố.”
Cậu thở hắt ra, đi đến bên cạnh Cố Phong áp điện thoại vào tai hắn.
– Là Đào Ân muốn tìm cậu.
Cố Phong gật đầu với Tử Hào, đưa tay nhận điện thoại.
– Là tôi.
Đào Ân bên kia nghe giọng nói quen thuộc liền mừng rỡ quên mất hoạ cũng từ người này gây nên.
– Cố Tổng người bên kia đã đến, đợi đã ba mươi phút, tôi sắp không giữ được…!
Lời chưa nói hết hắn liền cắt bị ngang.
– Ba mươi phút nữa tôi sẽ đến, giữ thêm một lát.
Đào Ân nhìn điện thoại thoát ra khỏi cuộc gọi liền thở dài, hôm trước còn cố ý dặn cô đừng xảy ra sơ xuất gì, hiện tại là ai xảy ra sơ xuất?
Là Cố Tổng bọn họ, là người không có sai lầm hay điểm yếu nào trong công việc, đi làm đúng giờ đến giờ liền tan ca.
Đào Ân trở lại phòng bao, người phụ nữ ngồi bên trong toát lên khí chất không thể xem thường, là khí chất của người thành đạt, nhưng khuôn mặt lại mang vẻ không đúng đắn, ngũ quan lại tinh xảo.
Khuôn mặt như vậy lại cho người này mang thực rất uổng.
Cô thở dài, đi đến ngồi đối diện người phía trước.
– Cô chờ thêm một lát, Cố Tổng của chúng tôi sắp đến rồi.
Người phía trước chính là Vương Xuyên, nghe như thế nào cũng nghe ra một tên của người con trai nhưng lại nằm trên người con gái.
Cô chống tay lên càm.
– Đợi hai tiếng cũng không vấn đề, thời gian với người đẹp tôi không thiếu.
Đào Ân nghe lời này liền rùng mình một cái.
Tập đoàn Vương Thị không thua kém gì Cố Thị, nếu so sánh cả hai đều ngang nhau, tuy cả hai là tập đoàn lớn nhưng lại chưa hợp tác cùng nhau lần nào.
Lý do vì sao thì làm gì có ai biết.
Đào Ân:” Làm cô mất hứng rồi, nghe những câu này tim tôi không đập nhanh hay chân rung mà dính sát vào người cô, như những người tình cô nuôi.”
Cô không chịu nổi nữa, ngồi đây hơn nửa tiếng mà đã nói cả chục câu như vậy, Vương Xuyên không ngại nhưng Đào Ân lại nghe rất đau tai.
Vương Xuyên không vì câu nói này làm cho mất hứng, Đào Ân chưa có bạn trai khuôn mặt hay vóc dáng đểu thuộc gu của cô nha.
Vương Xuyên:” Sao lại lạnh lùng như vậy chứ, thật là làm người khác tổn thương thật nha.”
Đào Ân giật giật mí mắt, được rồi, phải nhịn thêm một lát.
Chỉ cần ký hợp đồng thuận lợi coi như nhịn lần này cũng không oan ức gì.
Cô ấn chuông trên bàn, kêu phục vụ đem đồ ăn đã gọi vào.
Dù gì Cố Tổng đến ký hợp đồng xong liền đi, có bao giờ ở lại ăn đâu chứ.
Thức ăn rất nhanh được phục vụ đem lên, trên bàn trống lúc nãy hiện tại đã được bày rất nhiều thức ăn.
Trên bàn đến hai phần bánh bao chiên nước, một phần sủi cảo, hai món này Đào Ân là tự gọi riêng cho mình.
Vương Xuyên cố tình liếc ngang bụng cô.
– Người đẹp ăn nhiều một chút, nhìn cô gầy thật nha..