Đọc truyện Hành Trình Tán Đổ Crush – Chương 22: #5 Người crush tôi gặp người tôi crush
Kiểm tra tiết văn 90 phút xong, tôi lấy điện thoại xem tin nhắn. Khi mở điện thoại ra, tôi vô cùng ngạc nhiên. Tin nhắn được gửi từ một cậu bạn học chung cấp 1 với tôi.
“Chó à, tao nhớ mày”
Nội dung tin nhắn vỏn vẹn 5 chữ đã tạo một cú shock lớn cho tôi. Dạo gần đây tôi bắt đầu trò chuyện với cậu bạn này nhiều hơn. Thỉnh thoảng cũng tâm sự kể lể về chuyện của crush. Cậu ấy biết crush tôi, nghe nói hai người từng đá bóng giao hữu.
Sau khi nhận được tin, tôi đưa vội cho cô bạn thân cùng bàn đọc. Cô bạn thân đọc xong, hai mắt lấp lánh nhìn tôi. Lại được cậu bạn cùng bàn tôi nữa, vẻ mặt của cậu ấy đầy thích thú.
Tôi không biết phải trả lời sao cả, vì dường như điều này quá bất ngờ với tôi. Cái này có phải là tỏ tình không?
Cô bạn thân không nói không rằng kéo tôi đi xuống canteen của trường mua đồ ăn, đồng thời nhắn lại cho cậu bạn kia: “Tỉnh chưa?”
Tiết GDCD đến, chúng tôi vẫn còn đang ngồi chép bài từ sách giáo khoa vào vở, điện thoại rung lên một tiếng.
Tôi mở điện thoại ra, cậu bạn kia đã nhắn lại. Vẫn là câu nói kia. Tôi hết cách, “Hội đồng em tương thân tương ái” giành giật máy tôi, đọc chậm rãi, phân tích từng câu từng chữ một.
Sau một thời gian bàn bạc, chúng tôi quyết định nhắn lại rằng: Tôi Đã Có Người Yêu Rồi!
Ấy vậy mà cậu bạn kia còn không tha, liên tục đòi xem ảnh và xin facebook. Tôi nhìn quanh lớp tôi một hồi. Có 2 cậu bạn khá đẹp trai: 1 là cậu ấy, 2 là bạn thân của cậu ấy. Tôi quyết định nhờ bạn thân của cậu ấy giúp. Tạm gọi cậu bạn thân của cậu ấy là A.
A mới vào lớp tôi năm ngoái. Nhưng A đã để lại ấn tượng không ít cho chúng tôi. A học không giỏi, thậm chí là cực kém. A chỉ là 1 tín đồ thời trang hàng hiệu. Gia cảnh của A cũng không thua xa cậu ấy là mấy. Đôi khi ngườì ta nói cũng đúng: trai đẹp thì chơi với nhau hết. A khá đẹp trai, số lượng người like và thả tim trên facebook của A luôn đạt trên 200.
A ngồi cùng bàn nhưng dãy bên kia. Tôi liên hệ với A vô cùng đơn giản, gọi một cái A đã nghe thấy. Chúng tôi trao đổi đơn giản về chuyện này, A đồng ý ngay.
Tôi gửi đường link facebook của A cho cậu bạn kia. Một lúc sau tôi vẫn không thấy cậu bạn kia trả lời lại.
Tiết cuối cùng là thời gian chào cờ. Chúng tôi xuống sân trường xếp hàng. Hai cô bạn thân ngồi bên cạnh tôi. A ngồi dưới tôi. Cậu ấy ngồi bên cạnh A.
A mượn máy tôi xem cậu bạn kia đã nhắn lại chưa. Tôi cùng A xem lại tin nhắn từ đầu. Cậu ấy đang chơi game cũng dừng lại, ngó sang đọc cùng.
“Thằng này thích mày à?” Cậu ấy chỉ vào màn hình điện thoại đang hiển thị đoạn tin nhắn kia, hỏi tôi.
Tôi gật đầu.
Cậu ấy giật máy từ tay cậu bạn, mở phần thông tin cá nhân.
Cậu ấy đọc tên facebook của cậu bạn kia rồi trả máy cho tôi.
Một ngày nọ, tôi mở tin nhắn kia ra, định ấn chặn tin nhắn. Kết quả, chệch tay thế nào mà ấn nhầm nút gọi.
Tôi vội vàng ấn kết thúc nhưng cuộc gọi được gửi đi rồi. Vài phút sau, cậu bạn kia nhắn lại.
“Gọi gì thế?”
“A gọi” Tôi đành phải bịa ra lí do. Trong lòng không ngừng xin lỗi A vì đã sử dụng thanh danh của A.
“Có chuyện gì không?” Cậu ấy nhắn lại.
Tôi tạm thời bí từ. Chỉ đọc nhưng không trả lời lại.
Một lát sau, tôi thấy cậu bạn kia nhắn lại.
“Từ bây giờ, coi như không có chuyện gì xảy ra. Tao sẽ không làm phiền gì mày nữa. Nói với A thế nhé”
Tôi vừa đọc xong, định gửi nút like. Thế nhưng không được. Hoá ra cậu ấy chặn tin nhắn rồi.
Đến giờ khi nhớ lại, tôi cảm thấy hồi đấy mình thật trong sáng, ngây thơ kinh khủng. Nhưng không thể trách tôi được, đấy là lần đầu tiên có người tỏ tình cho tôi mà.