Hành Trình Ở Viễn Cổ

Chương 12


Đọc truyện Hành Trình Ở Viễn Cổ – Chương 12

Hạ thân của nam nhân đã vô cùng thê thảm, máu tươi đầy trên người Trình Y, nhìn cánh tay mình, trên tay thậm chí trước ngực đều tung tóe máu của Ô Cách. Dạ dày Trình Y sôi trào lên, bất chấp suy nghĩ xem hậu quả mình đánh chết người, cô chạy nhanh tới bờ sông nhảy xuống nước dùng sức chà sạch thân thể, xoa nắn nhiều lần ở chổ bị máu bắn tung tóe, hận không thể chà sát rớt xuống một tầng da.

Ở một bên nhìn toàn bộ quá trình xảy ra, có vẻ nam nhân rất khiếp sợ, miệng há rộng muốn nói gì đó cũng quên luôn nhìn nửa người dưới bị đánh nát của Ô Cách. Qua một hồi lâu hắn nghĩ thúc giục nữ nhân trong sông mau chạy ra đây thì khóe mắt đột nhiên lướt nhanh đến sau tảng đá, nơi đó có bóng dáng một người nào đó chợt lóe lên, đó là bóng dáng của một nữ nhân. Hướng chạy tới là trong tộc nhất định là đi báo tin rồi. Ánh mắt nam nhân lẫm liệt nhấc chân lên muốn đuổi theo, chỉ là vừa bước một bước liền thay đổi chủ ý, Dien*dan*le*quy*don đi trở lại cúi người đem người không có hơi thở ném vào trong dòng sông.

“Ùm”, Ô Cách cường tráng bị ném vào sông, bởi vì hắn còn chưa có chết hẳn, ban đầu hắn còn bì bõm vài cái muốn bơi lên. Tiếc rằng bản thân bị trọng thương khó mà đứng dậy, đến lúc thật vất vả mới thò cái đầu ra được thì lại bị người ta dùng trường mâu đè một cái lại chìm vào trong nước. Cứ như vậy Ô Cách bởi vì không hít thở được không khí giãy giụa vài cái liền không còn hơi sức.

Ngay tại lúc Ô Cách bị ném vào trong sông Trình Y hét lên một tiếng tức tốc nhảy lên bờ, cầm quần áo trên tảng đá nhanh nhẹn mặc vào. Khoảnh khắc trước là mất đi lý trí cho nên đánh chết Ô Cách, hiện tại lý trí trở lại tâm tư Trình Y càng ngày càng chìm. Ô Cách là con trai tộc trưởng, cô đánh chết con trai tộc trưởng thì sẽ có cái kết cục gì?

Nam nhân nhìn nước sông không còn động tĩnh, xác định người đã chết liền đi tới gần Trình Y bị hù dọa có chút ngốc, trầm giọng nói: “Theo ta đi.”

Trình Y nghe hiểu được ba chữ kia, thấy hắn bước tới cô phản xạ có điều kiện mà lui về sau hai bước lớn, phòng bị lắc đầu nhìn hắn. Trước mắt cái tên sắc ma này cũng không tốt lành gì. Hắn không để ý chuyện trước kia với cô nhưng cô còn không có quên đâu. Mới vừa rồi hắn xuất hiện cứu cô một mạng coi như công lao của hắn làm cho cô tạm thời buông xuống thành kiến đối với hắn, nhưng không có khả năng đi cùng hắn. Không có đạo lý vừa bảo vệ được trinh tiết từ trong tay Ô Cách đảo mắt liền đem chính mình đưa vào trong tay một con sói khác.

Nam nhân thấy Trình Y không đi cùng hắn tức giận đến kêu to, tay chỉ vào trong sông lớn tiếng nói gì đó với Trình Y, sau đó chỉ vào phương hướng bộ lạc nói thêm với cô vài câu nữa.

Trình Y nghe không hiểu, nhưng đại khái có thể đoán được ý tứ của hắn nói là nếu như cô không đi cùng hắn người trong tộc biết được chắc chắn không tha cho cô. Tuy rằng hiểu được mình ở lại sẽ không có kết cục tốt, chỉ là thứ nhất nam nhân trước mắt này không phải một lần đối với cô không có ý đồ tốt, thứ hai là cô không nỡ chưa gặp Hiền mà đi mất, ba là đồ đạc của cô còn ở trong bộ lạc, nếu cứ đi như vậy, áo lông chẳng phải là bị Ulla chiếm lấy? Không có đạo lý Ulla giựt dây em trai đến khi phụ cô cuối cùng đồ tốt còn bị nàng ta ở sau màn giở độc thủ lấy được!

Ngay tại lúc hai người mắt to trừng mắt nhỏ, CN~d~d~l~q~d xa xa truyền tới tiếng nữ nhân trần ngập lo lắng và phẫn nộ, âm thanh kia Trình Y nghe được là của Ulla. Tâm không khỏi run lên. Nghe Ulla la lên một tiếng tiếp theo một tiếng, Trình Y dần dần xác định nàng ta đang kêu tộc nhân tới.


Nam nhân nọ dùng hết kiên nhẫn, không để ý ý kiến Trình Y, đi tới trước mặt cô nắm cô lên vai rồi khiêng cô chạy đi, đi tới vài bước cầm lấy trường mâu vứt trên mặt đất chạy nhanh như gió về hướng ngược lại bộ lạc.

“Buông ta ra!” Từng có kinh nghiệm không tốt bị khiêng đi lần trước, lần này Trình Y phản kháng lợi hại hơn, dùng sức mà đấm sau lưng hắn, hai chân thì đá lung tung.

Nam nhân không vui lẩm bẩm hai tiếng, đổi tay cầm trường mâu, sau đó “bành bạch” ra tay đánh vào mông Trình Y hai cái, ý bảo cô thành thật một chút.

Giống như bị sét đánh, Trình Y cảm giác đầu óc mình muốn nổ tung. Cái tên sắc ma ăn đậu hủ của cô không chỉ không để ý ý nguyện của cô bắt cô đi mà còn đánh vào mông cô! Tốc độ chạy trốn của hắn cực nhanh, Trình Y bị treo ngược trên vai hắn bị choáng váng đầu hoa cả mắt, hận đến nỗi hai tay ra sức vặn thịt mềm trên eo của hắn, cô dùng hết sức lực bú sữa mẹ của mình không tin cho dù hắn dày thịt béo đến nỗi không cảm giác đau chút nào.

Nam nhân kêu lên một tiếng đau đớn, tách ra đôi tay của Trình Y làm loạn ở bên hông, tốc độ chạy trốn lại không hề giảm bớt.

Nghĩ mình sẽ không còn gặp lại Hiền nữa, nghĩ đến túi thuốc và áo lông của mình vĩnh viễn ở lại trong bộ lạc, nghĩ mình bị nam nhân này mang đi không biết sau này sẽ bị hắn lăn qua lăn lại thành cái bộ dạng gì, hắn cũng không dễ nói chuyện giống như Hiền, tâm quýnh lên một bên sợ hãi giãy giụa một bên lớn tiếng gào thét kêu cứu. Ngay lúc cô khàn giọng hô to cứu mạng thì sau gáy chợt đau xót, sau đó trước mắt tối sầm không còn biết gì nữa . . .

Trình Y cuối cùng tỉnh lại là do bị người ta tạt nước mà tỉnh, mơ mơ màng màng mở mắt ra. Tràng cảnh trước mắt làm cho cô giật mình, chỉ thấy tất cả mọi người trong tộc tập trung lại một chổ, mỗi người trợn tròn trừng mắt, trừng mắt nhìn cô như nhìn ác nhân thiên cổ.

Quét mắt nhìn chung quanh, nơi này là bờ sông, cô bị trói gô nằm nghiêng trên mặt đất, mà cái tên Ô Cách bị chết đuối dưới sông đang nằm ở bên cạnh cô, đầu quay hướng về phía cô. Hai mắt mở to chết không nhắm mắt, toàn thâm ẩm ướt đang nhỏ nước, Dien*dan*le*quy*don gương mặt sưng phồng lên, xem ra hắn vừa được người ta vớt lên từ trong nước. Bộ dáng kia vừa khủng bố lại chán ghét, Trình Y chỉ nhìn thoáng qua rồi không thèm nhìn nữa.

Tộc trưởng đứng trước các tộc nhân khác, trong tay cầm cây gậy to lớn, nhìn thấy Trình Y tỉnh lại thì lớn tiếng chửi mắng rồi vung gậy lên nặng nề mà đánh trên đùi cô, ra tay không một chút lưu tình, vừa rơi nước mắt vừa đánh vừa mắng.


Hai chân Trình Y đều bị trói lại, đừng thấy Niên tộc trưởng lớn tuổi, gậy gộc đánh lên đùi cô làm cho cô đau đớn cắn răng muốn nát. Cô nghe được Ulla ở trong đám người tràn ngập ác ý lớn tiếng nhục mạ cô, có không ít tộc nhân khác phụ họa theo Ulla cùng nhau mắng chửi.

Tray bị trói không thể xem đồng hồ, Trình Y híp mắt nhìn sắc trời đã ngã về tây, hiển nhiên là vừa qua khỏi giữa trưa. Lúc này tộc nhân khác đi săn cũng về rồi, có lẽ tộc nhân về đầy đủ nên Niên tộc trưởng mới vội vã giội nước cho cô tỉnh lại?

Cô nhớ rõ mình bị tên sắc ma khiêng chạy, cuối cùng bị sắc ma đánh ngất xỉu, sau đó đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra sao lúc này cô lại quay về đây? Ở đây không có bóng dáng tên sắc ma, CN~d~d~l~q~d trong quá trình sắc ma mang cô chạy trốn gặp các tộc nhân sao?

Những nghi vấn này chỉ thoáng qua, cô không có tinh lực để tự hỏi những thứ này, tình hình hiện tại không cho phép. Bởi vì Niên tộc trưởng nảy sinh ác độc mà không ngừng đánh hai chân của cô, đau đến cô liên tục kêu thành tiếng.

Hiền nhìn không được nữa, tiến lên giữ lấy cây gậy trong tay Niên tộc trưởng nhỏ giọng cầu xin, kết quả nhận lấy một cái tát nặng nề trên mặt, cuối cùng còn khạt một cục đờm lên mặt hắn.

Hiền bị tộc trưởng và Ulla đánh cũng không có đánh trả, chỉ là toàn thân cứng ngắc, hai tay nắm chặt con mắt thì đỏ au, lui về phía sau một bước tránh thoát nắm đấm vung tới một lần nữa của Ulla, hét to một câu với nàng ta. Kết quả Ulla cười lạnh chỉ vào Trình Y nói châm chọc gì đó với hắn, bả vai Hiền giống như mất hết ý chí chiến đấu lệp tức xụ xuống, hai mắt tràn ngập bi thương nhìn Trình Y.

Trình Y chống lại tầm mắt của Hiền cảm giác thật choáng váng, ánh mắt bi thương của hắn còn có biểu lộ hèn mọn của các tộc nhân thấy thế nào cũng giống như là đang đối đãi một người không có nề nếp! Trong mắt bọn họ cô là người như thế sao? Nhất định là bọn họ đang hiểu lầm cái gì, nhìn thấy biểu hiện trên mặt còn có lời kêu gào của Ulla thì cô liền hiểu tất cả. Chỉ sợ những người trong tộc nghe Ulla nói sau đó lại thấy Ô Cách chết đi vì vậy cho rằng cô cấu kết người ngoài sát hại người trong tộc đi? Các tộc nhân lại có thể chắc chắn cô làm cái gì như vậy, chẳng lẽ nhìn thấy cô và tên sắc ma kia ở cùng một chổ cho nên hiểu lầm?

Sau khi khẳng định suy nghĩ của mình, Trình Y càng không ngừng lắc đầu nói với người trong tộc “không có”. Ô Cách là cô giết, chính là cô làm sao giải thích được là do hắn muốn mạnh mẽ cường bạo cô nên mới có tràng diện này? Cô không muốn đánh chết hắn, nhất thời mất lí trí ra tay quá nặng mới xảy ra bi kịch.

Bất quá cô cũng không hối hận, nếu như cô không đánh chết Ô Cách, không nói trước hắn lấy thân phận con trai độc nhất của tộc trưởng đến lúc đó cắn ngược lại làm cô hết đường chối cãi. Nếu hắn không chết cuối cùng hắn ghi hận trong lòng với cô, Dien*dan*le*quy*don từ nay về sau còn không biết hắn sẽ lăn qua lăn lại trả thù cô như thế nào nữa! Nếu cô đi tố cáo, tộc trưởng sẽ lựa chọn giúp con trai ruột mình hay là giúp cô- ‘một người ngoại lai’? Đáp án căn bản là không cần nghĩ! Vô luận làm như thế nào thì cô cũng không có kết cục tốt, vậy còn không bằng thuận theo bản thân mà đánh chết tên ác ôn này!


Tộc trưởng đỏ mắt, vừa ngoan độc đánh vài cái vào chân Trình Y vừa chỉ vào hạ thể của Ô Cách mà chất vấn. Trong bộ lạc rất ít người, nhất là tồn tại nam nhân trẻ tuổi càng trân quý, bọn chẳng những đi săn được mà còn nuôi dưỡng nữ nhân con cái. Còn có thể sinh sôi nảy nở hậu nhân làm tộc đàn lớn mạnh. Kết quả hắn đã chết, khi chết vẫn không được bình yên, ‘cái kia’ bảo bối có thể sinh con rõ ràng bị đập nát!

Chân truyền đến đau nhứt dữ dội, Trình Y dùng sức cắn răng để không bị ngất đi, ngôn ngữ không thông là chuyện cực kỳ nguy hiểm, hiện tại bị oan uổng lại không thể biện giải cho mình. Xác thực cô đã giết người nhưng không có lén lút với người khác, cô không chịu được thần sắc toát ra ánh mắt hèn mọn của một đám người trước mắt, nhất là Hiền. Cô đã dần dần thích hắn, cho dù tất cả tộc nhân có hiểu lầm cô cũng không nguyện Hiền lộ ra hoài nghi đối với cô.

Ulla ngồi cạnh thi thể của Ô Cách gào khóc, nắm hạt cát trên mặt đất ném vào mặt Trình Y, trong miệng không ngớt chửi bậy và châm chọc, ả ta mắng mấy câu làm cho cảm xúc của tộc nhân cũng dâng cao, đều tru lên muốn tộc trưởng xử phạt Trình Y.

Trình Y nhắm chặt hai mắt ổn định hô hấp, đợi Ulla ngưng ném cát mới chậm rãi mở mắt ra, trong nội tâm rất khó chịu. Những tộc nhân này đều sinh sống một chổ cùng với cô hơn nửa tháng, hầu như mỗi người đều rất nhiệt tình rất thiện lương. Trình Y nhìn sang từng người từng người một, chỉ thấy những tộc nhân đã từng lộ ra thiện ý mỉm cười với cô, lúc này đây hoặc là cáu gắt hoặc là tức giận hoặc là hèn mọn trừng mắt nhìn cô, những người này bao gồm Vân Đóa và Lana.

Trong tộc ngoại trừ Hiền người mà cô coi trọng chỉ có Vân Đóa và Lana, cô đã xem hai người bọn họ là bạn bè. Các nàng thiện lương đã từng giúp cô hết lần này đến lần khác như vậy, chỉ là lần này các nàng chỉ phiến diện tin lời người khác. Nhìn thấy tầm mắt của các nàng tràn đầy không tha thứ và hết sức che dấu khinh thường.

Ở trong tình huống cô không nói được mấy câu nơi đây, làm sao giải thích với họ là Ô Cách muốn làm nhục cô trước đây? Thì làm sao giải thích tên sắc ma kia đột nhiên xuất hiện muốn bắt cô đi, cũng không phải là cô liên kết vối người ngoài giết hại Ô Cách? Cái nào cũng không giải thích được, nhất định cô phải mang oan ức này trên lưng mà chết đi!

Đúng là cho đến chết, lúc thấy tộc trưởng cầm đầu tất cả tộc nhân, Trình Y rất dễ dàng nhìn ra bọn họ muốn đưa cô vào chổ chết.

Mà Hiền, lúc Trình Y nhìn qua, Hiền cúi đầu, bờ vai run run, cô không nhìn thấy nét mặt của hắn, không cách nào nhìn ra có phải hắn cũng giống như những người này mong muốn cô chết đi. Ngàn vạn lần không phải là như vậy, chỉ cần nghĩ như vậy cô liền không chịu được, nếu Hiền cũng muốn cô phải chết . . . Trời, sẽ không, Hiền sẽ không, Trình Y giống như tự thuyết phục chính mình chảy nước mắt mà ra sức lắc đầu.

Tộc trưởng ngồi xổm xuống, nước mắt tuôn rời đầy mặt đưa tay nhẹ nhàng vuốt mắt Ô Cách, khép mắt lại cho con trai chết không nhắm mắt. Nhìn qua thi thể con trai một lúc lâu đột nhiên ngửa mặt cất tiếng kêu lên bi thương. Dưới tầm mắt mọi người còn đang kinh ngạc bỗng dưng đứng lên, chạy nhanh tới chổ tập trung tảng đá, CN~d~d~l~q~d ôm một khối đá to lớn chạy về ném trước mặt Trình Y. Sau đó đoạt lấy dây thừng trong tay tộc nhân nhét vào trong tay Hiền, kéo hắn đến trước mặt Trình Y lớn tiếng ra lệnh. Thấy Hiền không nhúc nhích tức giận đến tát hắn thêm một cái nữa, tru lên rồi đạp Hiền quỳ xuống mặt đất, đem tảng đá đến trước mặt hắn la hét.

Các tộc nhân thấy vậy đoán được ý tộc trưởng muốn Hiền làm gì, đều giơ lên quả đấm lớn tiếng thức giục, trong miệng đồng loạt hô: “Dìm chết ả! Dìm chết ả!”


Mặc dù Trình Y nghe không hiểu lời của bọn họ, nhưng nhìn đến tảng đá trước mặt cùng với dây thừng trong tay Hiền, cô hiểu được tộc trưởng muốn cái gì. Hắn muốn Hiền cột cô vào tảng đá, như vậy khi ném cô vào trong dòng sông sẽ không sợ cô nổi lên.

Cô hiểu được tâm tình tộc trưởng bức thiết muốn trả thù cho con trai, nhưng mà vì sao phải bắt Hiền động thủ? Tại sao phải do Hiền tự tay tiễn cô vào cõi chết?

Trình Y khóc, mặt bị Ô Cách tát một cái mà sưng lên lại bị ném một tầng cát, đã chật vật khó coi, lại thêm nước mắt nhòe nhẹt trên mặt, cô biết bộ dạng của mình lúc này khẳng định rất khó coi. Cô không muốn Hiền nhìn thấy bộ dạng của cô lúc này, chỉ là giờ phút này cô rất muốn nhìn thấy ánh mắt của hắn, cô chỉ nguyện giải thích cùng với hắn. Cho dù ngôn ngữ không thông, cho dù cô phải dùng lời nói hiện đại cũng phải nhìn vào mắt hắn mà giải thích. Mọi người hiểu lầm cô cũng được, chỉ duy nhất Hiền là không thể.

Thấy Hiền chậm chạp không làm, tộc trưởng tức giận đến nhảy lên kêu gào, nhắm vào đầu Hiền cho hắn một cái tát thúc giục hắn nhanh động thủ. Ulla thấy thế chạy vội tới sau lưng Hiền học theo động tác của cha mình tát hắn một cái lại mắng vài câu. Ngay tại lúc nàng ta lại muốn phun nước miếng lên mặt Hiền bỗng nhiên bị Hiền điên cuồng đá cho một cái ngã lăn ra trên đất.

Ulla không hề nghĩ tới trước mặt cha mình mà Hiền lại ra tay nặng như vậy, ả ta ôm bụng rên rỉ, tức giận tố cáo với cha mình.

Hiền từ trên cao nhìn xuống Ulla không ngừng tố cáo mình, tiến lên hai bước phun nước miếng vào mặt nàng ta, mắng nàng ta một câu sau đó xoay người không thèm để ý đến nàng ta nữa.

Hành động của Hiền làm các tộc nhân ngây ngẩn cả người, không thể tin được bởi vì trước nay luôn tôn kính tộc trưởng nên đối với con gái của ông vẫn nhường nhịn có hơn, mà hắn lại làm trò như vậy đối với Ulla trước mặt tộc trưởng. Tộc trưởng cũng sợ ngây người, tức giận đến giơ tay lên muốn răn dạy Hiền kết quả bị bộ dáng âm trầm hù đến, không tự chủ mà buông tay xuống không dám đánh tiếp.

Tầm mắt Trình Y không rời khỏi Hiền, thấy hắn đánh Ulla cô thật cao hứng, nam nhân tốt như Hiền vậy không nên bị nữ nhân đáng chán ghét như Ulla mắng như mắng một con chó. Đáng đời nàng ta bị đánh, CN~d~d~l~q~d từ nay về sau Ulla lại đối mặt với Hiền cũng không dám không kiêng nể gì như lúc này đi?

Nhìn thấy Hiền chậm rãi bước tới trước mặt rồi ngồi xuống trước mặt cô, nhìn thấy hắn nắm chặt dây thừng làm bằng vỏ cây được chà xát rồi bện lại, nước mắt Trình Y đột nhiên dừng lại. Ánh mắt nhìn chăm chú vào mắt hắn, thấy hắn không nhìn cô, Trình Y hít sâu một hơi, dùng âm thanh nghẹn ngào nhe nhàng gọi: “Hiền.”

Hiền nghe vậy ngẩn mạnh đầu lên, cặp mắt đỏ bừng cứ như vậy nhìn sang, rốt cuộc, tầm mắt hai người giao nhau . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.