Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 1: Lạc Vào Thế Giới Con Người


Bạn đang đọc Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí – Chương 1: Lạc Vào Thế Giới Con Người


Đây rốt cuộc là đâu .
Mọi thứ quanh đây sao tối vậy !
Mở mắt.
Trước mắt hắn là một thế giới hoàn toàn mới lạ , không gian xung quanh tràn ngập một màu u tối.
Cơ thể ta làm sao thế này, tại sao ta không thể cử động được, tại sao ta lại ở đây, rốt cuộc ta là ai còn đây là đâu.
Trong đầu hắn liên tục đặt vô vàn câu hỏi tại sao, nhưng có nghĩ như thế nào hắn cũng không trả lời được , bởi vì đầu hắn lúc này hoàn toàn trống rỗng, không có bất kỳ thông tin hay lai lịch của mình trước đây.
Có ai ở quanh đây không.
Cứu ta ….cứu ta ….cứu ta ( Oa oa oa oa ….)
Hắn liên tục gào thét giữa không gian tĩnh mịch, âm thanh vang khắp đất trời.
Có tiếng ai đó !
Là ai cũng được mau đến cứu ta.
Sao ở nơi rừng núi này lại xuất hiện tiếng trẻ con, có lẽ là ta đang nghe nhầm ?
Một âm thanh khác lúc này vang lên truyền đến bên tai hắn, đây chính là tín hiệu vui mừng.
Ngươi không nghe lầm đâu, mau đến cứu ta mau.
Nghe được âm thanh lạ hắn lại tiếp tục hét lớn lên ra tín hiệu cầu cứu.
(Có ai đó không cứu ta với ) Oa …oa …oa …oa.
Đích thực, đúng là có tiếng trẻ con, nhất định là như vậy.
Ta phải quay lại xem sao !
……………………………………………………………………………………….
Từ sâu những bụi cây ở trong rừng có một bóng đen xuất hiện đang đi chuyển đến gần vị trí của hắn , lúc này một tiếng kinh ngạc kèm theo trác mắng vang lên.
Đúng là có một đứa trẻ, nhưng ai lại ác đức đến vậy đặt nó giữa cái đầm thế kia !

Có tiếng âm thanh truyền tới , lẽ nào có ai đó ở gần đây mình sắp được cứu rồi, ha ha.
Đứa trẻ tội nghiệp rốt cuộc là kẻ ác đức nào lại bỏ con ở lại đây thế này !
Bóng đen kia lội xuống đầm tiến đến vị trí của đứa trẻ ẵm nó lên âu yếm nói.
Phụ mẫu con đâu, sao lại để con một mình ở đây vậy ?
Phụ mẫu, chúng là thứ gì vậy ngươi hỏi ta làm sao ta biết ? ( Oa ..oa..

oa..

oa ..)
Mà khoan ngươi rốt cuộc là cái thứ gì vậy ? (Oa oa oa ..) Quảng Cáo
Ngươi không hiểu những gì ta nói sao ?
Chu choa !
Con muốn nói gì với ta vậy, mau nói đi !
Sinh vật mà hắn gọi chính là lão già trung niên mặc trên mình bộ y phục màu nâu của thường dân, vừa nhìn thấy hắn liền ẵm lên khuôn mặt rạng rỡ hôn hít nó liên tục coi nó như cục vàng , vì hắn hiện giờ là một đứa trẻ sơ sinh ngoài biết khóc để giao tiếp những gì hắn nói.
Đứa trẻ đáng yêu quá, thơm cái nào !
Ta muốn hỏi ngươi rốt cuộc là cái thứ quỷ quái gì vậy, mau trả lời ta mau .? (Oa oa oa oa ..)
Mau nín đi đừng có khóc có ta ở đây rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Ông lão vừa âu yếm vừa giỗ gành nói.
Khóc ! mình đang nghiêm túc nói chuyện với nó sao nó lại bảo mình khóc mà khóc là cái thứ gì.
Chậc ! có vẻ như lão ta không hiểu ý mình nói.
Có lẽ để sau này hẵng tính, thế giới này quá mới mẻ với ta, thứ ta cần bây giờ là tìm cách hòa nhập nó.

Để xem nào, không biết ở quanh đây có người không !
Có lẽ chúng ta sẽ tìm được manh mối nào đó về cha mẹ con.
Ngươi thích đưa ta đi đâu thì tùy ngươi, miễn sao đừng để ta ở lại chỗ đó là được !
Chuyện gì đây, ta sao mọi thứ xung quanh lại bắt đầu tối dần như thế này.
Đứa trẻ trên tay lão hiện giờ cái vẻ mặt đáng yêu đang cuộn tròn người ngáp dài một tiếng hai mắt lim dim.
Con buồn ngủ rồi sao, đáng yêu quá , thơm cái nữa nào !
Hóa ra trạng thái này gọi là “ ngủ “ , có lẽ ta nên ngủ một chút, cảm giác này thật dễ chịu.
Ông lão không vội quay về ,mà ẵm đứa bé , đi dọc qua dòng sông xem có thể tìm thấy ai khác không , lão cứ đi cứ đi , cuối cùng cũng tìm được thi thể một đôi phu phụ , bị chục mũi tên bắn chết, có lẽ trước khi họ chết đã kịp thả đứa trẻ xuống đầm.
Haiz! , nếu đã tốt , thì tốt cho chót , để ta an táng cho hai người, nếu cứ nằm đất như này lạnh lẽo lắm.
Ông Lão vội đặt cái rổ đựng đứa trẻ xuống , sau đó , mới bắt đầu đào đất chôn cất hai phu phụ này tử tế.
Sau khi đặt người đàn ông xuống trước , lão ta lại bế người phụ nữ nằm xuống.
Tiền bối !
Ông lão đang định đặt nữ nhân này nằm xuống chôn , bỗng nhiên thân thể nữ nhân này cử động bíu áo của lão, hổn hển nói.
Cô vẫn chưa chết sao! Quảng Cáo
Ông lão thấy vậy, liền đặt nữ nhân này xuống đất , bắt mạch vội hỏi.
Quả nhiên là chưa chết, nhưng khí huyết đã cạn, không sống được bao lâu nữa.
Ông lão than thở nói.
Tiền bối, phu phụ ta chỉ là người dân bình thường, đi ngang qua đây không may bị đám sơn tặc chặn đường không có sức chống trả nên đã bị bọn chúng ra tay sát hại , đến đứa bé sơ sinh mấy tháng tuổi cũng không tha, xin tiền bồi hãy để người làm mẹ như ta ôm xác con mình lần cuối, sau đó xin người hãy chôn cả ba gia đình chúng ta.
Nữ phụ hấp hối nói khóc nức nở nói.
Cô nói linh tinh cái gì vậy, ta chưa từng nhìn thấy người mẹ nào độc ác như cô, đứa trẻ vẫn còn sống mà cô nỡ nào nguyền rủa nó chết.


Nghe nữ phụ nói, Ông lão khí tiết bực bội nổi nóng quát cho một trận.
Không thể nào rõ ràng, nó đã bị trúng một tên đâm xuyên ngực rồi, ngài có nhầm không vậy, chính tay ta đã trông thấy sau khi nó chết bị tên Sơn Tặc xấu xa đó, vứt vào chiếc nôi thả xuống cái đầm kia.
Hắn còn nói muốn cho ta trước chết chứng kiến cảnh con của mình bị đám thủy quái ở dưới đầm rỉa xác nó đến không còn mảnh xương nào.
Tại sao, người lại nói nói vẫn còn sống.
Nữ phụ vẻ mặt tái nhợt nhưng vẫn có hấp hối lên tiếng giải thích.
Hừ , vẫn không tin sao, vậy cô hãy đến xem thử đi.
Nữ phụ trông thấy đứa bé, hoảng hốt gào thét lên một cách điên cuồng như gặp phải ma quỷ.
Âm thanh của nữ phụ, khiến cho giấc ngủ ngon của hắn bị đánh thức , hắn dụi dụi mắt nói .
Bi ba bi bô ( lại có chuyện gì vậy , không thấy ta đang ngủ sao ).
Nó không phải con ta, nó không phải con ta, nó là …
Nó là yêu quái !
Nữ phụ gào hét trong sợ hãi ,cuối cùng đứt hơi mà chết, chết không nhắm mắt.
Nữ nhân này có bị điên không vậy, đứa trẻ đang sống sờ sờ mà bảo nó chết , thật đúng là điên khùng.
Bi ba bi bô ! ( quái vật ! ngươi đang nói cái thứ quỷ quái nào nữa vậy ).
Ngoan nào, ngoan nào, con muốn nói gì vậy.
Có phải đói rồi không !
Đói là gì, các ngươi càng nói ta càng không hiểu.
Nữ nhân đó thật xấu xa, cho đến lúc chết vẫn gọi con là yêu quái , nếu bọn họ đã đã không cần con, thì hãy để ta chăm sóc con .
Ngươi trong vẻ mặt ta có giống như đang quang tâm không ? ( bi ba bi bô ).

Phải đặt cho con một cái tên chứ ! Quảng Cáo
Ông lão trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu , cuối cùng cũng nghĩ ra được cho nó một cái tên.
Ta gặp được con nhờ ánh sáng của bụi Lưu Viêm Hoa, ta mang họ Cổ, cho nên sau này ta sẽ gọi con là …
Cổ Viêm !
Ngươi muốn như thế nào cũng được , mau đưa ta rời khỏi đây đi , ta không muốn ở đây thêm một chút nào nữa.

Ta ghét nơi này.
Nếu con không nói gì coi như đã đồng ý rồi đó , từ hôm nay trở đi con sẽ là Cổ Viêm là cháu của Cổ Nguyên ta.
Được rồi cứ quyết định như thế con ở đây đợi ta đợi ta đắp mộ cho phụ mẫu con xong chúng ta mau đi về nhà thôi !
……………………………………………………………………………………..
Trong khoảng thời gian sinh sống ở đây Cổ Viêm đã học được rất nhiều điều thú vị về thế giới này, mà tất cả đều do sinh vật tên Cổ Lão dạy cho hắn.

Lão đầu này là một luyện dược sư nhất phẩm thường ngày hay vào trong rừng hái thuốc về luyện đan dược đem bán, còn Cổ Viêm bình thường ngủ ngoan nên lão rất yên tâm ra ngoài tìm thuốc, bán được bao nhiêu lão đều đổi hết ra thức ăn và sữa để hắn.
Nói đến sinh vật mang tên Cổ lão phải nói đến một số thông tin cần biết ở thế giới này.
Thứ nhất những sinh vật mà hắn trước đây từng gọi thực ra chúng là chủng loài có tên là” con người “, hắn trước đây không thể giao tiếp được với chúng được, đó là tại vì lúc đó ta còn quá nhỏ tiếng khóc chính là ngôn ngữ bản năng mà con người trưởng thành không hiểu được , những cơ quan trong cơ thể vẫn chưa hoàn thiện nên có nói như thế nào chúng cũng không hiểu.
Nhưng thay vào đó ta học được cách giao tiếp khác đó chính là giao tiếp bằng cơ thể , chẳn hạn như nhõng nhẽo, khóc to để giao tiếp với bọn chúng, và tất nhiên chúng đều hiểu được, vì đây chính là cách giao tiếp của những đứa trẻ sơ sinh và cách giao tiếp này đối với bọn chúng đã quá quen thuộc.
Thứ hai ở thế giới này không chỉ có con người , mà còn có rất nhiều chủng loại khác mà con người gọi chúng là yêu thú, yêu thú có rất nhiều hình dạng kích thước khác nhau, thậm chí có một số có thể hóa hình thành con người thật quá thần kì đúng không ?
Thứ ba đó chính những chủng loài này cho dù là người hay yêu thú đều có hai chủng loại một loại là giống đực, loại còn lại là giống cái, đặc biệt là giống cái chúng có khả năng tạo ra các cá thể mới, đối với con người phải chờ chính tháng mười ngày sau mới có thể tạo ra được và không thể thiếu sự giúp đỡ của giống đực còn làm cách nào ta cũng không biết , bởi vì Cổ lão nói hắn còn quá nhỏ nên không cho hắn biết.
Thứ tư thế giới này gọi là Phục long đại lục thế giới rộng lớn, ở thế giới này có một thứ gọi là linh khí là một dạng năng lượng đặc biệt mà mọi sinh linh tại đây sử dụng, là một loại vật chất đặc biệt có sẵn trong thiên địa trời đất , công dụng chính của nó chính là cải thiện thể chất con người, yêu thú giúp chúng nâng cao sức mạnh của bản thân giúp chúng mạnh mẽ hơn, còn mạnh mẽ như thế nào có lẽ cần thời gian để tìm hiểu thêm mới biết được.
Tuy nhiên con người ở đây tu luyện không trực tiếp hấp thu linh khí do ảnh hưởng cơ thể từ khi sinh ra nếu trực tiếp hấp thụ sẽ xảy ra tổn thương đối với cơ thể vì vậy họ đã sáng tạo ra một bộ pháp quyết để hấp thụ linh khí trời đất dùng hoà làm một với cơ thể và võ hồn sau khi thức tỉnh và họ gọi nó là huyền khí.
Đối với yêu thú hấp thụ linh khí chuyển hóa thành yêu khí sử dụng trong tu luyện chiến đấu nhưng không cần phải có pháp quyết chuyển hóa như con người tự cơ thể chúng có thể chuyển hóa được.
Tại Phục Long đại lục con người dựa vào sự phân chia thể chất có các cấp bậc tu luyện như sau : luyện khí,( khai linh ), võ sư , đại võ sư, võ linh, võ vương, võ hoàng, võ tông, võ tôn, (bán thánh ), võ thánh, võ đế, võ thần, mỗi cảnh giới đều chia thành nhất trọng đến cửu trọng.
Đối với con người lên ba tuổi tùy thuộc vào thể chất hầu hết mỗi người có thể điều khiển được một loại nguyên tố bất kỳ hay còn gọi linh chủng thể chất, dựa vào nguyên tố đó mà có pháp môn tu luyện riêng cho mình, tuy nhiên cũng có một vài thành phần kém may mắn không sở hữu linh chủng thể chất những kẻ này sẽ vĩnh viễn chỉ có thể sống kiếp người phàm mặc dù có thể tu luyện được nhưng cũng chỉ dừng ở cảnh giới luyện khí .
Đặc biệt khi đạt đến cảnh giới khai linh nếu trong cơ thể có phát sinh biến dị linh chủng có thể ngưng tụ thành võ hồn thì có thể tu luyện thêm để trở thành hồn sư cường đại, võ hồn không chỉ bổ trợ cho chiến đấu mà còn nâng cao tốc độ tu luyện , ngộ tính thiên phú bởi vậy so với một người bình thường tốc độ tu luyện người có võ hồn tốc độ đề cao cảnh giới sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nếu không khai linh thành công thành vẫn có thể tu luyện bình thường nhưng thành tựu sau này cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới võ hoàng sẽ rất khó để thăng tiến đến cảnh giới cao hơn , nếu không có cơ duyên xảo hợp, đan dược kỳ trân dị bảo nhưng so với người phàm cũng đã có phần may mắn hơn rất nhiều.
Võ hồn có rất đa dạng và phong phú phẩm chất từ nhất phẩm đến thập phẩm, phẩm chất càng cao thì thành tựu sau này càng lớn ,thông thường chia ra làm loại chính đó là khí võ hồn và thú võ hồn, nhưng có điều không phải ai cũng có khai linh thành công nên vị trí hồn sư trong đại lục này được rất nhiều người kính nể.
Vũ khí chia làm sáu loại : vũ khí phổ thông , linh vũ khí , hoàng bảo , huyền bảo, địa bảo, thiên bảo, phẩm chất chia làm ba cấp lần lượt từ thấp tới cao hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm.
Công pháp chia làm bốn loại từ phẩm cấp cao tới thấp : thiên giai, đia giai, huyền giai, hoàng giai, mỗi loại chia nhỏ làm hạ ,trung, thượng cấp.
Tại đây nơi hắn sống là khu vực Bắc Đô chia làm ba thế lực, phía bắc là có Bắc Hoàng Thánh triều , phía đông bắc có Ngụy Hoàng vương triều ,tây bắc có Sở Hoàng Vương triều, đây chính là bộ ba thế lực của phương bắc luôn đấu đá lẫn nhau đều muốn nhăm nhe thâu tóm chính là muốn thống nhất thiên hạ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.