Đọc truyện Hành Trình Đi Tìm… Bạn Trai – Chương 35
“Đến rồi!!!”
Tưởng nó dẫn chúng tôi đi đâu….ai ngờ…….dẫn lại vào lớp học!!!
“Mày điên à???Tối thế này vào lớp làm gì???”,tôi quát nó khi cảm thấy mình bị lừa.
“Vào trong đi!!!Hihihihi……”
Nó cười với giọng cười đầy “bí hiểm”……..nhưng không hiểu sao….tôi lại đi theo nó!!!
“Để tao bật đèn lên cho sáng!!!”
Vừa chuẩn bị lấy tay ấn công tắc đèn thì con Đào nó liền đánh vào tay tôi một cái đau điếng!!!
“Ui…….mày làm gì zạ nhỏ kia???”,tôi hét lên thật to khi bị “uýnh” một cách lãng nhách
“Mày mà bật đèn…..còn gì ly kỳ nữa chứ???Mau lấy hột quẹt đốt nến đi!!!”
Tôi vẫn chưa hiễu mô tê gì hết!!!Nó định làm gì trong đêm tối thế này đây trời???
******
Xung quanh chúng tôi giờ chỉ còn lại những ánh nến lung linh huyền ảo!!!Trông thật đẹp…..nhưng không biết ánh sáng mờ ảo này dùng cho ý định gì đây???
“Hì….chúng ta sẽ bắt đầu nhé!!!”
“Bắt đầu gì???”,tôi tò mò.
“Bắt đầu….kể chuyện ma!!!”
Nghe đến câu này…….tôi giật thót tim……không ngờ….tôi lại bị tụi này dụ dỗ vào cái trò”man rợ” này!!!
“Tụi bây điên rồi hả???Tao đi ra ngoài đốt lửa trại đây!!!”
“Mày có gan thì đi đi!!!Hành lang giò tối thui,không một ánh đèn……..chưa kể…..từ đây đến chỗ cắm trại….băng qua biết bao nhiêu lớp học không có ánh sáng đấy nhé!!Mày dám đi không???”
Quả thật……có cho tiền tôi cũng không dám đi một mình ra khỏi đây vào lúc này!!!Biết làm sao được….đành phải”căng lỗ tai” mà nghe tụi nó nói nhảm thôi!!!
“Tao sẽ là người kễ chuyện đầu tiên!!!”,con Mi nhanh nhảu nói….dường như….nó ghiền trò này lắm vậy….
“Tụi bây có nghe chuyện…hồn ma trở về trả thù khi người yêu của mình lấy người khác chưa???
“chưa!!!Kể nghe đi!!!”,3 con nhỏ kia chụm đầu lại trong ánh nến mò mờ ảo ảo.
“Lúc trước…..có cặp tình nhân yêu nhau say đắm!!Nhưgn không may…..người con gái bị tai nan nên qua đời!!!Người con trai này tuy rất yêu cô gái….nhưng anh ấy không thể nào ở giá mãi được!!Thế là……”
“Sao nữa???”,tụi nó thắc mắc….đang chăm chú theo dõi câu chuyện
“Thế là….anh chàng này lấy người con gái khác!!!Tệ hơn….anh ấy còn tặng những đồ vật mà trước kia người yêu cũ anh ấy mang đem tặng lại cho cô gái này!!!Sáng hôm sau……người ta thấy cô gái sắp đám cưới với anh chàng này chết ngay ban công nhà!!!Còn anh chàng kia thì không biết sao mất tích hẳn….mãi đến mấy ngày sau….người ta mới thấy anh ấy nằm gục chết ngay trên mộ của cô gái đó!!Trên tay…..còn cầm những kỷ vật của quá khứ!!!”
“Trời ơi!!Ghê quá hà!!!”
Nghe đến đây…..tôi cảm thấy….câu chuyện này khá giống hoàn cảnh của tôi lúc này!!!Đừng nói….số phận tôi cũng sẽ giống như cô gái”đến sau”đó……tệ hơn nữa….tôi đang mặc cái áo mà người yêu cũ của thầy đã mặc.
“aaaaaaaaaaaaaaaa……..”
“Mày làm gì la lên ghê vậy Lâm???”
“Tụi bây đừng kễ nữa!!!Mau dẫn tao về lều trại giùm đi!!!”,tôi bịt tai lại mà hét lên thật to…..
“Biết rồi….biết rồi……”
*************
Cuối cùng…..tôi cũng thấy được ánh sáng của lủa trại!!!Trong lòng cũng thấy mừng mừng!!!
“Không ngờ…..mày lại sợ ma đến thế!!Hihihhi…..”,con Mi đang lên giọng cười chế giễu.
“Kệ tao mày!!!”
Bất chợt…..điện thoại tôi rung lên liên hồi…..khiến tôi giật cả mình.
“Điện thoại kìa!!!”
“biết….biết rồi!!!”
Vừa mới lấy ra…….thì liền thấy tên”thầy Nam hiện rõ mồn một…..tôi lật đật…….kê lên lỗ tai để tụi nó không để ý…
“a lô!!!Ờ…..biết rồi…..biết rồi!!!”,tôi nói qua loa đại vài câu cho tụi nó đừng nghi ngờ….sau đó….tìm cớ đến gặp thầy Nam thôi!!!
“Ui…….Tao….tao đau bụng quá hà!!Tụi bây đến lửa trại trước đi!!Tao….tao di WC cái đã!!!”
“Đi một mình…..không sao chứ???hihihi….”,con Mi lại tiếp tục chế giễu tôi….
“Hok cần mày đi chung đâu mày!!!”
Phía sau sân trường là một khoảng không gian cách xa với những gì mà buỗi cắm trại đang diễn ra!!Tôi rón rén bước từng bước chậm rãi đi đến chỗ hẹn…trong không gian tối tăm thế này càng làm tôi thấy phát sợ!!!
Bất chợt…..từ đằng xa tôi trông thấy ánh sáng le lói trong màn đêm….nghĩ rằng thầy đang ở đó nên tôi nhanh chân chạy đến!!!Và quả không sai…..thầy đang ngồi đó….với ánh lửa tuy không lớn bằng lữa trại…..nhưng nó cũng đủ cho hai chúng tôi nhìn rõ mặt nhau….
“Thầy….”
Nghe thấy tiếng tôi gọi….thầy quay lại và nói…
“Em đến rồi hả???Ngồi xuống đây với thầy!!!”
Tôi bước từng bước….sau đó ngồi ngay bên cạnh thầy!!!Thầy chợt lấy tay khoác lên vai tôi…..nếu là những lần trước thì có lẽ tôi sẽ tức tốc đứng dậy với khuôn mặt đỏ bừng….nhưng lần này thì khác…..hai chúng tôi đã là người yêu của nhau rồi….chuyện đụng chạm tay chân là không tránh khỏi….
“Thầy gọi em ra đây làm gì zạ????”,tôi thắc mắc…..
“Hì….lát nữa em sẽ biết thôi!!!!”
Tôi bĩu môi tỏ vẻ không thích sự úp úp mở mở của thầy!! Nhưng chợt…..tôi ngửi thấy trong không khí có một mùi gì đó thơm thơm…..mà dường như mùi này…..là một món ăn ngon lắm vậy!!!
“Sao….sao mùi này quen quen???”
“Em đoán thử đi!!!”
“Uhm…..chắc là……khoai nướng hả thầy????”,tôi ấp a ấp úng một lát rồi trả lời…
“Công nhận….mũi em thính dễ sợ!!!!”
“Hihihih…….món này em ăn gần mấy chục lần rồi!!Hok nhớ mới lạ đó!!!”
“Em chờ một lát nha!!Khoai sắp chín rồi!!!”
“Uhm….em chờ mà!!!”,tôi vừa nói mà vừa nhìn trong đống lửa…..trông như rất thèm thuồng vậy….
“Lâm nè…..”
“Sao thầy???”,mãi mê nhìn mấy củ khoai….tôi không để ý rằng….thầy đang nhìn tôi một cách “đắm đuối”…khiến tôi….cũng khá ngại khi đối diện với ánh mắt thầy!!!
“Thầy…..thầy nhìn em dữ vậy???”,tôi ngượng ngùng nói…..
“Em có biết….lúc này đây…em giống Thanh lắm không???”
Tôi chợt giật thót một cách như có luồng điện chạy qua người vậy!!!Tôi không hiểu tại sao…..khi thầy nói chuyện với tôi đều nhắc về anh Thanh này…
“Giống….chỗ nào thầy???”
“Em có biết không???Mấy năm trước……lớp của thầy và Thanh cũng có tố chức cắm trại như thế này!!Vui lắm…..Thanh luôn làm đủ mọi trò ngạc nhiên khiến mọi ngừi không thể không cười!!!Nhưng riêng với thầy và Ngọc…..Thanh đã lén ra sau sân trường nướng khoai cho tụi này ăn!!!Tưởng chừng như đơn giản….nhưng thầy biết….đó cũng chính là công sức và tình cảm Thanh dành cho thầy!!!Cũng giống như bây giờ…..thầy nướng khoai cho em ăn vậy!!!”
Nghe xong thầy nói….trong tôi có một chút gì đó ghen tị với anh Thanh kia!!!Vì đối với thầy…..Thanh đã là một kỷ niệm hết sức đẹp đẽ và đau buồn!!!Và dường như…….thầy không thể nào quên nó nổi vậy!!!
“Vậy….vậy sao???”
“Ah….khoai chin rồi!!!Giờ em có thể ăn được rồi đấy!!!”
“Vậy hả???Thế….em hok khách sáo đâu nha!!!”
Trong ánh lửa bập bùng…….hai chúng tôi ở bên nhau….cùng cười đùa vui vẻ…..khoảnh khắc này……có lẽ là lần đầu tiên tôi mới cảm nhận được!!!Ước gì…..thời gian có thể ngừng trôi…..để tôi mãi mãi đóng băng khoảnh khắc này…….không bao giò phai nhạt!!!
****************
“Oa……..mới ăn có mấy củ mà em no quá hà!!!”
“Hix…..em ăn gần chục củ mà còn ít à???”
“Tại…..lâu rồi em chưa ăn mà!!hihihi……..”
Bữa tiệc khoai nướng đã kết thúc…..hai chúng tôi cùng ngồi tựa vào tường……cùng ngắm nhìn tàn tro lửa đang từ từ tắt dần…
“Thầy nè…..”
“Sao em???”
“Đây là lần đầu tiên….có người nướng khoai cho em ăn đó!!!Em…..vui lắm!!!”
“Nếu em muốn…..ngày nào thầy cũng nướng cho em ăn!!Chịu không???”
“Thôi….ăn hoài ngán lắm!!!Lâu lâu ăn một lần thôi!!Hihihihi…….”
Thầy nhìn tôi đang cười một cách thích thú….nhưng…..ánh mắt thầy nhìn càng lâu….nụ cười ấy….càng trởn nên gượng gạo…….
“Lâm….”
“Sao….sao thầy???”,tôi ấp úng nói….
“Em dựa vào người thầy đi!!!”
“Hả????”,tôi ngạc nhiên khi nghe thầy nói như vậy……..khiến tôi khá lúng túng.
“Không sao đâu!!Chỉ dựa vào người thầy thôi mà!!!”
Thú thật…..tôi cũng run lắm!!Vì chưa bao giờ…..tôi chạm vào thân thể người con trai nào khác(có lẽ do ngại ngùng!! ^ ^~) nên…..tôi định từ chối thầy!!!Nhưng……không hiểu sao trong tôi giờ đây…lại trỗi lên dục vọng muốn được ôm lấy thầy!!Cho nên tôi đã…..dựa vào lồng ngực vạm vỡ của thầy……theo như yêu cầu!! ^^!
Thầy lấy tay ôm vào eo của tôi…..khi mới chạm vào….tôi xém nữa giật thót lên vì….ngượng!!Nhưng sau đó……tôi đã có trấn tĩnh bản thân mình!!Dựa vào ngực thầy…..tôi mới cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể thầy truyền sang tôi….tiếng tim đập nhịp nhàng……hòa với nhịp tim của tôi….tạo nên một bản hòa nhạc….do chính tôi tưởng tượng ra!!! ^.^
Dựa vào người thầy…..tôi không biết nên nói gì nữa….chĩ biết im lặng…..lắng nghe hơi thở của linh hồn tôi và thầy….dường như đang là một!!!
“Chúng ta…..mãi mãi bên nhau!!Đừng bỏ anh mà đi nữa…….Thanh nhé!!!”
Cảm giác lâng lâng trong khoái cảm…..đột nhiên biến mất……thay vào đó…..là sự ngạc nhiên….vô cùng ngạc nhiên…..khi không biết thầy vô tình hay cố ý gọi tên Thanh!!!Tôi shock lắm…..vì giờ đây…..tôi đang suy nghĩ một chuyện…….giữa tôi và Thanh……thầy yêu ai nhiều hơn???
“Em sao thế Lâm???Dường như….tim em đập mỗi lúc một nhanh hơn ???”
“Em….em không sao…..”
“Thế thì…..em cho thầy ôm em thêm một lát nữa nhé??Được không???”
“Uh…..vâng ạ!!!”
Có lẽ….câu nói vừa rồi chĩ là cảm xúc của quá khứ khi thầy nhớ về nó!!Còn bây giờ…..ngay hiện tại…..tôi mới chính là người thầy cần quan tâm……yêu thương và chăm sóc!!!