Bạn đang đọc Hành Trình Cưa Đổ MC: Chương : Update 1/9 – Hello Hải Phòng
Sáng 1/9 trời nắng đẹp. Một ngày thích hợp để đi chơi. Theo lịch thì mình và nàng sẽ đi Hải Phòng nghỉ xả hơi… Đây là lần đầu tiên đi chơi xa cùng nàng nên mình rất háo hức…
Mình xách xe chạy loanh quanh mua ít đồ rồi đến thằng nhà nàng vì bọn mình dự định đi xe máy phượt luôn. Đến đầu ngõ mình nháy máy nàng ra ngoài vì mình cũng chưa tiếp xúc với gia đình nàng bao giờ. Trước có đến nhà 1 lần nhưng không có ai ở nhà… và có lẽ vẫn còn quá sớm để công khai mối quan hệ của hai đứa mình. Mà thật ra mới chỉ là bạn đặc biệt thôi… Nàng đã đồng ý làm người yêu mình đâu.
Chuẩn bị đi xa nên nàng phòng thủ kín mít từ đầu đến chân. Quần jean giầy búp bê và áo chống nắng trùm đầu rộng thênh thang. thêm cái khẩu trang và quả kính đen ngầu chả khác nào Mafia… Xém tý là mình không nhận ra luôn. Haizz con gái sợ nắng sợ đen đây mà. Mình thì cư sơ mi dài tay coi như chống nắng được rồi.
Leo lên xe mình đưa nàng đi ăn trước. Có thực mới vực được đạo mà. Vào quán mình kêu 1 tô phở cho nàng và một cốc nhân trần ình. Mình không có thói quen ăn sáng, thậm chí là ăn trưa. Bình thường một ngày của mình bắt đầu lúc 12h trưa và kết thúc vào lúc 4h sáng. Mình học chiều mà, 12h ngủ dậy tắm rửa rồi vội vàng đi học luôn chẳng cần ăn trưa, lâu dần tạo thành thói quen ngày chỉ ăn 1 bữa tối. Chính vì vậy mà lân trước nàng nói mình không được bỏ bữa. Khuyên các thím không nên học theo cách này của mình nhỡ hạ đường huyết mình không chịu trách nhiệm.
Ăn xong nàng kéo mình sang bên kia đường chọn kính chống nắng. Nàng chọn một cái rồi đưa mình đeo thử̉. Hỏi giá thằng bán hàng nó hét 400k. Mình đang ngơ ngác như con nai vàng thì nàng nhẹ nhàng nói 150k nha a. Đến mình cũng shock khi nghe câu đó chứ đừng nói đến thằng bán hàng. Mặt mình lúc đấy chả khác gì cái icon này Ấy thế mà sau một hồi quanh co trả giá, lợi dụng một phút sơ hở nàng tung ra mỹ nhân kế khiến thằng bán gục ngay tại trấn cờ trắng đầu hàng và đồng ý bán với giá 180k. Thật là bái phục bái phục.
Mình rút ra kinh nghiệm khi đi mua đồ thì nhất thiết phải dẫn con gái đi theo. Chả thế mà trước giờ đi mua đồ mình mặc cả được 50k đã sướng rên nhảy tưng tưng lên rồi. +1 cho vợ tương lại
Thú thật mình đang là sinh viên chưa đi làm nên chuyện tiền bạc cũng phải đau đầu tính toán. Mình để dành được một ít vay mượn thêm nữa là 5tr đưa tất cho nàng. Nàng đưa lại mình 2tr bảo giữ lại mà tiêu, không muốn mình ăn mì gói cả tháng. Vì lần này được nghỉ dài đến mùng 6 mới về nên mình còn lo thiếu. Vậy mà nàng đã nghĩ ình thật là cảm động… Nhưng mà cũng hơi ngại
Chạy xe xa nàng mệt nên phải nghỉ lại nhiều thành ra mãi 4h chiều mình mới đến nơi. Hình như 2/9 mọi người đi nghỉ nhiều nên vào mấy khách sạn đều hết phòng. Mãi mới có một khách sạn còn phòng trống. Mình đang phân vân chọn phòng thì nàng nhanh nhảu kêu lấy một phòng thôi cho tiết kiệm. Khổ nỗi không còn phòng đôi nên mình đành lấy phòng đơn. Nàng lườm lườm mình rồi khẽ thì thầm :
– Đêm mà ngọ nguậy là đạp bay ra ngoài luôn đó nghe – Nàng làm bộ nghiêm trọng
– Anh ngủ giường em ngủ đất vậy là được rồi – Mình cười trừ
– Dám không? – Nàng trợn tròn mắt thách thức
– Hầy ! Mang đồ lên phòng đi – Mình đánh trống lảng… Tốt nhất là không nên chọc giận nàng
Cất đồ rồi bọn mình đi dạo hóng gió thăm thú hải phòng luôn.. Mình và nàng đều chưa đến hải phòng bao giờ nên không biết đường. Cứ GPS điện thoại mà táng thôi. Thời trang luôn là niềm đam mê số 1 của phụ nữ. Nàng cũng không ngoại lê, cứ thấy shop thời trang là mắt lại sáng lên đòi vào thử hết bộ này đến bộ khác. Mất gần 2 tiếng đồng hồ và thành quả thu được là 3 cái áo 1 cái quần + 1 thàng osin xách đồ là mình đây. Lúc đó trời cũng nhá nhem tối, đi qua mấy hàng bún phở mà cái dạ dày mình réo ầm ầm. Cũng phải thôi từ sáng giờ mới được một cốc nhân trần và một chai c2. Cố lết thêm chút nữa là đến quán cơm tấm… mình như chết đuổi vớ được cọc. Cũng phải giải thích một chút, mình có thói quen chỉ ăn 1 bữa nhưng bắt buộc phải là ăn cơm mới được nếu không mình lả đi ngay. Có lần mình thử nhịn trưa rồi ăn 2 bát bún cá to đoành mà nửa đêm đói quá không chịu được lại phải lục đục dậy rang cơm. Không biết có phải ngày lễ nên chém khách du lịch không mà đĩa cơm của mình có tý rau cỏ linh tinh những 70k lận. Thề cạch mặt quán này luôn.
Ăn xong cũng tầm 8h. Hôm nay đi đường mệt nên nàng muốn về khách sạn ngủ sớm. Về đến nơi nàng xin thêm 1 cái chăn nữa rồi đưa ình phân rõ ranh giới nàng giường mình sàn. Thôi thì đành vậy chứ biết sao, mình lật đật dải chăn ra nằm trong khi nàng vào nhà tắm. Tiếng nước chảy róc rách, mùi xà bông thơm lừng… và mình cảm tưởng cánh cửa nhà tắm như hé mở… Ôi mới nghĩ thôi đã rùng mình. Nàng tắm xong ra ngoài sấy tóc. Tóc nàng dài ngang lưng và đen tuyền chứ không nhuộm vàng như mấy hót girl thời nay. Nàng mặc áo 2 dây quần đùi trông thật khêu gợi. Giờ không có giày cao gót mới có thể nhìn kĩ, nàng thấp hơn mình gần một cái đầu chắc tầm 1m62 1m63 gì đó. Nàng đẹp, mình phải công nhận là nàng rất đẹp nhưng không giống cái đẹp của những người con gái mình quen. Ở nàng có một cái gì đó rất hiền và trẻ con. Nhất là đôi mắt… Mỗi lần nhìn vào dường như mình bị cuốn sâu vào trong đó không dứt ra được… Đi với nàng ai cũng nghỉ nàng ít tuổi hơn. Vậy cũng tốt vì mình không thích người khác lấy lý do tuổi tác mà nói về quan hệ của mình với nàng.
Mình tắm xong thì nàng cũng đã ngủ… đáng yêu như một thiên thần… Mình cũng nên ngủ sớm để sáng mai ngắm bình minh với nàng chứ… đã hẹn vậy rồi mà. Nhưng thói quen online trước khi đi ngủ vẫn không bỏ được. Mình vào fb update stt rồi ra yh chát chít với đám bạn.
Rè… Rè… Re…… – Không phải điện thoại mình mà là nàng. Hình như có người gọi đến mà nàng ngủ say quá không biết gì. Cẩm máy lên mình thấy tên người gọi đến là ba chấm “…”
Nào cùng suy luận một chút nhé. Giờ không phải là lúc bạn bè thường gọi để buôn dưa lê. Thêm nữa những cái tên đặc biệt thường mang những ý nghĩa đặc biệt. Ba chấm “…” có lẽ là buồn. Người này có thể là bạn đặc biệt như mình hay thậm chí là người yêu. Nhưng nếu là người yêu thì 2/9 nàng sẽ không ở đây cùng mình và như vậy thì giả thiết người yêu cũ – “ex” có vẻ hợp lý hơn. Chỉ một cái gạt tay thôi, xem những tin nhắn cũ là mình có thể biết người đó có ý nghĩa như thế nào với nàng. Tò mò luôn là bản tính của con người. Trong tim mình đang đấu tranh giữa cái thiện và ác… giữa trái tim và lý trí… Cuối cùng lý trí đã chiến thắng. Mình không mở ra xem vì mình yêu nàng. Mình tin nàng không phải người như vậy. Có thể mọi người sẽ nói mình ngốc… Không sao, nếu thực sự là như vậy, nếu đây là một trò chơi thì mình cũng muốn tham gia và chơi đến cùng. Dù cho sau này có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì mình cũng không oán trách. Khi mình bị gãy tay, mình tin những tình cảm mà nàng dành ình là thật. Đó là hành động xuất phát từ trái tim chứ không phải là một cách diễn. Nàng có cuộc sống riêng và mình không muốn xâm phạm sự riêng tư đó. Có thể là chưa đến lúc hay bọn mình cũng chưa tâm sự nhiều nên nàng chưa có cơ hội kể ình nghe, chưa có cơ hội để mình hiểu rõ về quá khứ của nàng. Sao cũng được, nếu muốn… nàng sẽ nói và mình không nên gượng ép… Chỉ cân biết rằng hiện tại nàng đang ở cạnh mình và mình yêu nàng là đủ…
Đây cũng là lần đầu tiên mình cầm điện thoại nàng. Hình nền là ảnh nàng… nhưng có gì đó hơi khác. Nàng không trang diểm, tóc dài hơn, con nít hơn, nhí nhảnh đáng yêu như một cô bé lớp 10 vậy. Hôm sau mới biết ảnh này nàng chụp hồi năm nhất đại học. Có cái ảnh nàng sửa cho thêm cái kính Nobita đáng yêu ứ chịu được. Nghĩ lại trước giờ mình chưa có cái ảnh nào của nàng nên gửi qua máy mình luôn. ( Gửi bằng viber không đọc tin nhắn đâu các thim đừng gạch em )
Nghịch linh tinh máy nàng xong đang đang định đi ngủ thì nàng có tin nhắn đến. Thề là mình không cố ý nhưng vì nàng xài ip4 có cài bitesms nhắn tin nhanh nên nó hiện lên luôn màn hình. Vẫn là của người tên “…” với một đoạn code :
ALAYLM
Mình không biết nó có ý nghĩa gì nhưng dù sao cũng là chuyện riêng của nàng. Nàng tự khác biết cách giải quyết. Trả lại điện thoại về vị trí cũ và mình dần chím vào giấc ngủ với những suy nghĩ mông lung…
P/s : Mình và nàng đã có một thỏa thuận. Mình sẽ viết tiếp câu chuyện này và sẽ tranh thủ kể lại những đoạn còn thiếu. Nàng 2 tuần sẽ vào đọc 1 lần vì nàng không muốn chờ từng chap từng chap. Thêm nữa nàng cũng muốn biết mình nghĩ gì về nàng. Điều kiện của nàng rất đơn giản, đó là không public thông tin cá nhân và cân nhắc khi kể về nàng.
Vì vậy đừng thím nào hỏi tại sao bị cấm mà vẫn update. Cuối cùng xin chân thành cảm ơn những thím đã theo dõi thớt này của mình. Thớt sẽ không bị drop trừ khi có nhân vật nào đó yêu cầu hay tay to ra mặt