Hành Trình Cưa Đổ MC

Chương : 6


Bạn đang đọc Hành Trình Cưa Đổ MC: Chương : 6

Mượn tạm câu này của thánh Leo : “Khi điều không may có xu hướng xảy ra thì nó sẽ xảy ra”. “Vú dị” như khi rơi cái bánh mì thì mặt phết bơ sẽ chạm đất hay đúng lúc đi đổ xăng thì xăng tăng giá.
Mọi chuyện cũng sẽ chẳng có gì đáng nói nếu điều đen đủi thứ 2 không xảy ra. Mình bị hỏng laptop vì một lý do rất vớ vẩn. Chờ 5 ngày mới sửa xong. Sau khi sửa xong mình backup lại dữ liệu nhưng soft secure folder không hoạt động. Mình lại không để ý điều đó
Thời gian tua lại một chút… Ngày trước, khi chia tay với Tiny, Cuối năm thứ 1 mình yêu một bé nữ sinh ngây thơ trong sáng còn ngồi trên ghế nhà trường. Cô bé ấy rất yêu mình nhưng mình chỉ coi là vật thay thế Tiny lấp đầy khoảng trống. Mình vô tình đã tạo một vết thương vào trong trái tim mỏng manh yếu đuối đó và điều tất yếu là chia tay. Khi có thì coi đó là điều hiển nhiên và chỉ khi mất đi con người ta mới nhận ra được giá trị của nó. Mình cũng vậy… Cái ngày em nói chia tay mình mới bàng hoàng tỉnh mộng. Nhưng quá muộn… quá muộn rồi…
Hối hận về quãng thời gian sống phung phí, hối hận vì không trân trọng tình cảm của cô bé nữ sinh… Nối nhớ Tiny và rất nhiều, rất nhiều suy nghĩ khác nữa… Mình đem tất cả dồn nén vào một cuốn tự truyện. Cũng có thể coi đó là hồi ký về đời mình, những thăng trầm và những mối tình đã trải qua… Và cái điều xui xẻo nhất, đúng lúc không có sự bảo vệ của soft secure folder thì Mc của mình lại vô tình đọc được cuốn tự truyện đó.
Cảm giác như toàn bộ mặt trái của con người mình bị phơi bày trước mặt Mc. Mình đã viết rất nhiều, rất nhiều về Tiny và những mối tình đã trải qua… Điều quan trọng nhất… Mình không còn trong trắng như đã từng nói với Mc. Điều đó làm nàng tổn thương đến mức phải thốt lên
– Có lẽ em phải nhìn anh bằng con mắt khác…
Trinh là cái gì? Là thước đo giá trị con người sao? Sai hoàn toàn !!!. Đứa bạn thân của mình từng nói :
– Con trai bọn mày rất ngu. Đứa nào cũng muốn là người đầu tiên trong khi đứa nào cũng muốn fang fập. Người đầu tiên không bao giờ bằng người quan trọng nhất.
Trong tình yêu mấy ai mà không muốn được yêu, được cháy hết mình? Trước giờ khi nhắc đến zin người ta thường nghĩ tới con gái. Vậy con trai không có zin sao? Xin thưa là có đấy. Nó không rõ ràng như con gái nhưng không phải là không có cách để nhận biết. Quan trọng là sự thành thật của người con trai mà thôi. Trong giây phút nàng nhìn vào mắt mình và hỏi mình đã từng quan hệ với ai chưa? Đôi mắt ấy dường như có ma lực ấy làm mình chìm sâu vào trong sự sợ hãi. Cuối cùng, mình đã đưa ra một quyết định sai lầm là nói dối nàng. Một số bạn bảo mình lừa cả anh em Vozer. Mình không phủ nhận nhưng nếu là mình, các bạn sẽ nói bằng cách nào đây? Viết rằng mình nói dối đấy, thực ra mình đã từng XH rồi và để cho Mc đọc sao? Vậy khác nào vạch áo cho người xem lưng?
Gần 1 tuần kể từ ngày nàng phát hiện ra sự thật. Nàng không gặp mình cũng chẳng có lấy một tin nhắn hỏi thăm. Vậy là kết thúc một chuyện tình sao? Ngược lại, Tiny ngày nào cũng rủ mình đi chơi nhưng mình đều từ chối. Không biết Tiny có âm mưu gì nhưng cứ tránh xa là hơn. Sau tất cả những gì cả 2 đã từng có thì không gặp nhau sẽ là một giải pháp tốt.
Chán nản, thất vọng tột cùng, mình chìm đắm trong men rượu để quên đi hình ảnh nàng nhưng càng uống nỗi nhớ của mình càng thêm cồn cào, da diết…
… Biết cách nào cho quên được người khiến anh… day dứt hằng đêm…
– Reng… Reng… !
Tiếng chuông điện thoại làm mình tỉnh giấc. Cảm giác lúc này miệng mình đắng ngắt, tay chân đau nhức mệt mỏi không chút khí lực. Đó là tác dụng phụ của bữa nhậu đêm qua. Màn hình điện thoại báo số lạ…
– Alo – Mình nghe máy
– K đó phải không? – Đầu bên kia là một giọng nam ấp áp
– Đúng rồi !

– Anh là bạn của T. Em rảnh không? Mình gặp nhau chút nhé
– Có việc gì không anh? – Mình phân vân, trước giờ bạn của nàng mình mới gặp vài người và chưa có ai chủ động liên lạc với minh.
– Anh muốn hỏi em chút chuyện, nói qua điện thoại không tiện.
– Ùm bao giờ ạ? – Mình cảm giác con người này sẽ ình chút ít thông tin về nàng. Những mặt tối mà mình chưa biết
– 8h ở XXX nhé
Bên kia cúp máy trước khi mình kịp hỏi tên. Tại sao không sớm không muộn mà lại vào chính lúc này… khi mà mình và nàng đang gặp rắc rối??? Mình tin rằng ít nhiều câu chuyện cũng sẽ liên quan đến việc nàng đang giận.
Thẫn thờ nhìn lại căn phòng… mình chợt nhận ra nó thật bừa bộn tràn ngập màu xám như chính cuộc sống của mình bây giờ vậy. Nàng có ảnh hưởng đến mình nhiều như vậy sao? Có lẽ là thế… Mọi người nói đúng, từ khi quen Mc rồi nàng biết đến cái thớt này thì dường như mình đang cố thay đổi con người, cố viết để cho nàng đọc mà quên mất rằng nàng thích anh cán bộ đoàn trong lần đầu gặp chứ không phải một thằng nhóc với những lời nói bóng bẩy, hoa mỹ… Vậy là đủ rồi, trở về với con người trước đây thôi.
– Có thể, anh không phải là người yêu em như cách cách mà em muốn… Nhưng anh sẽ yêu em theo cái cách mà chính em cũng không ngờ tới
Một vài điếu June đã tắt bên cạnh con bạn thân… Vậy là đêm qua sau khi đưa mình về nó ngủ luôn lại đây. Nghĩ cũng buồn cười thật, 2 đứa thất tình 1 trai 1 gái rủ nhau đi nhậu. Mình còn nhớ lúc 1h hơn trời mưa to. Mình và nó đi bộ chẳng cần ô hay áo mưa gì hết. Có một người đi qua hỏi mua ô không nhưng nhỏ bạn nó lắc đầu.
– Đi thế này cho tình cảm anh ạ !
Nếu mình và nó yêu nhau thì sao nhỉ? Chắc sẽ buồn cười lắm vì cả 2 đều hiểu quá rõ đối phương. Nhưng điều đó chẳng bao giờ xảy ra đâu vì một khi đã là bạn quá thân thiết suốt nhiều năm thì người ta chẳng thể nào yêu nhau được.
Để mặc con bạn nằm ngủ, mình tắm rửa thay quần áo chuẩn bị cho cuộc hẹn. Mc có tình cảm đặc biệt với mình. Mình chắc chắn điều đó nên dù thế nào cũng không thể làm mất mặt nàng trước người khác được. Phải chứng minh rằng nàng đã chọn đúng người để dựa dẫm
Đúng 8h mình đến chỗ hẹn. Một cánh tay giờ lên vẫy mình. Cũng không phải gương mặt quá xa lạ gì… đó là anh Long. Mình không hề nghĩ là anh biết mình thậm chí còn chủ động hẹn gặp nữa. L trông lịch lãm trong bộ vest sang trọng. Phải công nhận một điều là anh ta đẹp trai… phong cách của người có tiền… Trong số ít những người theo đuổi nàng mà mình biết thì có vẻ L được hơn cả.
– Chào em ! Em uống gì? – Anh Long tỏ vẻ rất thân thiện
– Thôi có gì nói luôn đi anh. Chút em phải đi học rồi. – Mình không phải đi học nhưng muốn ảnh vào luôn vấn đề chính. Rào trước đón sau mệt lắm.
– Tuổi trẻ nóng vội quá. Em không thắc mắc anh là ai sao?

– T có nói qua về anh cho em rồi
– Vậy à? Thú vị đấy! T cũng có kể cho anh nghe về em – L cười đầy thích thú.
– Bỏ qua đi. Em chỉ muốn biết mục đích của cuộc hẹn này
– Ok anh sẽ nói ngắn gọn. Chắc em cũng biết anh thích T. Gia đình T cũng rất quý anh. Lúc T quen em, anh có biết. Nhưng anh tin đó chỉ là say nắng thôi. Một người phụ nữ thông minh sẽ biết điều gì tốt ình… Nh…
– Stop! Ý anh là T yêu anh? – Mình cắt lời. Nếu việc này là thật thì chính mình cũng phải suy nghĩ lại về nàng.
– Tất nhiên là T thích anh. Bọn anh quen nhau 2 năm rồi. Anh dự định đầu năm sau cưới. – L vẫn cười đầy tự tin.
– Trả lời sai rồi. Em hỏi T có yêu anh không? Chính xác hơn là T đã bao giờ nói yêu anh chưa?
– Ùm… Chưa… à có những việc không cần phải nói ra mới hiểu. – L bối rối trước câu hỏi của mình, Nụ cười tự tin đã biến mất.
– Vậy anh hẹn gặp em với tư cách gì? Người yêu hay bạn của T? – Vậy là rõ. L cũng là một trong số những vệ tinh của nàng. Có thể nàng chịu sức ép gia đình nên mới qua lại với L… Nhưng điều quan trọng nhất nàng chưa bao giờ nói yêu L. Vậy là đủ.
– Cái đó không quan trọng. Em có biết là cả tuần nay T buồn và khóc nhiều lắm không? Anh không rõ 2 người đã xảy ra chuyện gì nhưng nếu em yêu T thì hãy buông tha cho cô ấy đi. Em không nghĩ giữa 2 người có quá nhiều khoảng cách và chẳng thể nào đến được với nhau sao?
– Haiz! Anh hẹn em ra chỉ để nói những điều đó thôi sao? – Từ khi xác định tình cảm với nàng mình đã suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này rồi. Nếu nghĩ đó là rào cản thì mình đã chẳng tiến tới. Mình không muốn nhắc lại vấn đề này nữa.
– Anh đang thắc mắc T nhìn thấy điều gì ở em? Để 2 người đến với nhau chẳng phải hoa nhài cắm bãi shit trâu sau?
Quá bức xúc, không giữ được bình tĩnh trước câu nói của L mình cầm ly cafe hất thằng vào mặt hắn. Vậy mà hắn vẫn cười… Nhân viên trong quán chạy lại nhưng L xua tay tỏ ý không cần can thiệp. Tiếp đó hắn rút ví ra một xấp dolla đập xuống bàn…
– 10 triệu. Số tiền này đủ để em rời xa T chưa? – L nhìn mình bằng ánh mắt của một kẻ bề trên
– Anh là loại người chuyên giải quyết mọi việc bằng tiền sao? – Chẳng hiểu sao nàng lại quan hệ với loại người như thế.

– Chê ít à? 20 triệu nhé… hay bao nhiêu? Cứ nói ra con số em thích. Đó là số tiền lớn đối với một sinh viên. Cơ hội không đến lần 2 đâu. – Có vẻ L vẫn coi tiền là chìa khóa vạn năng
– Giờ thì em đã biết tại sao T không chọn anh.
Mình đứng dậy bỏ về. Không cùng chí hướng thì có nói tiếp cũng chẳng giải quyết được gì. Cuộc hẹn này chỉ làm mình cảm thấy khinh L và càng ình động lực để giúp nàng tránh xa hắn. Cả xã hội chạy theo đồng tiền đã tạo nên những con người như thế đấy. Tiền ư? 20 triệu? Chưa bao giờ mình có trong tay từng đó tiền nhưng để bắt mình rời xa nàng thì cả gia sản của hắn cũng chưa đủ đâu
– 1 tuần !!! – L lớn tiếng ngay khi mình vừa quay đi
– Sao? – Mình dừng lại nhìn L một cách khó hiểu.
– Anh cho em 1 tuần để làm lành với T. Nếu không hãy tự động tránh xa cô ấy – L đáp, thậm chí hắn còn chẳng thèm nhìn mình
– Tại sao em phải nghe anh?
– Vì anh có hàng nghìn cách để em biến mất khỏi cái đất Hà Nội này. – L đặt tờ 100k xuống rồi bước vào nhà vệ sinh bỏ mặc mình trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Ấn tượng trong mình, ban đầu, L xuất hiện với hình ảnh một doanh nhân trẻ thành đạt. Tiếp đó là một con người coi tiền là tất cả. Nhưng dù vậy mình cũng chưa bao giờ nghĩ L lại là một người thủ đoạn, giang hồ đến thế. Mình nên làm thế nào đây? Tiếp tục hay buông xuôi? Haizzz sao lại có những suy nghĩ này chứ. Hóa ra mình đang sợ hắn… Sợ những đồng tiền dơ bẩn của hắn sao?…
Về nhà mà mình vẫn suy nghĩ mãi câu nói của L. Hắn có tiền, có thế lực, lời nói của hắn không chỉ là đe dọa, nói cho vui thôi… Có 1 cách giải quyết đơn giản nhất. Nếu trong 1 tuần mà mình làm lành với nàng thì mọi chuyện xem như chưa có cuộc hẹn này. Đó là với điều kiện L giữ lời. Hôm đó là thứ 7 ngày 21. Tính cho đến thời điểm mình viết chap này thì còn đúng 5 ngày nữa…. 5 ngày để làm lành với Mc.
Đang suy nghĩ vẩn vơ bước vào ngõ thì một con Sh bóng loáng phanh kít trước mặt mình. Trên xe là một thằng mà mình nhìn chỉ muốn quất ấy phát – thằng HKT.
– Hey K. Lâu không gặp khỏe chứ – Nó vỗ vai mình như thể thân thiết lắm.
– Vẫn thở đều. – Mình gạt tay nó ra. Hôm nay là ngày gì không biết. Hết L rồi lại HKT săn đón mình. Cứ như Vip ấy. Chẳng hiểu sao nó biết được địa chỉ của mình nữa.
– Nghe nói bạn là ex của Tiny? – Vừa nói nó vừa châm điếu thuốc đưa lên miệng. Ngay từ hành động nhỏ nhất đã thấy nó thiếu văn hóa rồi. Chặn đầu xe rồi hút thuốc trong khi nói chuyện, thiếu tôn trọng người khác. Thậm chí nó còn dựng xe ngay trước ngõ đứng nói chuyện mà chẳng thèm mời ra quán nước. May mà lúc đấy không có ai qua lại chứ không thế nào cũng bị chửi.
– Chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa. – Mình đáp, cố không tạo thêm rắc rối nữa. Chuyện với nàng và L đã đủ khiến mình đau đầu rồi.
– Vậy tao cũng cảnh cáo mày đừng đến gần Tiny. – Lộ bản chất rồi nhé HKT. Nó chỉ vào mặt mình cố tỏ ra hổ báo.
– Haiz ! Gì nữa đây? Tao chẳng thừa hơi làm mấy trò mèo đấy. – Dù sao nó cũng chỉ là một món đồ chơi của Tiny. Sớm muộn gì cũng bị đá đi thôi.
– Vậy mày cứ đong đưa nhắn tin qua lại với Tiny làm gì? Tao đọc hết rồi đấy. Nói ày biết chả có chỗ nào trên người Tiny mà tao chưa động vào, vậy nên liệu liệu mà lướt đi. – Nghe xong câu này mà mình cười chảy nước mắt. Chắc nó chỉ biết mình và Tiny từng quen nhau chứ không biết mình là người đầu tiên make love với Tiny. Mà dù nó đã làm gì với Tiny đi chăng nữa thì lấy chuyện đó để trói chân Tiny là một suy nghĩ quá dại dột. Thằng não phẳng này đúng là hết thuốc chữa.
– Rồi sao? Mày chạm được vào Tiny và giờ mày đang đứng trước mặt tao, cầu xin tao buông tha cho người yêu mày? Có mâu thuẫn quá không? – Mình định nói cho nó hiểu mình có Mc rồi thì cần gì Tiny của nó. Nhưng nghĩ lại thằng này cũng chẳng tốt đẹp gì nhỡ sau này xích mích nó tìm nàng trả thù thì khổ.

– Đm! Mày muốn chơi à? – Nó thấp hơn mình nên nhìn điệu bộ rướn người lên thách thức thật khôi hài.
– Có người yêu thì lo mà giữ. Tao không rảnh rỗi đến mức lôi đồ chơi cũ ra nghịch lại đâu. – Câu này trước đây mình nghe Tiny nói. Giờ trả lại nguyên văn cho thằng HKT.
Vừa dứt lời nó lao vào mình như một con trâu điên. Thoáng cái nắm đấm đã vụt qua trước mặt. May mà mình cảnh giác nên né được đồng thời đáp trả bằng thức thanh long xuất động trúng ngực làm nó ngã lăn quay xuống đất.
Chẳng hiểu nó vớ đâu được cây gậy lao đến vụt mình tới tấp. Tay không chơi với vũ khí quả là bất lợi, Thoáng cái mà mình ăn 3 4 nhát. Mình có luyện kim trung trạo nên bị trúng vài gậy cũng chỉ đau chứ không nội thương. Nhưng đến khi nó đánh trúng tay trái bị gãy lần trước thì mình nhói đau thực sự. Máu điên trong mình nổi lên, mặc kệ cơn đau và mặc kệ nó tiếp tục vụt, mình túm cổ nó vật xuống đất. Chả cần chiêu thức nào hết, cứ nhằm mặt mà mình đấm. Ngoài cây gậy ra thì mình có ưu thế hơn nó cả về chiều cao, thể hình lẫn sức mạnh nên cận chiến thì làm sao nó có cửa thắng.
Đúng lúc mình đang hăng máu thì ở đâu xuất hiện 3 ông lớn tuổi lao vào kéo mình ra khỏi nó. Giả sử mấy ông ý mà do thằng HKT gọi đến thì mình chỉ có nước lỗ mũi ăn trầu vì dù ở trạng thái thập túc, đỉnh phong công lực thì mình cũng chẳng thể nào cân nổi 3 ông thêm cả HKT là 4 chứ đừng nói là với tay trái đau nhức, sắp rời ra của mình.
Trong cái rủi lại có cái may. 3 ông đó thật ra chỉ là người qua đường. Một ông đen xì, nhìn rất hung hãn bá đạo hét lớn :
– Lôi tất bọn nó về công an phường. – Thôi xong. Ccmnr. Năm lớp 12 mình có dính một vụ đánh nhau bị lôi vào công an phường. Vào đó bọn nó chẳng cần biết đúng sai thế nào cú dùi cui mà quất cho sướng tay. Mới nghĩ lại đã thấy rùng mình
Thằng HKT lên hình như cũng hoảng liền rút ví ra tờ 500k
– Bọn em hiểu nhầm chút ấy mà. Anh thông cảm. Có chút qùa mời anh uống nước. – Giờ mới để ý mặt thằng này thâm tím, mãu mũi vẫn còn chảy đỏ chót. Tính ra thì mình vẫn lợi hơn hê hê.
Có vẻ hài lòng, ổng cầm tiền đút túi rồi nói :
– Bọn mày làm mất trật tự. Lần này tao cảnh cáo, lần sau là lên phường đấy. – Moaz, đã cầm tiền rồi còn bày đặt hách dịch. Bữa nào phải gọi hội quây 3 thằng này cho chừa cái tội chõ mõm vào việc của người khác.
Chờ mấy ông quay đi, thằng HKT leo lên xe không quên chửi thề
– Đm! Chuyện này chưa xong đâu. Chuẩn bị nhận gạch đi con
Nghe nó chửi mình sôi máu lên lao tới dùng vô ảnh cước đạp thằng vào con SH làm nó ngã lăn ra đường. Mấy ông kia quay lại nhìn thì mình làm ra vẻ vô tội… kiểu như nó tự ngã.
– Đm muốn chơi nữa à? – Thằng HKT cứ mở mồm ra là chửi. Nếu không phải mấy ông kia vẫn đang nhìn thì mình phải cho nó nếm thử tuyệt kĩ nhất thốn kình của thánh Leo mà mình mới học lỏm được.
Mặc kệ nó chửi, mình đi vào ngõ. Vẫn biết thanh niên tập đú này sẽ còn quay lại nhưng mình cảm giác L nguy hiểm hơn nhiều. Trước mắt, cần phải nghĩ cách làm lành với Mc… Sau kì hạn 7 ngày mình sẽ ra sao?…
P/s : Cách hành văn của chap này khác với những chap trước đây. Có thể bạn không quen nhưng mình sẽ tiếp tục viết như vậy vì đó mới là con người thật của mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.