Đọc truyện Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá) – Chương 40: Gấu nấu cơm (tiếp theo)
-Dạ! Mặt e vẫn xị nhìn rất đáng yêu!
-Nào cười cái xem nào! Bống của a cười đẹp lắm đó!
-Hihi! E lấy tay quệt cả nước mắt nước mũi rồi cười thật tươi với nó
-Thế chứ! Ngoan lắm! Thưởng cho e nè! “Chụt!”
-Đáng ghét! Chồng chỉ giỏi lựa thời cơ là làm tới thôi à!
E đỏ mặt đấm nó một phát
-Hềhề! Đúng lúc đúng chỗ thì mới không có cảnh răng lợi chia ly chứ e!
-Xí! E lè lưỡi, nó cười nắm lấy tay e
-A..! E nhăn mặt
-E sao vậy?
-Dạ không sao? Hồi sáng thái thịt không may bị đứt tay thôi ạ!
Nó cầm tay e lên, một vết đứt rõ dài ở đầu ngón trỏ nhưng không sâu cho lắm
-A thương Bống cuả a nhiều lắm đó!
Nó hôn lên vết thương rồi lên trán e, e cười hạnh phúc ngả vào nó nũng nịu. Nó đưa e vào phòng băng ngón tay lại
-Hôm nay a vui lắm, thật đấy! Hai đứa chúng mình xem đây là một chút kỉ njệm tình yêu e nhé!
– E nhìn nó bằng đôi mắt long lanh tỏ ra rất chỉ là bức xúc à nhầm cảm động. Nó cười xoa má e rồi rút điện thoại ra, mới có 11h10 thôi
-Vẫn còn sớm lắm e à! Thôi mình ra dọn rồi về ăn cơm với mẹ đi! Hồi sáng mẹ có dặn đó!
-Dạ! Hihi!
Nó nắm tay e đi ra, thu dọn xong tàn cuộc cuả chiến tranh, e và nó xuống lấy xe về nhà ăn cơm. Mẹ e mừng lắm khi thấy hai đứa cùng về. Cơm nước xong, nó và e lên lầu nằm nghỉ một lúc. Nó chống tay vào cắm nằm ngắm và vuốt ve e, e thì gối đầu vào tay và nhìn nó âu yếm
-Chồng ơiii! Giọng e ngọt sớt
-Hử? Nó cười xoa nhẹ tóc e
-Chồng không giận e chuyện sáng nay thật chứ!
-Trời! Thật công chuá bé bỏng của a ạ! Lại hỏi ngớ ngẩn! Giận e lấy ai yêu a đây! A còn phải mất vài năm để nấu gọi là tạm được nữa là hì!
Nó nhéo mũi e, e lại tít đôi mắt to tròn lên
-Thế chồng dậy e được không?
-Tất nhiên rồi! Sau này a và mấy con cún con của hai đứa còn phải ăn cơm e dài dài mà! Hihi!
-Hihi!
Bên e một lúc nữa thì cũng đến giờ làm
-A phải đi làm rồi! E ở nhà ngoan nhé!
-Dạ! Để e đưa chồng ra xe nha!
-Ukm! Hihi!
Nó và e xuống dưới, mẹ đang ngồi xem thời sự
-Dạ thưa mẹ con đi làm!
-Ờ! Đi cẩn thận nha con! Mà tối thích ăn gì để mẹ nấu!
-Dạ! Canh chua cá mẹ ạ!
Nói xong nó quay ra nháy mắt nhìn e cười cười, e bặm môi véo hông nó một phát, nhưng lần này không đau đâu vì e yêu nó mà!
-Ukm! Thôi con đi đi kẻo muộn!
-Dạ!
E xách cặp cho nó ra tận cổng. Lên xe, e chỉnh cà vạt và cổ áo cho nó
-A đi nha Cún!
-Cún???
-Ukm! Giờ a sẽ gọi e như thế! Vì e xinh đẹp, đáng yêu như con cún con vậy!
-Dạ! Hihi!
E đỏ mặt tủm tỉm cười. Nó nổ máy rồi kéo e lại gần nó, ghé sát tai e thủ thỉ
-Lên ngủ đi e, lấy sức tối a đưa đi chơi nhé! Yêu bà xã của a nhất! “Chụt!”
Nó cười rồi vụt xe đi, bỏ lại e đứng đơ như động cơ chết máy. Phải gần 5p sau bộ xử lí trung tâm của e mới hoạt động bình thường. E đóng cổng rồi lạch bạch đi thẳng lên phòng. Ngồi vào bàn học, cầm bút lên xong e chống tay vào cằm cười một mình như con dở, rồi e nắn nót từng chữ mình trên trang giấy trắng tinh và thơm tho. E viết vào đó phần tiếp theo của cuốn nhật kí mang tên: “Hạnh phúc trời ban!”……………………………